古诗词

万法归一歌

白玉蟾

金丹大药妙无穷,一点丹头内外红。jīn dān dà yào miào wú qióng,yī diǎn dān tóu nèi wài hóng。
真汞真铅才入手,片时伏虎活擒龙。zhēn gǒng zhēn qiān cái rù shǒu,piàn shí fú hǔ huó qín lóng。
黄公聘入丁公舍,巽位吹嘘九转功。huáng gōng pìn rù dīng gōng shě,xùn wèi chuī xū jiǔ zhuǎn gōng。
十月胎圆坎离外,紫云飞出玉炉空。shí yuè tāi yuán kǎn lí wài,zǐ yún fēi chū yù lú kōng。
短褐包巾满廛市,寻草烧茅烹药匮。duǎn hè bāo jīn mǎn chán shì,xún cǎo shāo máo pēng yào kuì。
自己三黄及四神,谁知安灶烹炉意。zì jǐ sān huáng jí sì shén,shuí zhī ān zào pēng lú yì。
纸袄麻衣要隐山,餐松饮水守饥寒。zhǐ ǎo má yī yào yǐn shān,cān sōng yǐn shuǐ shǒu jī hán。
日魂月魄空呼吸,到底方知入道难。rì hún yuè pò kōng hū xī,dào dǐ fāng zhī rù dào nán。
黑山山下鬼窟里,背曲头垂口流水。hēi shān shān xià guǐ kū lǐ,bèi qū tóu chuí kǒu liú shuǐ。
梦中梦见梦中人,几时待得硫黄死。mèng zhōng mèng jiàn mèng zhōng rén,jǐ shí dài dé liú huáng sǐ。
薄福痴人不断淫,尾闾闭了采他阴。báo fú chī rén bù duàn yín,wěi lǘ bì le cǎi tā yīn。
元精摇撼无墙壁,错认黄泥唤作金。yuán jīng yáo hàn wú qiáng bì,cuò rèn huáng ní huàn zuò jīn。
容成三峰学御女,采精吸血兼服乳。róng chéng sān fēng xué yù nǚ,cǎi jīng xī xuè jiān fú rǔ。
大道本来无阴阳,劳形著相徒自苦。dà dào běn lái wú yīn yáng,láo xíng zhù xiāng tú zì kǔ。
叩齿吞精咽气声,辘轳空动髑髅形。kòu chǐ tūn jīng yàn qì shēng,lù lú kōng dòng dú lóu xíng。
妄将口鼻为玄牝,谩说金精肘后盈。wàng jiāng kǒu bí wèi xuán pìn,mán shuō jīn jīng zhǒu hòu yíng。
鼻头闭息空画饼,几人日中逃得影。bí tóu bì xī kōng huà bǐng,jǐ rén rì zhōng táo dé yǐng。
客风邪气肚中鸣,安得长灵砂在鼎。kè fēng xié qì dù zhōng míng,ān dé zhǎng líng shā zài dǐng。
参禅见性契真如,莫道无心便靠虚。cān chán jiàn xìng qì zhēn rú,mò dào wú xīn biàn kào xū。
悟了不行乾智慧,千崖万壑涉程途。wù le bù xíng qián zhì huì,qiān yá wàn hè shè chéng tú。
多少老儒学周易,岂知太极归无极。duō shǎo lǎo rú xué zhōu yì,qǐ zhī tài jí guī wú jí。
忘形便欲任天真,只恐春归草无力。wàng xíng biàn yù rèn tiān zhēn,zhǐ kǒng chūn guī cǎo wú lì。
明教专门事灭魔,七时功德便如何。míng jiào zhuān mén shì miè mó,qī shí gōng dé biàn rú hé。
不知清净光明意,面色痿黄空自磨。bù zhī qīng jìng guāng míng yì,miàn sè wěi huáng kōng zì mó。
胡氏阳山一果祖,九返庄严皆妄语。hú shì yáng shān yī guǒ zǔ,jiǔ fǎn zhuāng yán jiē wàng yǔ。
手执金环运三车,阿谁飞上金天去。shǒu zhí jīn huán yùn sān chē,ā shuí fēi shàng jīn tiān qù。
更有持斋四果徒,九曲江头下铁符。gèng yǒu chí zhāi sì guǒ tú,jiǔ qū jiāng tóu xià tiě fú。
乳香烧尽难成佛,精血元阳搬运枯。rǔ xiāng shāo jǐn nán chéng fú,jīng xuè yuán yáng bān yùn kū。
三千六百旁门术,开顶缩龟习定息。sān qiān liù bǎi páng mén shù,kāi dǐng suō guī xí dìng xī。
存想丹田炼五芽,吐故纳新虚贵力。cún xiǎng dān tián liàn wǔ yá,tǔ gù nà xīn xū guì lì。
礼塔焚香诵藏经,更能拜斗与瞻星。lǐ tǎ fén xiāng sòng cáng jīng,gèng néng bài dòu yǔ zhān xīng。
吞符饮水专持咒,恁地如何得道成。tūn fú yǐn shuǐ zhuān chí zhòu,nèn dì rú hé dé dào chéng。
注想按摩八段锦,嘻呵六字拘兴寝。zhù xiǎng àn mó bā duàn jǐn,xī hē liù zì jū xīng qǐn。
若要还精补脑时,除非一盏醍醐饮。ruò yào hái jīng bǔ nǎo shí,chú fēi yī zhǎn tí hú yǐn。
双眼遥思运顶门,戏言日月照昆仑。shuāng yǎn yáo sī yùn dǐng mén,xì yán rì yuè zhào kūn lún。
那堪又见圆光现,便指天尊与世尊。nà kān yòu jiàn yuán guāng xiàn,biàn zhǐ tiān zūn yǔ shì zūn。
眼本无光人妄想,耳本无声那得响。yǎn běn wú guāng rén wàng xiǎng,ěr běn wú shēng nà dé xiǎng。
上有大渊下泓池,妄指中黄忍肚饥。shàng yǒu dà yuān xià hóng chí,wàng zhǐ zhōng huáng rěn dù jī。
空按周天行封数,几能识得真龙虎。kōng àn zhōu tiān xíng fēng shù,jǐ néng shí dé zhēn lóng hǔ。
若识真龙真虎人,了得向上一条路。ruò shí zhēn lóng zhēn hǔ rén,le dé xiàng shàng yī tiáo lù。
暗把箪瓢服小便,吐吞涎唾作珠圆。àn bǎ dān piáo fú xiǎo biàn,tǔ tūn xián tuò zuò zhū yuán。
鼻头流出两条涕,便敢呼为玉箸仙。bí tóu liú chū liǎng tiáo tì,biàn gǎn hū wèi yù zhù xiān。
说尽存三守一底,九年炼丹思想里。shuō jǐn cún sān shǒu yī dǐ,jiǔ nián liàn dān sī xiǎng lǐ。
忘却家珍向外寻,百年做个阴灵鬼。wàng què jiā zhēn xiàng wài xún,bǎi nián zuò gè yīn líng guǐ。
天门枸杞与黄精,豆杏姜椒白茯苓。tiān mén gǒu qǐ yǔ huáng jīng,dòu xìng jiāng jiāo bái fú líng。
未委地仙成也未,皮焦肉腐可怜生。wèi wěi dì xiān chéng yě wèi,pí jiāo ròu fǔ kě lián shēng。
斋醮关宣歌梵曲,分环破券受科录。zhāi jiào guān xuān gē fàn qū,fēn huán pò quàn shòu kē lù。
不识天心两字真,口会三光符水熟。bù shí tiān xīn liǎng zì zhēn,kǒu huì sān guāng fú shuǐ shú。
袖中雷印吓山精,手把杨枝学隐形。xiù zhōng léi yìn xià shān jīng,shǒu bǎ yáng zhī xué yǐn xíng。
此心本是通神藏,一念差时万状生。cǐ xīn běn shì tōng shén cáng,yī niàn chà shí wàn zhuàng shēng。
此身身外皆隐物,此心心外皆妖术。cǐ shēn shēn wài jiē yǐn wù,cǐ xīn xīn wài jiē yāo shù。
身里真心心里身,不在中间内外出。shēn lǐ zhēn xīn xīn lǐ shēn,bù zài zhōng jiān nèi wài chū。
这些金液大还丹,自从元谷至泥丸。zhè xiē jīn yè dà hái dān,zì cóng yuán gǔ zhì ní wán。
抽添七返无多事,草木无心天地闲。chōu tiān qī fǎn wú duō shì,cǎo mù wú xīn tiān dì xián。
真根真蒂结真酥,真鼎真坛真药炉。zhēn gēn zhēn dì jié zhēn sū,zhēn dǐng zhēn tán zhēn yào lú。
阳日起头阴日积,分明阳火与阴符。yáng rì qǐ tóu yīn rì jī,fēn míng yáng huǒ yǔ yīn fú。
半亩丹田种金粟,一朵灵芝香馥郁。bàn mǔ dān tián zhǒng jīn sù,yī duǒ líng zhī xiāng fù yù。
铁牛哮吼入绵厨,木马奔驰跳金屋。tiě niú xiāo hǒu rù mián chú,mù mǎ bēn chí tiào jīn wū。
乾坤二八结丹砂,满鼎溶溶白雪花。qián kūn èr bā jié dān shā,mǎn dǐng róng róng bái xuě huā。
提住龟蛇归两手,山中玉兔化金鸦。tí zhù guī shé guī liǎng shǒu,shān zhōng yù tù huà jīn yā。
还丹有诀知音少,汞龙铅虎凭火候。hái dān yǒu jué zhī yīn shǎo,gǒng lóng qiān hǔ píng huǒ hòu。
三千刻内结婴儿,调和温养终无漏。sān qiān kè nèi jié yīng ér,diào hé wēn yǎng zhōng wú lòu。
遍体浑如一片琼,寒蟾光照玉壶冰。biàn tǐ hún rú yī piàn qióng,hán chán guāng zhào yù hú bīng。
顶门夜半雷声吼,匝地清风神鬼惊。dǐng mén yè bàn léi shēng hǒu,zā dì qīng fēng shén guǐ jīng。
天上人间真妙诀,谁敢天机私漏泄。tiān shàng rén jiān zhēn miào jué,shuí gǎn tiān jī sī lòu xiè。
须是英雄大丈夫,了然胸中无一物。xū shì yīng xióng dà zhàng fū,le rán xiōng zhōng wú yī wù。
一阳才动大丹成,片饷工夫造化灵。yī yáng cái dòng dà dān chéng,piàn xiǎng gōng fū zào huà líng。
只恐南宫录姓名,醉骑白鹤朝上清。zhǐ kǒng nán gōng lù xìng míng,zuì qí bái hè cháo shàng qīng。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

别蒋都辖用归雁韵

白玉蟾

别来不觉八周星,过尽长亭又短亭。bié lái bù jué bā zhōu xīng,guò jǐn zhǎng tíng yòu duǎn tíng。
霜雁贴天飞去去,弋人何事慕冥冥。shuāng yàn tiē tiān fēi qù qù,yì rén hé shì mù míng míng。
梅开春信宾南国,草劲秋声警虏庭。méi kāi chūn xìn bīn nán guó,cǎo jìn qiū shēng jǐng lǔ tíng。
我亦年来还慷慨,亭前一笑万山青。wǒ yì nián lái hái kāng kǎi,tíng qián yī xiào wàn shān qīng。

三衢舟次

白玉蟾

柿叶翻黄枫叶红,一江涨起芦花风。shì yè fān huáng fēng yè hóng,yī jiāng zhǎng qǐ lú huā fēng。
水清石露沙痕瘦,日落雨来云意浓。shuǐ qīng shí lù shā hén shòu,rì luò yǔ lái yún yì nóng。
诗思动摇帆影里,梦魂摇兀橹声中。shī sī dòng yáo fān yǐng lǐ,mèng hún yáo wù lǔ shēng zhōng。
黄昏有底愁如织,南外寄书无去鸿。huáng hūn yǒu dǐ chóu rú zhī,nán wài jì shū wú qù hóng。

三衢舟次

白玉蟾

困兽犹强剑未红,少年羞见白蘋风。kùn shòu yóu qiáng jiàn wèi hóng,shǎo nián xiū jiàn bái píng fēng。
心寒赤县神州远,兴入胡庭沙漠浓。xīn hán chì xiàn shén zhōu yuǎn,xīng rù hú tíng shā mò nóng。
谁谓阿蒙犹洛下,未应老亮更隆中。shuí wèi ā méng yóu luò xià,wèi yīng lǎo liàng gèng lóng zhōng。
年来弓矢浑无用,只好江头射暮鸿。nián lái gōng shǐ hún wú yòng,zhǐ hǎo jiāng tóu shè mù hóng。

偶成

白玉蟾

倚蓬小立拂征衣,沙上渔翁理钓丝。yǐ péng xiǎo lì fú zhēng yī,shā shàng yú wēng lǐ diào sī。
举世更谁闲似我,只今何事未如伊。jǔ shì gèng shuí xián shì wǒ,zhǐ jīn hé shì wèi rú yī。
莫将水动疑天动,且道舟移是岸移。mò jiāng shuǐ dòng yí tiān dòng,qiě dào zhōu yí shì àn yí。
家在神霄归未得,钓周钓汉笑人痴。jiā zài shén xiāo guī wèi dé,diào zhōu diào hàn xiào rén chī。

午饭罗汉寺

白玉蟾

林间一径似惊蛇,中有禅关隐紫霞。lín jiān yī jìng shì jīng shé,zhōng yǒu chán guān yǐn zǐ xiá。
烟锁苍松遮寺额,风摇翠竹撼檐牙。yān suǒ cāng sōng zhē sì é,fēng yáo cuì zhú hàn yán yá。
客来寂寞盘香穗,饭罢从容瀹茗花。kè lái jì mò pán xiāng suì,fàn bà cóng róng yuè míng huā。
到此徘徊归去晚,夕阳挂树一声鸦。dào cǐ pái huái guī qù wǎn,xī yáng guà shù yī shēng yā。

北山

白玉蟾

驿酒沽来满满斟,现成诗句不须寻。yì jiǔ gū lái mǎn mǎn zhēn,xiàn chéng shī jù bù xū xún。
轻云阁雨风声软,淡霁笼云日影沉。qīng yún gé yǔ fēng shēng ruǎn,dàn jì lóng yún rì yǐng chén。
夹路栀花香野水,隔山杜宇响乔林。jiā lù zhī huā xiāng yě shuǐ,gé shān dù yǔ xiǎng qiáo lín。
草庵饭了从容睡,门外通衢无古今。cǎo ān fàn le cóng róng shuì,mén wài tōng qú wú gǔ jīn。

清贫轩

白玉蟾

一味逍遥不管天,日高丈五尚闲眠。yī wèi xiāo yáo bù guǎn tiān,rì gāo zhàng wǔ shàng xián mián。
溪鱼村酒别般味,野蔌山肴不用钱。xī yú cūn jiǔ bié bān wèi,yě sù shān yáo bù yòng qián。
瓮牖荜门关小径,乾柴白米煮清泉。wèng yǒu bì mén guān xiǎo jìng,qián chái bái mǐ zhǔ qīng quán。
有时拄杖青松畔,便是人间快活仙。yǒu shí zhǔ zhàng qīng sōng pàn,biàn shì rén jiān kuài huó xiān。

春日遣兴

白玉蟾

大家放下杖头云,夜宿南安烟水村。dà jiā fàng xià zhàng tóu yún,yè sù nán ān yān shuǐ cūn。
蝴蝶梦残天拂晓,杜鹃声断月黄昏。hú dié mèng cán tiān fú xiǎo,dù juān shēng duàn yuè huáng hūn。
蜂王遣使使花坞,蚁阵分屯屯荜门。fēng wáng qiǎn shǐ shǐ huā wù,yǐ zhèn fēn tún tún bì mén。
自是吾侬适怀处,诗山酒海一乾坤。zì shì wú nóng shì huái chù,shī shān jiǔ hǎi yī qián kūn。

乞纸寄诸葛桂隐

白玉蟾

翰墨膏肓二十年,才亲笔砚便垂涎。hàn mò gāo huāng èr shí nián,cái qīn bǐ yàn biàn chuí xián。
东阳鱼卵寒霜幅,嵊县溪藤妙雪笺。dōng yáng yú luǎn hán shuāng fú,shèng xiàn xī téng miào xuě jiān。
一日秃除千兔颖,霎时磨尽万松烟。yī rì tū chú qiān tù yǐng,shà shí mó jǐn wàn sōng yān。
洛阳市上今无价,直欲昂头写碧天。luò yáng shì shàng jīn wú jià,zhí yù áng tóu xiě bì tiān。

春日即事

白玉蟾

伶伦窥管夜飞灰,万紫千红暗剪裁。líng lún kuī guǎn yè fēi huī,wàn zǐ qiān hóng àn jiǎn cái。
微雨绩天烟织雪,寒风簸水月筛梅。wēi yǔ jì tiān yān zhī xuě,hán fēng bǒ shuǐ yuè shāi méi。
寿鸠索妇花前笑,鳏燕呼雏柳外哀。shòu jiū suǒ fù huā qián xiào,guān yàn hū chú liǔ wài āi。
春色无边茶未荚,社前犹欠一声雷。chūn sè wú biān chá wèi jiá,shè qián yóu qiàn yī shēng léi。

次韵紫岩潘庭坚

白玉蟾

人情不似吴笺厚,世路常如蜀道难。rén qíng bù shì wú jiān hòu,shì lù cháng rú shǔ dào nán。
两鬓已将沾雪白,寸心尚自炳枫丹。liǎng bìn yǐ jiāng zhān xuě bái,cùn xīn shàng zì bǐng fēng dān。
君还有意凭谁说,我亦无言把剑看。jūn hái yǒu yì píng shuí shuō,wǒ yì wú yán bǎ jiàn kàn。
相对一窗风打雪,通红榾柮谩烧残。xiāng duì yī chuāng fēng dǎ xuě,tōng hóng gǔ duò mán shāo cán。

次韵紫岩潘庭坚

白玉蟾

何人皮里有阳秋,谁绢能包得许羞。hé rén pí lǐ yǒu yáng qiū,shuí juàn néng bāo dé xǔ xiū。
早趁黄书丞相押,莫空白了少年头。zǎo chèn huáng shū chéng xiāng yā,mò kōng bái le shǎo nián tóu。
既无顾恋于人己,便请清闲袖手休。jì wú gù liàn yú rén jǐ,biàn qǐng qīng xián xiù shǒu xiū。
岂必灭秦安汉后,始来寻个赤松游。qǐ bì miè qín ān hàn hòu,shǐ lái xún gè chì sōng yóu。

泊舟浮石寺前有善士百馀辈拜迎因联句于水滨民居之壁

白玉蟾

三百六旬周复始,二十四岩高且寒。sān bǎi liù xún zhōu fù shǐ,èr shí sì yán gāo qiě hán。
法乳试流锋上蜜,诗肠略露管中班。fǎ rǔ shì liú fēng shàng mì,shī cháng lüè lù guǎn zhōng bān。
山山日脚黄金软,片片梅心白雪乾。shān shān rì jiǎo huáng jīn ruǎn,piàn piàn méi xīn bái xuě qián。
遥指烟霄呼缟鹤,一声清啸水云闲。yáo zhǐ yān xiāo hū gǎo hè,yī shēng qīng xiào shuǐ yún xián。

道中与谢紫壶联句

白玉蟾

阴晴荏苒风吹霜,山北山南稻正黄。yīn qíng rěn rǎn fēng chuī shuāng,shān běi shān nán dào zhèng huáng。
照涧芙蓉何绰约,掠云鸿鹄向微茫。zhào jiàn fú róng hé chuò yuē,lüè yún hóng gǔ xiàng wēi máng。
心同秋水与天远,夜折岩花和月香。xīn tóng qiū shuǐ yǔ tiān yuǎn,yè zhé yán huā hé yuè xiāng。
岭海青红俱在目,先随夕照入诗肠。lǐng hǎi qīng hóng jù zài mù,xiān suí xī zhào rù shī cháng。

赠王太尉

白玉蟾

笑曳华裾出禁庭,一声长啸万山青。xiào yè huá jū chū jìn tíng,yī shēng zhǎng xiào wàn shān qīng。
归来车马如云拥,扫去簪缨似梦醒。guī lái chē mǎ rú yún yōng,sǎo qù zān yīng shì mèng xǐng。
红码碯杯斟白酒,碧珊瑚枕倚朱屏。hóng mǎ nǎo bēi zhēn bái jiǔ,bì shān hú zhěn yǐ zhū píng。
也须趁取些强学,作个唐人五达灵。yě xū chèn qǔ xiē qiáng xué,zuò gè táng rén wǔ dá líng。