古诗词

青华吟

白玉蟾

罗浮山中春昼长,风吹兰花满面香。luó fú shān zhōng chūn zhòu zhǎng,fēng chuī lán huā mǎn miàn xiāng。
博山香断一攲枕,飞神直到玉帝旁。bó shān xiāng duàn yī qī zhěn,fēi shén zhí dào yù dì páng。
火铃将军同直舍,忽觉羽衣惊羽驾。huǒ líng jiāng jūn tóng zhí shě,hū jué yǔ yī jīng yǔ jià。
三千神女笑回眸,整裾端简龙墀下。sān qiān shén nǚ xiào huí móu,zhěng jū duān jiǎn lóng chí xià。
奏言臣昔因饕酒,醉堕红尘如此久。zòu yán chén xī yīn tāo jiǔ,zuì duò hóng chén rú cǐ jiǔ。
袖藏一卷玉雷书,进前再拜重稽首。xiù cáng yī juǎn yù léi shū,jìn qián zài bài zhòng jī shǒu。
今朝天开九虎关,乃将见帝玉盘颜。jīn cháo tiān kāi jiǔ hǔ guān,nǎi jiāng jiàn dì yù pán yán。
令臣奏毕速回首,下界一去思帝难。lìng chén zòu bì sù huí shǒu,xià jiè yī qù sī dì nán。
此时侍仙小黄散,手执金书贴玉版。cǐ shí shì xiān xiǎo huáng sàn,shǒu zhí jīn shū tiē yù bǎn。
精神缥缈素光中,不觉琼文照心眼。jīng shén piāo miǎo sù guāng zhōng,bù jué qióng wén zhào xīn yǎn。
于中最妙何所言,青霞命下龙台昏。yú zhōng zuì miào hé suǒ yán,qīng xiá mìng xià lóng tái hūn。
脚拨南辰开地脉,掌翻北斗透天门。jiǎo bō nán chén kāi dì mài,zhǎng fān běi dòu tòu tiān mén。
香烟未灭乌云走,风驱火猪逐铁狗。xiāng yān wèi miè wū yún zǒu,fēng qū huǒ zhū zhú tiě gǒu。
紫童飞出碧霄中,剑光只见雷声吼。zǐ tóng fēi chū bì xiāo zhōng,jiàn guāng zhǐ jiàn léi shēng hǒu。
梦回无人可与言,一啸天地阴晴分。mèng huí wú rén kě yǔ yán,yī xiào tiān dì yīn qíng fēn。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

冬暮

白玉蟾

风落松梢雪,山收竹外烟。fēng luò sōng shāo xuě,shān shōu zhú wài yān。
清吟凝醉眼,独立耸新肩。qīng yín níng zuì yǎn,dú lì sǒng xīn jiān。

倚马观二鹤

白玉蟾

对舞鸣仍和,双飞去复回。duì wǔ míng réng hé,shuāng fēi qù fù huí。
归家千载远,丹灶付苍苔。guī jiā qiān zài yuǎn,dān zào fù cāng tái。

卜居

白玉蟾

路似羊肠绕,溪如燕尾分。lù shì yáng cháng rào,xī rú yàn wěi fēn。
青山相领略,许我一丘云。qīng shān xiāng lǐng lüè,xǔ wǒ yī qiū yún。

感春

白玉蟾

晴少春光浅,寒多酒力微。qíng shǎo chūn guāng qiǎn,hán duō jiǔ lì wēi。
一声山鹧过,数点海棠飞。yī shēng shān zhè guò,shù diǎn hǎi táng fēi。

山前行散

白玉蟾

人在莺花里,春归杖屦中。rén zài yīng huā lǐ,chūn guī zhàng jù zhōng。
风迎何处鹤,宿我洞门松。fēng yíng hé chù hè,sù wǒ dòng mén sōng。

水蛭

白玉蟾

屋宅才蜗大,身躯与蚓般。wū zhái cái wō dà,shēn qū yǔ yǐn bān。
楚王吞不得,敕赐鹭鸶餐。chǔ wáng tūn bù dé,chì cì lù sī cān。

春日自省

白玉蟾

燕语今生事,花开夙世红。yàn yǔ jīn shēng shì,huā kāi sù shì hóng。
不知终日醉,何以谢春风。bù zhī zhōng rì zuì,hé yǐ xiè chūn fēng。

春日自省

白玉蟾

雪洗桃花面,烟描柳叶眉。xuě xǐ táo huā miàn,yān miáo liǔ yè méi。
与春同是梦,安用赏春为。yǔ chūn tóng shì mèng,ān yòng shǎng chūn wèi。

春晚

白玉蟾

我怪东风黠,暗知春欲归。wǒ guài dōng fēng xiá,àn zhī chūn yù guī。
尽将杨柳絮,剪作雪花飞。jǐn jiāng yáng liǔ xù,jiǎn zuò xuě huā fēi。

六铢

白玉蟾

身衣六铢衣,笑折琼林花。shēn yī liù zhū yī,xiào zhé qióng lín huā。
岂知人间世,有人服苎麻。qǐ zhī rén jiān shì,yǒu rén fú zhù má。

六铢

白玉蟾

人间百春秋,天上一昼夜。rén jiān bǎi chūn qiū,tiān shàng yī zhòu yè。
六丁驱日轮,长过咸池下。liù dīng qū rì lún,zhǎng guò xián chí xià。

六铢

白玉蟾

紫皇坐瑶台,敕我草洞章。zǐ huáng zuò yáo tái,chì wǒ cǎo dòng zhāng。
落笔三百首,饮我白玉浆。luò bǐ sān bǎi shǒu,yǐn wǒ bái yù jiāng。

六铢

白玉蟾

我著紫绮裘,俯视蓬莱洲。wǒ zhù zǐ qǐ qiú,fǔ shì péng lái zhōu。
手把八空气,纵身云中游。shǒu bǎ bā kōng qì,zòng shēn yún zhōng yóu。

六铢

白玉蟾

我醉辄指麾,莫向太帝说。wǒ zuì zhé zhǐ huī,mò xiàng tài dì shuō。
要炼五彩石,去补西天缺。yào liàn wǔ cǎi shí,qù bǔ xī tiān quē。

棘隐壁

白玉蟾

苔空绿钱死,松老清阴瘦。tái kōng lǜ qián sǐ,sōng lǎo qīng yīn shòu。
结庐卧白云,柏子烧春昼。jié lú wò bái yún,bǎi zi shāo chūn zhòu。