古诗词

万法归一歌

白玉蟾

金丹大药妙无穷,一点丹头内外红。jīn dān dà yào miào wú qióng,yī diǎn dān tóu nèi wài hóng。
真汞真铅才入手,片时伏虎活擒龙。zhēn gǒng zhēn qiān cái rù shǒu,piàn shí fú hǔ huó qín lóng。
黄公聘入丁公舍,巽位吹嘘九转功。huáng gōng pìn rù dīng gōng shě,xùn wèi chuī xū jiǔ zhuǎn gōng。
十月胎圆坎离外,紫云飞出玉炉空。shí yuè tāi yuán kǎn lí wài,zǐ yún fēi chū yù lú kōng。
短褐包巾满廛市,寻草烧茅烹药匮。duǎn hè bāo jīn mǎn chán shì,xún cǎo shāo máo pēng yào kuì。
自己三黄及四神,谁知安灶烹炉意。zì jǐ sān huáng jí sì shén,shuí zhī ān zào pēng lú yì。
纸袄麻衣要隐山,餐松饮水守饥寒。zhǐ ǎo má yī yào yǐn shān,cān sōng yǐn shuǐ shǒu jī hán。
日魂月魄空呼吸,到底方知入道难。rì hún yuè pò kōng hū xī,dào dǐ fāng zhī rù dào nán。
黑山山下鬼窟里,背曲头垂口流水。hēi shān shān xià guǐ kū lǐ,bèi qū tóu chuí kǒu liú shuǐ。
梦中梦见梦中人,几时待得硫黄死。mèng zhōng mèng jiàn mèng zhōng rén,jǐ shí dài dé liú huáng sǐ。
薄福痴人不断淫,尾闾闭了采他阴。báo fú chī rén bù duàn yín,wěi lǘ bì le cǎi tā yīn。
元精摇撼无墙壁,错认黄泥唤作金。yuán jīng yáo hàn wú qiáng bì,cuò rèn huáng ní huàn zuò jīn。
容成三峰学御女,采精吸血兼服乳。róng chéng sān fēng xué yù nǚ,cǎi jīng xī xuè jiān fú rǔ。
大道本来无阴阳,劳形著相徒自苦。dà dào běn lái wú yīn yáng,láo xíng zhù xiāng tú zì kǔ。
叩齿吞精咽气声,辘轳空动髑髅形。kòu chǐ tūn jīng yàn qì shēng,lù lú kōng dòng dú lóu xíng。
妄将口鼻为玄牝,谩说金精肘后盈。wàng jiāng kǒu bí wèi xuán pìn,mán shuō jīn jīng zhǒu hòu yíng。
鼻头闭息空画饼,几人日中逃得影。bí tóu bì xī kōng huà bǐng,jǐ rén rì zhōng táo dé yǐng。
客风邪气肚中鸣,安得长灵砂在鼎。kè fēng xié qì dù zhōng míng,ān dé zhǎng líng shā zài dǐng。
参禅见性契真如,莫道无心便靠虚。cān chán jiàn xìng qì zhēn rú,mò dào wú xīn biàn kào xū。
悟了不行乾智慧,千崖万壑涉程途。wù le bù xíng qián zhì huì,qiān yá wàn hè shè chéng tú。
多少老儒学周易,岂知太极归无极。duō shǎo lǎo rú xué zhōu yì,qǐ zhī tài jí guī wú jí。
忘形便欲任天真,只恐春归草无力。wàng xíng biàn yù rèn tiān zhēn,zhǐ kǒng chūn guī cǎo wú lì。
明教专门事灭魔,七时功德便如何。míng jiào zhuān mén shì miè mó,qī shí gōng dé biàn rú hé。
不知清净光明意,面色痿黄空自磨。bù zhī qīng jìng guāng míng yì,miàn sè wěi huáng kōng zì mó。
胡氏阳山一果祖,九返庄严皆妄语。hú shì yáng shān yī guǒ zǔ,jiǔ fǎn zhuāng yán jiē wàng yǔ。
手执金环运三车,阿谁飞上金天去。shǒu zhí jīn huán yùn sān chē,ā shuí fēi shàng jīn tiān qù。
更有持斋四果徒,九曲江头下铁符。gèng yǒu chí zhāi sì guǒ tú,jiǔ qū jiāng tóu xià tiě fú。
乳香烧尽难成佛,精血元阳搬运枯。rǔ xiāng shāo jǐn nán chéng fú,jīng xuè yuán yáng bān yùn kū。
三千六百旁门术,开顶缩龟习定息。sān qiān liù bǎi páng mén shù,kāi dǐng suō guī xí dìng xī。
存想丹田炼五芽,吐故纳新虚贵力。cún xiǎng dān tián liàn wǔ yá,tǔ gù nà xīn xū guì lì。
礼塔焚香诵藏经,更能拜斗与瞻星。lǐ tǎ fén xiāng sòng cáng jīng,gèng néng bài dòu yǔ zhān xīng。
吞符饮水专持咒,恁地如何得道成。tūn fú yǐn shuǐ zhuān chí zhòu,nèn dì rú hé dé dào chéng。
注想按摩八段锦,嘻呵六字拘兴寝。zhù xiǎng àn mó bā duàn jǐn,xī hē liù zì jū xīng qǐn。
若要还精补脑时,除非一盏醍醐饮。ruò yào hái jīng bǔ nǎo shí,chú fēi yī zhǎn tí hú yǐn。
双眼遥思运顶门,戏言日月照昆仑。shuāng yǎn yáo sī yùn dǐng mén,xì yán rì yuè zhào kūn lún。
那堪又见圆光现,便指天尊与世尊。nà kān yòu jiàn yuán guāng xiàn,biàn zhǐ tiān zūn yǔ shì zūn。
眼本无光人妄想,耳本无声那得响。yǎn běn wú guāng rén wàng xiǎng,ěr běn wú shēng nà dé xiǎng。
上有大渊下泓池,妄指中黄忍肚饥。shàng yǒu dà yuān xià hóng chí,wàng zhǐ zhōng huáng rěn dù jī。
空按周天行封数,几能识得真龙虎。kōng àn zhōu tiān xíng fēng shù,jǐ néng shí dé zhēn lóng hǔ。
若识真龙真虎人,了得向上一条路。ruò shí zhēn lóng zhēn hǔ rén,le dé xiàng shàng yī tiáo lù。
暗把箪瓢服小便,吐吞涎唾作珠圆。àn bǎ dān piáo fú xiǎo biàn,tǔ tūn xián tuò zuò zhū yuán。
鼻头流出两条涕,便敢呼为玉箸仙。bí tóu liú chū liǎng tiáo tì,biàn gǎn hū wèi yù zhù xiān。
说尽存三守一底,九年炼丹思想里。shuō jǐn cún sān shǒu yī dǐ,jiǔ nián liàn dān sī xiǎng lǐ。
忘却家珍向外寻,百年做个阴灵鬼。wàng què jiā zhēn xiàng wài xún,bǎi nián zuò gè yīn líng guǐ。
天门枸杞与黄精,豆杏姜椒白茯苓。tiān mén gǒu qǐ yǔ huáng jīng,dòu xìng jiāng jiāo bái fú líng。
未委地仙成也未,皮焦肉腐可怜生。wèi wěi dì xiān chéng yě wèi,pí jiāo ròu fǔ kě lián shēng。
斋醮关宣歌梵曲,分环破券受科录。zhāi jiào guān xuān gē fàn qū,fēn huán pò quàn shòu kē lù。
不识天心两字真,口会三光符水熟。bù shí tiān xīn liǎng zì zhēn,kǒu huì sān guāng fú shuǐ shú。
袖中雷印吓山精,手把杨枝学隐形。xiù zhōng léi yìn xià shān jīng,shǒu bǎ yáng zhī xué yǐn xíng。
此心本是通神藏,一念差时万状生。cǐ xīn běn shì tōng shén cáng,yī niàn chà shí wàn zhuàng shēng。
此身身外皆隐物,此心心外皆妖术。cǐ shēn shēn wài jiē yǐn wù,cǐ xīn xīn wài jiē yāo shù。
身里真心心里身,不在中间内外出。shēn lǐ zhēn xīn xīn lǐ shēn,bù zài zhōng jiān nèi wài chū。
这些金液大还丹,自从元谷至泥丸。zhè xiē jīn yè dà hái dān,zì cóng yuán gǔ zhì ní wán。
抽添七返无多事,草木无心天地闲。chōu tiān qī fǎn wú duō shì,cǎo mù wú xīn tiān dì xián。
真根真蒂结真酥,真鼎真坛真药炉。zhēn gēn zhēn dì jié zhēn sū,zhēn dǐng zhēn tán zhēn yào lú。
阳日起头阴日积,分明阳火与阴符。yáng rì qǐ tóu yīn rì jī,fēn míng yáng huǒ yǔ yīn fú。
半亩丹田种金粟,一朵灵芝香馥郁。bàn mǔ dān tián zhǒng jīn sù,yī duǒ líng zhī xiāng fù yù。
铁牛哮吼入绵厨,木马奔驰跳金屋。tiě niú xiāo hǒu rù mián chú,mù mǎ bēn chí tiào jīn wū。
乾坤二八结丹砂,满鼎溶溶白雪花。qián kūn èr bā jié dān shā,mǎn dǐng róng róng bái xuě huā。
提住龟蛇归两手,山中玉兔化金鸦。tí zhù guī shé guī liǎng shǒu,shān zhōng yù tù huà jīn yā。
还丹有诀知音少,汞龙铅虎凭火候。hái dān yǒu jué zhī yīn shǎo,gǒng lóng qiān hǔ píng huǒ hòu。
三千刻内结婴儿,调和温养终无漏。sān qiān kè nèi jié yīng ér,diào hé wēn yǎng zhōng wú lòu。
遍体浑如一片琼,寒蟾光照玉壶冰。biàn tǐ hún rú yī piàn qióng,hán chán guāng zhào yù hú bīng。
顶门夜半雷声吼,匝地清风神鬼惊。dǐng mén yè bàn léi shēng hǒu,zā dì qīng fēng shén guǐ jīng。
天上人间真妙诀,谁敢天机私漏泄。tiān shàng rén jiān zhēn miào jué,shuí gǎn tiān jī sī lòu xiè。
须是英雄大丈夫,了然胸中无一物。xū shì yīng xióng dà zhàng fū,le rán xiōng zhōng wú yī wù。
一阳才动大丹成,片饷工夫造化灵。yī yáng cái dòng dà dān chéng,piàn xiǎng gōng fū zào huà líng。
只恐南宫录姓名,醉骑白鹤朝上清。zhǐ kǒng nán gōng lù xìng míng,zuì qí bái hè cháo shàng qīng。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

云游歌

白玉蟾

云游难,云游难,万里水烟四海宽。yún yóu nán,yún yóu nán,wàn lǐ shuǐ yān sì hǎi kuān。
说着这般滋味苦,教人怎不鼻头酸。shuō zhe zhè bān zī wèi kǔ,jiào rén zěn bù bí tóu suān。
初别家山辞骨肉,腰下有钱三百足。chū bié jiā shān cí gǔ ròu,yāo xià yǒu qián sān bǎi zú。
思量寻师访道难,今夜不知何处宿。sī liàng xún shī fǎng dào nán,jīn yè bù zhī hé chù sù。
不觉行行三两程,人言此地是漳城。bù jué xíng xíng sān liǎng chéng,rén yán cǐ dì shì zhāng chéng。
身上衣裳典卖尽,路上何曾见一人。shēn shàng yī shang diǎn mài jǐn,lù shàng hé céng jiàn yī rén。
初到孤村宿孤馆,鸟啼花落千林晚。chū dào gū cūn sù gū guǎn,niǎo tí huā luò qiān lín wǎn。
明朝早膳又起行,只有随身一柄伞。míng cháo zǎo shàn yòu qǐ xíng,zhǐ yǒu suí shēn yī bǐng sǎn。
渐渐来来兴化军,风雨萧萧欲送春。jiàn jiàn lái lái xīng huà jūn,fēng yǔ xiāo xiāo yù sòng chūn。
惟一空自赤毵珉,囊中尚有三两文。wéi yī kōng zì chì sān mín,náng zhōng shàng yǒu sān liǎng wén。
行得艰辛脚无力,满身瘙痒都生虱。xíng dé jiān xīn jiǎo wú lì,mǎn shēn sào yǎng dōu shēng shī。
茫然到此赤条条,思欲归乡归未得。máng rán dào cǐ chì tiáo tiáo,sī yù guī xiāng guī wèi dé。
争奈旬馀守肚饥,埋名隐姓有谁知。zhēng nài xún yú shǒu dù jī,mái míng yǐn xìng yǒu shuí zhī。
来到罗源兴福寺,遂乃捐身作仆儿。lái dào luó yuán xīng fú sì,suì nǎi juān shēn zuò pū ér。
初作仆时未半月,复与僧主时作别。chū zuò pū shí wèi bàn yuè,fù yǔ sēng zhǔ shí zuò bié。
火云飞上支提峰,路上石头如火热。huǒ yún fēi shàng zhī tí fēng,lù shàng shí tóu rú huǒ rè。
炎炎畏日正烧空,不堪赤脚走途中。yán yán wèi rì zhèng shāo kōng,bù kān chì jiǎo zǒu tú zhōng。
一块肉山流出水,岂曾有扇可摇风。yī kuài ròu shān liú chū shuǐ,qǐ céng yǒu shàn kě yáo fēng。
且喜过除三伏暑,踪迹于今复剑浦。qiě xǐ guò chú sān fú shǔ,zōng jì yú jīn fù jiàn pǔ。
真个彻骨彻髓贫,荒郊一夜梧桐雨。zhēn gè chè gǔ chè suǐ pín,huāng jiāo yī yè wú tóng yǔ。
黄昏四顾泪珠流,无笠无蓑愁不愁。huáng hūn sì gù lèi zhū liú,wú lì wú suō chóu bù chóu。
偎傍茆檐待天晓,村翁不许住檐头。wēi bàng máo yán dài tiān xiǎo,cūn wēng bù xǔ zhù yán tóu。
闻说建宁人好善,特来此地求衣饭。wén shuō jiàn níng rén hǎo shàn,tè lái cǐ dì qiú yī fàn。
耳边但闻惭愧声,阿谁可具慈悲眼。ěr biān dàn wén cán kuì shēng,ā shuí kě jù cí bēi yǎn。
忆著从前富贵时,低头看鼻皱双眉。yì zhù cóng qián fù guì shí,dī tóu kàn bí zhòu shuāng méi。
家家门首空舒手,那有一人怜乞儿。jiā jiā mén shǒu kōng shū shǒu,nà yǒu yī rén lián qǐ ér。
福建出来到龙虎,上清宫中谒宫主。fú jiàn chū lái dào lóng hǔ,shàng qīng gōng zhōng yè gōng zhǔ。
未相识前求挂搭,知堂嫌我身褴缕。wèi xiāng shí qián qiú guà dā,zhī táng xián wǒ shēn lán lǚ。
恰似先来到武夷,黄冠道士叱骂时。qià shì xiān lái dào wǔ yí,huáng guān dào shì chì mà shí。
些儿馊饭冷熟水,道我孤寒玷辱伊。xiē ér sōu fàn lěng shú shuǐ,dào wǒ gū hán diàn rǔ yī。
江之东西湖南北,浙之左右接西蜀。jiāng zhī dōng xī hú nán běi,zhè zhī zuǒ yòu jiē xī shǔ。
广闽淮海数万里,千山万水空碌碌。guǎng mǐn huái hǎi shù wàn lǐ,qiān shān wàn shuǐ kōng lù lù。
云游不觉已多年,道友笑我何风颠。yún yóu bù jué yǐ duō nián,dào yǒu xiào wǒ hé fēng diān。
旧游经复再去来,大事忽忽莫怨天。jiù yóu jīng fù zài qù lái,dà shì hū hū mò yuàn tiān。
我生果有神仙分,前程有人可师问。wǒ shēng guǒ yǒu shén xiān fēn,qián chéng yǒu rén kě shī wèn。
于今历练已颟顸,胸中不著一点闷。yú jīn lì liàn yǐ mān hān,xiōng zhōng bù zhù yī diǎn mèn。
记得兵火起淮西,凄凉数里皆横尸。jì dé bīng huǒ qǐ huái xī,qī liáng shù lǐ jiē héng shī。
幸而天与残生活,受此饥渴不堪悲。xìng ér tiān yǔ cán shēng huó,shòu cǐ jī kě bù kān bēi。
记得武林天大雪,衣衫破碎风刮骨。jì dé wǔ lín tiān dà xuě,yī shān pò suì fēng guā gǔ。
何况身中精气全,犹自冻得皮迸血。hé kuàng shēn zhōng jīng qì quán,yóu zì dòng dé pí bèng xuè。
又思古庙风雨时,香炉无火纸钱飞。yòu sī gǔ miào fēng yǔ shí,xiāng lú wú huǒ zhǐ qián fēi。
神号鬼哭天惨惨,露冷云寒猿夜啼。shén hào guǐ kū tiān cǎn cǎn,lù lěng yún hán yuán yè tí。
又思草里卧严霜,月照苍苔落叶黄。yòu sī cǎo lǐ wò yán shuāng,yuè zhào cāng tái luò yè huáng。
未得些儿真受用,如何禁得不凄凉。wèi dé xiē ér zhēn shòu yòng,rú hé jìn dé bù qī liáng。
偶然一日天开眼,陈泥丸公知我懒。ǒu rán yī rì tiān kāi yǎn,chén ní wán gōng zhī wǒ lǎn。
癸丑中秋野外晴,独坐松阴说长短。guǐ chǒu zhōng qiū yě wài qíng,dú zuò sōng yīn shuō zhǎng duǎn。
元来家里有真金,前日辛勤枉用心。yuán lái jiā lǐ yǒu zhēn jīn,qián rì xīn qín wǎng yòng xīn。
即得长生留命诀,结茆静坐白云深。jí dé zhǎng shēng liú mìng jué,jié máo jìng zuò bái yún shēn。
炼就金丹亦容易,或在山中或在市。liàn jiù jīn dān yì róng yì,huò zài shān zhōng huò zài shì。
等闲作此云游歌,恐人不识云游意。děng xián zuò cǐ yún yóu gē,kǒng rén bù shí yún yóu yì。

题诸葛绣香园

白玉蟾

碧桃枝上东风转,一点阳和开柳眼。bì táo zhī shàng dōng fēng zhuǎn,yī diǎn yáng hé kāi liǔ yǎn。
何人收拾罗浮春,藏在此园天不管。hé rén shōu shí luó fú chūn,cáng zài cǐ yuán tiān bù guǎn。
每岁东君召勾芒,玉壶淡淡晴烟暖。měi suì dōng jūn zhào gōu máng,yù hú dàn dàn qíng yān nuǎn。
佳人有恨嫌花迟,王孙不来空草偃。jiā rén yǒu hèn xián huā chí,wáng sūn bù lái kōng cǎo yǎn。
南阳公子笔下诗,先遣一番风雨趱。nán yáng gōng zi bǐ xià shī,xiān qiǎn yī fān fēng yǔ zǎn。
底事莺啼似骂春,山川失色花神赧。dǐ shì yīng tí shì mà chūn,shān chuān shī sè huā shén nǎn。
浅碧牡丹呈一枝,嫩红芍药开数本。qiǎn bì mǔ dān chéng yī zhī,nèn hóng sháo yào kāi shù běn。
小池水脉涨春波,古洞烧痕铺翠巘。xiǎo chí shuǐ mài zhǎng chūn bō,gǔ dòng shāo hén pù cuì yǎn。
寒泉漱玉夺琴声,旧竹移阴侵酒盏。hán quán shù yù duó qín shēng,jiù zhú yí yīn qīn jiǔ zhǎn。
如人画出香锦图,任与白云自舒卷。rú rén huà chū xiāng jǐn tú,rèn yǔ bái yún zì shū juǎn。
海棠落地春闭门,杜鹃声断蜂蝶懒。hǎi táng luò dì chūn bì mén,dù juān shēng duàn fēng dié lǎn。
秧针刺水盈南亩,老桑脱树蚕方茧。yāng zhēn cì shuǐ yíng nán mǔ,lǎo sāng tuō shù cán fāng jiǎn。
其他苑囿皆春归,酒酹花魂不可挽。qí tā yuàn yòu jiē chūn guī,jiǔ lèi huā hún bù kě wǎn。
此园春色无增损,主人不肯扃池馆。cǐ yuán chūn sè wú zēng sǔn,zhǔ rén bù kěn jiōng chí guǎn。
荷花吐出十丈红,芹秀泥融燕空卵。hé huā tǔ chū shí zhàng hóng,qín xiù ní róng yàn kōng luǎn。
茉莉避席方夏阑,芙蓉弹冠已秋晚。mò lì bì xí fāng xià lán,fú róng dàn guān yǐ qiū wǎn。
面兰琢句诗清新,宾菊开樽意萧散。miàn lán zuó jù shī qīng xīn,bīn jú kāi zūn yì xiāo sàn。
丹桂风中金屑飞,早梅雪里璚香远。dān guì fēng zhōng jīn xiè fēi,zǎo méi xuě lǐ qióng xiāng yuǎn。
晓来泣烟枝上猿,夜静吠月花间犬。xiǎo lái qì yān zhī shàng yuán,yè jìng fèi yuè huā jiān quǎn。
壶中景富人荣华,身外天寒苦日短。hú zhōng jǐng fù rén róng huá,shēn wài tiān hán kǔ rì duǎn。
醉后焚香厌浊醪,诗成入口胜金脔。zuì hòu fén xiāng yàn zhuó láo,shī chéng rù kǒu shèng jīn luán。
水晶帘卷翡翠屏,何必蓬莱和阆苑。shuǐ jīng lián juǎn fěi cuì píng,hé bì péng lái hé láng yuàn。
诸郎青衿辈侃侃,一觞一咏心燕衎。zhū láng qīng jīn bèi kǎn kǎn,yī shāng yī yǒng xīn yàn kàn。
红袖佯醉倚莆萄,白丁不敢蹑苔藓。hóng xiù yáng zuì yǐ pú táo,bái dīng bù gǎn niè tái xiǎn。
诗翁一字轻华衮,南来见此亦希罕。shī wēng yī zì qīng huá gǔn,nán lái jiàn cǐ yì xī hǎn。
主人青眸终日阮,会将此诗刊翠琬。zhǔ rén qīng móu zhōng rì ruǎn,huì jiāng cǐ shī kān cuì wǎn。

丫头岩

白玉蟾

君不见武夷九曲溪之东,三峰号为玉女峰。jūn bù jiàn wǔ yí jiǔ qū xī zhī dōng,sān fēng hào wèi yù nǚ fēng。
当时嫁与大王峰,至今栉雨而梳风。dāng shí jià yǔ dà wáng fēng,zhì jīn zhì yǔ ér shū fēng。
又不见庐山三叠江之湄,大姑小姑凡两矶。yòu bù jiàn lú shān sān dié jiāng zhī méi,dà gū xiǎo gū fán liǎng jī。
小姑聘与彭郎矶,至今波眼而浪眉。xiǎo gū pìn yǔ péng láng jī,zhì jīn bō yǎn ér làng méi。
湘夫人寂寞湘水滨,巫山女窈窕巫峡浦。xiāng fū rén jì mò xiāng shuǐ bīn,wū shān nǚ yǎo tiǎo wū xiá pǔ。
亦有有情者,亦有无情者。yì yǒu yǒu qíng zhě,yì yǒu wú qíng zhě。
鬼物托物以为灵,俗子谓之山石精。guǐ wù tuō wù yǐ wèi líng,sú zi wèi zhī shān shí jīng。
吾来丫头岩下坐,已觉此身本非我。wú lái yā tóu yán xià zuò,yǐ jué cǐ shēn běn fēi wǒ。
朝云暮雨或有之,年来心下已无火。cháo yún mù yǔ huò yǒu zhī,nián lái xīn xià yǐ wú huǒ。
两峰相并各魅崒,对人长是娇媚色。liǎng fēng xiāng bìng gè mèi zú,duì rén zhǎng shì jiāo mèi sè。
过者见此如双鬟,云鬙雾鬓苍苔发。guò zhě jiàn cǐ rú shuāng huán,yún sēng wù bìn cāng tái fā。
我来适值天方秋,孤怀暗抱不能愁。wǒ lái shì zhí tiān fāng qiū,gū huái àn bào bù néng chóu。
岩下行人几回老,此岩依旧唤丫头。yán xià xíng rén jǐ huí lǎo,cǐ yán yī jiù huàn yā tóu。

麻姑山

白玉蟾

瑶林猿啸春坡月,玉渊蛟舞秋崖雪。yáo lín yuán xiào chūn pō yuè,yù yuān jiāo wǔ qiū yá xuě。
伊独脯麟饭胡麻,仙爪肯理君毛发。yī dú pú lín fàn hú má,xiān zhǎo kěn lǐ jūn máo fā。
往事王远徵蔡经,苔碑寂寞颜真卿。wǎng shì wáng yuǎn zhēng cài jīng,tái bēi jì mò yán zhēn qīng。
嗅柑羽人叫无处,一鹤飞上寻真亭。xiù gān yǔ rén jiào wú chù,yī hè fēi shàng xún zhēn tíng。

常山道中

白玉蟾

既雨山色晴转佳,望洋雪色脂麻花。jì yǔ shān sè qíng zhuǎn jiā,wàng yáng xuě sè zhī má huā。
白云无边鸟声暮,目断远水明残霞。bái yún wú biān niǎo shēng mù,mù duàn yuǎn shuǐ míng cán xiá。
流萤飞出衰草丛,宿鹊走上枯松丫。liú yíng fēi chū shuāi cǎo cóng,sù què zǒu shàng kū sōng yā。
行人路上暗回首,月下独对溪头沙。xíng rén lù shàng àn huí shǒu,yuè xià dú duì xī tóu shā。

久旱得雨晚凉得月奉似鹤林

白玉蟾

骄魃羞明晓失威,前村落罢雨丝丝。jiāo bá xiū míng xiǎo shī wēi,qián cūn luò bà yǔ sī sī。
四方万里共明月,五岳六辅生凉飔。sì fāng wàn lǐ gòng míng yuè,wǔ yuè liù fǔ shēng liáng sī。
我亦白云一逋客,幸不龙门遭点额。wǒ yì bái yún yī bū kè,xìng bù lóng mén zāo diǎn é。
寻常袖手不为霖,直恐风生天地黑。xún cháng xiù shǒu bù wèi lín,zhí kǒng fēng shēng tiān dì hēi。

祷雨有应寄鹤林

白玉蟾

魃燄爇天草木烦,请檄上清火铃君。bá yàn ruò tiān cǎo mù fán,qǐng xí shàng qīng huǒ líng jūn。
为我挽断黄河源,并与拽翻苍海根。wèi wǒ wǎn duàn huáng hé yuán,bìng yǔ zhuāi fān cāng hǎi gēn。
我亦弗信神龙顽,我亦弗疑神雷蛮。wǒ yì fú xìn shén lóng wán,wǒ yì fú yí shén léi mán。
速须?雨如倾盆,鹤林真人事奏函。sù xū sā yǔ rú qīng pén,hè lín zhēn rén shì zòu hán。
白昼香篆升天门,东井箕星访白羊。bái zhòu xiāng zhuàn shēng tiān mén,dōng jǐng jī xīng fǎng bái yáng。
丰隆急速追玄溟,宇宙肸蚃一弹指。fēng lóng jí sù zhuī xuán míng,yǔ zhòu xī xiǎng yī dàn zhǐ。
郊外万丝悬如绳,人疑袖手倦作霖。jiāo wài wàn sī xuán rú shéng,rén yí xiù shǒu juàn zuò lín。
岂知此心冥太清,夙世已是神霄卿。qǐ zhī cǐ xīn míng tài qīng,sù shì yǐ shì shén xiāo qīng。

王仙君谶

白玉蟾

持蠡一酌白龟泉,滋味有若醍醐然。chí lí yī zhuó bái guī quán,zī wèi yǒu ruò tí hú rán。
白龟上合玄武精,碧溜甃玉寒涓涓。bái guī shàng hé xuán wǔ jīng,bì liū zhòu yù hán juān juān。
何人汲水灌皂木,树必开花趁春绿。hé rén jí shuǐ guàn zào mù,shù bì kāi huā chèn chūn lǜ。
前人遗谶人不知,皂木本应奎娄宿。qián rén yí chèn rén bù zhī,zào mù běn yīng kuí lóu sù。
金水木火结成丹,复用真土筑为坛。jīn shuǐ mù huǒ jié chéng dān,fù yòng zhēn tǔ zhù wèi tán。
阿谁会此造化机,千日药成登云端。ā shuí huì cǐ zào huà jī,qiān rì yào chéng dēng yún duān。

秋思

白玉蟾

万蠢惧寒皆向蛰,千岩凉风舞黄叶。wàn chǔn jù hán jiē xiàng zhé,qiān yán liáng fēng wǔ huáng yè。
雨痕印水如撮缬,虫声入夜如弹镊。yǔ hén yìn shuǐ rú cuō xié,chóng shēng rù yè rú dàn niè。
酒浇心绪转悽怆,带减腰围增瘦怯。jiǔ jiāo xīn xù zhuǎn qī chuàng,dài jiǎn yāo wéi zēng shòu qiè。
梦向西湖采芙蓉,觉来山外青猿泣。mèng xiàng xī hú cǎi fú róng,jué lái shān wài qīng yuán qì。

可惜

白玉蟾

人间何似神霄府,我今面目蒙尘土。rén jiān hé shì shén xiāo fǔ,wǒ jīn miàn mù méng chén tǔ。
年来无梦到神霄,一度伤怀泪如雨。nián lái wú mèng dào shén xiāo,yī dù shāng huái lèi rú yǔ。
风前无奈倚栏干,雪里不堪闻杜宇。fēng qián wú nài yǐ lán gàn,xuě lǐ bù kān wén dù yǔ。
此情欲诉有谁知,只有春风知我苦。cǐ qíng yù sù yǒu shuí zhī,zhǐ yǒu chūn fēng zhī wǒ kǔ。
竹篱断兮茆檐颓,桃花落兮猿声哀。zhú lí duàn xī máo yán tuí,táo huā luò xī yuán shēng āi。
白云漠漠去无尽,青鸟杳杳何曾来。bái yún mò mò qù wú jǐn,qīng niǎo yǎo yǎo hé céng lái。
不愁我死故自惜,有此枯骨知谁埋。bù chóu wǒ sǐ gù zì xī,yǒu cǐ kū gǔ zhī shuí mái。
芳草连汀雨如织,春烟惨愁昼不开。fāng cǎo lián tīng yǔ rú zhī,chūn yān cǎn chóu zhòu bù kāi。
可惜可惜复可惜,幽怀欲吐不可得。kě xī kě xī fù kě xī,yōu huái yù tǔ bù kě dé。
神霄有路平如掌,青云可梯星可摘。shén xiāo yǒu lù píng rú zhǎng,qīng yún kě tī xīng kě zhāi。
可惜袖中一卷书,可惜手中一枝笔。kě xī xiù zhōng yī juǎn shū,kě xī shǒu zhōng yī zhī bǐ。
南方有人无消息,对花对酒长相忆。nán fāng yǒu rén wú xiāo xī,duì huā duì jiǔ zhǎng xiāng yì。

怀仙吟

白玉蟾

蟠桃脱核吾来时,铢衣拂石吾未归。pán táo tuō hé wú lái shí,zhū yī fú shí wú wèi guī。
翻思此日朝玉帝,有泪如雨沾帝衣。fān sī cǐ rì cháo yù dì,yǒu lèi rú yǔ zhān dì yī。
自起凭楼眉自茧,琪花开后知谁剪。zì qǐ píng lóu méi zì jiǎn,qí huā kāi hòu zhī shuí jiǎn。
凤凰阁上定蛛丝,凤凰阁下须苔藓。fèng huáng gé shàng dìng zhū sī,fèng huáng gé xià xū tái xiǎn。

怀仙吟

白玉蟾

坐见云来复云去,楼里朝朝还暮暮。zuò jiàn yún lái fù yún qù,lóu lǐ cháo cháo hái mù mù。
人间天上梦悠悠,把酒长吁知几度。rén jiān tiān shàng mèng yōu yōu,bǎ jiǔ zhǎng xū zhī jǐ dù。
不堪吞吐良亦苦,暗想珠宫欠良遇。bù kān tūn tǔ liáng yì kǔ,àn xiǎng zhū gōng qiàn liáng yù。
临风对月但无言,无言即是怀仙处。lín fēng duì yuè dàn wú yán,wú yán jí shì huái xiān chù。

祈雨歌

白玉蟾

天地聋,日月瞽,人间亢旱不为雨。tiān dì lóng,rì yuè gǔ,rén jiān kàng hàn bù wèi yǔ。
山河憔悴草木枯,天上快活人诉苦。shān hé qiáo cuì cǎo mù kū,tiān shàng kuài huó rén sù kǔ。
待吾骑鹤下扶桑,叱起倦龙与一斧。dài wú qí hè xià fú sāng,chì qǐ juàn lóng yǔ yī fǔ。
奎星以下亢阳神,缚以铁札送酆府。kuí xīng yǐ xià kàng yáng shén,fù yǐ tiě zhá sòng fēng fǔ。
驱雷公,役电母,须叟天地间,风云自吞吐。qū léi gōng,yì diàn mǔ,xū sǒu tiān dì jiān,fēng yún zì tūn tǔ。
叻火老将擅神武,一滴天上金瓶水,满空飞线若机杼。lè huǒ lǎo jiāng shàn shén wǔ,yī dī tiān shàng jīn píng shuǐ,mǎn kōng fēi xiàn ruò jī zhù。
化作四天凉,扫却天下暑。huà zuò sì tiān liáng,sǎo què tiān xià shǔ。
有人饶舌告人主,未几寻问行雨仙,人在长江一声橹。yǒu rén ráo shé gào rén zhǔ,wèi jǐ xún wèn xíng yǔ xiān,rén zài zhǎng jiāng yī shēng lǔ。

夜漫漫

白玉蟾

雷声初散天成霁,雨改青山颜色翠。léi shēng chū sàn tiān chéng jì,yǔ gǎi qīng shān yán sè cuì。
清猿啸夜月蒙胧,木客暗吟悽怆意。qīng yuán xiào yè yuè méng lóng,mù kè àn yín qī chuàng yì。
麻姑峰头一缕云,苒苒如绵飘羽袂。má gū fēng tóu yī lǚ yún,rǎn rǎn rú mián piāo yǔ mèi。
良宵展转不成眠,天外青鸾何未至。liáng xiāo zhǎn zhuǎn bù chéng mián,tiān wài qīng luán hé wèi zhì。
碧空冷露落无声,谁见幽人挥玉涕。bì kōng lěng lù luò wú shēng,shuí jiàn yōu rén huī yù tì。
情绪纷纶天籁起,起读璚书言语秘。qíng xù fēn lún tiān lài qǐ,qǐ dú qióng shū yán yǔ mì。
晓雾护寒山狗吠,红日松窗金缕细。xiǎo wù hù hán shān gǒu fèi,hóng rì sōng chuāng jīn lǚ xì。

周唐辅仙居庄作

白玉蟾

黄鹂声断桃花飞,一雨三日溪水肥。huáng lí shēng duàn táo huā fēi,yī yǔ sān rì xī shuǐ féi。
龙孙破地蝴蝶懒,梅子如豆糁青枝。lóng sūn pò dì hú dié lǎn,méi zi rú dòu sǎn qīng zhī。
东风吹转杨柳腰,村南村北杜鹃啼。dōng fēng chuī zhuǎn yáng liǔ yāo,cūn nán cūn běi dù juān tí。
稻针刺水鸥抱卵,双燕商量春欲归。dào zhēn cì shuǐ ōu bào luǎn,shuāng yàn shāng liàng chūn yù guī。
蟾溪主人拆社瓮,百杯醉我烂如泥。chán xī zhǔ rén chāi shè wèng,bǎi bēi zuì wǒ làn rú ní。
翠麓轩壁凝古墨,一阕松窗伤春词。cuì lù xuān bì níng gǔ mò,yī què sōng chuāng shāng chūn cí。
夜来饮到姮娥去,笙鹤响空人不知。yè lái yǐn dào héng é qù,shēng hè xiǎng kōng rén bù zhī。
露华烟华湿苍藓,朦胧沆瀣沾我衣,瀑布悬珠溅紫芝。lù huá yān huá shī cāng xiǎn,méng lóng hàng xiè zhān wǒ yī,pù bù xuán zhū jiàn zǐ zhī。
山猿恐我呼杖屦,啼到日高丈二时。shān yuán kǒng wǒ hū zhàng jù,tí dào rì gāo zhàng èr shí。
庐山山下一回首,只是此生长别离。lú shān shān xià yī huí shǒu,zhǐ shì cǐ shēng zhǎng bié lí。