古诗词

青华吟

白玉蟾

罗浮山中春昼长,风吹兰花满面香。luó fú shān zhōng chūn zhòu zhǎng,fēng chuī lán huā mǎn miàn xiāng。
博山香断一攲枕,飞神直到玉帝旁。bó shān xiāng duàn yī qī zhěn,fēi shén zhí dào yù dì páng。
火铃将军同直舍,忽觉羽衣惊羽驾。huǒ líng jiāng jūn tóng zhí shě,hū jué yǔ yī jīng yǔ jià。
三千神女笑回眸,整裾端简龙墀下。sān qiān shén nǚ xiào huí móu,zhěng jū duān jiǎn lóng chí xià。
奏言臣昔因饕酒,醉堕红尘如此久。zòu yán chén xī yīn tāo jiǔ,zuì duò hóng chén rú cǐ jiǔ。
袖藏一卷玉雷书,进前再拜重稽首。xiù cáng yī juǎn yù léi shū,jìn qián zài bài zhòng jī shǒu。
今朝天开九虎关,乃将见帝玉盘颜。jīn cháo tiān kāi jiǔ hǔ guān,nǎi jiāng jiàn dì yù pán yán。
令臣奏毕速回首,下界一去思帝难。lìng chén zòu bì sù huí shǒu,xià jiè yī qù sī dì nán。
此时侍仙小黄散,手执金书贴玉版。cǐ shí shì xiān xiǎo huáng sàn,shǒu zhí jīn shū tiē yù bǎn。
精神缥缈素光中,不觉琼文照心眼。jīng shén piāo miǎo sù guāng zhōng,bù jué qióng wén zhào xīn yǎn。
于中最妙何所言,青霞命下龙台昏。yú zhōng zuì miào hé suǒ yán,qīng xiá mìng xià lóng tái hūn。
脚拨南辰开地脉,掌翻北斗透天门。jiǎo bō nán chén kāi dì mài,zhǎng fān běi dòu tòu tiān mén。
香烟未灭乌云走,风驱火猪逐铁狗。xiāng yān wèi miè wū yún zǒu,fēng qū huǒ zhū zhú tiě gǒu。
紫童飞出碧霄中,剑光只见雷声吼。zǐ tóng fēi chū bì xiāo zhōng,jiàn guāng zhǐ jiàn léi shēng hǒu。
梦回无人可与言,一啸天地阴晴分。mèng huí wú rén kě yǔ yán,yī xiào tiān dì yīn qíng fēn。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

曲肱诗

白玉蟾

白云随我见天台,又趁金华路上回。bái yún suí wǒ jiàn tiān tái,yòu chèn jīn huá lù shàng huí。
栖凤亭中留不去,武夷山下野猿哀。qī fèng tíng zhōng liú bù qù,wǔ yí shān xià yě yuán āi。

曲肱诗

白玉蟾

说与清风明月知,扬州有鹤未能骑。shuō yǔ qīng fēng míng yuè zhī,yáng zhōu yǒu hè wèi néng qí。
夜来五凤楼前看,天上白云空自飞。yè lái wǔ fèng lóu qián kàn,tiān shàng bái yún kōng zì fēi。

曲肱诗

白玉蟾

跣足蓬头破衲衣,闷来饮酒醉吟诗。xiǎn zú péng tóu pò nà yī,mèn lái yǐn jiǔ zuì yín shī。
廛中走遍无人识,我是东华大帝儿。chán zhōng zǒu biàn wú rén shí,wǒ shì dōng huá dà dì ér。

曲肱诗

白玉蟾

这回空过二十年,肉重不能飞上天。zhè huí kōng guò èr shí nián,ròu zhòng bù néng fēi shàng tiān。
抖擞衲头还自笑,囊中也没一文钱。dǒu sǒu nà tóu hái zì xiào,náng zhōng yě méi yī wén qián。

曲肱诗

白玉蟾

我有随身一颗珠,见时似有觅时无。wǒ yǒu suí shēn yī kē zhū,jiàn shí shì yǒu mì shí wú。
金鸡叫罢无人见,月射寒光满太虚。jīn jī jiào bà wú rén jiàn,yuè shè hán guāng mǎn tài xū。

曲肱诗

白玉蟾

不识看经不坐禅,饥来吃饭困来眠。bù shí kàn jīng bù zuò chán,jī lái chī fàn kùn lái mián。
玉皇若不开青眼,却是凡夫骨未仙。yù huáng ruò bù kāi qīng yǎn,què shì fán fū gǔ wèi xiān。

曲肱诗

白玉蟾

不把双眸看俗人,五湖四海一空身。bù bǎ shuāng móu kàn sú rén,wǔ hú sì hǎi yī kōng shēn。
洞天深处无人到,溪上桃花几度春。dòng tiān shēn chù wú rén dào,xī shàng táo huā jǐ dù chūn。

曲肱诗

白玉蟾

桑田变海海成田,这话教人信也难。sāng tián biàn hǎi hǎi chéng tián,zhè huà jiào rén xìn yě nán。
只有一般输我处,君王未有此清闲。zhǐ yǒu yī bān shū wǒ chù,jūn wáng wèi yǒu cǐ qīng xián。

题胡运干别墅

白玉蟾

闷来爱竹把花嫌,无事看山高卷帘。mèn lái ài zhú bǎ huā xián,wú shì kàn shān gāo juǎn lián。
好鸟一声飞过檐,清风着力送银蟾。hǎo niǎo yī shēng fēi guò yán,qīng fēng zhe lì sòng yín chán。

题胡运干别墅

白玉蟾

博山一炷小蛇寒,无人独自坐蒲团。bó shān yī zhù xiǎo shé hán,wú rén dú zì zuò pú tuán。
柴门却倩冷风关,檐外白云时往还。chái mén què qiàn lěng fēng guān,yán wài bái yún shí wǎng hái。

咏韩湘

白玉蟾

汝叔做尽死模样,雪里出来无意况。rǔ shū zuò jǐn sǐ mó yàng,xuě lǐ chū lái wú yì kuàng。
赖有当年花一篮,至今推与闲和尚。lài yǒu dāng nián huā yī lán,zhì jīn tuī yǔ xián hé shàng。

孤萤

白玉蟾

夜静乘凉坐水亭,草头隐映见孤萤。yè jìng chéng liáng zuò shuǐ tíng,cǎo tóu yǐn yìng jiàn gū yíng。
瞥然飞过银塘面,俯仰浮光几点星。piē rán fēi guò yín táng miàn,fǔ yǎng fú guāng jǐ diǎn xīng。

中秋月

白玉蟾

风吹玉露洗银河,爽气平分桂影高。fēng chuī yù lù xǐ yín hé,shuǎng qì píng fēn guì yǐng gāo。
把笛倚楼人不寝,此心直拟数秋毫。bǎ dí yǐ lóu rén bù qǐn,cǐ xīn zhí nǐ shù qiū háo。

中秋月

白玉蟾

钱唐江上雪飞花,人在天边泛海槎。qián táng jiāng shàng xuě fēi huā,rén zài tiān biān fàn hǎi chá。
乌鹊一声星斗落,姮娥梳洗去谁家。wū què yī shēng xīng dòu luò,héng é shū xǐ qù shuí jiā。

织机

白玉蟾

天地山河作织机,百花如锦柳如丝。tiān dì shān hé zuò zhī jī,bǎi huā rú jǐn liǔ rú sī。
虚空白处做一疋,日月双梭天外飞。xū kōng bái chù zuò yī pǐ,rì yuè shuāng suō tiān wài fēi。