古诗词

河决

石介

昆仑山最大,峨峨横绝域。kūn lún shān zuì dà,é é héng jué yù。
黄河地下来,汹汹不可测。huáng hé dì xià lái,xiōng xiōng bù kě cè。
河伯一发怒,擘开昆仑石。hé bó yī fā nù,bāi kāi kūn lún shí。
水出东北陬,浩渺无涯极。shuǐ chū dōng běi zōu,hào miǎo wú yá jí。
平地水行疾,九州如咫尺。píng dì shuǐ xíng jí,jiǔ zhōu rú zhǐ chǐ。
汤汤势滔天,黎元多沈溺。tāng tāng shì tāo tiān,lí yuán duō shěn nì。
上贻尧心忧,四岳举鲧塞。shàng yí yáo xīn yōu,sì yuè jǔ gǔn sāi。
鲧用汩彝伦,九载无成绩。gǔn yòng gǔ yí lún,jiǔ zài wú chéng jì。
尧怒不能治,遂行羽山殛。yáo nù bù néng zhì,suì xíng yǔ shān jí。
有子其曰禹,命使嗣父职。yǒu zi qí yuē yǔ,mìng shǐ sì fù zhí。
洛中得龟书,九畴文甲坼。luò zhōng dé guī shū,jiǔ chóu wén jiǎ chè。
禹乃乘四载,周游视水迹。yǔ nǎi chéng sì zài,zhōu yóu shì shuǐ jì。
百川各复道,九河皆开辟。bǎi chuān gè fù dào,jiǔ hé jiē kāi pì。
禹功既已成,水患方兹息。yǔ gōng jì yǐ chéng,shuǐ huàn fāng zī xī。
窃思大禹意,河九为远策。qiè sī dà yǔ yì,hé jiǔ wèi yuǎn cè。
况云杀其溢,闻之孔安国。kuàng yún shā qí yì,wén zhī kǒng ān guó。
三代逾千年,所以无灾厄。sān dài yú qiān nián,suǒ yǐ wú zāi è。
战国争土疆,诸侯用诈力。zhàn guó zhēng tǔ jiāng,zhū hóu yòng zhà lì。
迁徙无常岁,湮沦不可识。qiān xǐ wú cháng suì,yān lún bù kě shí。
堤障遏水势,沟渠绝地脉。dī zhàng è shuǐ shì,gōu qú jué dì mài。
禹道不复究,河流有壅隔。yǔ dào bù fù jiū,hé liú yǒu yōng gé。
频为中国患,不国不安席。pín wèi zhōng guó huàn,bù guó bù ān xí。
从官徒负薪,河伯弗受璧。cóng guān tú fù xīn,hé bó fú shòu bì。
斫尽淇园竹,安救瓠子役。zhuó jǐn qí yuán zhú,ān jiù hù zi yì。
民力殚将竭,国材耗亦剧。mín lì dān jiāng jié,guó cái hào yì jù。
四方竞上疏,群臣争筹画。sì fāng jìng shàng shū,qún chén zhēng chóu huà。
田鼢方为相,书来多持扼。tián fén fāng wèi xiāng,shū lái duō chí è。
岂顾天下利,惟以私田惜。qǐ gù tiān xià lì,wéi yǐ sī tián xī。
贾让不为用,延年亦见斥。jiǎ ràng bù wèi yòng,yán nián yì jiàn chì。
如何圣人功,千载复不得。rú hé shèng rén gōng,qiān zài fù bù dé。
皇宋运熙泰,四圣崇道德。huáng sòng yùn xī tài,sì shèng chóng dào dé。
百蛮皆臣顺,万物遂生殖。bǎi mán jiē chén shùn,wàn wù suì shēng zhí。
七八十年闲,人不闻金革。qī bā shí nián xián,rén bù wén jīn gé。
惟兹澶滑郡,河决亦云亟。wéi zī chán huá jùn,hé jué yì yún jí。
常记天禧中,山东与河北。cháng jì tiān xǐ zhōng,shān dōng yǔ hé běi。
稿秸赋不充,遂及两京侧。gǎo jiē fù bù chōng,suì jí liǎng jīng cè。
骚然半海内,人心愁惨戚。sāo rán bàn hǎi nèi,rén xīn chóu cǎn qī。
河平未云几,堤防有穴隙。hé píng wèi yún jǐ,dī fáng yǒu xué xì。
流入魏博闲,高原为大泽。liú rù wèi bó xián,gāo yuán wèi dà zé。
良田百万顷,尽充鱼鳖食。liáng tián bǎi wàn qǐng,jǐn chōng yú biē shí。
救之成劳费,不救悲隐恻。jiù zhī chéng láo fèi,bù jiù bēi yǐn cè。
吾君为深虑,不食到日昃。wú jūn wèi shēn lǜ,bù shí dào rì zè。
我忝窃寸禄,素餐堪自责。wǒ tiǎn qiè cùn lù,sù cān kān zì zé。
不负一畚土,私辄逃丁籍。bù fù yī běn tǔ,sī zhé táo dīng jí。
又无一言长,万分有裨益。yòu wú yī yán zhǎng,wàn fēn yǒu bì yì。
与世同浮沉,随群甘默默。yǔ shì tóng fú chén,suí qún gān mò mò。
亦或中夜思,斯民苦瘦瘠。yì huò zhōng yè sī,sī mín kǔ shòu jí。
四年困蝗旱,五谷饵蝥蠈。sì nián kùn huáng hàn,wǔ gǔ ěr máo zéi。
年来风雨时,才得一秋麦。nián lái fēng yǔ shí,cái dé yī qiū mài。
手足犹疮痍,饥肤未丰硕。shǒu zú yóu chuāng yí,jī fū wèi fēng shuò。
若待四体肥,斯民无愁色。ruò dài sì tǐ féi,sī mín wú chóu sè。
不然寻九河,故道皆历历。bù rán xún jiǔ hé,gù dào jiē lì lì。
一劳而永逸,此成功无斁。yī láo ér yǒng yì,cǐ chéng gōng wú yì。
或可勿复治,顺其性所适。huò kě wù fù zhì,shùn qí xìng suǒ shì。
徙民就宽肥,注水灌戎狄。xǐ mín jiù kuān féi,zhù shuǐ guàn róng dí。
试听刍荛言,三者君自择。shì tīng chú ráo yán,sān zhě jūn zì zé。
石介

石介

宋兖州奉符人,字守道,一字公操,学者称徂徕先生。仁宗天圣八年进士。历郓州观察推官、南京留守推官,迁镇南节度掌书记。丁忧,躬耕徂徕山下,教授《易经》。服除,入为国子监直讲,从学者甚众。庆历中,荐为太子中允,直集贤院,作《庆历圣德颂》颂扬新政人物。旋通判濮州,未赴卒。为文有气,主张道统文统合一说,反对佛老和骈文。有《徂徕集》。 石介的作品>>

猜您喜欢

阳城谏议

石介

众口喑喑血噤牙,独将忠謇敌奸邪。zhòng kǒu yīn yīn xuè jìn yá,dú jiāng zhōng jiǎn dí jiān xié。
德宗若用延龄相,敢有阳城坏白麻。dé zōng ruò yòng yán líng xiāng,gǎn yǒu yáng chéng huài bái má。

袁高给事

石介

掷毫不肯草丝纶,宰相逡巡命别人。zhì háo bù kěn cǎo sī lún,zǎi xiāng qūn xún mìng bié rén。
明日执回卢杞制,始知唐室有忠臣。míng rì zhí huí lú qǐ zhì,shǐ zhī táng shì yǒu zhōng chén。

温造御史

石介

一言胆落折藩臣,屈强何人敢恃勋。yī yán dǎn luò zhé fān chén,qū qiáng hé rén gǎn shì xūn。
阙下惟闻温御史,蔡州自是李将军。quē xià wéi wén wēn yù shǐ,cài zhōu zì shì lǐ jiāng jūn。

刘栖楚拾遗

石介

此节宁甘刚则折,平生不肯曲如钩。cǐ jié níng gān gāng zé zhé,píng shēng bù kěn qū rú gōu。
革囊裹血将何用,一污龙墀死即休。gé náng guǒ xuè jiāng hé yòng,yī wū lóng chí sǐ jí xiū。

读五王传

石介

圣贤用策宁相远,千载毫厘竟不差。shèng xián yòng cè níng xiāng yuǎn,qiān zài háo lí jìng bù chà。
四皓当年安汉嗣,五王今日复唐家。sì hào dāng nián ān hàn sì,wǔ wáng jīn rì fù táng jiā。

读鲁晋

石介

节似鲁公犹被陷,忠如裴度亦遭谗。jié shì lǔ gōng yóu bèi xiàn,zhōng rú péi dù yì zāo chán。
上无明主奸邪胜,我读遗篇泪满衫。shàng wú míng zhǔ jiān xié shèng,wǒ dú yí piān lèi mǎn shān。

李英公绩

石介

一言容易废忠谋,徇主从昏可自尤。yī yán róng yì fèi zhōng móu,xùn zhǔ cóng hūn kě zì yóu。
今日始知辜付托,当时啮指血空流。jīn rì shǐ zhī gū fù tuō,dāng shí niè zhǐ xuè kōng liú。

汉成帝

石介

郁郁朱云志不伸,上方宝剑欲生尘。yù yù zhū yún zhì bù shēn,shàng fāng bǎo jiàn yù shēng chén。
空留折槛旌忠直,左右何尝去佞臣。kōng liú zhé kǎn jīng zhōng zhí,zuǒ yòu hé cháng qù nìng chén。

文中子

石介

龙蛰河汾道不行,吁谟经济授诸生。lóng zhé hé fén dào bù xíng,xū mó jīng jì shòu zhū shēng。
由来房魏皆卿相,共辅文皇致太平。yóu lái fáng wèi jiē qīng xiāng,gòng fǔ wén huáng zhì tài píng。

文中子

石介

独将礼乐付程仇,房杜无才阐大猷。dú jiāng lǐ lè fù chéng chóu,fáng dù wú cái chǎn dà yóu。
可惜唐家三百载,声明文物愧宗周。kě xī táng jiā sān bǎi zài,shēng míng wén wù kuì zōng zhōu。

初过潼关值雨

石介

二十年来忆华山,扬鞭西笑入秦川。èr shí nián lái yì huá shān,yáng biān xī xiào rù qín chuān。
浮云何苦深遮闭,岂是三峰不好贤。fú yún hé kǔ shēn zhē bì,qǐ shì sān fēng bù hǎo xián。

雨晴复赋一绝

石介

过关何事懒摇鞭,酷爱三峰落马前。guò guān hé shì lǎn yáo biān,kù ài sān fēng luò mǎ qián。
天气清明新雨后,山光日色满秦川。tiān qì qīng míng xīn yǔ hòu,shān guāng rì sè mǎn qín chuān。

过温汤

石介

骊山山下水洋洋,一勺之多解破唐。lí shān shān xià shuǐ yáng yáng,yī sháo zhī duō jiě pò táng。
敢告后人商鉴近,温汤今日是唐汤。gǎn gào hòu rén shāng jiàn jìn,wēn tāng jīn rì shì táng tāng。

初过大散关马上作

石介

柰何山色牵吟思,旋被江声破睡魔。nài hé shān sè qiān yín sī,xuán bèi jiāng shēng pò shuì mó。
吟思睡魔两相战,谁知马上有干戈。yín sī shuì mó liǎng xiāng zhàn,shuí zhī mǎ shàng yǒu gàn gē。

过飞仙岭

石介

入蜀牵吟景象浓,云山万叠与千重。rù shǔ qiān yín jǐng xiàng nóng,yún shān wàn dié yǔ qiān zhòng。
痴岩顽壑无奇观,不似飞仙数朵峰。chī yán wán hè wú qí guān,bù shì fēi xiān shù duǒ fēng。
1311234567»