古诗词

过魏东郊

石介

全魏地千里,雄大视区宇。quán wèi dì qiān lǐ,xióng dà shì qū yǔ。
黄河为血脉,太行为筋膂。huáng hé wèi xuè mài,tài xíng wèi jīn lǚ。
地灵育圣贤,土厚含文武。dì líng yù shèng xián,tǔ hòu hán wén wǔ。
堂堂柳先生,生下如猛虎。táng táng liǔ xiān shēng,shēng xià rú měng hǔ。
十三断贼指,闻者皆震怖。shí sān duàn zéi zhǐ,wén zhě jiē zhèn bù。
十七著野史,才俊淩迁固。shí qī zhù yě shǐ,cái jùn líng qiān gù。
二十补亡书,辞深续尧禹。èr shí bǔ wáng shū,cí shēn xù yáo yǔ。
六经皆自晓,不看注与疏。liù jīng jiē zì xiǎo,bù kàn zhù yǔ shū。
述作慕仲淹,文章肩韩愈。shù zuò mù zhòng yān,wén zhāng jiān hán yù。
下唐二百年,先生固独步。xià táng èr bǎi nián,xiān shēng gù dú bù。
投篇动范杲,落笔惊王祜。tóu piān dòng fàn gǎo,luò bǐ jīng wáng hù。
四方交豪杰,群公走声誉。sì fāng jiāo háo jié,qún gōng zǒu shēng yù。
一上中高第,数年编士伍。yī shàng zhōng gāo dì,shù nián biān shì wǔ。
五命为御史,连出守方土。wǔ mìng wèi yù shǐ,lián chū shǒu fāng tǔ。
事业过皋夔,才能堪相辅。shì yè guò gāo kuí,cái néng kān xiāng fǔ。
凤凰世不容,众鸟竞嘲诉。fèng huáng shì bù róng,zhòng niǎo jìng cháo sù。
狱中饥不死,特地生爪距。yù zhōng jī bù sǐ,tè dì shēng zhǎo jù。
貔貅十万师,盟津直北渡。pí xiū shí wàn shī,méng jīn zhí běi dù。
塞上诸猛将,低头若首鼠。sāi shàng zhū měng jiāng,dī tóu ruò shǒu shǔ。
渴忆海为浆,饥思鳌为脯。kě yì hǎi wèi jiāng,jī sī áo wèi pú。
两手拿人肝,大床横牛肚。liǎng shǒu ná rén gān,dà chuáng héng niú dù。
一饮酒一石,贼来不怕惧。yī yǐn jiǔ yī shí,zéi lái bù pà jù。
帐下立孙吴,樽前坐伊吕。zhàng xià lì sūn wú,zūn qián zuò yī lǚ。
笑谈韬钤闲,出入经纶务。xiào tán tāo qián xián,chū rù jīng lún wù。
匈奴恨未灭,献策言可虏。xiōng nú hèn wèi miè,xiàn cè yán kě lǔ。
幽州恨未复,上书言可取。yōu zhōu hèn wèi fù,shàng shū yán kě qǔ。
好文有太宗,好武有太祖。hǎo wén yǒu tài zōng,hǎo wǔ yǒu tài zǔ。
先生文武具,命兮竟不遇。xiān shēng wén wǔ jù,mìng xī jìng bù yù。
死来三十载,荒草盖坟墓。sǐ lái sān shí zài,huāng cǎo gài fén mù。
四海无英雄,斯文失宗主。sì hǎi wú yīng xióng,sī wén shī zōng zhǔ。
竖子敢颠狂,黠戎敢慢侮。shù zi gǎn diān kuáng,xiá róng gǎn màn wǔ。
我思柳先生,涕泪落如雨。wǒ sī liǔ xiān shēng,tì lèi luò rú yǔ。
试过魏东郊,寒鸦啼老树。shì guò wèi dōng jiāo,hán yā tí lǎo shù。
丈夫肝胆丧,真儒魂魄去。zhàng fū gān dǎn sàng,zhēn rú hún pò qù。
瓦石固无情,为我亦惨沮。wǎ shí gù wú qíng,wèi wǒ yì cǎn jǔ。
石介

石介

宋兖州奉符人,字守道,一字公操,学者称徂徕先生。仁宗天圣八年进士。历郓州观察推官、南京留守推官,迁镇南节度掌书记。丁忧,躬耕徂徕山下,教授《易经》。服除,入为国子监直讲,从学者甚众。庆历中,荐为太子中允,直集贤院,作《庆历圣德颂》颂扬新政人物。旋通判濮州,未赴卒。为文有气,主张道统文统合一说,反对佛老和骈文。有《徂徕集》。 石介的作品>>

猜您喜欢

宋颂九首金陵

石介

帝赫斯怒,王师徐驱。dì hè sī nù,wáng shī xú qū。
蕞尔蝼蚁,岂胜诛锄。zuì ěr lóu yǐ,qǐ shèng zhū chú。
哀哀穷俘,爰叫以呼。āi āi qióng fú,yuán jiào yǐ hū。
归于京师,燀哉圣谟。guī yú jīng shī,chǎn zāi shèng mó。

宋颂九首圣文

石介

圣文安安,圣武桓桓。shèng wén ān ān,shèng wǔ huán huán。
朝贡万里,正朔百蛮。cháo gòng wàn lǐ,zhèng shuò bǎi mán。
无吴之险,无蜀之艰。wú wú zhī xiǎn,wú shǔ zhī jiān。
无潭之嚚,无荆之顽。wú tán zhī yín,wú jīng zhī wán。
咸予宾顺,悦色和颜。xián yǔ bīn shùn,yuè sè hé yán。

宋颂九首圣文

石介

彼俶在杭,有地千里。bǐ chù zài háng,yǒu dì qiān lǐ。
皮毁毛落,孤睽莫恃。pí huǐ máo luò,gū kuí mò shì。
慑服声教,慕为臣使。shè fú shēng jiào,mù wèi chén shǐ。
携彼人民,挈其土地。xié bǐ rén mín,qiè qí tǔ dì。
于橐于囊,归于天子。yú tuó yú náng,guī yú tiān zi。

宋颂九首圣文

石介

天子神圣,罔不怀柔。tiān zi shén shèng,wǎng bù huái róu。
既怀而封,恩涵泽流。jì huái ér fēng,ēn hán zé liú。
逆予有刑,视彼扬州。nì yǔ yǒu xíng,shì bǐ yáng zhōu。
顺予有封,视此钱侯。shùn yǔ yǒu fēng,shì cǐ qián hóu。
赫赫宋德,何有穷休。hè hè sòng dé,hé yǒu qióng xiū。

宋颂九首六合雷声

石介

六合雷声,中国有君。liù hé léi shēng,zhōng guó yǒu jūn。
涂其耳目,不使听闻。tú qí ěr mù,bù shǐ tīng wén。
隔在荒外,嗟尔并人。gé zài huāng wài,jiē ěr bìng rén。

宋颂九首六合雷声

石介

匪民之嚚,为贼俘虏。fěi mín zhī yín,wèi zéi fú lǔ。
往吊其民,王泽时雨。wǎng diào qí mín,wáng zé shí yǔ。
往伐其罪,王师虎旅。wǎng fá qí zuì,wáng shī hǔ lǚ。

宋颂九首六合雷声

石介

昔时钱俶,有国于吴。xī shí qián chù,yǒu guó yú wú。
今俶归我,为吾前驱。jīn chù guī wǒ,wèi wú qián qū。
并人望风,请为臣奴。bìng rén wàng fēng,qǐng wèi chén nú。

宋颂九首六合雷声

石介

旧是匈奴,为并左臂。jiù shì xiōng nú,wèi bìng zuǒ bì。
今附有德,不与贼子。jīn fù yǒu dé,bù yǔ zéi zi。
并人失恃,求就戮死。bìng rén shī shì,qiú jiù lù sǐ。

宋颂九首六合雷声

石介

抚我则怀,并人肯来。fǔ wǒ zé huái,bìng rén kěn lái。
降旗出城,并门夜开。jiàng qí chū chéng,bìng mén yè kāi。
并土既平,吾王休哉。bìng tǔ jì píng,wú wáng xiū zāi。

宋颂九首六合雷声

石介

往在艺祖,未遑拓宇。wǎng zài yì zǔ,wèi huáng tuò yǔ。
遗我圣宗,启此北土。yí wǒ shèng zōng,qǐ cǐ běi tǔ。
敢告太庙,惟皇孝武。gǎn gào tài miào,wéi huáng xiào wǔ。

宋颂九首圣武

石介

圣武惟扬,鹰师虎旅。shèng wǔ wéi yáng,yīng shī hǔ lǚ。
至于澶渊,执彼丑虏。zhì yú chán yuān,zhí bǐ chǒu lǔ。
丑虏之来,蜂虿敢怒。chǒu lǔ zhī lái,fēng chài gǎn nù。
我师如林,不怒以惧。wǒ shī rú lín,bù nù yǐ jù。
既俘其帅,请示死所。jì fú qí shuài,qǐng shì sǐ suǒ。

宋颂九首圣武

石介

圣仁如天,恶杀好生。shèng rén rú tiān,è shā hǎo shēng。
于以耀德,匪来观兵。yú yǐ yào dé,fěi lái guān bīng。
亟命止戈,无兹黩刑。jí mìng zhǐ gē,wú zī dú xíng。
不剿其类,戴我以兄。bù jiǎo qí lèi,dài wǒ yǐ xiōng。
屈膝请和,畏我威灵。qū xī qǐng hé,wèi wǒ wēi líng。

宋颂九首圣武

石介

弃甲以归,处彼北隩。qì jiǎ yǐ guī,chù bǐ běi ào。
千斯年兮,永以为好。qiān sī nián xī,yǒng yǐ wèi hǎo。
边人其安,养幼送老。biān rén qí ān,yǎng yòu sòng lǎo。
民有肥田,马有茂草。mín yǒu féi tián,mǎ yǒu mào cǎo。
威德远兮,思我圣考。wēi dé yuǎn xī,sī wǒ shèng kǎo。

宋颂九首明道

石介

明肃惟母,实勤养抚。míng sù wéi mǔ,shí qín yǎng fǔ。
有臣有虎,有离有附。yǒu chén yǒu hǔ,yǒu lí yǒu fù。
请王禄产,请庙考祖。qǐng wáng lù chǎn,qǐng miào kǎo zǔ。
古人有作,规吕矩武。gǔ rén yǒu zuò,guī lǚ jǔ wǔ。

宋颂九首明道

石介

政在房帷,小人乘时。zhèng zài fáng wéi,xiǎo rén chéng shí。
十年于兹,惟几惟微。shí nián yú zī,wéi jǐ wéi wēi。
圣人如天,不识不知。shèng rén rú tiān,bù shí bù zhī。
龙晦其威,神藏其为。lóng huì qí wēi,shén cáng qí wèi。
131«3456789