古诗词

万法归一歌

白玉蟾

金丹大药妙无穷,一点丹头内外红。jīn dān dà yào miào wú qióng,yī diǎn dān tóu nèi wài hóng。
真汞真铅才入手,片时伏虎活擒龙。zhēn gǒng zhēn qiān cái rù shǒu,piàn shí fú hǔ huó qín lóng。
黄公聘入丁公舍,巽位吹嘘九转功。huáng gōng pìn rù dīng gōng shě,xùn wèi chuī xū jiǔ zhuǎn gōng。
十月胎圆坎离外,紫云飞出玉炉空。shí yuè tāi yuán kǎn lí wài,zǐ yún fēi chū yù lú kōng。
短褐包巾满廛市,寻草烧茅烹药匮。duǎn hè bāo jīn mǎn chán shì,xún cǎo shāo máo pēng yào kuì。
自己三黄及四神,谁知安灶烹炉意。zì jǐ sān huáng jí sì shén,shuí zhī ān zào pēng lú yì。
纸袄麻衣要隐山,餐松饮水守饥寒。zhǐ ǎo má yī yào yǐn shān,cān sōng yǐn shuǐ shǒu jī hán。
日魂月魄空呼吸,到底方知入道难。rì hún yuè pò kōng hū xī,dào dǐ fāng zhī rù dào nán。
黑山山下鬼窟里,背曲头垂口流水。hēi shān shān xià guǐ kū lǐ,bèi qū tóu chuí kǒu liú shuǐ。
梦中梦见梦中人,几时待得硫黄死。mèng zhōng mèng jiàn mèng zhōng rén,jǐ shí dài dé liú huáng sǐ。
薄福痴人不断淫,尾闾闭了采他阴。báo fú chī rén bù duàn yín,wěi lǘ bì le cǎi tā yīn。
元精摇撼无墙壁,错认黄泥唤作金。yuán jīng yáo hàn wú qiáng bì,cuò rèn huáng ní huàn zuò jīn。
容成三峰学御女,采精吸血兼服乳。róng chéng sān fēng xué yù nǚ,cǎi jīng xī xuè jiān fú rǔ。
大道本来无阴阳,劳形著相徒自苦。dà dào běn lái wú yīn yáng,láo xíng zhù xiāng tú zì kǔ。
叩齿吞精咽气声,辘轳空动髑髅形。kòu chǐ tūn jīng yàn qì shēng,lù lú kōng dòng dú lóu xíng。
妄将口鼻为玄牝,谩说金精肘后盈。wàng jiāng kǒu bí wèi xuán pìn,mán shuō jīn jīng zhǒu hòu yíng。
鼻头闭息空画饼,几人日中逃得影。bí tóu bì xī kōng huà bǐng,jǐ rén rì zhōng táo dé yǐng。
客风邪气肚中鸣,安得长灵砂在鼎。kè fēng xié qì dù zhōng míng,ān dé zhǎng líng shā zài dǐng。
参禅见性契真如,莫道无心便靠虚。cān chán jiàn xìng qì zhēn rú,mò dào wú xīn biàn kào xū。
悟了不行乾智慧,千崖万壑涉程途。wù le bù xíng qián zhì huì,qiān yá wàn hè shè chéng tú。
多少老儒学周易,岂知太极归无极。duō shǎo lǎo rú xué zhōu yì,qǐ zhī tài jí guī wú jí。
忘形便欲任天真,只恐春归草无力。wàng xíng biàn yù rèn tiān zhēn,zhǐ kǒng chūn guī cǎo wú lì。
明教专门事灭魔,七时功德便如何。míng jiào zhuān mén shì miè mó,qī shí gōng dé biàn rú hé。
不知清净光明意,面色痿黄空自磨。bù zhī qīng jìng guāng míng yì,miàn sè wěi huáng kōng zì mó。
胡氏阳山一果祖,九返庄严皆妄语。hú shì yáng shān yī guǒ zǔ,jiǔ fǎn zhuāng yán jiē wàng yǔ。
手执金环运三车,阿谁飞上金天去。shǒu zhí jīn huán yùn sān chē,ā shuí fēi shàng jīn tiān qù。
更有持斋四果徒,九曲江头下铁符。gèng yǒu chí zhāi sì guǒ tú,jiǔ qū jiāng tóu xià tiě fú。
乳香烧尽难成佛,精血元阳搬运枯。rǔ xiāng shāo jǐn nán chéng fú,jīng xuè yuán yáng bān yùn kū。
三千六百旁门术,开顶缩龟习定息。sān qiān liù bǎi páng mén shù,kāi dǐng suō guī xí dìng xī。
存想丹田炼五芽,吐故纳新虚贵力。cún xiǎng dān tián liàn wǔ yá,tǔ gù nà xīn xū guì lì。
礼塔焚香诵藏经,更能拜斗与瞻星。lǐ tǎ fén xiāng sòng cáng jīng,gèng néng bài dòu yǔ zhān xīng。
吞符饮水专持咒,恁地如何得道成。tūn fú yǐn shuǐ zhuān chí zhòu,nèn dì rú hé dé dào chéng。
注想按摩八段锦,嘻呵六字拘兴寝。zhù xiǎng àn mó bā duàn jǐn,xī hē liù zì jū xīng qǐn。
若要还精补脑时,除非一盏醍醐饮。ruò yào hái jīng bǔ nǎo shí,chú fēi yī zhǎn tí hú yǐn。
双眼遥思运顶门,戏言日月照昆仑。shuāng yǎn yáo sī yùn dǐng mén,xì yán rì yuè zhào kūn lún。
那堪又见圆光现,便指天尊与世尊。nà kān yòu jiàn yuán guāng xiàn,biàn zhǐ tiān zūn yǔ shì zūn。
眼本无光人妄想,耳本无声那得响。yǎn běn wú guāng rén wàng xiǎng,ěr běn wú shēng nà dé xiǎng。
上有大渊下泓池,妄指中黄忍肚饥。shàng yǒu dà yuān xià hóng chí,wàng zhǐ zhōng huáng rěn dù jī。
空按周天行封数,几能识得真龙虎。kōng àn zhōu tiān xíng fēng shù,jǐ néng shí dé zhēn lóng hǔ。
若识真龙真虎人,了得向上一条路。ruò shí zhēn lóng zhēn hǔ rén,le dé xiàng shàng yī tiáo lù。
暗把箪瓢服小便,吐吞涎唾作珠圆。àn bǎ dān piáo fú xiǎo biàn,tǔ tūn xián tuò zuò zhū yuán。
鼻头流出两条涕,便敢呼为玉箸仙。bí tóu liú chū liǎng tiáo tì,biàn gǎn hū wèi yù zhù xiān。
说尽存三守一底,九年炼丹思想里。shuō jǐn cún sān shǒu yī dǐ,jiǔ nián liàn dān sī xiǎng lǐ。
忘却家珍向外寻,百年做个阴灵鬼。wàng què jiā zhēn xiàng wài xún,bǎi nián zuò gè yīn líng guǐ。
天门枸杞与黄精,豆杏姜椒白茯苓。tiān mén gǒu qǐ yǔ huáng jīng,dòu xìng jiāng jiāo bái fú líng。
未委地仙成也未,皮焦肉腐可怜生。wèi wěi dì xiān chéng yě wèi,pí jiāo ròu fǔ kě lián shēng。
斋醮关宣歌梵曲,分环破券受科录。zhāi jiào guān xuān gē fàn qū,fēn huán pò quàn shòu kē lù。
不识天心两字真,口会三光符水熟。bù shí tiān xīn liǎng zì zhēn,kǒu huì sān guāng fú shuǐ shú。
袖中雷印吓山精,手把杨枝学隐形。xiù zhōng léi yìn xià shān jīng,shǒu bǎ yáng zhī xué yǐn xíng。
此心本是通神藏,一念差时万状生。cǐ xīn běn shì tōng shén cáng,yī niàn chà shí wàn zhuàng shēng。
此身身外皆隐物,此心心外皆妖术。cǐ shēn shēn wài jiē yǐn wù,cǐ xīn xīn wài jiē yāo shù。
身里真心心里身,不在中间内外出。shēn lǐ zhēn xīn xīn lǐ shēn,bù zài zhōng jiān nèi wài chū。
这些金液大还丹,自从元谷至泥丸。zhè xiē jīn yè dà hái dān,zì cóng yuán gǔ zhì ní wán。
抽添七返无多事,草木无心天地闲。chōu tiān qī fǎn wú duō shì,cǎo mù wú xīn tiān dì xián。
真根真蒂结真酥,真鼎真坛真药炉。zhēn gēn zhēn dì jié zhēn sū,zhēn dǐng zhēn tán zhēn yào lú。
阳日起头阴日积,分明阳火与阴符。yáng rì qǐ tóu yīn rì jī,fēn míng yáng huǒ yǔ yīn fú。
半亩丹田种金粟,一朵灵芝香馥郁。bàn mǔ dān tián zhǒng jīn sù,yī duǒ líng zhī xiāng fù yù。
铁牛哮吼入绵厨,木马奔驰跳金屋。tiě niú xiāo hǒu rù mián chú,mù mǎ bēn chí tiào jīn wū。
乾坤二八结丹砂,满鼎溶溶白雪花。qián kūn èr bā jié dān shā,mǎn dǐng róng róng bái xuě huā。
提住龟蛇归两手,山中玉兔化金鸦。tí zhù guī shé guī liǎng shǒu,shān zhōng yù tù huà jīn yā。
还丹有诀知音少,汞龙铅虎凭火候。hái dān yǒu jué zhī yīn shǎo,gǒng lóng qiān hǔ píng huǒ hòu。
三千刻内结婴儿,调和温养终无漏。sān qiān kè nèi jié yīng ér,diào hé wēn yǎng zhōng wú lòu。
遍体浑如一片琼,寒蟾光照玉壶冰。biàn tǐ hún rú yī piàn qióng,hán chán guāng zhào yù hú bīng。
顶门夜半雷声吼,匝地清风神鬼惊。dǐng mén yè bàn léi shēng hǒu,zā dì qīng fēng shén guǐ jīng。
天上人间真妙诀,谁敢天机私漏泄。tiān shàng rén jiān zhēn miào jué,shuí gǎn tiān jī sī lòu xiè。
须是英雄大丈夫,了然胸中无一物。xū shì yīng xióng dà zhàng fū,le rán xiōng zhōng wú yī wù。
一阳才动大丹成,片饷工夫造化灵。yī yáng cái dòng dà dān chéng,piàn xiǎng gōng fū zào huà líng。
只恐南宫录姓名,醉骑白鹤朝上清。zhǐ kǒng nán gōng lù xìng míng,zuì qí bái hè cháo shàng qīng。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

徐道士水墨屏

白玉蟾

人远看来短,山遥淡欲无。rén yuǎn kàn lái duǎn,shān yáo dàn yù wú。
水边渔舍密,天际客帆孤。shuǐ biān yú shě mì,tiān jì kè fān gū。

徐道士水墨屏

白玉蟾

乱山草斜出,危冈竹倒悬。luàn shān cǎo xié chū,wēi gāng zhú dào xuán。
人家春树里,山色夕阳边。rén jiā chūn shù lǐ,shān sè xī yáng biān。

徐道士水墨屏

白玉蟾

霜月沉青嶂,汀鸥卧白沙。shuāng yuè chén qīng zhàng,tīng ōu wò bái shā。
晓风删竹叶,秋雾补山丫。xiǎo fēng shān zhú yè,qiū wù bǔ shān yā。

春宵有感

白玉蟾

春夜常如岁,何妨秉烛嬉。chūn yè cháng rú suì,hé fáng bǐng zhú xī。
百花俱中酒,万竹自吟诗。bǎi huā jù zhōng jiǔ,wàn zhú zì yín shī。

春宵有感

白玉蟾

安得安期枣,如瓜恐不然。ān dé ān qī zǎo,rú guā kǒng bù rán。
楚江萍似斗,泰华藕如船。chǔ jiāng píng shì dòu,tài huá ǒu rú chuán。

春宵有感

白玉蟾

百念今何女,何年遂大刀。bǎi niàn jīn hé nǚ,hé nián suì dà dāo。
瑶池春不老,谁复敢偷桃。yáo chí chūn bù lǎo,shuí fù gǎn tōu táo。

春宵有感

白玉蟾

憎却堤边柳,青丝复尔长。zēng què dī biān liǔ,qīng sī fù ěr zhǎng。
自怜愁里鬓,不觉暗中霜。zì lián chóu lǐ bìn,bù jué àn zhōng shuāng。

春宵有感

白玉蟾

月落知何处,夜长无了时。yuè luò zhī hé chù,yè zhǎng wú le shí。
幽人春自感,莺燕亦何知。yōu rén chūn zì gǎn,yīng yàn yì hé zhī。

春宵有感

白玉蟾

书来相借问,客至欲如何。shū lái xiāng jiè wèn,kè zhì yù rú hé。
自草黄庭去,归来管割鹅。zì cǎo huáng tíng qù,guī lái guǎn gē é。

春宵有感

白玉蟾

命驾承千里,论文且一樽。mìng jià chéng qiān lǐ,lùn wén qiě yī zūn。
春高人易老,风雨闭柴门。chūn gāo rén yì lǎo,fēng yǔ bì chái mén。

春宵有感

白玉蟾

多愁君自尔,不乐我何曾。duō chóu jūn zì ěr,bù lè wǒ hé céng。
西北山如削,明朝约共登。xī běi shān rú xuē,míng cháo yuē gòng dēng。

闲吟

白玉蟾

东园风雨霁,一巷海棠开。dōng yuán fēng yǔ jì,yī xiàng hǎi táng kāi。
曲折穿花去,深行忘却回。qū zhé chuān huā qù,shēn xíng wàng què huí。

闲吟

白玉蟾

回首乌啼夜,伤心月满楼。huí shǒu wū tí yè,shāng xīn yuè mǎn lóu。
真成花命薄,不及柳风流。zhēn chéng huā mìng báo,bù jí liǔ fēng liú。

闲吟

白玉蟾

啼鸟千山暮,轻风一路清。tí niǎo qiān shān mù,qīng fēng yī lù qīng。
草连江色暝,月对夕阳明。cǎo lián jiāng sè míng,yuè duì xī yáng míng。

听琴

白玉蟾

十指生秋水,数声弹夕阳。shí zhǐ shēng qiū shuǐ,shù shēng dàn xī yáng。
不知君此曲,曾断几人肠。bù zhī jūn cǐ qū,céng duàn jǐ rén cháng。