古诗词

送戴式之自越游江西

张矩

石屏峰下孤吟客,吟到头童更苦吟。shí píng fēng xià gū yín kè,yín dào tóu tóng gèng kǔ yín。
四海江山多识面,百年人物半知心。sì hǎi jiāng shān duō shí miàn,bǎi nián rén wù bàn zhī xīn。
诗于唐米偶先后,较以杜韦无古今。shī yú táng mǐ ǒu xiān hòu,jiào yǐ dù wéi wú gǔ jīn。
容易相逢容易别,不堪回首白云深。róng yì xiāng féng róng yì bié,bù kān huí shǒu bái yún shēn。

张榘

[约公元1208年前后在世]字方叔,号芸窗,南徐(一作润州)人。生卒年均不详,约宋宁宗嘉定初前后在世。淳佑间,任句容令。宝佑中,为江东制置使参议、机宜文字。榘著有《芸窗词稿》一卷,《四库总目》传于世。 张榘的作品>>

猜您喜欢

相公新创云山观于州治之东诗以颂之

张矩

华榱胜概实相兼,却笑滕王诧栋帘。huá cuī shèng gài shí xiāng jiān,què xiào téng wáng chà dòng lián。
海内一云高出岫,江南列嶂杳平檐。hǎi nèi yī yún gāo chū xiù,jiāng nán liè zhàng yǎo píng yán。
作霖锡命宜爰立,维石兴歌正具瞻。zuò lín xī mìng yí yuán lì,wéi shí xīng gē zhèng jù zhān。
寰宇固应同德宇,共期羹鼎试梅盐。huán yǔ gù yīng tóng dé yǔ,gòng qī gēng dǐng shì méi yán。

帝城

张矩

帝城那得见秋容,秋在三吴泽国中。dì chéng nà dé jiàn qiū róng,qiū zài sān wú zé guó zhōng。
芦未著霜花已白,蓼宜近水影偏红。lú wèi zhù shuāng huā yǐ bái,liǎo yí jìn shuǐ yǐng piān hóng。
一行落雁低南浦,万点栖鸦起北风。yī xíng luò yàn dī nán pǔ,wàn diǎn qī yā qǐ běi fēng。
安得画师模此景,钓鱼矶上著诗翁。ān dé huà shī mó cǐ jǐng,diào yú jī shàng zhù shī wēng。

帝城

张矩

半年再作华亭客,每喜轻帆得顺风。bàn nián zài zuò huá tíng kè,měi xǐ qīng fān dé shùn fēng。
白水涵秋千顷净,清霜粲晓万山空。bái shuǐ hán qiū qiān qǐng jìng,qīng shuāng càn xiǎo wàn shān kōng。
暂时放浪如尘外,忆昨经过似梦中。zàn shí fàng làng rú chén wài,yì zuó jīng guò shì mèng zhōng。
浊酒三杯眠未熟,不能平处枕边鸿。zhuó jiǔ sān bēi mián wèi shú,bù néng píng chù zhěn biān hóng。

次韵金陵赵民曹

张矩

尚想溪亭跨鸭头,市嚣到晓不曾休。shàng xiǎng xī tíng kuà yā tóu,shì xiāo dào xiǎo bù céng xiū。
角声吹断老梅月,桥影压翻寒苇秋。jiǎo shēng chuī duàn lǎo méi yuè,qiáo yǐng yā fān hán wěi qiū。
三语固知非昔比,十年不到使人愁。sān yǔ gù zhī fēi xī bǐ,shí nián bù dào shǐ rén chóu。
老来著脚茆峰下,相望何殊风马牛。lǎo lái zhù jiǎo máo fēng xià,xiāng wàng hé shū fēng mǎ niú。

再用韵呈相公

张矩

等囿乾坤造化中,此花珍重殿春红。děng yòu qián kūn zào huà zhōng,cǐ huā zhēn zhòng diàn chūn hóng。
矜持不受荼蘼月,披拂正须杨柳风。jīn chí bù shòu tú mí yuè,pī fú zhèng xū yáng liǔ fēng。
三咏品题真入妙,独惭属和未能工。sān yǒng pǐn tí zhēn rù miào,dú cán shǔ hé wèi néng gōng。
厅前旧本今应在,何必移根江以东。tīng qián jiù běn jīn yīng zài,hé bì yí gēn jiāng yǐ dōng。

和澄斋刘制干过芜湖渭阳宅有感韵

张矩

兴言陟屺驻征艎,丘水依然亦故乡。xīng yán zhì qǐ zhù zhēng huáng,qiū shuǐ yī rán yì gù xiāng。
萱草梦寒诗思远,梅花月冷角声长。xuān cǎo mèng hán shī sī yuǎn,méi huā yuè lěng jiǎo shēng zhǎng。
暂辞小隐从三聘,况值清时已一阳。zàn cí xiǎo yǐn cóng sān pìn,kuàng zhí qīng shí yǐ yī yáng。
朝籍渐通恩数洽,会看梧槚发幽光。cháo jí jiàn tōng ēn shù qià,huì kàn wú jiǎ fā yōu guāng。

留别耘业林逢吉饭牛翁郑简子

张矩

天台山下两诗仙,剪雾裁冰五十年。tiān tái shān xià liǎng shī xiān,jiǎn wù cái bīng wǔ shí nián。
耘业三间千古意,饭牛数集几人传。yún yè sān jiān qiān gǔ yì,fàn niú shù jí jǐ rén chuán。
半江明月曾同赋,一段清风岂偶然。bàn jiāng míng yuè céng tóng fù,yī duàn qīng fēng qǐ ǒu rán。
匹马冲寒西驿路,碧云苒苒思绵绵。pǐ mǎ chōng hán xī yì lù,bì yún rǎn rǎn sī mián mián。

奉和魏提干

张矩

骑鹤楼前奏宓琴,朅来又作海山吟。qí hè lóu qián zòu mì qín,qiè lái yòu zuò hǎi shān yín。
碧云不隔乡关梦,白发能灰客子心。bì yún bù gé xiāng guān mèng,bái fā néng huī kè zi xīn。
愧我抗尘徒走俗,羡君博古更通今。kuì wǒ kàng chén tú zǒu sú,xiàn jūn bó gǔ gèng tōng jīn。
新诗清响传空谷,击节长歌到夜深。xīn shī qīng xiǎng chuán kōng gǔ,jī jié zhǎng gē dào yè shēn。

雨花台

张榘

莫说南朝胜概繁,只今近郭已江村。mò shuō nán cháo shèng gài fán,zhǐ jīn jìn guō yǐ jiāng cūn。
台荒浪纪曼花坠,事往空馀古意存。tái huāng làng jì màn huā zhuì,shì wǎng kōng yú gǔ yì cún。
瓯缺正缘轻纳景,鼎分谁谓不如孙。ōu quē zhèng yuán qīng nà jǐng,dǐng fēn shuí wèi bù rú sūn。
滔滔千载兴亡恨,尽付凭栏对月樽。tāo tāo qiān zài xīng wáng hèn,jǐn fù píng lán duì yuè zūn。

楼中即事

张矩

园亭已觉晴檐暖,楼上东风尚峭寒。yuán tíng yǐ jué qíng yán nuǎn,lóu shàng dōng fēng shàng qiào hán。
燕垒泥乾芹菜老,蜜房香满杏花残。yàn lěi ní qián qín cài lǎo,mì fáng xiāng mǎn xìng huā cán。
诗怀正似晓山好,酒量不如春水宽。shī huái zhèng shì xiǎo shān hǎo,jiǔ liàng bù rú chūn shuǐ kuān。
陌上儿童应笑我,黄昏犹自倚兰干。mò shàng ér tóng yīng xiào wǒ,huáng hūn yóu zì yǐ lán gàn。

窗上

张矩

窗上月朦胧,香芸鼻观通。chuāng shàng yuè méng lóng,xiāng yún bí guān tōng。
了无梅竹影,猛省在舟中。le wú méi zhú yǐng,měng shěng zài zhōu zhōng。

题啄蜂雀井团雀二图

张矩

游蜂从何来,饥雀巧相遇。yóu fēng cóng hé lái,jī què qiǎo xiāng yù。
谁其释纷拿,放汝采花去。shuí qí shì fēn ná,fàng rǔ cǎi huā qù。

题啄蜂雀井团雀二图

张矩

日暮投荒榛,吻利腹良馁。rì mù tóu huāng zhēn,wěn lì fù liáng něi。
尔竟何所争,固结不可解。ěr jìng hé suǒ zhēng,gù jié bù kě jiě。

雁声

张榘

雁声恰值到江东,霜影空蒙落晚篷。yàn shēng qià zhí dào jiāng dōng,shuāng yǐng kōng méng luò wǎn péng。
寒著芦花禁不得,一层晴雪乱西风。hán zhù lú huā jìn bù dé,yī céng qíng xuě luàn xī fēng。

春吟四绝

张矩

岸草不知缘底绿,山花试问为谁红。àn cǎo bù zhī yuán dǐ lǜ,shān huā shì wèn wèi shuí hóng。
元造本来惟寂寞,年年多事是春风。yuán zào běn lái wéi jì mò,nián nián duō shì shì chūn fēng。
951234567