古诗词

陈氏母夫人挽词二首

李之仪

子令人空毁,孙贤我故钦。zi lìng rén kōng huǐ,sūn xián wǒ gù qīn。
成家信如玉,传世果非金。chéng jiā xìn rú yù,chuán shì guǒ fēi jīn。
不作寻常去,方知积累深。bù zuò xún cháng qù,fāng zhī jī lèi shēn。
天花长满裓,应悟本来心。tiān huā zhǎng mǎn gé,yīng wù běn lái xīn。
李之仪

李之仪

李之仪(1038~1117)北宋词人。字端叔,自号姑溪居士、姑溪老农。汉族,沧州无棣(庆云县)人。哲宗元祐初为枢密院编修官,通判原州。元祐末从苏轼于定州幕府,朝夕倡酬。元符中监内香药库,御史石豫参劾他曾为苏轼幕僚,不可以任京官,被停职。徽宗崇宁初提举河东常平。后因得罪权贵蔡京,除名编管太平州(今安徽当涂),后遇赦复官,晚年卜居当涂。著有《姑溪词》一卷、《姑溪居士前集》五十卷和《姑溪题跋》二卷。 李之仪的作品>>

猜您喜欢

张圣行解官入京僚友饯别分韵劝酒得醇字

李之仪

密雪不着地,朔风暖如春。mì xuě bù zhe dì,shuò fēng nuǎn rú chūn。
天公岂无心,慰此东归人。tiān gōng qǐ wú xīn,wèi cǐ dōng guī rén。
吾人晚相投,每见每更亲。wú rén wǎn xiāng tóu,měi jiàn měi gèng qīn。
逾年稻粱俱,未觉旦暮频。yú nián dào liáng jù,wèi jué dàn mù pín。
欲识分浅深,荡荡风中云。yù shí fēn qiǎn shēn,dàng dàng fēng zhōng yún。
问其美如何,表里无缁磷。wèn qí měi rú hé,biǎo lǐ wú zī lín。
深湛子云默,高广太丘真。shēn zhàn zi yún mò,gāo guǎng tài qiū zhēn。
汲汲惜日短,奄兹奉离樽。jí jí xī rì duǎn,yǎn zī fèng lí zūn。
莫辞十分斟,酒薄情则醇。mò cí shí fēn zhēn,jiǔ báo qíng zé chún。
庶几一举尽,泾渭从此分。shù jǐ yī jǔ jǐn,jīng wèi cóng cǐ fēn。
万里自咫尺,百岁均埃尘。wàn lǐ zì zhǐ chǐ,bǎi suì jūn āi chén。
行人定向识,他年期问津。xíng rén dìng xiàng shí,tā nián qī wèn jīn。

常州感慈邦老相遇甚款聊复申叙

李之仪

十年不相见,一见情愈亲。shí nián bù xiāng jiàn,yī jiàn qíng yù qīn。
执手语半塞,但觉频沾巾。zhí shǒu yǔ bàn sāi,dàn jué pín zhān jīn。
别来事多矣,未易咫尺论。bié lái shì duō yǐ,wèi yì zhǐ chǐ lùn。
感君冒雨归,知君意弥敦。gǎn jūn mào yǔ guī,zhī jūn yì mí dūn。
邀我过其庐,灯火如春深。yāo wǒ guò qí lú,dēng huǒ rú chūn shēn。
金碧炫境界,恍然惊一新。jīn bì xuàn jìng jiè,huǎng rán jīng yī xīn。
为我时置浴,仍为加盘飧。wèi wǒ shí zhì yù,réng wèi jiā pán sūn。
止我腹中饥,振我衣上尘。zhǐ wǒ fù zhōng jī,zhèn wǒ yī shàng chén。
何劳强剪纸,已复收断魂。hé láo qiáng jiǎn zhǐ,yǐ fù shōu duàn hún。
漆炉接膝坐,软语尤殷勤。qī lú jiē xī zuò,ruǎn yǔ yóu yīn qín。
闵我忧患馀,漂泊才此身。mǐn wǒ yōu huàn yú,piāo pō cái cǐ shēn。
劝我葬且居,生死相与邻。quàn wǒ zàng qiě jū,shēng sǐ xiāng yǔ lín。
清晨陟高座,四众如云屯。qīng chén zhì gāo zuò,sì zhòng rú yún tún。
展转叙契阔,博辨河海翻。zhǎn zhuǎn xù qì kuò,bó biàn hé hǎi fān。
句句不妄发,信矣灵岩孙。jù jù bù wàng fā,xìn yǐ líng yán sūn。
岁暮能几何,缱绻谁我温。suì mù néng jǐ hé,qiǎn quǎn shuí wǒ wēn。
非君美无度,泾渭那更分。fēi jūn měi wú dù,jīng wèi nà gèng fēn。
相期在来日,击节徒谆谆。xiāng qī zài lái rì,jī jié tú zhūn zhūn。

子重相率游任园

李之仪

蹈雪入窈窕,蓊蔚如深春。dǎo xuě rù yǎo tiǎo,wěng wèi rú shēn chūn。
左右无佳色,老绿不改新。zuǒ yòu wú jiā sè,lǎo lǜ bù gǎi xīn。
小愒茅茨下,园翁叙殷勤。xiǎo kài máo cí xià,yuán wēng xù yīn qín。
主人谓此翁,好事绝等伦。zhǔ rén wèi cǐ wēng,hǎo shì jué děng lún。
养生惟养花,种种皆躬亲。yǎng shēng wéi yǎng huā,zhǒng zhǒng jiē gōng qīn。
每到二三月,烂漫如锦茵。měi dào èr sān yuè,làn màn rú jǐn yīn。
问翁何所有,品目如何分。wèn wēng hé suǒ yǒu,pǐn mù rú hé fēn。
翁云世间本,搜采无遗根。wēng yún shì jiān běn,sōu cǎi wú yí gēn。
牡丹三万株,兼取洛与陈。mǔ dān sān wàn zhū,jiān qǔ luò yǔ chén。
芍药扬州来,密密搀鱼鳞。sháo yào yáng zhōu lái,mì mì chān yú lín。
杂花极目是,浩不知涯津。zá huā jí mù shì,hào bù zhī yá jīn。
四序更代谢,颜色常相因。sì xù gèng dài xiè,yán sè cháng xiāng yīn。
我适来非时,犹得聊逡巡。wǒ shì lái fēi shí,yóu dé liáo qūn xún。
约翁待花开,许我论主宾。yuē wēng dài huā kāi,xǔ wǒ lùn zhǔ bīn。

独坐有怀张圣行王成伯偶读摩诘诗因借其韵

李之仪

老鹤志千里,候虫戒三秋。lǎo hè zhì qiān lǐ,hòu chóng jiè sān qiū。
此理定如何,宛在水中洲。cǐ lǐ dìng rú hé,wǎn zài shuǐ zhōng zhōu。
我师南荣去,生从知北游。wǒ shī nán róng qù,shēng cóng zhī běi yóu。
岁暮良鲜欢,不如狐首丘。suì mù liáng xiān huān,bù rú hú shǒu qiū。
寒灯伴岑寂,河汉窗间流。hán dēng bàn cén jì,hé hàn chuāng jiān liú。
缅怀双白璧,路断水悠悠。miǎn huái shuāng bái bì,lù duàn shuǐ yōu yōu。
摩诘颇解事,好语供我求。mó jí pǒ jiě shì,hǎo yǔ gōng wǒ qiú。
坐令不可遣,奄然随遇收。zuò lìng bù kě qiǎn,yǎn rán suí yù shōu。
归程只旦暮,妙义思赓酬。guī chéng zhǐ dàn mù,miào yì sī gēng chóu。
君谓我辈人,吾匪斯人俦。jūn wèi wǒ bèi rén,wú fěi sī rén chóu。
且将有限力,相与穷深幽。qiě jiāng yǒu xiàn lì,xiāng yǔ qióng shēn yōu。

久旱湫舍殆不可遣免一夕雷雨忽作

李之仪

半夜一濯雨,断梦失炎蒸。bàn yè yī zhuó yǔ,duàn mèng shī yán zhēng。
汗甑不复鼓,蚊雷为之停。hàn zèng bù fù gǔ,wén léi wèi zhī tíng。
逡巡万窍号,破窗风如倾。qūn xún wàn qiào hào,pò chuāng fēng rú qīng。
絺帷强主宰,庭砌已满盈。chī wéi qiáng zhǔ zǎi,tíng qì yǐ mǎn yíng。
极护老稚奔,欢呼闾里情。jí hù lǎo zhì bēn,huān hū lǘ lǐ qíng。
但觉万里返,浩荡随沧溟。dàn jué wàn lǐ fǎn,hào dàng suí cāng míng。
掠眼才闪烁,劈耳俄掀轰。lüè yǎn cái shǎn shuò,pī ěr é xiān hōng。
岂暇计飘溺,且护婴儿惊。qǐ xiá jì piāo nì,qiě hù yīng ér jīng。
小休月在户,却视斗挂甍。xiǎo xiū yuè zài hù,què shì dòu guà méng。
唧唧与啾啾,次第先秋鸣。jī jī yǔ jiū jiū,cì dì xiān qiū míng。
粤从腊雪后,旱魃苦自明。yuè cóng là xuě hòu,hàn bá kǔ zì míng。
焦枯病三农,芽田不滋荣。jiāo kū bìng sān nóng,yá tián bù zī róng。
陇亩半坼裂,几席饶蝇虻。lǒng mǔ bàn chè liè,jǐ xí ráo yíng méng。
端若一大难,眊焉犹宿酲。duān ruò yī dà nán,mào yān yóu sù chéng。
点我读书灯,凉宵聊与征。diǎn wǒ dú shū dēng,liáng xiāo liáo yǔ zhēng。
庶几简牍中,暂寓蛮触争。shù jǐ jiǎn dú zhōng,zàn yù mán chù zhēng。

钱君倚夫人仙源郡君挽词

李之仪

春生复秋落,物物犹帝力。chūn shēng fù qiū luò,wù wù yóu dì lì。
哀哉劬劳恩,甘藟至诚实。āi zāi qú láo ēn,gān lěi zhì chéng shí。
棘心咏诗人,常恐一旦失。jí xīn yǒng shī rén,cháng kǒng yī dàn shī。
何乃不我报,皎皎如白日。hé nǎi bù wǒ bào,jiǎo jiǎo rú bái rì。
痛哉胡为生,每念气填臆。tòng zāi hú wèi shēng,měi niàn qì tián yì。
仰君犹长庚,华发萃众德。yǎng jūn yóu zhǎng gēng,huá fā cuì zhòng dé。
岁时捧金樽,门户几万石。suì shí pěng jīn zūn,mén hù jǐ wàn shí。
常云我有子,未易先尺璧。cháng yún wǒ yǒu zi,wèi yì xiān chǐ bì。
伯仁非碌碌,到此辄自惑。bó rén fēi lù lù,dào cǐ zhé zì huò。
庶几德有相,睥睨莫我逼。shù jǐ dé yǒu xiāng,pì nì mò wǒ bī。
颇闻君有言,既跌不见谪。pǒ wén jūn yǒu yán,jì diē bù jiàn zhé。
李杜苟齐名,死且不足惜。lǐ dù gǒu qí míng,sǐ qiě bù zú xī。
孰不斯言愧,谓君寿无极。shú bù sī yán kuì,wèi jūn shòu wú jí。
岂知属纩书,何为在吾侧。qǐ zhī shǔ kuàng shū,hé wèi zài wú cè。
堂堂古益友,千载同此室。táng táng gǔ yì yǒu,qiān zài tóng cǐ shì。
撼铎倘能参,我泪不虚滴。hàn duó tǎng néng cān,wǒ lèi bù xū dī。

观世音赞

李之仪

大慈大悲大威德,补陀落山住孤绝。dà cí dà bēi dà wēi dé,bǔ tuó luò shān zhù gū jué。
三界轮回若热恼,一闻我名便清凉。sān jiè lún huí ruò rè nǎo,yī wén wǒ míng biàn qīng liáng。
名虽可闻见不得,随所建立即如见。míng suī kě wén jiàn bù dé,suí suǒ jiàn lì jí rú jiàn。
施者受者不退心,常如心在光明里。shī zhě shòu zhě bù tuì xīn,cháng rú xīn zài guāng míng lǐ。

慧严永长老赞

李之仪

我昔同登法云地,道场不异耆闇山。wǒ xī tóng dēng fǎ yún dì,dào chǎng bù yì qí àn shān。
指出后身自在通,当日曾闻新受记。zhǐ chū hòu shēn zì zài tōng,dāng rì céng wén xīn shòu jì。
秀眉明目坏色衣,谁其写成比丘相。xiù méi míng mù huài sè yī,shuí qí xiě chéng bǐ qiū xiāng。
只这便是紫金容,在在处处咸恭敬。zhǐ zhè biàn shì zǐ jīn róng,zài zài chù chù xián gōng jìng。

董曼老画姑溪赞

李之仪

野老形容,公子刷砑。yě lǎo xíng róng,gōng zi shuā yà。
谓俗则数珠挂于臂上,谓僧则髭须满于颔下。wèi sú zé shù zhū guà yú bì shàng,wèi sēng zé zī xū mǎn yú hàn xià。
以我为牛则为之牛,以我为马则为之马。yǐ wǒ wèi niú zé wèi zhī niú,yǐ wǒ wèi mǎ zé wèi zhī mǎ。
不妨随俗流通,何必分真辨假。bù fáng suí sú liú tōng,hé bì fēn zhēn biàn jiǎ。

诗一首

李之仪

美人在时花满堂,美人去后留空床。měi rén zài shí huā mǎn táng,měi rén qù hòu liú kōng chuáng。
床上绣衾闲不寝,至今三载犹馀香。chuáng shàng xiù qīn xián bù qǐn,zhì jīn sān zài yóu yú xiāng。
香亦竟不灭,人亦竟不来。xiāng yì jìng bù miè,rén yì jìng bù lái。
相思复相忆,白露湿苍苔。xiāng sī fù xiāng yì,bái lù shī cāng tái。

东坡先生赞

李之仪

东坡仙人,岷峨异禀。dōng pō xiān rén,mín é yì bǐng。
道日而升,弗类斯摈。dào rì ér shēng,fú lèi sī bìn。
有继皇皇,期之奠枕。yǒu jì huáng huáng,qī zhī diàn zhěn。
谁其止之,成是贝锦。shuí qí zhǐ zhī,chéng shì bèi jǐn。
天作人远,言何从谂。tiān zuò rén yuǎn,yán hé cóng shěn。
闻已耸然,见孰不凛。wén yǐ sǒng rán,jiàn shú bù lǐn。

东坡先生赞

李之仪

天作斯文,万物所印。tiān zuò sī wén,wàn wù suǒ yìn。
时惨时舒,与天同运。shí cǎn shí shū,yǔ tiān tóng yùn。
其谁特立,卓哉吾人。qí shuí tè lì,zhuó zāi wú rén。
黄且落矣,蔚然常春。huáng qiě luò yǐ,wèi rán cháng chūn。
见险弗止,自信无闷。jiàn xiǎn fú zhǐ,zì xìn wú mèn。
求仁得仁,于我何怨。qiú rén dé rén,yú wǒ hé yuàn。
光时显被,外薄四夷。guāng shí xiǎn bèi,wài báo sì yí。
载瞻载仰,百世之师。zài zhān zài yǎng,bǎi shì zhī shī。

李伯时马赞

李之仪

竹批双耳,风激四蹄。zhú pī shuāng ěr,fēng jī sì tí。
振尾顿鬣,会于一时。zhèn wěi dùn liè,huì yú yī shí。
惟伯时父,神而明之。wéi bó shí fù,shén ér míng zhī。
千载相遇,非公而谁。qiān zài xiāng yù,fēi gōng ér shuí。

为人作真赞其二

李之仪

茅茨为居,脱粟为餐。máo cí wèi jū,tuō sù wèi cān。
牛衣自暖,徒行亦鞍。niú yī zì nuǎn,tú xíng yì ān。
凡人皆友,是酒可欢。fán rén jiē yǒu,shì jiǔ kě huān。
略不践迹,未尝恤言。lüè bù jiàn jì,wèi cháng xù yán。
山林城市,随遇即安。shān lín chéng shì,suí yù jí ān。
一旦义重,杀生非难。yī dàn yì zhòng,shā shēng fēi nán。
彼强增饰,宁知吾全。bǐ qiáng zēng shì,níng zhī wú quán。
盖庶几不淫不移不屈者,而以乐吾之天。gài shù jǐ bù yín bù yí bù qū zhě,ér yǐ lè wú zhī tiān。

李太白赞

李之仪

龙不可收,虎不可缚。lóng bù kě shōu,hǔ bù kě fù。
矫矫世路,彼自清浊。jiǎo jiǎo shì lù,bǐ zì qīng zhuó。
醉遣脱靴,孰贵孰贱。zuì qiǎn tuō xuē,shú guì shú jiàn。
弄月沧波,万顷一线。nòng yuè cāng bō,wàn qǐng yī xiàn。
图画如好,虽曰糟粕。tú huà rú hǎo,suī yuē zāo pò。
对之超然,鲸尾欲捉。duì zhī chāo rán,jīng wěi yù zhuō。