古诗词

宋颂九首明道

石介

唐三百年,时惟开元。táng sān bǎi nián,shí wéi kāi yuán。
猗欤明道,开元同言。yī yú míng dào,kāi yuán tóng yán。
石介

石介

宋兖州奉符人,字守道,一字公操,学者称徂徕先生。仁宗天圣八年进士。历郓州观察推官、南京留守推官,迁镇南节度掌书记。丁忧,躬耕徂徕山下,教授《易经》。服除,入为国子监直讲,从学者甚众。庆历中,荐为太子中允,直集贤院,作《庆历圣德颂》颂扬新政人物。旋通判濮州,未赴卒。为文有气,主张道统文统合一说,反对佛老和骈文。有《徂徕集》。 石介的作品>>

猜您喜欢

待士熙道未至

石介

凤凰饥忆玉山禾,鼓翅飞下玉山阿。fèng huáng jī yì yù shān hé,gǔ chì fēi xià yù shān ā。
玉山之禾粒未熟,饥不得食心如何。yù shān zhī hé lì wèi shú,jī bù dé shí xīn rú hé。
麒麟渴忆昆山流,轩轩直出昆山幽。qí lín kě yì kūn shān liú,xuān xuān zhí chū kūn shān yōu。
昆山之流流未长,渴不得饮予心愁。kūn shān zhī liú liú wèi zhǎng,kě bù dé yǐn yǔ xīn chóu。

赴任嘉州嘉陵江泛舟

石介

中心横大江,两面叠青嶂。zhōng xīn héng dà jiāng,liǎng miàn dié qīng zhàng。
江山相夹闲,何人事吟放。jiāng shān xiāng jiā xián,hé rén shì yín fàng。
半鐏岸帻坐,永日开舲望。bàn zūn àn zé zuò,yǒng rì kāi líng wàng。
孤棹已夷犹,数峰更清尚。gū zhào yǐ yí yóu,shù fēng gèng qīng shàng。
危影倒波底,凝岚浮水上。wēi yǐng dào bō dǐ,níng lán fú shuǐ shàng。
鸣鹭答猿啼,樵歌应渔唱。míng lù dá yuán tí,qiáo gē yīng yú chàng。
并生泉石心,堪愧庸俗状。bìng shēng quán shí xīn,kān kuì yōng sú zhuàng。

赴任嘉州嘉陵江泛舟

石介

江心清照人,江面平如掌。jiāng xīn qīng zhào rén,jiāng miàn píng rú zhǎng。
有客去逍遥,扁舟浮荡漾。yǒu kè qù xiāo yáo,biǎn zhōu fú dàng yàng。
远与城市绝,深将泉石向。yuǎn yǔ chéng shì jué,shēn jiāng quán shí xiàng。
水鸟忽东西,溪云时下上。shuǐ niǎo hū dōng xī,xī yún shí xià shàng。
轩冕谁富贵,琴鐏自闲放。xuān miǎn shuí fù guì,qín zūn zì xián fàng。
酒色照渌波,吟声入秋浪。jiǔ sè zhào lù bō,yín shēng rù qiū làng。
五湖何范蠡,磻溪无吕望。wǔ hú hé fàn lí,pán xī wú lǚ wàng。
吾家徂徕下,汶水有清响。wú jiā cú lái xià,wèn shuǐ yǒu qīng xiǎng。
常时夜雨急,随雨来枕上。cháng shí yè yǔ jí,suí yǔ lái zhěn shàng。
魂魄寒无寐,山居得真尚。hún pò hán wú mèi,shān jū dé zhēn shàng。
一为尘缨缚,不得闲时饷。yī wèi chén yīng fù,bù dé xián shí xiǎng。
两耳聒欲聋,喧嚣千万状。liǎng ěr guā yù lóng,xuān xiāo qiān wàn zhuàng。
雨夜自潺湲,宦途空悲怆。yǔ yè zì chán yuán,huàn tú kōng bēi chuàng。
剑南四千里,地遐接蛮瘴。jiàn nán sì qiān lǐ,dì xiá jiē mán zhàng。
乍听江水声,聊使心灵畅。zhà tīng jiāng shuǐ shēng,liáo shǐ xīn líng chàng。

三豪诗送杜默师雄

石介

曼卿豪于诗,社坛高数层。màn qīng háo yú shī,shè tán gāo shù céng。
永叔豪于辞,举世绝俦朋。yǒng shū háo yú cí,jǔ shì jué chóu péng。
师雄歌亦豪,三人宜同称。shī xióng gē yì háo,sān rén yí tóng chēng。
曼卿苦汩没,老死殿中丞。màn qīng kǔ gǔ méi,lǎo sǐ diàn zhōng chéng。
身虽埋黄泉,诗名长如冰。shēn suī mái huáng quán,shī míng zhǎng rú bīng。
永叔亦连蹇,病鸾方骞腾。yǒng shū yì lián jiǎn,bìng luán fāng qiān téng。
四海让独步,三馆最后登。sì hǎi ràng dú bù,sān guǎn zuì hòu dēng。
师雄二十二,笔距狞如鹰。shī xióng èr shí èr,bǐ jù níng rú yīng。
才格自天来,辞华非学能。cái gé zì tiān lái,cí huá fēi xué néng。
回顾李贺辈,粗俗良可憎。huí gù lǐ hè bèi,cū sú liáng kě zēng。
玉川月蚀诗,犹欲相凭陵。yù chuān yuè shí shī,yóu yù xiāng píng líng。
曼卿苟不死,其才堪股肱。màn qīng gǒu bù sǐ,qí cái kān gǔ gōng。
永叔器甚闳,用之王道兴。yǒng shū qì shén hóng,yòng zhī wáng dào xīng。
师雄子勉旃,勿便生骄矜。shī xióng zi miǎn zhān,wù biàn shēng jiāo jīn。

南山赠孙明复先生

石介

我来南山兴感悲,万物纭纭宰者谁。wǒ lái nán shān xīng gǎn bēi,wàn wù yún yún zǎi zhě shuí。
众材丛卑无奇姿,直辕曲轮皆所宜。zhòng cái cóng bēi wú qí zī,zhí yuán qū lún jiē suǒ yí。
大木磊磊节干奇,撑岩拄谷无处施。dà mù lěi lěi jié gàn qí,chēng yán zhǔ gǔ wú chù shī。
我愿天子修明堂,坐朝诸侯会四夷。wǒ yuàn tiān zi xiū míng táng,zuò cháo zhū hóu huì sì yí。
柱要十围栋百尺,日责匠石搜访之。zhù yào shí wéi dòng bǎi chǐ,rì zé jiàng shí sōu fǎng zhī。
千人用斧万人拽,大根斫断山崩攲。qiān rén yòng fǔ wàn rén zhuāi,dà gēn zhuó duàn shān bēng qī。
五州追牛十县丁,载送上都天子怡。wǔ zhōu zhuī niú shí xiàn dīng,zài sòng shàng dōu tiān zi yí。
轮般骇汗工倕走,有目未省曾观窥。lún bān hài hàn gōng chuí zǒu,yǒu mù wèi shěng céng guān kuī。
黄帝合宫尧衢室,周制九筵虞总期。huáng dì hé gōng yáo qú shì,zhōu zhì jiǔ yán yú zǒng qī。
听政朝夕有攸处,阖门左右咸以时。tīng zhèng cháo xī yǒu yōu chù,hé mén zuǒ yòu xián yǐ shí。
天子拱手四辅立,坐致四海为雍熙。tiān zi gǒng shǒu sì fǔ lì,zuò zhì sì hǎi wèi yōng xī。
不用直弃用即大,短辕曲轮尔胡为。bù yòng zhí qì yòng jí dà,duǎn yuán qū lún ěr hú wèi。

河决

石介

昆仑山最大,峨峨横绝域。kūn lún shān zuì dà,é é héng jué yù。
黄河地下来,汹汹不可测。huáng hé dì xià lái,xiōng xiōng bù kě cè。
河伯一发怒,擘开昆仑石。hé bó yī fā nù,bāi kāi kūn lún shí。
水出东北陬,浩渺无涯极。shuǐ chū dōng běi zōu,hào miǎo wú yá jí。
平地水行疾,九州如咫尺。píng dì shuǐ xíng jí,jiǔ zhōu rú zhǐ chǐ。
汤汤势滔天,黎元多沈溺。tāng tāng shì tāo tiān,lí yuán duō shěn nì。
上贻尧心忧,四岳举鲧塞。shàng yí yáo xīn yōu,sì yuè jǔ gǔn sāi。
鲧用汩彝伦,九载无成绩。gǔn yòng gǔ yí lún,jiǔ zài wú chéng jì。
尧怒不能治,遂行羽山殛。yáo nù bù néng zhì,suì xíng yǔ shān jí。
有子其曰禹,命使嗣父职。yǒu zi qí yuē yǔ,mìng shǐ sì fù zhí。
洛中得龟书,九畴文甲坼。luò zhōng dé guī shū,jiǔ chóu wén jiǎ chè。
禹乃乘四载,周游视水迹。yǔ nǎi chéng sì zài,zhōu yóu shì shuǐ jì。
百川各复道,九河皆开辟。bǎi chuān gè fù dào,jiǔ hé jiē kāi pì。
禹功既已成,水患方兹息。yǔ gōng jì yǐ chéng,shuǐ huàn fāng zī xī。
窃思大禹意,河九为远策。qiè sī dà yǔ yì,hé jiǔ wèi yuǎn cè。
况云杀其溢,闻之孔安国。kuàng yún shā qí yì,wén zhī kǒng ān guó。
三代逾千年,所以无灾厄。sān dài yú qiān nián,suǒ yǐ wú zāi è。
战国争土疆,诸侯用诈力。zhàn guó zhēng tǔ jiāng,zhū hóu yòng zhà lì。
迁徙无常岁,湮沦不可识。qiān xǐ wú cháng suì,yān lún bù kě shí。
堤障遏水势,沟渠绝地脉。dī zhàng è shuǐ shì,gōu qú jué dì mài。
禹道不复究,河流有壅隔。yǔ dào bù fù jiū,hé liú yǒu yōng gé。
频为中国患,不国不安席。pín wèi zhōng guó huàn,bù guó bù ān xí。
从官徒负薪,河伯弗受璧。cóng guān tú fù xīn,hé bó fú shòu bì。
斫尽淇园竹,安救瓠子役。zhuó jǐn qí yuán zhú,ān jiù hù zi yì。
民力殚将竭,国材耗亦剧。mín lì dān jiāng jié,guó cái hào yì jù。
四方竞上疏,群臣争筹画。sì fāng jìng shàng shū,qún chén zhēng chóu huà。
田鼢方为相,书来多持扼。tián fén fāng wèi xiāng,shū lái duō chí è。
岂顾天下利,惟以私田惜。qǐ gù tiān xià lì,wéi yǐ sī tián xī。
贾让不为用,延年亦见斥。jiǎ ràng bù wèi yòng,yán nián yì jiàn chì。
如何圣人功,千载复不得。rú hé shèng rén gōng,qiān zài fù bù dé。
皇宋运熙泰,四圣崇道德。huáng sòng yùn xī tài,sì shèng chóng dào dé。
百蛮皆臣顺,万物遂生殖。bǎi mán jiē chén shùn,wàn wù suì shēng zhí。
七八十年闲,人不闻金革。qī bā shí nián xián,rén bù wén jīn gé。
惟兹澶滑郡,河决亦云亟。wéi zī chán huá jùn,hé jué yì yún jí。
常记天禧中,山东与河北。cháng jì tiān xǐ zhōng,shān dōng yǔ hé běi。
稿秸赋不充,遂及两京侧。gǎo jiē fù bù chōng,suì jí liǎng jīng cè。
骚然半海内,人心愁惨戚。sāo rán bàn hǎi nèi,rén xīn chóu cǎn qī。
河平未云几,堤防有穴隙。hé píng wèi yún jǐ,dī fáng yǒu xué xì。
流入魏博闲,高原为大泽。liú rù wèi bó xián,gāo yuán wèi dà zé。
良田百万顷,尽充鱼鳖食。liáng tián bǎi wàn qǐng,jǐn chōng yú biē shí。
救之成劳费,不救悲隐恻。jiù zhī chéng láo fèi,bù jiù bēi yǐn cè。
吾君为深虑,不食到日昃。wú jūn wèi shēn lǜ,bù shí dào rì zè。
我忝窃寸禄,素餐堪自责。wǒ tiǎn qiè cùn lù,sù cān kān zì zé。
不负一畚土,私辄逃丁籍。bù fù yī běn tǔ,sī zhé táo dīng jí。
又无一言长,万分有裨益。yòu wú yī yán zhǎng,wàn fēn yǒu bì yì。
与世同浮沉,随群甘默默。yǔ shì tóng fú chén,suí qún gān mò mò。
亦或中夜思,斯民苦瘦瘠。yì huò zhōng yè sī,sī mín kǔ shòu jí。
四年困蝗旱,五谷饵蝥蠈。sì nián kùn huáng hàn,wǔ gǔ ěr máo zéi。
年来风雨时,才得一秋麦。nián lái fēng yǔ shí,cái dé yī qiū mài。
手足犹疮痍,饥肤未丰硕。shǒu zú yóu chuāng yí,jī fū wèi fēng shuò。
若待四体肥,斯民无愁色。ruò dài sì tǐ féi,sī mín wú chóu sè。
不然寻九河,故道皆历历。bù rán xún jiǔ hé,gù dào jiē lì lì。
一劳而永逸,此成功无斁。yī láo ér yǒng yì,cǐ chéng gōng wú yì。
或可勿复治,顺其性所适。huò kě wù fù zhì,shùn qí xìng suǒ shì。
徙民就宽肥,注水灌戎狄。xǐ mín jiù kuān féi,zhù shuǐ guàn róng dí。
试听刍荛言,三者君自择。shì tīng chú ráo yán,sān zhě jūn zì zé。

寄永叔

石介

九龙行雨岁在子,皇天之命实勤止。jiǔ lóng xíng yǔ suì zài zi,huáng tiān zhī mìng shí qín zhǐ。
泓湫水暖嗜欲饱,七龙嬉戏两龙睡。hóng jiǎo shuǐ nuǎn shì yù bǎo,qī lóng xī xì liǎng lóng shuì。
卷藏密云空自膏,畜聚甘雨不肯施。juǎn cáng mì yún kōng zì gāo,chù jù gān yǔ bù kěn shī。
旱魃妖狂作民虐,风伯暴怒兴日炽。hàn bá yāo kuáng zuò mín nüè,fēng bó bào nù xīng rì chì。
诉号仰天天不闻,九州之禾皆乾瘁。sù hào yǎng tiān tiān bù wén,jiǔ zhōu zhī hé jiē qián cuì。
嗟呼龙职职行雨,失职不雨民胡恃。jiē hū lóng zhí zhí xíng yǔ,shī zhí bù yǔ mín hú shì。
驱虞义兽心实仁,不忍斯民不食死。qū yú yì shòu xīn shí rén,bù rěn sī mín bù shí sǐ。
向龙慢骂数龙罪,龙不能答满面耻。xiàng lóng màn mà shù lóng zuì,lóng bù néng dá mǎn miàn chǐ。
偷向上帝谗驺虞,驺虞得罪龙窃喜。tōu xiàng shàng dì chán zōu yú,zōu yú dé zuì lóng qiè xǐ。
欲知龙与驺虞分,仁与不仁而已矣。yù zhī lóng yǔ zōu yú fēn,rén yǔ bù rén ér yǐ yǐ。

赠张绩禹功

石介

李唐元和闲,文人如蜂起。lǐ táng yuán hé xián,wén rén rú fēng qǐ。
李翱与李观,言雄破奸宄。lǐ áo yǔ lǐ guān,yán xióng pò jiān guǐ。
孟郊及张籍,诗苦动天地。mèng jiāo jí zhāng jí,shī kǔ dòng tiān dì。
持正不退让,子厚称绝伟。chí zhèng bù tuì ràng,zi hòu chēng jué wěi。
元白虽小道,急名愈弗已。yuán bái suī xiǎo dào,jí míng yù fú yǐ。
卒能霸斯文,昌黎韩夫子。zú néng bà sī wén,chāng lí hán fū zi。
吾宋兴国来,文人如栉比。wú sòng xīng guó lái,wén rén rú zhì bǐ。
黄州才专胜,汉公气全粹。huáng zhōu cái zhuān shèng,hàn gōng qì quán cuì。
晦之号绝群,平地走虎兕。huì zhī hào jué qún,píng dì zǒu hǔ sì。
谓之虽驳杂,亦文中骐骥。wèi zhī suī bó zá,yì wén zhōng qí jì。
白稹洎卢震,江沱自为水。bái zhěn jì lú zhèn,jiāng tuó zì wèi shuǐ。
朱严兼孙仅,培塿对岳峙。zhū yán jiān sūn jǐn,péi lǒu duì yuè zhì。
卒能霸斯文,河东柳开氏。zú néng bà sī wén,hé dōng liǔ kāi shì。
嗟吁河东没,斯文乃屯否。jiē xū hé dōng méi,sī wén nǎi tún fǒu。
汨汨三十年,淫哇满人耳。mì mì sān shí nián,yín wa mǎn rén ěr。
粤从景祐后,大儒复倡始。yuè cóng jǐng yòu hòu,dà rú fù chàng shǐ。
文人如麻立,枞枞攒战骑。wén rén rú má lì,cōng cōng zǎn zhàn qí。
徂徕山磊砢,生民实顽鄙。cú lái shān lěi kē,shēng mín shí wán bǐ。
容貌不动人,心胆无有比。róng mào bù dòng rén,xīn dǎn wú yǒu bǐ。
不度蹄涔微,直欲触鲸鲤。bù dù tí cén wēi,zhí yù chù jīng lǐ。
有慕韩愈节,有肩柳开志。yǒu mù hán yù jié,yǒu jiān liǔ kāi zhì。
今读禹功文,予戟寒相倚。jīn dú yǔ gōng wén,yǔ jǐ hán xiāng yǐ。
实光千里高,飞出破屋里。shí guāng qiān lǐ gāo,fēi chū pò wū lǐ。
龙音万丈长,拔出重渊底。lóng yīn wàn zhàng zhǎng,bá chū zhòng yuān dǐ。
雷霆皆藏身,日星或失次。léi tíng jiē cáng shēn,rì xīng huò shī cì。
我惭年老大,才力渐衰矣。wǒ cán nián lǎo dà,cái lì jiàn shuāi yǐ。
禹功气奔壮,今方二十二。yǔ gōng qì bēn zhuàng,jīn fāng èr shí èr。
前去吾之年,犹有十四岁。qián qù wú zhī nián,yóu yǒu shí sì suì。
今读禹功文,魂魄已惊悸。jīn dú yǔ gōng wén,hún pò yǐ jīng jì。
更加十四年,世应绝俦类。gèng jiā shí sì nián,shì yīng jué chóu lèi。
卒能霸斯文,吾恐不在己。zú néng bà sī wén,wú kǒng bù zài jǐ。
禹功幸勉旃,当仁勿让尔。yǔ gōng xìng miǎn zhān,dāng rén wù ràng ěr。

西北

石介

吾尝观天下,西北险固形。wú cháng guān tiān xià,xī běi xiǎn gù xíng。
四夷皆臣顺,二鄙独不庭。sì yí jiē chén shùn,èr bǐ dú bù tíng。
吾君仁泰厚,旷岁稽天刑。wú jūn rén tài hòu,kuàng suì jī tiān xíng。
孽芽遂滋大,蛇豕极膻腥。niè yá suì zī dà,shé shǐ jí shān xīng。
渐闻颇骄蹇,牧马附郊坰。jiàn wén pǒ jiāo jiǎn,mù mǎ fù jiāo jiōng。
吾恐患已深,为之居靡宁。wú kǒng huàn yǐ shēn,wèi zhī jū mí níng。
堂上守章句,将军弄娉婷。táng shàng shǒu zhāng jù,jiāng jūn nòng pīng tíng。
不知思此否,使人堪涕零。bù zhī sī cǐ fǒu,shǐ rén kān tì líng。

赠孙先生

石介

世无伯乐不识马,眼看骐骥如驽骀。shì wú bó lè bù shí mǎ,yǎn kàn qí jì rú nú dài。
先生今年四十四,才似皋夔胡为哉。xiān shēng jīn nián sì shí sì,cái shì gāo kuí hú wèi zāi。
泰山山下水照石,溪声濊濊白云堆。tài shān shān xià shuǐ zhào shí,xī shēng huì huì bái yún duī。
我居其间构茅屋,先生先生归去来。wǒ jū qí jiān gòu máo wū,xiān shēng xiān shēng guī qù lái。

寄李缊仲渊

石介

噫吁嘻!屈原放,贾谊投。yī xū xī!qū yuán fàng,jiǎ yì tóu。
晦之流,子望囚。huì zhī liú,zi wàng qiú。
古人今人皆不免,才能累身才反仇。gǔ rén jīn rén jiē bù miǎn,cái néng lèi shēn cái fǎn chóu。
吾友仲渊少学古,胸中疏落罗孔周。wú yǒu zhòng yuān shǎo xué gǔ,xiōng zhōng shū luò luó kǒng zhōu。
点毫磨墨作文字,壮哉笔力追群牛。diǎn háo mó mò zuò wén zì,zhuàng zāi bǐ lì zhuī qún niú。
三十青衫得一尉,尺泽寸波蛰长虬。sān shí qīng shān dé yī wèi,chǐ zé cùn bō zhé zhǎng qiú。
清廉爱民复材武,一日得罪系滁州。qīng lián ài mín fù cái wǔ,yī rì dé zuì xì chú zhōu。
噫吁嘻!屈原忠臣楚之望,贾谊少年才无俦。yī xū xī!qū yuán zhōng chén chǔ zhī wàng,jiǎ yì shǎo nián cái wú chóu。
晦之子望俱命世,麒麟头角争崔崷。huì zhī zi wàng jù mìng shì,qí lín tóu jiǎo zhēng cuī qiú。
时不与兮将柰何,仲渊仲渊勿涕流。shí bù yǔ xī jiāng nài hé,zhòng yuān zhòng yuān wù tì liú。

送李生谒张侯

石介

李生长七尺,栖栖长自吊。lǐ shēng zhǎng qī chǐ,qī qī zhǎng zì diào。
一饮酒一石,常怀酒瓮小。yī yǐn jiǔ yī shí,cháng huái jiǔ wèng xiǎo。
一食牛一腔,平生未曾饱。yī shí niú yī qiāng,píng shēng wèi céng bǎo。
负剑出门去,满眼荒榛道。fù jiàn chū mén qù,mǎn yǎn huāng zhēn dào。
行行何所适,泪下沾襟袍。xíng xíng hé suǒ shì,lèi xià zhān jīn páo。
李生且收涕,不足苦悲悼。lǐ shēng qiě shōu tì,bù zú kǔ bēi dào。
非无咸池音,夔旷世所少。fēi wú xián chí yīn,kuí kuàng shì suǒ shǎo。
不识伯乐氏,飞黄遍牛皂。bù shí bó lè shì,fēi huáng biàn niú zào。
我闻张侯者,其人非草草。wǒ wén zhāng hóu zhě,qí rén fēi cǎo cǎo。
六经探精微,九流得指要。liù jīng tàn jīng wēi,jiǔ liú dé zhǐ yào。
荀况或言兵,杜牧曾深考。xún kuàng huò yán bīng,dù mù céng shēn kǎo。
纵横文武术,难以寻常较。zòng héng wén wǔ shù,nán yǐ xún cháng jiào。
磊磊公侯器,可以镇浮躁。lěi lěi gōng hóu qì,kě yǐ zhèn fú zào。
子将丈二矛,试向伊前掉。zi jiāng zhàng èr máo,shì xiàng yī qián diào。
见子伊心喜,扶子出泥淖。jiàn zi yī xīn xǐ,fú zi chū ní nào。
王济牛心炙,李生应得咬。wáng jì niú xīn zhì,lǐ shēng yīng dé yǎo。

乙亥冬富春先生以老儒醇师居我东齐济北张泂

石介

凤凰飞来众鸟随,神龙游处群鱼嬉。fèng huáng fēi lái zhòng niǎo suí,shén lóng yóu chù qún yú xī。
先生道德如韩孟,四方学者争奔驰。xiān shēng dào dé rú hán mèng,sì fāng xué zhě zhēng bēn chí。
济北张泂壮且勇,楚丘李缊少而奇。jì běi zhāng jiǒng zhuàng qiě yǒng,chǔ qiū lǐ yūn shǎo ér qí。
二子磊落颇惊俗,泰山石介更过之。èr zi lěi luò pǒ jīng sú,tài shān shí jiè gèng guò zhī。
三人堂堂负英气,胸中拳挛蟠蛟螭。sān rén táng táng fù yīng qì,xiōng zhōng quán luán pán jiāo chī。
道可服兮身可屈,北面受业尊为师。dào kě fú xī shēn kě qū,běi miàn shòu yè zūn wèi shī。
先生晨起坐堂上,口讽大易春秋辞。xiān shēng chén qǐ zuò táng shàng,kǒu fěng dà yì chūn qiū cí。
洪音琅琅响齿牙,鼓簧孔子与宓羲。hóng yīn láng láng xiǎng chǐ yá,gǔ huáng kǒng zi yǔ mì xī。
先生居前三子后,恂恂如在汾河湄。xiān shēng jū qián sān zi hòu,xún xún rú zài fén hé méi。
续作六经岂必让,焉无房杜廊庙资。xù zuò liù jīng qǐ bì ràng,yān wú fáng dù láng miào zī。
吁嗟斯文敝已久,天生吾辈同扶持。xū jiē sī wén bì yǐ jiǔ,tiān shēng wú bèi tóng fú chí。
二子勉旃吾不惰,先生大用终有时。èr zi miǎn zhān wú bù duò,xiān shēng dà yòng zhōng yǒu shí。
当以斯文施天下,岂徒玩书心神疲。dāng yǐ sī wén shī tiān xià,qǐ tú wán shū xīn shén pí。

送路遵谒孔宣公

石介

薄田五顷馀,才足共王租。báo tián wǔ qǐng yú,cái zú gòng wáng zū。
慈母八十四,发白牙齿疏。cí mǔ bā shí sì,fā bái yá chǐ shū。
服非帛不暖,半冬无裤襦。fú fēi bó bù nuǎn,bàn dōng wú kù rú。
食非肉不饱,杯案惟一蔬。shí fēi ròu bù bǎo,bēi àn wéi yī shū。
南陔孝子心,若何为安居。nán gāi xiào zi xīn,ruò hé wèi ān jū。
方冬万木折,北风裂人肤。fāng dōng wàn mù zhé,běi fēng liè rén fū。
冻死不敢言,长涂走崎岖。dòng sǐ bù gǎn yán,zhǎng tú zǒu qí qū。
二百里见我,寒荄求吹嘘。èr bǎi lǐ jiàn wǒ,hán gāi qiú chuī xū。
顾我正憔悴,念子空勤劬。gù wǒ zhèng qiáo cuì,niàn zi kōng qín qú。
阙里有圣孙,佩服诗与书。quē lǐ yǒu shèng sūn,pèi fú shī yǔ shū。
孜孜行仁义,阴德及焦枯。zī zī xíng rén yì,yīn dé jí jiāo kū。
三县十万人,其命绝而苏。sān xiàn shí wàn rén,qí mìng jué ér sū。
岂使八十老,旨甘不足欤。qǐ shǐ bā shí lǎo,zhǐ gān bù zú yú。

过魏东郊

石介

全魏地千里,雄大视区宇。quán wèi dì qiān lǐ,xióng dà shì qū yǔ。
黄河为血脉,太行为筋膂。huáng hé wèi xuè mài,tài xíng wèi jīn lǚ。
地灵育圣贤,土厚含文武。dì líng yù shèng xián,tǔ hòu hán wén wǔ。
堂堂柳先生,生下如猛虎。táng táng liǔ xiān shēng,shēng xià rú měng hǔ。
十三断贼指,闻者皆震怖。shí sān duàn zéi zhǐ,wén zhě jiē zhèn bù。
十七著野史,才俊淩迁固。shí qī zhù yě shǐ,cái jùn líng qiān gù。
二十补亡书,辞深续尧禹。èr shí bǔ wáng shū,cí shēn xù yáo yǔ。
六经皆自晓,不看注与疏。liù jīng jiē zì xiǎo,bù kàn zhù yǔ shū。
述作慕仲淹,文章肩韩愈。shù zuò mù zhòng yān,wén zhāng jiān hán yù。
下唐二百年,先生固独步。xià táng èr bǎi nián,xiān shēng gù dú bù。
投篇动范杲,落笔惊王祜。tóu piān dòng fàn gǎo,luò bǐ jīng wáng hù。
四方交豪杰,群公走声誉。sì fāng jiāo háo jié,qún gōng zǒu shēng yù。
一上中高第,数年编士伍。yī shàng zhōng gāo dì,shù nián biān shì wǔ。
五命为御史,连出守方土。wǔ mìng wèi yù shǐ,lián chū shǒu fāng tǔ。
事业过皋夔,才能堪相辅。shì yè guò gāo kuí,cái néng kān xiāng fǔ。
凤凰世不容,众鸟竞嘲诉。fèng huáng shì bù róng,zhòng niǎo jìng cháo sù。
狱中饥不死,特地生爪距。yù zhōng jī bù sǐ,tè dì shēng zhǎo jù。
貔貅十万师,盟津直北渡。pí xiū shí wàn shī,méng jīn zhí běi dù。
塞上诸猛将,低头若首鼠。sāi shàng zhū měng jiāng,dī tóu ruò shǒu shǔ。
渴忆海为浆,饥思鳌为脯。kě yì hǎi wèi jiāng,jī sī áo wèi pú。
两手拿人肝,大床横牛肚。liǎng shǒu ná rén gān,dà chuáng héng niú dù。
一饮酒一石,贼来不怕惧。yī yǐn jiǔ yī shí,zéi lái bù pà jù。
帐下立孙吴,樽前坐伊吕。zhàng xià lì sūn wú,zūn qián zuò yī lǚ。
笑谈韬钤闲,出入经纶务。xiào tán tāo qián xián,chū rù jīng lún wù。
匈奴恨未灭,献策言可虏。xiōng nú hèn wèi miè,xiàn cè yán kě lǔ。
幽州恨未复,上书言可取。yōu zhōu hèn wèi fù,shàng shū yán kě qǔ。
好文有太宗,好武有太祖。hǎo wén yǒu tài zōng,hǎo wǔ yǒu tài zǔ。
先生文武具,命兮竟不遇。xiān shēng wén wǔ jù,mìng xī jìng bù yù。
死来三十载,荒草盖坟墓。sǐ lái sān shí zài,huāng cǎo gài fén mù。
四海无英雄,斯文失宗主。sì hǎi wú yīng xióng,sī wén shī zōng zhǔ。
竖子敢颠狂,黠戎敢慢侮。shù zi gǎn diān kuáng,xiá róng gǎn màn wǔ。
我思柳先生,涕泪落如雨。wǒ sī liǔ xiān shēng,tì lèi luò rú yǔ。
试过魏东郊,寒鸦啼老树。shì guò wèi dōng jiāo,hán yā tí lǎo shù。
丈夫肝胆丧,真儒魂魄去。zhàng fū gān dǎn sàng,zhēn rú hún pò qù。
瓦石固无情,为我亦惨沮。wǎ shí gù wú qíng,wèi wǒ yì cǎn jǔ。