古诗词

西林入室歌

白玉蟾

有一明珠光烁烁,照破三千大千国。yǒu yī míng zhū guāng shuò shuò,zhào pò sān qiān dà qiān guó。
观音菩萨正定心,释迦如来大圆觉。guān yīn pú sà zhèng dìng xīn,shì jiā rú lái dà yuán jué。
或如春色媚山河,或似秋光爽岩壑。huò rú chūn sè mèi shān hé,huò shì qiū guāng shuǎng yán hè。
亦名九转大还丹,谓之长生不死药。yì míng jiǔ zhuǎn dà hái dān,wèi zhī zhǎng shēng bù sǐ yào。
步步华严妙宫殿,重重弥勒宝楼阁。bù bù huá yán miào gōng diàn,zhòng zhòng mí lēi bǎo lóu gé。
墙壁瓦砾相浑融,水鸟树林共寥廓。qiáng bì wǎ lì xiāng hún róng,shuǐ niǎo shù lín gòng liáo kuò。
缺唇石女驾土牛,跛脚木人骑纸鹤。quē chún shí nǚ jià tǔ niú,bǒ jiǎo mù rén qí zhǐ hè。
三业三毒云去来,六根六尘月绰约。sān yè sān dú yún qù lái,liù gēn liù chén yuè chuò yuē。
所以然者本体空,谁言何似当初莫。suǒ yǐ rán zhě běn tǐ kōng,shuí yán hé shì dāng chū mò。
此珠价大实难酬,不许巧锥妄穿凿。cǐ zhū jià dà shí nán chóu,bù xǔ qiǎo zhuī wàng chuān záo。
若要秘密大总持,只于寂灭中摸索。ruò yào mì mì dà zǒng chí,zhǐ yú jì miè zhōng mō suǒ。
几多衲子听蛰雷,几个道人藏尺蠖。jǐ duō nà zi tīng zhé léi,jǐ gè dào rén cáng chǐ huò。
茫茫尽向珠外求,不知先天那一著。máng máng jǐn xiàng zhū wài qiú,bù zhī xiān tiān nà yī zhù。
何须重注脚注脚,也不恶好呵兄弟。hé xū zhòng zhù jiǎo zhù jiǎo,yě bù è hǎo hē xiōng dì。
杜宇声随晓雨啼,海棠夜听东风落。dù yǔ shēng suí xiǎo yǔ tí,hǎi táng yè tīng dōng fēng luò。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

冬暮

白玉蟾

风落松梢雪,山收竹外烟。fēng luò sōng shāo xuě,shān shōu zhú wài yān。
清吟凝醉眼,独立耸新肩。qīng yín níng zuì yǎn,dú lì sǒng xīn jiān。

倚马观二鹤

白玉蟾

对舞鸣仍和,双飞去复回。duì wǔ míng réng hé,shuāng fēi qù fù huí。
归家千载远,丹灶付苍苔。guī jiā qiān zài yuǎn,dān zào fù cāng tái。

卜居

白玉蟾

路似羊肠绕,溪如燕尾分。lù shì yáng cháng rào,xī rú yàn wěi fēn。
青山相领略,许我一丘云。qīng shān xiāng lǐng lüè,xǔ wǒ yī qiū yún。

感春

白玉蟾

晴少春光浅,寒多酒力微。qíng shǎo chūn guāng qiǎn,hán duō jiǔ lì wēi。
一声山鹧过,数点海棠飞。yī shēng shān zhè guò,shù diǎn hǎi táng fēi。

山前行散

白玉蟾

人在莺花里,春归杖屦中。rén zài yīng huā lǐ,chūn guī zhàng jù zhōng。
风迎何处鹤,宿我洞门松。fēng yíng hé chù hè,sù wǒ dòng mén sōng。

水蛭

白玉蟾

屋宅才蜗大,身躯与蚓般。wū zhái cái wō dà,shēn qū yǔ yǐn bān。
楚王吞不得,敕赐鹭鸶餐。chǔ wáng tūn bù dé,chì cì lù sī cān。

春日自省

白玉蟾

燕语今生事,花开夙世红。yàn yǔ jīn shēng shì,huā kāi sù shì hóng。
不知终日醉,何以谢春风。bù zhī zhōng rì zuì,hé yǐ xiè chūn fēng。

春日自省

白玉蟾

雪洗桃花面,烟描柳叶眉。xuě xǐ táo huā miàn,yān miáo liǔ yè méi。
与春同是梦,安用赏春为。yǔ chūn tóng shì mèng,ān yòng shǎng chūn wèi。

春晚

白玉蟾

我怪东风黠,暗知春欲归。wǒ guài dōng fēng xiá,àn zhī chūn yù guī。
尽将杨柳絮,剪作雪花飞。jǐn jiāng yáng liǔ xù,jiǎn zuò xuě huā fēi。

六铢

白玉蟾

身衣六铢衣,笑折琼林花。shēn yī liù zhū yī,xiào zhé qióng lín huā。
岂知人间世,有人服苎麻。qǐ zhī rén jiān shì,yǒu rén fú zhù má。

六铢

白玉蟾

人间百春秋,天上一昼夜。rén jiān bǎi chūn qiū,tiān shàng yī zhòu yè。
六丁驱日轮,长过咸池下。liù dīng qū rì lún,zhǎng guò xián chí xià。

六铢

白玉蟾

紫皇坐瑶台,敕我草洞章。zǐ huáng zuò yáo tái,chì wǒ cǎo dòng zhāng。
落笔三百首,饮我白玉浆。luò bǐ sān bǎi shǒu,yǐn wǒ bái yù jiāng。

六铢

白玉蟾

我著紫绮裘,俯视蓬莱洲。wǒ zhù zǐ qǐ qiú,fǔ shì péng lái zhōu。
手把八空气,纵身云中游。shǒu bǎ bā kōng qì,zòng shēn yún zhōng yóu。

六铢

白玉蟾

我醉辄指麾,莫向太帝说。wǒ zuì zhé zhǐ huī,mò xiàng tài dì shuō。
要炼五彩石,去补西天缺。yào liàn wǔ cǎi shí,qù bǔ xī tiān quē。

棘隐壁

白玉蟾

苔空绿钱死,松老清阴瘦。tái kōng lǜ qián sǐ,sōng lǎo qīng yīn shòu。
结庐卧白云,柏子烧春昼。jié lú wò bái yún,bǎi zi shāo chūn zhòu。