古诗词

赠方壶高士

白玉蟾

蓬莱三山压弱水,鸟飞不尽五云起。péng lái sān shān yā ruò shuǐ,niǎo fēi bù jǐn wǔ yún qǐ。
紫麟晓舞丹丘云,白鹿夜啮黄芽蕊。zǐ lín xiǎo wǔ dān qiū yún,bái lù yè niè huáng yá ruǐ。
浩浩神风碧无涯,长空粘水三千里。hào hào shén fēng bì wú yá,zhǎng kōng zhān shuǐ sān qiān lǐ。
中有一洞名方壶,玉颜仙翁不知几。zhōng yǒu yī dòng míng fāng hú,yù yán xiān wēng bù zhī jǐ。
上帝赐以英琼瑶,缝芝缉槲佩兰芷。shàng dì cì yǐ yīng qióng yáo,fèng zhī jī hú pèi lán zhǐ。
戏吹云和下朱尘,还炼五云长不死。xì chuī yún hé xià zhū chén,hái liàn wǔ yún zhǎng bù sǐ。
丹砂益驻长虹容,玉石弗砺愈白齿。dān shā yì zhù zhǎng hóng róng,yù shí fú lì yù bái chǐ。
醉飞罡步蹑星辰,时把葫芦梏鬼神。zuì fēi gāng bù niè xīng chén,shí bǎ hú lú gù guǐ shén。
早曾探出天地根,寸田尺宅安昆仑。zǎo céng tàn chū tiān dì gēn,cùn tián chǐ zhái ān kūn lún。
安知我即刘晨孙,不复更觅桃花源。ān zhī wǒ jí liú chén sūn,bù fù gèng mì táo huā yuán。
或者即是刘戽身,岂复别寻会仙村。huò zhě jí shì liú hù shēn,qǐ fù bié xún huì xiān cūn。
一闭目顷游六合,坐里汗漫诣浑沦。yī bì mù qǐng yóu liù hé,zuò lǐ hàn màn yì hún lún。
何必裹粮圆峤外,宁又远泛阆风津。hé bì guǒ liáng yuán jiào wài,níng yòu yuǎn fàn láng fēng jīn。
云屏烟障只笑傲,烟猿露鹤与相亲。yún píng yān zhàng zhǐ xiào ào,yān yuán lù hè yǔ xiāng qīn。
君不见刚风浩气截碧落,上严天关九屏恶,俯视万方万聚落。jūn bù jiàn gāng fēng hào qì jié bì luò,shàng yán tiān guān jiǔ píng è,fǔ shì wàn fāng wàn jù luò。
丝长岁月能几时,米大功名安用为。sī zhǎng suì yuè néng jǐ shí,mǐ dà gōng míng ān yòng wèi。
不将世界寄一粟,便请芥子纳须弥。bù jiāng shì jiè jì yī sù,biàn qǐng jiè zi nà xū mí。
初从螺江问草屧,已判此身轻似叶。chū cóng luó jiāng wèn cǎo xiè,yǐ pàn cǐ shēn qīng shì yè。
及其流湘过衡岳,一笑江山阔如楪。jí qí liú xiāng guò héng yuè,yī xiào jiāng shān kuò rú yè。
如今坐断烟霞窝,已诵东皇太乙歌。rú jīn zuò duàn yān xiá wō,yǐ sòng dōng huáng tài yǐ gē。
不作竹宫桂馆梦,奈此四海黄冠何。bù zuò zhú gōng guì guǎn mèng,nài cǐ sì hǎi huáng guān hé。
夜来坐我酌桂醁,不敢起舞宾云曲。yè lái zuò wǒ zhuó guì lù,bù gǎn qǐ wǔ bīn yún qū。
何年踏踏去方壶,我欲骑风后相逐。hé nián tà tà qù fāng hú,wǒ yù qí fēng hòu xiāng zhú。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

武夷有感

白玉蟾

千山猿叫月如昼,万籁风号天正秋。qiān shān yuán jiào yuè rú zhòu,wàn lài fēng hào tiān zhèng qiū。
雾湿苍苔烟漠漠,白云飞梦过瀛洲。wù shī cāng tái yān mò mò,bái yún fēi mèng guò yíng zhōu。

武夷有感

白玉蟾

岩下烟深人不来,白云寂寂掩苍苔。yán xià yān shēn rén bù lái,bái yún jì jì yǎn cāng tái。
松花落地鸟声寂,一枕清风送梦回。sōng huā luò dì niǎo shēng jì,yī zhěn qīng fēng sòng mèng huí。

武夷有感

白玉蟾

道人心与物俱化,对景无思诗自成。dào rén xīn yǔ wù jù huà,duì jǐng wú sī shī zì chéng。
诗句自然明造化,诗成造化寂无声。shī jù zì rán míng zào huà,shī chéng zào huà jì wú shēng。

题精舍

白玉蟾

到此黄昏飒飒风,岩头只见药炉空。dào cǐ huáng hūn sà sà fēng,yán tóu zhǐ jiàn yào lú kōng。
不堪花落烟飞处,又听寒猿哭晦翁。bù kān huā luò yān fēi chù,yòu tīng hán yuán kū huì wēng。

渔舍

白玉蟾

江上蓼花红似血,江头沙碛明如雪。jiāng shàng liǎo huā hóng shì xuè,jiāng tóu shā qì míng rú xuě。
前山后山寂无人,一犬夜吠松梢月。qián shān hòu shān jì wú rén,yī quǎn yè fèi sōng shāo yuè。

午顿

白玉蟾

笋方合爪蕨擎拳,好与同参诗里禅。sǔn fāng hé zhǎo jué qíng quán,hǎo yǔ tóng cān shī lǐ chán。
居士闻韶今已久,炉峰为我晓生烟。jū shì wén sháo jīn yǐ jiǔ,lú fēng wèi wǒ xiǎo shēng yān。

酌贪泉因吊吴隐之

白玉蟾

人其禄仕为齑盐,溪壑民财饱未厌。rén qí lù shì wèi jī yán,xī hè mín cái bǎo wèi yàn。
不识隐之心与口,酌泉依旧只清廉。bù shí yǐn zhī xīn yǔ kǒu,zhuó quán yī jiù zhǐ qīng lián。

酌贪泉因吊吴隐之

白玉蟾

酌之一似取廉名,未酌泉时本自清。zhuó zhī yī shì qǔ lián míng,wèi zhuó quán shí běn zì qīng。
向使无泉亦无语,不贪不酌更分明。xiàng shǐ wú quán yì wú yǔ,bù tān bù zhuó gèng fēn míng。

酌贪泉因吊吴隐之

白玉蟾

晋人相扇以清名,何事因泉始立清。jìn rén xiāng shàn yǐ qīng míng,hé shì yīn quán shǐ lì qīng。
清到饥寒妻子地,此清太不近人情。qīng dào jī hán qī zi dì,cǐ qīng tài bù jìn rén qíng。

栩庵力高士与同散步

白玉蟾

老槐苍苍嫩槐绿,小麦青青大麦黄。lǎo huái cāng cāng nèn huái lǜ,xiǎo mài qīng qīng dà mài huáng。
燕已生雏莺已去,落花不管蜂蝶忙。yàn yǐ shēng chú yīng yǐ qù,luò huā bù guǎn fēng dié máng。

栩庵力高士与同散步

白玉蟾

功名不直一杯水,富贵于我如浮云。gōng míng bù zhí yī bēi shuǐ,fù guì yú wǒ rú fú yún。
诗句清妍仍净远,游丝飞絮听缤纷。shī jù qīng yán réng jìng yuǎn,yóu sī fēi xù tīng bīn fēn。

示如净讲主

白玉蟾

浩浩春风泛碧梧,娟娟秋水照芙蕖。hào hào chūn fēng fàn bì wú,juān juān qiū shuǐ zhào fú qú。
大师佛法无多子,居士身心本一如。dà shī fú fǎ wú duō zi,jū shì shēn xīn běn yī rú。

重九

白玉蟾

疏风冷雨北山南,时见归鸿度碧潭。shū fēng lěng yǔ běi shān nán,shí jiàn guī hóng dù bì tán。
重九日人多是醉,两三枝菊总斜簪。zhòng jiǔ rì rén duō shì zuì,liǎng sān zhī jú zǒng xié zān。

闽中晓晴赏牡丹

白玉蟾

晴窗冉冉飞尘喜,寒砚微微暖气伸。qíng chuāng rǎn rǎn fēi chén xǐ,hán yàn wēi wēi nuǎn qì shēn。
唤醒东吴天外梦,化为南越海边春。huàn xǐng dōng wú tiān wài mèng,huà wèi nán yuè hǎi biān chūn。

忆鹤

白玉蟾

洞里不知城市改,人间再到子孙非。dòng lǐ bù zhī chéng shì gǎi,rén jiān zài dào zi sūn fēi。
有谁尚自看华表,何处如今叫令威。yǒu shuí shàng zì kàn huá biǎo,hé chù rú jīn jiào lìng wēi。