古诗词

画中众仙歌

白玉蟾

不兴饮尽孙权酒,正欲画屏笔脱手。bù xīng yǐn jǐn sūn quán jiǔ,zhèng yù huà píng bǐ tuō shǒu。
一点凝墨状生蝇,剔之不飞心始惊。yī diǎn níng mò zhuàng shēng yíng,tī zhī bù fēi xīn shǐ jīng。
献之兴来拈起笔,笔如解飞自钩掣。xiàn zhī xīng lái niān qǐ bǐ,bǐ rú jiě fēi zì gōu chè。
戏染松烟作牸牛,脱似偃角眠沙丘。xì rǎn sōng yān zuò zì niú,tuō shì yǎn jiǎo mián shā qiū。
萧贲深得鹤三昧,胸中不与造化碍。xiāo bēn shēn dé hè sān mèi,xiōng zhōng bù yǔ zào huà ài。
一幅素绢如片天,雪翎欲起凌苍烟。yī fú sù juàn rú piàn tiān,xuě líng yù qǐ líng cāng yān。
僧繇醉后齁齁睡,睡起濡墨作石块。sēng yáo zuì hòu hōu hōu shuì,shuì qǐ rú mò zuò shí kuài。
擘山裂岩而拿云,或如伏虎如露拳。bāi shān liè yán ér ná yún,huò rú fú hǔ rú lù quán。
恺之画兰藏玉笥,开而视之已飞去。kǎi zhī huà lán cáng yù sì,kāi ér shì zhī yǐ fēi qù。
安得翠叶成寒丛,四景常使飘春风。ān dé cuì yè chéng hán cóng,sì jǐng cháng shǐ piāo chūn fēng。
闻道南齐宇文焕,精笔妙墨扫芦雁。wén dào nán qí yǔ wén huàn,jīng bǐ miào mò sǎo lú yàn。
低颈吸水昂颈飞,髣象荷枯沙瘦时。dī jǐng xī shuǐ áng jǐng fēi,fǎng xiàng hé kū shā shòu shí。
唐有处士吴道元,丹青之馀多画猿。táng yǒu chù shì wú dào yuán,dān qīng zhī yú duō huà yuán。
状出抱子落寒泉,又如弯弓绕树奔。zhuàng chū bào zi luò hán quán,yòu rú wān gōng rào shù bēn。
季成画虎常作怒,鬼神不敢正眼觑。jì chéng huà hǔ cháng zuò nù,guǐ shén bù gǎn zhèng yǎn qù。
但见纸上生狰狞,开口解啸风悲鸣。dàn jiàn zhǐ shàng shēng zhēng níng,kāi kǒu jiě xiào fēng bēi míng。
叶公好龙故学画,不觉心孔开一罅。yè gōng hǎo lóng gù xué huà,bù jué xīn kǒng kāi yī xià。
纸上笔画方似龙,风鬐浪鬣来争雄。zhǐ shàng bǐ huà fāng shì lóng,fēng qí làng liè lái zhēng xióng。
韩干画马得滋味,霜蹄巧作追风势。hán gàn huà mǎ dé zī wèi,shuāng tí qiǎo zuò zhuī fēng shì。
可怜张口嘶无声,只惜风棱瘦骨成。kě lián zhāng kǒu sī wú shēng,zhǐ xī fēng léng shòu gǔ chéng。
江头细草为谁绿,只有风烟相管束。jiāng tóu xì cǎo wèi shuí lǜ,zhǐ yǒu fēng yān xiāng guǎn shù。
阮瞻收拾草精神,笔端与草私为春。ruǎn zhān shōu shí cǎo jīng shén,bǐ duān yǔ cǎo sī wèi chūn。
画鱼古有康灵叔,掷头摆尾万鳞足。huà yú gǔ yǒu kāng líng shū,zhì tóu bǎi wěi wàn lín zú。
红鲿紫鲤成队行,跃碎琉璃跳上冰。hóng cháng zǐ lǐ chéng duì xíng,yuè suì liú lí tiào shàng bīng。
仁老胸中有雪月,画出梅花更清绝。rén lǎo xiōng zhōng yǒu xuě yuè,huà chū méi huā gèng qīng jué。
鲁直嗅之嫌无香,幻出江南烟水乡。lǔ zhí xiù zhī xián wú xiāng,huàn chū jiāng nán yān shuǐ xiāng。
张臻虚心而学竹,风雨潇潇生锦轴。zhāng zhēn xū xīn ér xué zhú,fēng yǔ xiāo xiāo shēng jǐn zhóu。
风枝雨干欲化龙,不堪裁杖扶葛洪。fēng zhī yǔ gàn yù huà lóng,bù kān cái zhàng fú gé hóng。
钱觐画松扫烟雨,松梢鹤立飞不去。qián jìn huà sōng sǎo yān yǔ,sōng shāo hè lì fēi bù qù。
凌风傲雪冷几时,翠色不改常清奇。líng fēng ào xuě lěng jǐ shí,cuì sè bù gǎi cháng qīng qí。
王维笔下多山水,千山万水一弹指。wáng wéi bǐ xià duō shān shuǐ,qiān shān wàn shuǐ yī dàn zhǐ。
万顷玻瓈碧欲流,千层翡翠波上浮。wàn qǐng bō lí bì yù liú,qiān céng fěi cuì bō shàng fú。
有时画出几枯木,一片落霞间飞鹜。yǒu shí huà chū jǐ kū mù,yī piàn luò xiá jiān fēi wù。
有时画出古涧泉,浪花滚滚人不闻。yǒu shí huà chū gǔ jiàn quán,làng huā gǔn gǔn rén bù wén。
有时花落鸟啼处,正是千林俵秋雨。yǒu shí huā luò niǎo tí chù,zhèng shì qiān lín biào qiū yǔ。
有时日暮鸦鸣时,烟际钟声催月迟。yǒu shí rì mù yā míng shí,yān jì zhōng shēng cuī yuè chí。
有时移却潇湘岸,移入洞庭彭蠡畔。yǒu shí yí què xiāo xiāng àn,yí rù dòng tíng péng lí pàn。
有时掇过天台山,相对雁荡烟雨寒。yǒu shí duō guò tiān tái shān,xiāng duì yàn dàng yān yǔ hán。
古人去后无人学,学者往往得皮壳。gǔ rén qù hòu wú rén xué,xué zhě wǎng wǎng dé pí ké。
鬼神却易狗马难,匠世未能窥一班。guǐ shén què yì gǒu mǎ nán,jiàng shì wèi néng kuī yī bān。
见君丹青与水墨,笔下剜出心中画。jiàn jūn dān qīng yǔ shuǐ mò,bǐ xià wān chū xīn zhōng huà。
一发才精百发精,留取后世不死名。yī fā cái jīng bǎi fā jīng,liú qǔ hòu shì bù sǐ míng。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

呈万庵十章归山

白玉蟾

佛与众生共一家,一毫头上现河沙。fú yǔ zhòng shēng gòng yī jiā,yī háo tóu shàng xiàn hé shā。
九还七返鱼游网,四谛三空兔入罝。jiǔ hái qī fǎn yú yóu wǎng,sì dì sān kōng tù rù jū。
混洗何年曾结子,虚空昨夜复生花。hùn xǐ hé nián céng jié zi,xū kōng zuó yè fù shēng huā。
阿谁鼎内寻丹药,枯木岩前月影斜。ā shuí dǐng nèi xún dān yào,kū mù yán qián yuè yǐng xié。

呈万庵十章归山

白玉蟾

自从踏著涅槃门,一枕清风几万年。zì cóng tà zhù niè pán mén,yī zhěn qīng fēng jǐ wàn nián。
弱水蓬莱虽有路,释迦弥勒正参禅。ruò shuǐ péng lái suī yǒu lù,shì jiā mí lēi zhèng cān chán。
谁将枯木岩前地,放出落花啼鸟天。shuí jiāng kū mù yán qián dì,fàng chū luò huā tí niǎo tiān。
两个泥牛斗入海,至今消息尚茫然。liǎng gè ní niú dòu rù hǎi,zhì jīn xiāo xī shàng máng rán。

呈万庵十章归山

白玉蟾

道人家在海之南,来访庐山老万庵。dào rén jiā zài hǎi zhī nán,lái fǎng lú shān lǎo wàn ān。
露柱灯笼同请举,僧堂佛殿总和南。lù zhù dēng lóng tóng qǐng jǔ,sēng táng fú diàn zǒng hé nán。
山河大地自群动,蠢动含灵共一龛。shān hé dà dì zì qún dòng,chǔn dòng hán líng gòng yī kān。
齑瓮里鱼淹未死,此香炷向活瞿昙。jī wèng lǐ yú yān wèi sǐ,cǐ xiāng zhù xiàng huó qú tán。

谢鹤林见访

白玉蟾

我方一枕午风眠,君正然香未解船。wǒ fāng yī zhěn wǔ fēng mián,jūn zhèng rán xiāng wèi jiě chuán。
知问无为三不答,广咨王母几寥然。zhī wèn wú wèi sān bù dá,guǎng zī wáng mǔ jǐ liáo rán。
分明翠竹黄花意,何必红铅黑汞篇。fēn míng cuì zhú huáng huā yì,hé bì hóng qiān hēi gǒng piān。
寄语鹤林老居士,甚时叱鹤过西川。jì yǔ hè lín lǎo jū shì,shén shí chì hè guò xī chuān。

大都督制侍方岩先生召彭白饮于州治之春野亭因和苏子美韵

白玉蟾

夕阳花木丹青活,烟月山林水墨昏。xī yáng huā mù dān qīng huó,yān yuè shān lín shuǐ mò hūn。
碧缕倦飞萦宝鼎,红波惊涨溢金樽。bì lǚ juàn fēi yíng bǎo dǐng,hóng bō jīng zhǎng yì jīn zūn。
掀髯醉接君谟笔,击缶吟招子美魂。xiān rán zuì jiē jūn mó bǐ,jī fǒu yín zhāo zi měi hún。
因逐尚方双舄至,亦随桃李入春园。yīn zhú shàng fāng shuāng xì zhì,yì suí táo lǐ rù chūn yuán。

题天宁寺海月亭

白玉蟾

昼潮夜汐大江东,江上东南宝刹雄。zhòu cháo yè xī dà jiāng dōng,jiāng shàng dōng nán bǎo shā xióng。
饭了从容陪海月,禅馀宴寂享松风。fàn le cóng róng péi hǎi yuè,chán yú yàn jì xiǎng sōng fēng。
主宾无间诸尘净,心目相忘万象空。zhǔ bīn wú jiān zhū chén jìng,xīn mù xiāng wàng wàn xiàng kōng。
橙熟手香吟笔滑,馀情渺在夕阳中。chéng shú shǒu xiāng yín bǐ huá,yú qíng miǎo zài xī yáng zhōng。

和主簿家兄赠别韵

白玉蟾

接耳交肩话绮疏,扶摇九万此南图。jiē ěr jiāo jiān huà qǐ shū,fú yáo jiǔ wàn cǐ nán tú。
对床风雨人皆有,协韵埙篪我独无。duì chuáng fēng yǔ rén jiē yǒu,xié yùn xūn chí wǒ dú wú。
偶尔诗家鸿雁行,为今酒岛鹡鸰徒。ǒu ěr shī jiā hóng yàn xíng,wèi jīn jiǔ dǎo jí líng tú。
情知一舸鸱夷去,临欲出门灯影孤。qíng zhī yī gě chī yí qù,lín yù chū mén dēng yǐng gū。

峡山寺

白玉蟾

重楼复屋枕层崖,想有残碑锁翠苔。zhòng lóu fù wū zhěn céng yá,xiǎng yǒu cán bēi suǒ cuì tái。
但见苍山如壁立,不知绿水自何来。dàn jiàn cāng shān rú bì lì,bù zhī lǜ shuǐ zì hé lái。
岩花满眼红而紫,谷鸟呼名去复回。yán huā mǎn yǎn hóng ér zǐ,gǔ niǎo hū míng qù fù huí。
便欲买舟从此隐,岂惟一处子陵台。biàn yù mǎi zhōu cóng cǐ yǐn,qǐ wéi yī chù zi líng tái。

峡中见芙蓉

白玉蟾

峡畔寻常有虎踪,峡中闻说有蛟龙。xiá pàn xún cháng yǒu hǔ zōng,xiá zhōng wén shuō yǒu jiāo lóng。
心知峭壁生如剑,目送清波去似弓。xīn zhī qiào bì shēng rú jiàn,mù sòng qīng bō qù shì gōng。
绕树尽皆青薜荔,举头忽见白芙蓉。rào shù jǐn jiē qīng bì lì,jǔ tóu hū jiàn bái fú róng。
西风为我吹残酒,最喜千峰翠色浓。xī fēng wèi wǒ chuī cán jiǔ,zuì xǐ qiān fēng cuì sè nóng。

初至肇庆府砚岩

白玉蟾

峡口青门束碧流,天生双剑割清秋。xiá kǒu qīng mén shù bì liú,tiān shēng shuāng jiàn gē qīng qiū。
可怜柳叶黄如此,曾见芦花白也不。kě lián liǔ yè huáng rú cǐ,céng jiàn lú huā bái yě bù。
本意买舟归楚国,此行为砚访端州。běn yì mǎi zhōu guī chǔ guó,cǐ xíng wèi yàn fǎng duān zhōu。
渴来欲吸三江水,洗出胸中万斛愁。kě lái yù xī sān jiāng shuǐ,xǐ chū xiōng zhōng wàn hú chóu。

梅花

白玉蟾

损之又损玉精神,松竹新来渐卜邻。sǔn zhī yòu sǔn yù jīng shén,sōng zhú xīn lái jiàn bo lín。
月夜一枝香暗度,溪楼数点影横陈。yuè yè yī zhī xiāng àn dù,xī lóu shù diǎn yǐng héng chén。
直须何逊为知己,始信张良似妇人。zhí xū hé xùn wèi zhī jǐ,shǐ xìn zhāng liáng shì fù rén。
从此东风还入手,管教桃李十分春。cóng cǐ dōng fēng hái rù shǒu,guǎn jiào táo lǐ shí fēn chūn。

三月芙蓉

白玉蟾

岂论春夏及秋冬,事事皆由造化工。qǐ lùn chūn xià jí qiū dōng,shì shì jiē yóu zào huà gōng。
谁道一生无好运,何缘三月见芙蓉。shuí dào yī shēng wú hǎo yùn,hé yuán sān yuè jiàn fú róng。
骚人犹恐东风误,醉眼真疑芍药红。sāo rén yóu kǒng dōng fēng wù,zuì yǎn zhēn yí sháo yào hóng。
便是重阳开未晚,且传好意取欢容。biàn shì zhòng yáng kāi wèi wǎn,qiě chuán hǎo yì qǔ huān róng。

柳塘送春

白玉蟾

急雨将雷过柳塘,春因底事亦归忙。jí yǔ jiāng léi guò liǔ táng,chūn yīn dǐ shì yì guī máng。
经时不放荷花叶,昨夜尽收栀子香。jīng shí bù fàng hé huā yè,zuó yè jǐn shōu zhī zi xiāng。
判断千林成梦去,安排一夏纳风凉。pàn duàn qiān lín chéng mèng qù,ān pái yī xià nà fēng liáng。
开眉无觅愁来处,数笔晴云尽水乡。kāi méi wú mì chóu lái chù,shù bǐ qíng yún jǐn shuǐ xiāng。

暂别游德声监税

白玉蟾

风樯小舣水中央,接袖交肩话柄长。fēng qiáng xiǎo yǐ shuǐ zhōng yāng,jiē xiù jiāo jiān huà bǐng zhǎng。
贷粟庄周轻得失,倚楼杜甫重行藏。dài sù zhuāng zhōu qīng dé shī,yǐ lóu dù fǔ zhòng xíng cáng。
情知此去无多远,未别一声先断肠。qíng zhī cǐ qù wú duō yuǎn,wèi bié yī shēng xiān duàn cháng。
排办新诗消遣酒,高吟大笑渡番阳。pái bàn xīn shī xiāo qiǎn jiǔ,gāo yín dà xiào dù fān yáng。

赋月同鹤林酌别奉似紫琼友

白玉蟾

婀娜姮娥处玉宫,秋来梳洗越当空。ē nà héng é chù yù gōng,qiū lái shū xǐ yuè dāng kōng。
阴晴圆缺天何意,离合悲欢事与同。yīn qíng yuán quē tiān hé yì,lí hé bēi huān shì yǔ tóng。
好去画楼歌舞地,莫来清馆别愁中。hǎo qù huà lóu gē wǔ dì,mò lái qīng guǎn bié chóu zhōng。
应知人不能如月,月且团圆月月逢。yīng zhī rén bù néng rú yuè,yuè qiě tuán yuán yuè yuè féng。