古诗词

妾薄命

白玉蟾

长天云茫茫,流水去不返。zhǎng tiān yún máng máng,liú shuǐ qù bù fǎn。
寂寥不可呼,死者日已远。jì liáo bù kě hū,sǐ zhě rì yǐ yuǎn。
旧事常在心,思之辄泪眼。jiù shì cháng zài xīn,sī zhī zhé lèi yǎn。
修昼劳怅想,寒夜百展转。xiū zhòu láo chàng xiǎng,hán yè bǎi zhǎn zhuǎn。
梦里时相逢,醒后细思忖。mèng lǐ shí xiāng féng,xǐng hòu xì sī cǔn。
门前青衿子,相顾吾安忍。mén qián qīng jīn zi,xiāng gù wú ān rěn。
罗衣叠空箱,久矣废檀板。luó yī dié kōng xiāng,jiǔ yǐ fèi tán bǎn。
月明燕子楼,风清荷花馆。yuè míng yàn zi lóu,fēng qīng hé huā guǎn。
置之勿复道,此念增缱绻。zhì zhī wù fù dào,cǐ niàn zēng qiǎn quǎn。
自怜妾薄命,鸳衾为谁暖。zì lián qiè báo mìng,yuān qīn wèi shuí nuǎn。
冉冉冥中魂,尚或暗相管。rǎn rǎn míng zhōng hún,shàng huò àn xiāng guǎn。
邻家琴声悲,精爽竟难挽。lín jiā qín shēng bēi,jīng shuǎng jìng nán wǎn。
琴调何凄凉,闻是广陵散。qín diào hé qī liáng,wén shì guǎng líng sàn。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

华阳吟

白玉蟾

一泓神水满华池,夜夜池边白雪飞。yī hóng shén shuǐ mǎn huá chí,yè yè chí biān bái xuě fēi。
雪里有人擒玉兔,赶教明月上寒枝。xuě lǐ yǒu rén qín yù tù,gǎn jiào míng yuè shàng hán zhī。

华阳吟

白玉蟾

不动丝毫过玉关,关头自有玉京山。bù dòng sī háo guò yù guān,guān tóu zì yǒu yù jīng shān。
能于山上通来往,风搅九天霜雪寒。néng yú shān shàng tōng lái wǎng,fēng jiǎo jiǔ tiān shuāng xuě hán。

华阳吟

白玉蟾

谁识周天造化工,于今蹙在片时中。shuí shí zhōu tiān zào huà gōng,yú jīn cù zài piàn shí zhōng。
只将铅汞入真土,炼出金花满鼎红。zhǐ jiāng qiān gǒng rù zhēn tǔ,liàn chū jīn huā mǎn dǐng hóng。

华阳吟

白玉蟾

昨夜三更雷撼山,九天门户不曾关。zuó yè sān gèng léi hàn shān,jiǔ tiān mén hù bù céng guān。
曹溪路上分明见,有个金乌入广寒。cáo xī lù shàng fēn míng jiàn,yǒu gè jīn wū rù guǎng hán。

华阳吟

白玉蟾

玉皇殿下一仙童,曾掌符书守蕊宫。yù huáng diàn xià yī xiān tóng,céng zhǎng fú shū shǒu ruǐ gōng。
因甚俗缘犹未断,于今幻质入尘笼。yīn shén sú yuán yóu wèi duàn,yú jīn huàn zhì rù chén lóng。

华阳吟

白玉蟾

曹溪一路透泥丸,只在丹田上下间。cáo xī yī lù tòu ní wán,zhǐ zài dān tián shàng xià jiān。
解使金翁媒姹女,朝云暮雨满巫山。jiě shǐ jīn wēng méi chà nǚ,cháo yún mù yǔ mǎn wū shān。

华阳吟

白玉蟾

只将戊己作丹炉,炼得红丸化玉酥。zhǐ jiāng wù jǐ zuò dān lú,liàn dé hóng wán huà yù sū。
漫守火爻三百日,产成一颗夜明珠。màn shǒu huǒ yáo sān bǎi rì,chǎn chéng yī kē yè míng zhū。

华阳吟

白玉蟾

绛阙仙都一散郎,偶来尘世且佯狂。jiàng quē xiān dōu yī sàn láng,ǒu lái chén shì qiě yáng kuáng。
身中自有长生宝,夜夜飞神谒上苍。shēn zhōng zì yǒu zhǎng shēng bǎo,yè yè fēi shén yè shàng cāng。

华阳吟

白玉蟾

家在神仙九气天,天中楼殿贮群仙。jiā zài shén xiān jiǔ qì tiān,tiān zhōng lóu diàn zhù qún xiān。
偶然来到人间世,料想神霄未一年。ǒu rán lái dào rén jiān shì,liào xiǎng shén xiāo wèi yī nián。

华阳吟

白玉蟾

气盖山河心胆粗,不能学剑不搜书。qì gài shān hé xīn dǎn cū,bù néng xué jiàn bù sōu shū。
夜来掇得乾坤动,火候温温守玉炉。yè lái duō dé qián kūn dòng,huǒ hòu wēn wēn shǒu yù lú。

华阳吟

白玉蟾

梦幻之身不久长,桑榆能几耐风霜。mèng huàn zhī shēn bù jiǔ zhǎng,sāng yú néng jǐ nài fēng shuāng。
何如跳出利名窟,赠汝长生不死方。hé rú tiào chū lì míng kū,zèng rǔ zhǎng shēng bù sǐ fāng。

华阳吟

白玉蟾

拈弄溪山诗伎巧,吐吞风月酒神通。niān nòng xī shān shī jì qiǎo,tǔ tūn fēng yuè jiǔ shén tōng。
且将诗酒瞒人眼,出入红尘过几冬。qiě jiāng shī jiǔ mán rén yǎn,chū rù hóng chén guò jǐ dōng。

赠诗仙

白玉蟾

学诗有似学仙难,炼句难于学炼丹。xué shī yǒu shì xué xiān nán,liàn jù nán yú xué liàn dān。
换骨脱胎君有诀,炷香特特扣诗坛。huàn gǔ tuō tāi jūn yǒu jué,zhù xiāng tè tè kòu shī tán。

题光孝观

白玉蟾

偶然骑鹤去游仙,来访泉山古洞天。ǒu rán qí hè qù yóu xiān,lái fǎng quán shān gǔ dòng tiān。
一剑当空又飞去,碧潭惊起老龙眠。yī jiàn dāng kōng yòu fēi qù,bì tán jīng qǐ lǎo lóng mián。

赠蓝琴士

白玉蟾

江湖见说老蓝公,今日相逢在玉隆。jiāng hú jiàn shuō lǎo lán gōng,jīn rì xiāng féng zài yù lóng。
竹样精神梅样骨,况君梅竹在胸中。zhú yàng jīng shén méi yàng gǔ,kuàng jūn méi zhú zài xiōng zhōng。