古诗词

左散骑常侍东海徐公

宋庠

徐公真丈夫,不独文章伯。xú gōng zhēn zhàng fū,bù dú wén zhāng bó。
江南兵未解,主忧臣惨戚。jiāng nán bīng wèi jiě,zhǔ yōu chén cǎn qī。
公愿纾其难,苦求使上国。gōng yuàn shū qí nán,kǔ qiú shǐ shàng guó。
庶获一言伸,少息苞茅责。shù huò yī yán shēn,shǎo xī bāo máo zé。
其君惊且叹,执手涕沾臆。qí jūn jīng qiě tàn,zhí shǒu tì zhān yì。
谓言知尔晚,何此忠义激。wèi yán zhī ěr wǎn,hé cǐ zhōng yì jī。
天子叱在殿,诮让雷霆赫。tiān zi chì zài diàn,qiào ràng léi tíng hè。
公亦从容对,曾不渝神色。gōng yì cóng róng duì,céng bù yú shén sè。
仁者必有勇,斯亦古遗直。rén zhě bì yǒu yǒng,sī yì gǔ yí zhí。
书大略其小,我有春秋癖。shū dà lüè qí xiǎo,wǒ yǒu chūn qiū pǐ。
所以此诗中,不言公翰墨。suǒ yǐ cǐ shī zhōng,bù yán gōng hàn mò。
庶警事君心,勉旃希令德。shù jǐng shì jūn xīn,miǎn zhān xī lìng dé。
宋庠

宋庠

宋安州安陆人,徙开封雍丘,初名郊,字伯庠,后改字公序。仁宗天圣二年进士第一。累迁翰林学士。宝元二年,除参知政事。与宰相吕夷简论事不合,出知扬州、郓州。复入参政,改枢密使。皇祐元年拜相。三年,为谏官包拯奏劾不戢子弟,无所建明,出知河南府。旋加使相,充枢密使,封莒国公。英宗即位,改封郑国公,请老致仕。与弟宋祁俱以文学名,时称“二宋”。读书至老不倦,善正讹谬。卒谥元宪。有《国语补音》、《宋元宪集》等。 宋庠的作品>>

猜您喜欢

天街马上遇雪

宋庠

章街十里瑞霙飞,有客蓬山寓直归。zhāng jiē shí lǐ ruì yīng fēi,yǒu kè péng shān yù zhí guī。
双履未穿乘款段,比量东郭是轻肥。shuāng lǚ wèi chuān chéng kuǎn duàn,bǐ liàng dōng guō shì qīng féi。

七夕三首

宋庠

一夕欢娱凤帐秋,晓天归驾待琼辀。yī xī huān yú fèng zhàng qiū,xiǎo tiān guī jià dài qióng zhōu。
银潢便是东西水,不独人间有御沟。yín huáng biàn shì dōng xī shuǐ,bù dú rén jiān yǒu yù gōu。

七夕三首

宋庠

紫宙风轻敛夕霏,露华应湿六铢衣。zǐ zhòu fēng qīng liǎn xī fēi,lù huá yīng shī liù zhū yī。
鹊桥贪问经年恨,不觉蛛丝减旧机。què qiáo tān wèn jīng nián hèn,bù jué zhū sī jiǎn jiù jī。

七夕三首

宋庠

汉家猗殿敞云屏,青雀西来底有情。hàn jiā yī diàn chǎng yún píng,qīng què xī lái dǐ yǒu qíng。
席上残桃犹可种,刘郎争奈不长生。xí shàng cán táo yóu kě zhǒng,liú láng zhēng nài bù zhǎng shēng。

夜闻牛歌

宋庠

萧萧墟落暮云寒,坏曲薪歌浃野欢。xiāo xiāo xū luò mù yún hán,huài qū xīn gē jiā yě huān。
何处饭牛归路远,一声辛苦愬漫漫。hé chù fàn niú guī lù yuǎn,yī shēng xīn kǔ sù màn màn。

和梵才寄林逋处士

宋庠

白首江湖传散人,天韬解尽有天真。bái shǒu jiāng hú chuán sàn rén,tiān tāo jiě jǐn yǒu tiān zhēn。
汉家不惜青蒲费,终为枚生一裹轮。hàn jiā bù xī qīng pú fèi,zhōng wèi méi shēng yī guǒ lún。

龙兴题额

宋庠

八法神毫焕宝题,至今鸾鹊欲惊飞。bā fǎ shén háo huàn bǎo tí,zhì jīn luán què yù jīng fēi。
临空莫遣流尘晦,幸有仙人拂石衣。lín kōng mò qiǎn liú chén huì,xìng yǒu xiān rén fú shí yī。

闻子京拜扫后周视田庐因问有可为归计者二首

宋庠

韩邑西南上故原,春林几处驻行轩。hán yì xī nán shàng gù yuán,chūn lín jǐ chù zhù xíng xuān。
何妨豫卜归休地,从古三公亦灌园。hé fáng yù bo guī xiū dì,cóng gǔ sān gōng yì guàn yuán。

闻子京拜扫后周视田庐因问有可为归计者二首

宋庠

耕畴乔木许西偏,嵩颍相望似有缘。gēng chóu qiáo mù xǔ xī piān,sōng yǐng xiāng wàng shì yǒu yuán。
更问具茨南复北,那边堪作种芝田。gèng wèn jù cí nán fù běi,nà biān kān zuò zhǒng zhī tián。

西斋杂咏

宋庠

粉箨烟膏秀可餐,森森庭际斗檀栾。fěn tuò yān gāo xiù kě cān,sēn sēn tíng jì dòu tán luán。
谁教节目生皮外,却解虚心保岁寒。shuí jiào jié mù shēng pí wài,què jiě xū xīn bǎo suì hán。

早谒

宋庠

匹马中衢类断蓬,疏星残月共寒空。pǐ mǎ zhōng qú lèi duàn péng,shū xīng cán yuè gòng hán kōng。
汉家未给千门钥,弛镫墙阴避宪骢。hàn jiā wèi gěi qiān mén yào,chí dèng qiáng yīn bì xiàn cōng。

咏槐

宋庠

万物迎春兔目开,亭亭圆影覆莓苔。wàn wù yíng chūn tù mù kāi,tíng tíng yuán yǐng fù méi tái。
孤根信得全身地,可待山中养不材。gū gēn xìn dé quán shēn dì,kě dài shān zhōng yǎng bù cái。

噪雀

宋庠

楚雀乘春翐翐飞,蒜头椒目禀生微。chǔ què chéng chūn zhì zhì fēi,suàn tóu jiāo mù bǐng shēng wēi。
风前莫学惊鸥散,堂上人无海客机。fēng qián mò xué jīng ōu sàn,táng shàng rén wú hǎi kè jī。

晚庭噪雀

宋庠

空庭残雨伴风休,芳树阴阴晚雀留。kōng tíng cán yǔ bàn fēng xiū,fāng shù yīn yīn wǎn què liú。
无限好枝堪敛翼,不知何事更啁啾。wú xiàn hǎo zhī kān liǎn yì,bù zhī hé shì gèng zhāo jiū。

登汝州等慈阁二绝句

宋庠

像阁岧峣出翠阴,有人凭槛看嵩岑。xiàng gé tiáo yáo chū cuì yīn,yǒu rén píng kǎn kàn sōng cén。
方袍更语闽天旧,且取归心付佛心。fāng páo gèng yǔ mǐn tiān jiù,qiě qǔ guī xīn fù fú xīn。