古诗词

和答友人二首

李之仪

春来自多雨,行处只逢山。chūn lái zì duō yǔ,xíng chù zhǐ féng shān。
赋分皆可乐,贪生常不闲。fù fēn jiē kě lè,tān shēng cháng bù xián。
人归挑菜处,鸟语落梅间。rén guī tiāo cài chù,niǎo yǔ luò méi jiān。
翻恨新增酒,何从解醉颜。fān hèn xīn zēng jiǔ,hé cóng jiě zuì yán。
李之仪

李之仪

李之仪(1038~1117)北宋词人。字端叔,自号姑溪居士、姑溪老农。汉族,沧州无棣(庆云县)人。哲宗元祐初为枢密院编修官,通判原州。元祐末从苏轼于定州幕府,朝夕倡酬。元符中监内香药库,御史石豫参劾他曾为苏轼幕僚,不可以任京官,被停职。徽宗崇宁初提举河东常平。后因得罪权贵蔡京,除名编管太平州(今安徽当涂),后遇赦复官,晚年卜居当涂。著有《姑溪词》一卷、《姑溪居士前集》五十卷和《姑溪题跋》二卷。 李之仪的作品>>

猜您喜欢

送冯子庄赴秦州将官述其督诗之语以广篇首

李之仪

我诗易得君休叹,君节难攀我自知。wǒ shī yì dé jūn xiū tàn,jūn jié nán pān wǒ zì zhī。
问会但嗟归有日,奏功方看独先时。wèn huì dàn jiē guī yǒu rì,zòu gōng fāng kàn dú xiān shí。
箫笳部曲催骄马,绵绣山川入彩旗。xiāo jiā bù qū cuī jiāo mǎ,mián xiù shān chuān rù cǎi qí。
莫讶黄金偏满手,平生□□是男儿。mò yà huáng jīn piān mǎn shǒu,píng shēng shì nán ér。

重治寝榻更衣蔬食

李之仪

五月相将又下旬,依前深院度黄昏。wǔ yuè xiāng jiāng yòu xià xún,yī qián shēn yuàn dù huáng hūn。
频看岭路占家信,旋兀帘旌作燕门。pín kàn lǐng lù zhàn jiā xìn,xuán wù lián jīng zuò yàn mén。
抖擞衾裯防垢秽,湔除蚤虱断儿孙。dǒu sǒu qīn chóu fáng gòu huì,jiān chú zǎo shī duàn ér sūn。
不因肉食脾难磨,且欲从今习菜根。bù yīn ròu shí pí nán mó,qiě yù cóng jīn xí cài gēn。

周臣约过景裕第会饮先寄此诗卒章因以投诚也

李之仪

悬知昨过邻家馆,更挽明珰间玉钗。xuán zhī zuó guò lín jiā guǎn,gèng wǎn míng dāng jiān yù chāi。
虽喜黄姑论隔岁,偶陪摩诘事长斋。suī xǐ huáng gū lùn gé suì,ǒu péi mó jí shì zhǎng zhāi。
啸歌未阕云间接,莺燕难逃席上猜。xiào gē wèi què yún jiān jiē,yīng yàn nán táo xí shàng cāi。
预怅醒醒独回马,何如为赋酒如淮。yù chàng xǐng xǐng dú huí mǎ,hé rú wèi fù jiǔ rú huái。

次韵题隐居岩

李之仪

隐居何必在山岩,境界全归指顾间。yǐn jū hé bì zài shān yán,jìng jiè quán guī zhǐ gù jiān。
能把轩裳为外物,便应风月胜酡颜。néng bǎ xuān shang wèi wài wù,biàn yīng fēng yuè shèng tuó yán。
地连紫禁千重邃,石绕清泉五色斑。dì lián zǐ jìn qiān zhòng suì,shí rào qīng quán wǔ sè bān。
从此梦魂犹可到,定知衰废不容攀。cóng cǐ mèng hún yóu kě dào,dìng zhī shuāi fèi bù róng pān。

次韵见怀

李之仪

林泉废疾固难除,杳杳觚棱寄梦馀。lín quán fèi jí gù nán chú,yǎo yǎo gū léng jì mèng yú。
已到东山知不免,须由北海本来疏。yǐ dào dōng shān zhī bù miǎn,xū yóu běi hǎi běn lái shū。
功名漫笑乘轩鹤,事业终归种树书。gōng míng màn xiào chéng xuān hè,shì yè zhōng guī zhǒng shù shū。
闻道江楼巢已稳,未应长铗叹无鱼。wén dào jiāng lóu cháo yǐ wěn,wèi yīng zhǎng jiá tàn wú yú。

次韵病起

李之仪

天时人事不相寻,遽食蒸豚废古吟。tiān shí rén shì bù xiāng xún,jù shí zhēng tún fèi gǔ yín。
谁感亲颜前约短,常知圣日后缘深。shuí gǎn qīn yán qián yuē duǎn,cháng zhī shèng rì hòu yuán shēn。
风云亹亹天边路,霜露愔愔壁上琴。fēng yún wěi wěi tiān biān lù,shuāng lù yīn yīn bì shàng qín。
我亦临风频拭目,看悬金印到山林。wǒ yì lín fēng pín shì mù,kàn xuán jīn yìn dào shān lín。

次韵子椿见寄

李之仪

一逢佳节一消魂,青彻江山绿满园。yī féng jiā jié yī xiāo hún,qīng chè jiāng shān lǜ mǎn yuán。
又把锄犁聊自遣,却嗟身世独难论。yòu bǎ chú lí liáo zì qiǎn,què jiē shēn shì dú nán lùn。
三钟切幸资三径,九奏时犹梦九门。sān zhōng qiè xìng zī sān jìng,jiǔ zòu shí yóu mèng jiǔ mén。
胜处何能偏见忆,便应佳思袭香荪。shèng chù hé néng piān jiàn yì,biàn yīng jiā sī xí xiāng sūn。

次韵子椿同关圣源吴思

李之仪

海岳仙人不我期,碧云幽恨独心知。hǎi yuè xiān rén bù wǒ qī,bì yún yōu hèn dú xīn zhī。
坐间优孟已难别,笔下羊欣更出奇。zuò jiān yōu mèng yǐ nán bié,bǐ xià yáng xīn gèng chū qí。
自是人才空立异,当知臣叔本非痴。zì shì rén cái kōng lì yì,dāng zhī chén shū běn fēi chī。
重轻到了存公议,挥扇何劳强执葵。zhòng qīng dào le cún gōng yì,huī shàn hé láo qiáng zhí kuí。

次韵思

李之仪

王门平昔早相求,几向樗亭得趣幽。wáng mén píng xī zǎo xiāng qiú,jǐ xiàng chū tíng dé qù yōu。
从别风光应似旧,每怀胜丽只搔头。cóng bié fēng guāng yīng shì jiù,měi huái shèng lì zhǐ sāo tóu。
麈毛抗论倾终日,玉指挼花泛晚秋。zhǔ máo kàng lùn qīng zhōng rì,yù zhǐ ruá huā fàn wǎn qiū。
老尽邹阳还忆否,密移空自感藏舟。lǎo jǐn zōu yáng hái yì fǒu,mì yí kōng zì gǎn cáng zhōu。

次韵子椿九日登高见怀兼呈君俞相约寻春

李之仪

重阳曾记客京埃,江国相逢又七回。zhòng yáng céng jì kè jīng āi,jiāng guó xiāng féng yòu qī huí。
感旧只如春梦断,登高未许壮心摧。gǎn jiù zhǐ rú chūn mèng duàn,dēng gāo wèi xǔ zhuàng xīn cuī。
方嗟陈迹何时见,底事新诗到眼来。fāng jiē chén jì hé shí jiàn,dǐ shì xīn shī dào yǎn lái。
便好扶携披节物,犹胜落木对空罍。biàn hǎo fú xié pī jié wù,yóu shèng luò mù duì kōng léi。

次韵关圣源送董无求

李之仪

何劳楚些为招魂,是处春风似僻园。hé láo chǔ xiē wèi zhāo hún,shì chù chūn fēng shì pì yuán。
可复京尘难共乐,却应江月要深论。kě fù jīng chén nán gòng lè,què yīng jiāng yuè yào shēn lùn。
灯花昨夜占行馆,鹊语今朝报里门。dēng huā zuó yè zhàn xíng guǎn,què yǔ jīn cháo bào lǐ mén。
想见慈颜问行李,一樽浮蚁侑芳荪。xiǎng jiàn cí yán wèn xíng lǐ,yī zūn fú yǐ yòu fāng sūn。

次韵圣源无求兼怀元章

李之仪

羡门不见见安期,流水高山独我知。xiàn mén bù jiàn jiàn ān qī,liú shuǐ gāo shān dú wǒ zhī。
门径踏穿行复尔,灵丹救活信能奇。mén jìng tà chuān xíng fù ěr,líng dān jiù huó xìn néng qí。
换虽得辨才三纸,借恐终还是两痴。huàn suī dé biàn cái sān zhǐ,jiè kǒng zhōng hái shì liǎng chī。
不用艰难成发冢,红楼亲共赋烹葵。bù yòng jiān nán chéng fā zhǒng,hóng lóu qīn gòng fù pēng kuí。

次韵思

李之仪

肮脏从来不易俦,低徊身世亦悠悠。āng zàng cóng lái bù yì chóu,dī huái shēn shì yì yōu yōu。
离群断雁虽难偶,得两明珠岂待求。lí qún duàn yàn suī nán ǒu,dé liǎng míng zhū qǐ dài qiú。
强挹馀尘时琢句,问寻陈迹自经丘。qiáng yì yú chén shí zuó jù,wèn xún chén jì zì jīng qiū。
清时醉尉知何在,似是人多识故侯。qīng shí zuì wèi zhī hé zài,shì shì rén duō shí gù hóu。

和人腊日

李之仪

又听村村腊鼓鸣,年丰物阜庆清平。yòu tīng cūn cūn là gǔ míng,nián fēng wù fù qìng qīng píng。
星霜陡觉岁华晚,时序祇伤今古情。xīng shuāng dǒu jué suì huá wǎn,shí xù qí shāng jīn gǔ qíng。
装景雪花飞点点,催诗云叶乱英英。zhuāng jǐng xuě huā fēi diǎn diǎn,cuī shī yún yè luàn yīng yīng。
自惭伏腊尤多误,和语烦公子细评。zì cán fú là yóu duō wù,hé yǔ fán gōng zi xì píng。

题寿椿轩

李之仪

江左风流不乏人,能将佳思洗埃尘。jiāng zuǒ fēng liú bù fá rén,néng jiāng jiā sī xǐ āi chén。
坐中炜烨当时士,庭下扶疏上古椿。zuò zhōng wěi yè dāng shí shì,tíng xià fú shū shàng gǔ chūn。
日永清阴怒鹏翼,月明翠影闹龙鳞。rì yǒng qīng yīn nù péng yì,yuè míng cuì yǐng nào lóng lín。
云泥路绝无由到,犹欲乘槎一问津。yún ní lù jué wú yóu dào,yóu yù chéng chá yī wèn jīn。