古诗词

啸台

宋庠

孤壁横天畿,岿然袤寻丈。gū bì héng tiān jī,kuī rán mào xún zhàng。
恭承晋高士,尝此摅遐想。gōng chéng jìn gāo shì,cháng cǐ shū xiá xiǎng。
临风挹胜轨,意若无今曩。lín fēng yì shèng guǐ,yì ruò wú jīn nǎng。
当涂昔战龙,典午方搆象。dāng tú xī zhàn lóng,diǎn wǔ fāng gòu xiàng。
忠贤履危运,鳞羽婴密网。zhōng xián lǚ wēi yùn,lín yǔ yīng mì wǎng。
烈烈炽邦刑,耽耽剪人望。liè liè chì bāng xíng,dān dān jiǎn rén wàng。
嵇吕膏砧斧,涛舒受羁鞅。jī lǚ gāo zhēn fǔ,tāo shū shòu jī yāng。
先生机且神,妙用包群枉。xiān shēng jī qiě shén,miào yòng bāo qún wǎng。
兀尔谢将迎,隤然寄昏放。wù ěr xiè jiāng yíng,tuí rán jì hūn fàng。
礼法虽我雠,智恬非外奖。lǐ fǎ suī wǒ chóu,zhì tián fēi wài jiǎng。
恻怆广武游,留连步兵酿。cè chuàng guǎng wǔ yóu,liú lián bù bīng niàng。
朅来桑梓国,凭高念长往。qiè lái sāng zǐ guó,píng gāo niàn zhǎng wǎng。
舒啸万籁先,浮精九皇上。shū xiào wàn lài xiān,fú jīng jiǔ huáng shàng。
归禽宛颈还,秣驷临刍仰。guī qín wǎn jǐng hái,mò sì lín chú yǎng。
当日天地心,寥寥共悲壮。dāng rì tiān dì xīn,liáo liáo gòng bēi zhuàng。
咄嗟涉千祀,隐轸存遗壤。duō jiē shè qiān sì,yǐn zhěn cún yí rǎng。
临岸知是非,俎豆犹彷像。lín àn zhī shì fēi,zǔ dòu yóu páng xiàng。
我来一倾耳,城隅断馀响。wǒ lái yī qīng ěr,chéng yú duàn yú xiǎng。
枭鹗愁空林,狐狸语平莽。xiāo è chóu kōng lín,hú lí yǔ píng mǎng。
高韵邈已徂,清铭复谁赏。gāo yùn miǎo yǐ cú,qīng míng fù shuí shǎng。
尝闻史氏传,涂穷辄怊怅。cháng wén shǐ shì chuán,tú qióng zhé chāo chàng。
正人与直辔,何代非流荡。zhèng rén yǔ zhí pèi,hé dài fēi liú dàng。
淳风日已微,投辞谢精爽。chún fēng rì yǐ wēi,tóu cí xiè jīng shuǎng。
宋庠

宋庠

宋安州安陆人,徙开封雍丘,初名郊,字伯庠,后改字公序。仁宗天圣二年进士第一。累迁翰林学士。宝元二年,除参知政事。与宰相吕夷简论事不合,出知扬州、郓州。复入参政,改枢密使。皇祐元年拜相。三年,为谏官包拯奏劾不戢子弟,无所建明,出知河南府。旋加使相,充枢密使,封莒国公。英宗即位,改封郑国公,请老致仕。与弟宋祁俱以文学名,时称“二宋”。读书至老不倦,善正讹谬。卒谥元宪。有《国语补音》、《宋元宪集》等。 宋庠的作品>>

猜您喜欢

自洛移许初至郡斋作

宋庠

忝司宫钥忽三年,恩借闲州得颍川。tiǎn sī gōng yào hū sān nián,ēn jiè xián zhōu dé yǐng chuān。
楚北苍茫轩后野,国南膏沃许人田。chǔ běi cāng máng xuān hòu yě,guó nán gāo wò xǔ rén tián。
汉台褒凤今难继,荀里占星俗尚传。hàn tái bāo fèng jīn nán jì,xún lǐ zhàn xīng sú shàng chuán。
更赖鸭陂能慰我,铃斋西畔似江天。gèng lài yā bēi néng wèi wǒ,líng zhāi xī pàn shì jiāng tiān。

待罪书馆无所自效客有以尸素为谑者因成答咏

宋庠

本愧虚名类斗箕,更堪华阁玷缨緌。běn kuì xū míng lèi dòu jī,gèng kān huá gé diàn yīng ruí。
海边不觉飞凫少,天外宁知吓鼠饥。hǎi biān bù jué fēi fú shǎo,tiān wài níng zhī xià shǔ jī。
倦客风霜嗟右席,故巢烟雨老南枝。juàn kè fēng shuāng jiē yòu xí,gù cháo yān yǔ lǎo nán zhī。
新年定有澄清劾,归守东冈固未迟。xīn nián dìng yǒu chéng qīng hé,guī shǒu dōng gāng gù wèi chí。

喜晴晚归

宋庠

八月高空卷断霓,落霞残照掖门西。bā yuè gāo kōng juǎn duàn ní,luò xiá cán zhào yē mén xī。
仙城气暖犹藏雾,辇路尘清不杂泥。xiān chéng qì nuǎn yóu cáng wù,niǎn lù chén qīng bù zá ní。
殿里风回闻禁漏,阙边云敛见丹梯。diàn lǐ fēng huí wén jìn lòu,quē biān yún liǎn jiàn dān tī。
迎寒便立甘泉仗,扈从应无七圣迷。yíng hán biàn lì gān quán zhàng,hù cóng yīng wú qī shèng mí。

醉枕

宋庠

楚辞虚美独醒贤,左手香螯伴醉眠。chǔ cí xū měi dú xǐng xián,zuǒ shǒu xiāng áo bàn zuì mián。
国器载归壶似腹,江萍兴罢幕为天。guó qì zài guī hú shì fù,jiāng píng xīng bà mù wèi tiān。
雪楼珠丽巴人曲,芝馆尘生洛浦田。xuě lóu zhū lì bā rén qū,zhī guǎn chén shēng luò pǔ tián。
昼枕蝶魂方适兴,莫教痟意傍鹍弦。zhòu zhěn dié hún fāng shì xīng,mò jiào xiāo yì bàng kūn xián。

赠石龙赵山人

宋庠

衰鬓星星倦折腰,十年归就故山樵。shuāi bìn xīng xīng juàn zhé yāo,shí nián guī jiù gù shān qiáo。
临江径坏茅围屋,颍水风清树厌瓢。lín jiāng jìng huài máo wéi wū,yǐng shuǐ fēng qīng shù yàn piáo。
防蠹旧编裁竹牒,蠲疴珍剂访芝苗。fáng dù jiù biān cái zhú dié,juān kē zhēn jì fǎng zhī miáo。
鬻文谋食机心尽,试为劳生谕炙鸮。yù wén móu shí jī xīn jǐn,shì wèi láo shēng yù zhì xiāo。

晚坐高明台

宋庠

悔倚危栏望夕霏,临高无事亦依依。huǐ yǐ wēi lán wàng xī fēi,lín gāo wú shì yì yī yī。
天长去鸟几时返,风罢孤云何处归。tiān zhǎng qù niǎo jǐ shí fǎn,fēng bà gū yún hé chù guī。
一世功名惭击节,百年耕凿愿忘机。yī shì gōng míng cán jī jié,bǎi nián gēng záo yuàn wàng jī。
衔恩感旧谁能免,犹喜荒洲在日围。xián ēn gǎn jiù shuí néng miǎn,yóu xǐ huāng zhōu zài rì wéi。

明堂宿斋赐贡茶珍果上樽御膳

宋庠

太寝陪祠宿斗城,宠颁通夕助斋明。tài qǐn péi cí sù dòu chéng,chǒng bān tōng xī zhù zhāi míng。
吴包瑞果金衣润,闽焙春团宝月盈。wú bāo ruì guǒ jīn yī rùn,mǐn bèi chūn tuán bǎo yuè yíng。
满腹鸱幐催御酒,溢杯羊䘓识君羹。mǎn fù chī téng cuī yù jiǔ,yì bēi yáng kàn shí jūn gēng。
甘滋饱德殊无寐,坐数章沟肃唱声。gān zī bǎo dé shū wú mèi,zuò shù zhāng gōu sù chàng shēng。

季秋侍宴中阙与诸公憩学士院作

宋庠

冠剑中休会禁扃,暂攲孤枕拂云屏。guān jiàn zhōng xiū huì jìn jiōng,zàn qī gū zhěn fú yún píng。
汉臣责重非真醉,楚客秋高恨独醒。hàn chén zé zhòng fēi zhēn zuì,chǔ kè qiū gāo hèn dú xǐng。
宝墨喜窥前赐榜,华绦犹记旧呼铃。bǎo mò xǐ kuī qián cì bǎng,huá tāo yóu jì jiù hū líng。
诏催终宴箫韶动,更学鶢鶋子细听。zhào cuī zhōng yàn xiāo sháo dòng,gèng xué yuán jū zi xì tīng。

屏居春日

宋庠

初服仍从洛涘居,鸣蛙铙吹满前除。chū fú réng cóng luò sì jū,míng wā náo chuī mǎn qián chú。
露园柘弹愁逢雀,磻渚璜钩枉饵鱼。lù yuán zhè dàn chóu féng què,pán zhǔ huáng gōu wǎng ěr yú。
蜡屐幽怀高下齿,斫轮真想古今书。là jī yōu huái gāo xià chǐ,zhuó lún zhēn xiǎng gǔ jīn shū。
汉人尚自嘲频解,犹得凝神守泊如。hàn rén shàng zì cháo pín jiě,yóu dé níng shén shǒu pō rú。

休日

宋庠

弥旬出沐道山头,僦庑萧萧避俊游。mí xún chū mù dào shān tóu,jiù wǔ xiāo xiāo bì jùn yóu。
枉是胸中无块垒,可能皮里有阳秋。wǎng shì xiōng zhōng wú kuài lěi,kě néng pí lǐ yǒu yáng qiū。
驾车款段惭乡品,托乘鸱夷笑客愁。jià chē kuǎn duàn cán xiāng pǐn,tuō chéng chī yí xiào kè chóu。
曲突无烟宾坐冷,时闻庭雀一啁啾。qū tū wú yān bīn zuò lěng,shí wén tíng què yī zhāo jiū。

晚坐观风亭三首

宋庠

戍楼西北最凌空,倦客凭阑八月风。shù lóu xī běi zuì líng kōng,juàn kè píng lán bā yuè fēng。
一曲黄河连野浊,半规残日背人红。yī qū huáng hé lián yě zhuó,bàn guī cán rì bèi rén hóng。
山林枉负沉冥志,刀笔终无尺寸功。shān lín wǎng fù chén míng zhì,dāo bǐ zhōng wú chǐ cùn gōng。
犹喜不迷存阙地,绛英瑶斗虎牢东。yóu xǐ bù mí cún quē dì,jiàng yīng yáo dòu hǔ láo dōng。

晚坐观风亭三首

宋庠

百尺空台河上城,远波虚籁助秋声。bǎi chǐ kōng tái hé shàng chéng,yuǎn bō xū lài zhù qiū shēng。
过穷旅雁书难得,啼杀饥乌曲未成。guò qióng lǚ yàn shū nán dé,tí shā jī wū qū wèi chéng。
急节何当容白发,流尘只欲傍华缨。jí jié hé dāng róng bái fā,liú chén zhǐ yù bàng huá yīng。
临高莫讶频东顾,忧国思君不为名。lín gāo mò yà pín dōng gù,yōu guó sī jūn bù wèi míng。

晚坐观风亭三首

宋庠

我来秋色逼霞曛,更作凭阑远望人。wǒ lái qiū sè bī xiá xūn,gèng zuò píng lán yuǎn wàng rén。
山口远衔遥白渡,水头斜略小平津。shān kǒu yuǎn xián yáo bái dù,shuǐ tóu xié lüè xiǎo píng jīn。
年华有恨惊心去,世事无端刺眼新。nián huá yǒu hèn jīng xīn qù,shì shì wú duān cì yǎn xīn。
深愧具茨芝术在,挂冠终拟狎尧民。shēn kuì jù cí zhī shù zài,guà guān zhōng nǐ xiá yáo mín。

谢齐屯田见惠诗什

宋庠

东家华衮屡垂褒,倾耳幽兰郢唱高。dōng jiā huá gǔn lǚ chuí bāo,qīng ěr yōu lán yǐng chàng gāo。
雪苑曳裾惭赋客,春塘飞笔见诗豪。xuě yuàn yè jū cán fù kè,chūn táng fēi bǐ jiàn shī háo。
千金秦市文终贵,九奏钧天梦自劳。qiān jīn qín shì wén zhōng guì,jiǔ zòu jūn tiān mèng zì láo。
他日海槎如犯斗,愿将孤迹托星曹。tā rì hǎi chá rú fàn dòu,yuàn jiāng gū jì tuō xīng cáo。

和答越州吕乡见赠之作兼以为别

宋庠

绿发仙郎得郡新,颍川重喜拂征尘。lǜ fā xiān láng dé jùn xīn,yǐng chuān zhòng xǐ fú zhēng chén。
樽前道旧情无改,马上裁篇笔有春。zūn qián dào jiù qíng wú gǎi,mǎ shàng cái piān bǐ yǒu chūn。
万里江山迎使旆,九门冠剑别朝绅。wàn lǐ jiāng shān yíng shǐ pèi,jiǔ mén guān jiàn bié cháo shēn。
请君更读韦平传,莫把家声苦让人。qǐng jūn gèng dú wéi píng chuán,mò bǎ jiā shēng kǔ ràng rén。