古诗词

大道歌

白玉蟾

乌飞金,兔走玉,三界一粒粟。wū fēi jīn,tù zǒu yù,sān jiè yī lì sù。
山河大地几年尘,阴阳颠倒入玄谷。shān hé dà dì jǐ nián chén,yīn yáng diān dào rù xuán gǔ。
人生石火电光中,数枚客鹊枝头宿。rén shēng shí huǒ diàn guāng zhōng,shù méi kè què zhī tóu sù。
桑田沧海春复秋,乾坤不放坎离休。sāng tián cāng hǎi chūn fù qiū,qián kūn bù fàng kǎn lí xiū。
九天高处风月冷,神仙肚里无闲愁。jiǔ tiān gāo chù fēng yuè lěng,shén xiān dù lǐ wú xián chóu。
世间学仙者,胸襟变清雅。shì jiān xué xiān zhě,xiōng jīn biàn qīng yǎ。
丹经未读望飞升,指影谈空相诳吓。dān jīng wèi dú wàng fēi shēng,zhǐ yǐng tán kōng xiāng kuáng xià。
有时驰骋三寸舌,或在街头佯做哑。yǒu shí chí chěng sān cùn shé,huò zài jiē tóu yáng zuò yǎ。
正中恐有邪,真里须辨假。zhèng zhōng kǒng yǒu xié,zhēn lǐ xū biàn jiǎ。
若是清虚冷澹人,身外无物赤洒洒。ruò shì qīng xū lěng dàn rén,shēn wài wú wù chì sǎ sǎ。
都来聚气与凝神,要炼金丹赚几人。dōu lái jù qì yǔ níng shén,yào liàn jīn dān zhuàn jǐ rén。
引贼入家开宝藏,不知身外更藏身。yǐn zéi rù jiā kāi bǎo cáng,bù zhī shēn wài gèng cáng shēn。
身外有身身里觅,冲虚和气一壶春。shēn wài yǒu shēn shēn lǐ mì,chōng xū hé qì yī hú chūn。
生擒六贼手,活嚼三尸口。shēng qín liù zéi shǒu,huó jué sān shī kǒu。
三尸六贼本来无,尽从心里忙中有。sān shī liù zéi běn lái wú,jǐn cóng xīn lǐ máng zhōng yǒu。
玉帝非惟惜诏书,且要神气相保守。yù dì fēi wéi xī zhào shū,qiě yào shén qì xiāng bǎo shǒu。
此神此气结真精,唤作纯阳周九九。cǐ shén cǐ qì jié zhēn jīng,huàn zuò chún yáng zhōu jiǔ jiǔ。
此时方曰圣胎圆,万丈崖头翻筋斗。cǐ shí fāng yuē shèng tāi yuán,wàn zhàng yá tóu fān jīn dòu。
铅汞若粪土,龙虎如鸡狗。qiān gǒng ruò fèn tǔ,lóng hǔ rú jī gǒu。
白金黑锡几千般,水银朱砂相鼓诱。bái jīn hēi xī jǐ qiān bān,shuǐ yín zhū shā xiāng gǔ yòu。
白雪黄芽自无形,华池神水无泉溜。bái xuě huáng yá zì wú xíng,huá chí shén shuǐ wú quán liū。
不解回头一著子,冲风冒雨四方走。bù jiě huí tóu yī zhù zi,chōng fēng mào yǔ sì fāng zǒu。
四方走,要寻师,寻得邪师指授时,迷迷相指可怜伊。sì fāng zǒu,yào xún shī,xún dé xié shī zhǐ shòu shí,mí mí xiāng zhǐ kě lián yī。
大道不离方寸地,工夫细密有行持。dà dào bù lí fāng cùn dì,gōng fū xì mì yǒu xíng chí。
非存思,非举意,非是身中运精气。fēi cún sī,fēi jǔ yì,fēi shì shēn zhōng yùn jīng qì。
一关要锁百关牢,转身一路真容易。yī guān yào suǒ bǎi guān láo,zhuǎn shēn yī lù zhēn róng yì。
无心之心无有形,无中养就婴儿灵。wú xīn zhī xīn wú yǒu xíng,wú zhōng yǎng jiù yīng ér líng。
学仙学到婴儿处,月在寒潭静处明。xué xiān xué dào yīng ér chù,yuè zài hán tán jìng chù míng。
枯木生花却外香,海翁时与白鸥盟。kū mù shēng huā què wài xiāng,hǎi wēng shí yǔ bái ōu méng。
片饷工夫容易做,大丹只是片时成。piàn xiǎng gōng fū róng yì zuò,dà dān zhǐ shì piàn shí chéng。
执著奇言并怪语,万千譬喻今如许。zhí zhù qí yán bìng guài yǔ,wàn qiān pì yù jīn rú xǔ。
生也由他死由他,只要自家做得主。shēng yě yóu tā sǐ yóu tā,zhǐ yào zì jiā zuò dé zhǔ。
空中云,也可缚。kōng zhōng yún,yě kě fù。
水中月,也可捉。shuǐ zhōng yuè,yě kě zhuō。
身心两个字,是火也是药。shēn xīn liǎng gè zì,shì huǒ yě shì yào。
龟蛇乌兔总闲言,夫妇男女都扬却。guī shé wū tù zǒng xián yán,fū fù nán nǚ dōu yáng què。
君不见虚无生自然,自然生一气。jūn bù jiàn xū wú shēng zì rán,zì rán shēng yī qì。
一气结成物,气足分天地。yī qì jié chéng wù,qì zú fēn tiān dì。
天地本无心,二气自然是。tiān dì běn wú xīn,èr qì zì rán shì。
万物有荣枯,大数有终始。wàn wù yǒu róng kū,dà shù yǒu zhōng shǐ。
会得先天本自然,便是性命真根蒂。huì dé xiān tiān běn zì rán,biàn shì xìng mìng zhēn gēn dì。
道德五千言,阴符三百字。dào dé wǔ qiān yán,yīn fú sān bǎi zì。
形神与性命,身心与神气。xíng shén yǔ xìng mìng,shēn xīn yǔ shén qì。
交媾成大宝,即是金丹理。jiāo gòu chéng dà bǎo,jí shì jīn dān lǐ。
世人多执著,权将有作归无作。shì rén duō zhí zhù,quán jiāng yǒu zuò guī wú zuò。
猛烈丈夫能领略,试把此言闲处嚼。měng liè zhàng fū néng lǐng lüè,shì bǎ cǐ yán xián chù jué。
若他往古圣贤人,立教化人俱不错。ruò tā wǎng gǔ shèng xián rén,lì jiào huà rén jù bù cuò。
况能蓦直径路行,一条直上三清阁。kuàng néng mò zhí jìng lù xíng,yī tiáo zhí shàng sān qīng gé。
三清阁下一团髓,昼夜瑶光光烁烁。sān qīng gé xià yī tuán suǐ,zhòu yè yáo guāng guāng shuò shuò。
云谷道人仙中人,骨气秀茂真磊落。yún gǔ dào rén xiān zhōng rén,gǔ qì xiù mào zhēn lěi luò。
年来多被红尘缚,六十四年都是错。nián lái duō bèi hóng chén fù,liù shí sì nián dōu shì cuò。
刮开尘垢眼豁开,长啸一声归去来。guā kāi chén gòu yǎn huō kāi,zhǎng xiào yī shēng guī qù lái。
神仙伎俩无多子,只是人间一味呆,忽然也解到蓬莱。shén xiān jì liǎ wú duō zi,zhǐ shì rén jiān yī wèi dāi,hū rán yě jiě dào péng lái。
武夷散人与君说,见君真个神仙骨。wǔ yí sàn rén yǔ jūn shuō,jiàn jūn zhēn gè shén xiān gǔ。
我今也不鍊形神,或要放颠或放劣。wǒ jīn yě bù liàn xíng shén,huò yào fàng diān huò fàng liè。
寒时自有丹田火,饥时只吃琼湖雪。hán shí zì yǒu dān tián huǒ,jī shí zhǐ chī qióng hú xuě。
前年仙师寄书归,道我有名在金阙。qián nián xiān shī jì shū guī,dào wǒ yǒu míng zài jīn quē。
闲名落世收不回,而今心行尤其乖。xián míng luò shì shōu bù huí,ér jīn xīn xíng yóu qí guāi。
那堪玉帝见怜我,诏我归时未肯哉。nà kān yù dì jiàn lián wǒ,zhào wǒ guī shí wèi kěn zāi。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

黄岩舟中

白玉蟾

满船明月浸虚空,绿净无痕夜气浓。mǎn chuán míng yuè jìn xū kōng,lǜ jìng wú hén yè qì nóng。
诗思浮沉樯影里,梦魂摇曳橹声中。shī sī fú chén qiáng yǐng lǐ,mèng hún yáo yè lǔ shēng zhōng。
星辰冷落碧潭水,鸿雁悲鸣白蓼风。xīng chén lěng luò bì tán shuǐ,hóng yàn bēi míng bái liǎo fēng。
一点渔灯依古岸,断桥垂露滴梧桐。yī diǎn yú dēng yī gǔ àn,duàn qiáo chuí lù dī wú tóng。

奉呈天谷

白玉蟾

底事英人便养高,角鹰放了弃弓刀。dǐ shì yīng rén biàn yǎng gāo,jiǎo yīng fàng le qì gōng dāo。
六壬八遁成韬晦,四塞三边娄绎骚。liù rén bā dùn chéng tāo huì,sì sāi sān biān lóu yì sāo。
九十日秋凉气少,一千年事乱时多。jiǔ shí rì qiū liáng qì shǎo,yī qiān nián shì luàn shí duō。
长歌大笑不对饮,奈此水光山色何。zhǎng gē dà xiào bù duì yǐn,nài cǐ shuǐ guāng shān sè hé。

蟠龙庵

白玉蟾

五乳峰前第几峰,碧潭深处有蟠龙。wǔ rǔ fēng qián dì jǐ fēng,bì tán shēn chù yǒu pán lóng。
半岩冷落孔明雨,一枕萧骚少说风。bàn yán lěng luò kǒng míng yǔ,yī zhěn xiāo sāo shǎo shuō fēng。
变化爪牙君子竹,埋藏头角大夫松。biàn huà zhǎo yá jūn zi zhú,mái cáng tóu jiǎo dà fū sōng。
高人凄此结茆屋,天下苍生怨旱虹。gāo rén qī cǐ jié máo wū,tiān xià cāng shēng yuàn hàn hóng。

玉壶睡起

白玉蟾

白云深处学陈抟,一枕清风天地宽。bái yún shēn chù xué chén tuán,yī zhěn qīng fēng tiān dì kuān。
月色似催人起早,泉声不放客眠安。yuè sè shì cuī rén qǐ zǎo,quán shēng bù fàng kè mián ān。
甫能蝴蝶登天去,又被杜鹃惊梦残。fǔ néng hú dié dēng tiān qù,yòu bèi dù juān jīng mèng cán。
开眼半窗红日烂,直疑道士夜烧丹。kāi yǎn bàn chuāng hóng rì làn,zhí yí dào shì yè shāo dān。

携友生诣桐柏

白玉蟾

篮舆过尽几山丫,夜宿天台仙子家。lán yú guò jǐn jǐ shān yā,yè sù tiān tái xiān zi jiā。
我昔岩前种芝草,尔来云表饭胡麻。wǒ xī yán qián zhǒng zhī cǎo,ěr lái yún biǎo fàn hú má。
金前错落枫犹叶,玉靥飘零菊更花。jīn qián cuò luò fēng yóu yè,yù yè piāo líng jú gèng huā。
霜露逼人心兴倦,无穷旧事散天涯。shuāng lù bī rén xīn xīng juàn,wú qióng jiù shì sàn tiān yá。

山中

白玉蟾

天台山头梅花时,天台仙人去不归。tiān tái shān tóu méi huā shí,tiān tái xiān rén qù bù guī。
晓猿夜鹤不堪听,丹井药炉何所依。xiǎo yuán yè hè bù kān tīng,dān jǐng yào lú hé suǒ yī。
老竹数竿濒碧涧,寒鸦几点饯斜晖。lǎo zhú shù gān bīn bì jiàn,hán yā jǐ diǎn jiàn xié huī。
幽人无限萦心事,未得工夫隐翠微。yōu rén wú xiàn yíng xīn shì,wèi dé gōng fū yǐn cuì wēi。

谒鹅湖大义禅师

白玉蟾

古塔寒龛几岁华,粥鱼斋鼓响岩丫。gǔ tǎ hán kān jǐ suì huá,zhōu yú zhāi gǔ xiǎng yán yā。
满湖春水浸明月,一带晚山横彩霞。mǎn hú chūn shuǐ jìn míng yuè,yī dài wǎn shān héng cǎi xiá。
石鹿至今空卧草,金鹅终不再衔花。shí lù zhì jīn kōng wò cǎo,jīn é zhōng bù zài xián huā。
寥寥此意无人委,欲界无禅果是耶。liáo liáo cǐ yì wú rén wěi,yù jiè wú chán guǒ shì yé。

醉里

白玉蟾

道人天地便为家,惯见溪山眼不花。dào rén tiān dì biàn wèi jiā,guàn jiàn xī shān yǎn bù huā。
竹月光中诗世界,松风影里酒生涯。zhú yuè guāng zhōng shī shì jiè,sōng fēng yǐng lǐ jiǔ shēng yá。
醒时吟笑扬州鹤,梦见常骑月府蟆。xǐng shí yín xiào yáng zhōu hè,mèng jiàn cháng qí yuè fǔ má。
是则官家縻好爵,此生只合饭胡麻。shì zé guān jiā mí hǎo jué,cǐ shēng zhǐ hé fàn hú má。

寄泉州□侍郎

白玉蟾

海山迢递信音稀,静对斜阳独倚扉。hǎi shān tiáo dì xìn yīn xī,jìng duì xié yáng dú yǐ fēi。
回首八千馀里路,觉今二十一年非。huí shǒu bā qiān yú lǐ lù,jué jīn èr shí yī nián fēi。
白云流水聊相伴,绛阙清都未得归。bái yún liú shuǐ liáo xiāng bàn,jiàng quē qīng dōu wèi dé guī。
昨夜乐丘残梦觉,窗前明月照鹑衣。zuó yè lè qiū cán mèng jué,chuāng qián míng yuè zhào chún yī。

知足轩

白玉蟾

得陇还为望蜀谋,贪心来往似江潮。dé lǒng hái wèi wàng shǔ móu,tān xīn lái wǎng shì jiāng cháo。
谁知一死乃所欠,若曰四休渠不消。shuí zhī yī sǐ nǎi suǒ qiàn,ruò yuē sì xiū qú bù xiāo。
田氏三千人食客,元家八百斛胡椒。tián shì sān qiān rén shí kè,yuán jiā bā bǎi hú hú jiāo。
更烹侍妾充殽馔,何事贫颜但一瓢。gèng pēng shì qiè chōng xiáo zhuàn,hé shì pín yán dàn yī piáo。

除夕客桂岭

白玉蟾

谁使诗狂堕桂林,鸣鞭袅雪一伤心。shuí shǐ shī kuáng duò guì lín,míng biān niǎo xuě yī shāng xīn。
自怜褦襶衣何薄,安有酴酥酒得斟。zì lián nài dài yī hé báo,ān yǒu tú sū jiǔ dé zhēn。
真个飘蓬将欲老,何曾卤莽似如今。zhēn gè piāo péng jiāng yù lǎo,hé céng lǔ mǎng shì rú jīn。
黄刘不喜瑜蒙喜,须信甘宁有赏音。huáng liú bù xǐ yú méng xǐ,xū xìn gān níng yǒu shǎng yīn。

卧病

白玉蟾

故故抽身入翠微,头昏背痛便相随。gù gù chōu shēn rù cuì wēi,tóu hūn bèi tòng biàn xiāng suí。
只今得病缘身有,待我无身更病谁。zhǐ jīn dé bìng yuán shēn yǒu,dài wǒ wú shēn gèng bìng shuí。
天际寒云糊远岫,松梢归鹤客枯枝。tiān jì hán yún hú yuǎn xiù,sōng shāo guī hè kè kū zhī。
青灯独照黄昏影,且自扶头强赋诗。qīng dēng dú zhào huáng hūn yǐng,qiě zì fú tóu qiáng fù shī。

轿中

白玉蟾

红轮荏苒向西颓,笋乘鸱蹲手拄腮。hóng lún rěn rǎn xiàng xī tuí,sǔn chéng chī dūn shǒu zhǔ sāi。
摇兀形神生睡思,按行水石得诗媒。yáo wù xíng shén shēng shuì sī,àn xíng shuǐ shí dé shī méi。
山光走向檐前拱,溪响飞从闼畔来。shān guāng zǒu xiàng yán qián gǒng,xī xiǎng fēi cóng tà pàn lái。
遥见青山如雪白,心知个是数枝梅。yáo jiàn qīng shān rú xuě bái,xīn zhī gè shì shù zhī méi。

题金粟洞

白玉蟾

白云乱山深复深,洞口枯树鸣幽禽。bái yún luàn shān shēn fù shēn,dòng kǒu kū shù míng yōu qín。
玉雪影梅春寂寞,琅风韵竹夜萧森。yù xuě yǐng méi chūn jì mò,láng fēng yùn zhú yè xiāo sēn。
海流城外青罗带,岩耸天边碧玉簪。hǎi liú chéng wài qīng luó dài,yán sǒng tiān biān bì yù zān。
忆著仙人郑文叔,泪随夕照落平林。yì zhù xiān rén zhèng wén shū,lèi suí xī zhào luò píng lín。

赠相士岳鬼眼

白玉蟾

眉峰肩井额陂陀,此相曾经鬼眼过。méi fēng jiān jǐng é bēi tuó,cǐ xiāng céng jīng guǐ yǎn guò。
知有命存聊尔耳,谓无天定盍如何。zhī yǒu mìng cún liáo ěr ěr,wèi wú tiān dìng hé rú hé。
十常九事未如意,一满三停属甚科。shí cháng jiǔ shì wèi rú yì,yī mǎn sān tíng shǔ shén kē。
佛说我身周法界,恐君莫是烁迦罗。fú shuō wǒ shēn zhōu fǎ jiè,kǒng jūn mò shì shuò jiā luó。