古诗词

读吴思道藏海诗集效其体

李之仪

唐末诗人自一家,剪裁风月间莺花。táng mò shī rén zì yī jiā,jiǎn cái fēng yuè jiān yīng huā。
凭陵堕绪篇篇胜,点缀馀妍字字斜。píng líng duò xù piān piān shèng,diǎn zhuì yú yán zì zì xié。
远水连天来怨笛,烂霞烘日带栖鸦。yuǎn shuǐ lián tiān lái yuàn dí,làn xiá hōng rì dài qī yā。
法书警句真如此,流落桑榆重叹嗟。fǎ shū jǐng jù zhēn rú cǐ,liú luò sāng yú zhòng tàn jiē。
李之仪

李之仪

李之仪(1038~1117)北宋词人。字端叔,自号姑溪居士、姑溪老农。汉族,沧州无棣(庆云县)人。哲宗元祐初为枢密院编修官,通判原州。元祐末从苏轼于定州幕府,朝夕倡酬。元符中监内香药库,御史石豫参劾他曾为苏轼幕僚,不可以任京官,被停职。徽宗崇宁初提举河东常平。后因得罪权贵蔡京,除名编管太平州(今安徽当涂),后遇赦复官,晚年卜居当涂。著有《姑溪词》一卷、《姑溪居士前集》五十卷和《姑溪题跋》二卷。 李之仪的作品>>

猜您喜欢

丑奴儿·谢人寄蜡梅

李之仪

春风似有灯前约,先报佳期。chūn fēng shì yǒu dēng qián yuē,xiān bào jiā qī。
点缀相宜。diǎn zhuì xiāng yí。
天气犹寒蝶未知。tiān qì yóu hán dié wèi zhī。
嫩黄染就蜂须巧,香压团枝。nèn huáng rǎn jiù fēng xū qiǎo,xiāng yā tuán zhī。
淡注仙衣。dàn zhù xiān yī。
方士临门未起时。fāng shì lín mén wèi qǐ shí。

临江仙·登凌歊台感怀

李之仪

偶向凌歊台上望,春光已过三分。ǒu xiàng líng xiāo tái shàng wàng,chūn guāng yǐ guò sān fēn。
江山重叠倍销魂。jiāng shān zhòng dié bèi xiāo hún。
风花飞有态,烟絮坠无痕。fēng huā fēi yǒu tài,yān xù zhuì wú hén。
已是年来伤感甚,那堪旧恨仍存。yǐ shì nián lái shāng gǎn shén,nà kān jiù hèn réng cún。
清愁满眼共谁论,却应台下草,不解忆王孙。qīng chóu mǎn yǎn gòng shuí lùn,què yīng tái xià cǎo,bù jiě yì wáng sūn。

青玉案·用贺方回韵,有所祷而作

李之仪

小篷又泛曾行路,这身世、如何去。xiǎo péng yòu fàn céng xíng lù,zhè shēn shì rú hé qù。
去了还来知几度。qù le hái lái zhī jǐ dù。
多情山色,有情江水,笑我归无处。duō qíng shān sè,yǒu qíng jiāng shuǐ,xiào wǒ guī wú chù。
夕阳杳杳还催暮,练净空吟谢郎句。xī yáng yǎo yǎo hái cuī mù,liàn jìng kōng yín xiè láng jù。
试祷波神应见许,帆开风转,事谐心遂,直到明年雨。shì dǎo bō shén yīng jiàn xǔ,fān kāi fēng zhuǎn,shì xié xīn suì,zhí dào míng nián yǔ。

临江仙·其二景修席上再赋

李之仪

难得今朝风日好,春光佳思平分。nán dé jīn cháo fēng rì hǎo,chūn guāng jiā sī píng fēn。
虽然公子暗招魂。suī rán gōng zi àn zhāo hún。
其如抬眼看,都是旧时痕。qí rú tái yǎn kàn,dōu shì jiù shí hén。
酒到强寻欢日路,坐来谁为温存。jiǔ dào qiáng xún huān rì lù,zuò lái shuí wèi wēn cún。
落花流水不堪论。luò huā liú shuǐ bù kān lùn。
何时弦上意,重为拂桐孙。hé shí xián shàng yì,zhòng wèi fú tóng sūn。

更漏子·借陈君俞韵

李之仪

暑方烦,人似愠。shǔ fāng fán,rén shì yùn。
怅望林泉幽峻。chàng wàng lín quán yōu jùn。
情会处,景偏长。qíng huì chù,jǐng piān zhǎng。
心清闻妙香。xīn qīng wén miào xiāng。
宝幢低,金锁碎。bǎo chuáng dī,jīn suǒ suì。
竹影桐阴窗外。zhú yǐng tóng yīn chuāng wài。
新事旧,旧愁新。xīn shì jiù,jiù chóu xīn。
空嗟不见人。kōng jiē bù jiàn rén。

渔家傲

李之仪

洗尽秋容天似莹。xǐ jǐn qiū róng tiān shì yíng。
星稀月淡人初静。xīng xī yuè dàn rén chū jìng。
策杖萦纡寻远径。cè zhàng yíng yū xún yuǎn jìng。
披昏暝。pī hūn míng。
堤边犊母闲相并。dī biān dú mǔ xián xiāng bìng。
遥想去舟魂欲凝。yáo xiǎng qù zhōu hún yù níng。
一番佳思从谁咏。yī fān jiā sī cóng shuí yǒng。
憔悴归来如独醒。qiáo cuì guī lái rú dú xǐng。
知何境。zhī hé jìng。
沈沈但觉烟村迥。shěn shěn dàn jué yān cūn jiǒng。

南乡子

李之仪

春后雨馀天。chūn hòu yǔ yú tiān。
娅姹黄鹂胜品弦。yà chà huáng lí shèng pǐn xián。
榴叶千灯初报暑,阶前。liú yè qiān dēng chū bào shǔ,jiē qián。
只有茶瓯味最便。zhǐ yǒu chá ōu wèi zuì biàn。
身世几蹁跹。shēn shì jǐ pián xiān。
自觉年来更可怜。zì jué nián lái gèng kě lián。
欲问此情何所似,缘延。yù wèn cǐ qíng hé suǒ shì,yuán yán。
看取窗间坠柳绵。kàn qǔ chuāng jiān zhuì liǔ mián。

南乡子

李之仪

睡起绕回塘。shuì qǐ rào huí táng。
不见衔泥燕子忙。bù jiàn xián ní yàn zi máng。
前日花梢都绿遍,西墙。qián rì huā shāo dōu lǜ biàn,xī qiáng。
犹有轻风递暗香。yóu yǒu qīng fēng dì àn xiāng。
步懒恰寻床。bù lǎn qià xún chuáng。
卧看游丝到地长。wò kàn yóu sī dào dì zhǎng。
自恨无聊常病酒,凄凉。zì hèn wú liáo cháng bìng jiǔ,qī liáng。
岂有才情似沈阳。qǐ yǒu cái qíng shì shěn yáng。

南乡子

李之仪

泪眼转天昏。lèi yǎn zhuǎn tiān hūn。
去路迢迢隔九门。qù lù tiáo tiáo gé jiǔ mén。
角黍满盘无意举,凝魂。jiǎo shǔ mǎn pán wú yì jǔ,níng hún。
不为当时泽畔痕。bù wèi dāng shí zé pàn hén。
肠断武陵村。cháng duàn wǔ líng cūn。
骨冷难同月下樽。gǔ lěng nán tóng yuè xià zūn。
强泛菖蒲酬令节,空勤。qiáng fàn chāng pú chóu lìng jié,kōng qín。
风叶萧萧不忍闻。fēng yè xiāo xiāo bù rěn wén。

蓦山溪·少孙咏鲁直长沙旧词,因次韵

李之仪

青楼薄幸,已分终难偶。qīng lóu báo xìng,yǐ fēn zhōng nán ǒu。
寻遍绮罗间,悄无个、眼中翘秀。xún biàn qǐ luó jiān,qiāo wú gè yǎn zhōng qiào xiù。
江南春晓,花发乱莺飞,情渐透。jiāng nán chūn xiǎo,huā fā luàn yīng fēi,qíng jiàn tòu。
休辞瘦。xiū cí shòu。
果有人相候。guǒ yǒu rén xiāng hòu。
醉乡路稳,常是身偏后。zuì xiāng lù wěn,cháng shì shēn piān hòu。
谁谓正欢时,把相思、番成红豆。shuí wèi zhèng huān shí,bǎ xiāng sī fān chéng hóng dòu。
千言万语,毕竟总成虚,章台柳。qiān yán wàn yǔ,bì jìng zǒng chéng xū,zhāng tái liǔ。
青青否。qīng qīng fǒu。
魂梦空搔首。hún mèng kōng sāo shǒu。

南乡子·其二夏日作

李之仪

绿水满池塘。lǜ shuǐ mǎn chí táng。
点水蜻蜓避燕忙。diǎn shuǐ qīng tíng bì yàn máng。
杏子压枝黄半熟,邻墙。xìng zi yā zhī huáng bàn shú,lín qiáng。
风送荷花几阵香。fēng sòng hé huā jǐ zhèn xiāng。
角簟衬牙床。jiǎo diàn chèn yá chuáng。
汗透鲛绡昼影长。hàn tòu jiāo xiāo zhòu yǐng zhǎng。
点滴芭蕉疏雨过,微凉。diǎn dī bā jiāo shū yǔ guò,wēi liáng。
画角悠悠送夕阳。huà jiǎo yōu yōu sòng xī yáng。

南乡子·其四端午

李之仪

小雨湿黄昏。xiǎo yǔ shī huáng hūn。
重午佳辰独掩门。zhòng wǔ jiā chén dú yǎn mén。
巢燕引雏浑去尽,销魂。cháo yàn yǐn chú hún qù jǐn,xiāo hún。
空向梁间觅宿痕。kōng xiàng liáng jiān mì sù hén。
客舍宛如村。kè shě wǎn rú cūn。
好事无人载一樽。hǎo shì wú rén zài yī zūn。
唯有莺声知此恨,殷勤。wéi yǒu yīng shēng zhī cǐ hèn,yīn qín。
恰似当时枕上闻。qià shì dāng shí zhěn shàng wén。

减字木兰花

李之仪

乱魂无据,黯黯只寻来处路。luàn hún wú jù,àn àn zhǐ xún lái chù lù。
灯尽花残,不觉长更又向阑。dēng jǐn huā cán,bù jué zhǎng gèng yòu xiàng lán。
几回枕上,那件不曾留梦想。jǐ huí zhěn shàng,nà jiàn bù céng liú mèng xiǎng。
变尽星星,一滴秋霖是一茎。biàn jǐn xīng xīng,yī dī qiū lín shì yī jīng。

减字木兰花

李之仪

堤长春晚。dī zhǎng chūn wǎn。
冉冉浑如云外见。rǎn rǎn hún rú yún wài jiàn。
欲语无门。yù yǔ wú mén。
略许莺声隔岸闻。lüè xǔ yīng shēng gé àn wén。
锦屏绣幌。jǐn píng xiù huǎng。
犹待归来留一饷。yóu dài guī lái liú yī xiǎng。
何事迟迟。hé shì chí chí。
直恐游丝惹住伊。zhí kǒng yóu sī rě zhù yī。

减字木兰花·其三次韵陈莹中题韦深道独乐堂

李之仪

触涂是碍。chù tú shì ài。
一任浮沉何必改。yī rèn fú chén hé bì gǎi。
有个人人。yǒu gè rén rén。
自说居尘不染尘。zì shuō jū chén bù rǎn chén。
谩夸千手。mán kuā qiān shǒu。
千物执持都是有。qiān wù zhí chí dōu shì yǒu。
气候融怡。qì hòu róng yí。
还取青天白日时。hái qǔ qīng tiān bái rì shí。
6911234567»