古诗词

青华吟

白玉蟾

罗浮山中春昼长,风吹兰花满面香。luó fú shān zhōng chūn zhòu zhǎng,fēng chuī lán huā mǎn miàn xiāng。
博山香断一攲枕,飞神直到玉帝旁。bó shān xiāng duàn yī qī zhěn,fēi shén zhí dào yù dì páng。
火铃将军同直舍,忽觉羽衣惊羽驾。huǒ líng jiāng jūn tóng zhí shě,hū jué yǔ yī jīng yǔ jià。
三千神女笑回眸,整裾端简龙墀下。sān qiān shén nǚ xiào huí móu,zhěng jū duān jiǎn lóng chí xià。
奏言臣昔因饕酒,醉堕红尘如此久。zòu yán chén xī yīn tāo jiǔ,zuì duò hóng chén rú cǐ jiǔ。
袖藏一卷玉雷书,进前再拜重稽首。xiù cáng yī juǎn yù léi shū,jìn qián zài bài zhòng jī shǒu。
今朝天开九虎关,乃将见帝玉盘颜。jīn cháo tiān kāi jiǔ hǔ guān,nǎi jiāng jiàn dì yù pán yán。
令臣奏毕速回首,下界一去思帝难。lìng chén zòu bì sù huí shǒu,xià jiè yī qù sī dì nán。
此时侍仙小黄散,手执金书贴玉版。cǐ shí shì xiān xiǎo huáng sàn,shǒu zhí jīn shū tiē yù bǎn。
精神缥缈素光中,不觉琼文照心眼。jīng shén piāo miǎo sù guāng zhōng,bù jué qióng wén zhào xīn yǎn。
于中最妙何所言,青霞命下龙台昏。yú zhōng zuì miào hé suǒ yán,qīng xiá mìng xià lóng tái hūn。
脚拨南辰开地脉,掌翻北斗透天门。jiǎo bō nán chén kāi dì mài,zhǎng fān běi dòu tòu tiān mén。
香烟未灭乌云走,风驱火猪逐铁狗。xiāng yān wèi miè wū yún zǒu,fēng qū huǒ zhū zhú tiě gǒu。
紫童飞出碧霄中,剑光只见雷声吼。zǐ tóng fēi chū bì xiāo zhōng,jiàn guāng zhǐ jiàn léi shēng hǒu。
梦回无人可与言,一啸天地阴晴分。mèng huí wú rén kě yǔ yán,yī xiào tiān dì yīn qíng fēn。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

晓巡北圃七绝

白玉蟾

池边弄水手犹冰,藕臂风寒更粟生。chí biān nòng shuǐ shǒu yóu bīng,ǒu bì fēng hán gèng sù shēng。
柳叶春深槐叶浅,桃花夜暗李花明。liǔ yè chūn shēn huái yè qiǎn,táo huā yè àn lǐ huā míng。

晓巡北圃七绝

白玉蟾

非云为侣更无人,独倚雕墙诗思冥。fēi yún wèi lǚ gèng wú rén,dú yǐ diāo qiáng shī sī míng。
日色淡红烟色紫,山光浓绿水光青。rì sè dàn hóng yān sè zǐ,shān guāng nóng lǜ shuǐ guāng qīng。

晓巡北圃七绝

白玉蟾

雨馀花点满红桥,柳雪粘泥夜不消。yǔ yú huā diǎn mǎn hóng qiáo,liǔ xuě zhān ní yè bù xiāo。
晓雾忽无还忽有,春山如近又如遥。xiǎo wù hū wú hái hū yǒu,chūn shān rú jìn yòu rú yáo。

晓巡北圃七绝

白玉蟾

游人脚踏杏花泥,花片吹风点绮衣。yóu rén jiǎo tà xìng huā ní,huā piàn chuī fēng diǎn qǐ yī。
为复残春催杜宇,是他杜宇唤春归。wèi fù cán chūn cuī dù yǔ,shì tā dù yǔ huàn chūn guī。

水村吟雾

白玉蟾

淡处还浓绿处青,江风吹作雨毛腥。dàn chù hái nóng lǜ chù qīng,jiāng fēng chuī zuò yǔ máo xīng。
起从水面萦层嶂,恍似帘中见画屏。qǐ cóng shuǐ miàn yíng céng zhàng,huǎng shì lián zhōng jiàn huà píng。

岩下闻鸦

白玉蟾

行绕松林不见鸦,只疑山后噪查查。xíng rào sōng lín bù jiàn yā,zhǐ yí shān hòu zào chá chá。
更移数步俄回首,缩脰蹲身立树丫。gèng yí shù bù é huí shǒu,suō dòu dūn shēn lì shù yā。

枯松

白玉蟾

霜鳞雪爪一枯松,恍似湖心见白龙。shuāng lín xuě zhǎo yī kū sōng,huǎng shì hú xīn jiàn bái lóng。
想得吕仙曾点化,拿云攫雾欲腾空。xiǎng dé lǚ xiān céng diǎn huà,ná yún jué wù yù téng kōng。

示英州风僧

白玉蟾

宗门老衲旧仪刑,配字年来老转青。zōng mén lǎo nà jiù yí xíng,pèi zì nián lái lǎo zhuǎn qīng。
谁道南能无一物,如今英石尽铜腥。shuí dào nán néng wú yī wù,rú jīn yīng shí jǐn tóng xīng。

江亭夜坐

白玉蟾

月冷松寒露满襟,天容绀碧鹤声沉。yuè lěng sōng hán lù mǎn jīn,tiān róng gàn bì hè shēng chén。
夜深独把栏干拍,只有长江识此心。yè shēn dú bǎ lán gàn pāi,zhǐ yǒu zhǎng jiāng shí cǐ xīn。

东山道院

白玉蟾

烟月荒凉野色寒,松梢滴露夜将阑。yān yuè huāng liáng yě sè hán,sōng shāo dī lù yè jiāng lán。
人家旷绝无鸡犬,一鹤飞来点翠山。rén jiā kuàng jué wú jī quǎn,yī hè fēi lái diǎn cuì shān。

暮色

白玉蟾

江烟漠漠月昏昏,一点渔灯贴岸根。jiāng yān mò mò yuè hūn hūn,yī diǎn yú dēng tiē àn gēn。
风搅长芦鸦睡起,游鳞惊动水花痕。fēng jiǎo zhǎng lú yā shuì qǐ,yóu lín jīng dòng shuǐ huā hén。

牛渡问舟

白玉蟾

岁晚行人苦欲分,山昏水暮鸟寻群。suì wǎn xíng rén kǔ yù fēn,shān hūn shuǐ mù niǎo xún qún。
舟行棹进空回首,一望苍梧但白云。zhōu xíng zhào jìn kōng huí shǒu,yī wàng cāng wú dàn bái yún。

泊头场刘家壁

白玉蟾

春深空度可怜宵,江岸风沙好寂寥。chūn shēn kōng dù kě lián xiāo,jiāng àn fēng shā hǎo jì liáo。
人问孤舟多少恨,五更寒雨报芭蕉。rén wèn gū zhōu duō shǎo hèn,wǔ gèng hán yǔ bào bā jiāo。

罗浮山上过铁桥

白玉蟾

飞云顶下见罗浮,五色珍禽绕石楼。fēi yún dǐng xià jiàn luó fú,wǔ sè zhēn qín rào shí lóu。
行过铁桥猿啸罢,稚川丹灶冷飕飕。xíng guò tiě qiáo yuán xiào bà,zhì chuān dān zào lěng sōu sōu。

绘莲

白玉蟾

笔底荷花水面浮,纤毫造化夺工夫。bǐ dǐ hé huā shuǐ miàn fú,xiān háo zào huà duó gōng fū。
为谁画出生绡上,泰华山头玉井图。wèi shuí huà chū shēng xiāo shàng,tài huá shān tóu yù jǐng tú。