古诗词

和子椿七夕

李之仪

何用封侯曲似钩,且将肤寸等岑楼。hé yòng fēng hóu qū shì gōu,qiě jiāng fū cùn děng cén lóu。
佳时未用倾河鼓,爽气先期胜蓐收。jiā shí wèi yòng qīng hé gǔ,shuǎng qì xiān qī shèng rù shōu。
月影正迷千古恨,雨声还助五更愁。yuè yǐng zhèng mí qiān gǔ hèn,yǔ shēng hái zhù wǔ gèng chóu。
王孙赏咏元无敌,又见诗中第一流。wáng sūn shǎng yǒng yuán wú dí,yòu jiàn shī zhōng dì yī liú。
李之仪

李之仪

李之仪(1038~1117)北宋词人。字端叔,自号姑溪居士、姑溪老农。汉族,沧州无棣(庆云县)人。哲宗元祐初为枢密院编修官,通判原州。元祐末从苏轼于定州幕府,朝夕倡酬。元符中监内香药库,御史石豫参劾他曾为苏轼幕僚,不可以任京官,被停职。徽宗崇宁初提举河东常平。后因得罪权贵蔡京,除名编管太平州(今安徽当涂),后遇赦复官,晚年卜居当涂。著有《姑溪词》一卷、《姑溪居士前集》五十卷和《姑溪题跋》二卷。 李之仪的作品>>

猜您喜欢

次韵王性之见寄佳句

李之仪

文质相乘徒野史,拔山塞海终军死。wén zhì xiāng chéng tú yě shǐ,bá shān sāi hǎi zhōng jūn sǐ。
早时妄作不朽计,掇拾馀疏自纲纪。zǎo shí wàng zuò bù xiǔ jì,duō shí yú shū zì gāng jì。
跳梁甃缺固无有,白首何堪堕牛李。tiào liáng zhòu quē gù wú yǒu,bái shǒu hé kān duò niú lǐ。
冥行触柱犹欲前,布袜青鞋从兹始。míng xíng chù zhù yóu yù qián,bù wà qīng xié cóng zī shǐ。
春风罾头问时鱼,莫雨洲中吟白芷。chūn fēng zēng tóu wèn shí yú,mò yǔ zhōu zhōng yín bái zhǐ。
尔来蹭蹬十二年,尚向牛角惊斗蚁。ěr lái cèng dēng shí èr nián,shàng xiàng niú jiǎo jīng dòu yǐ。
亭亭日没见初月,宛是角巾逢绮里。tíng tíng rì méi jiàn chū yuè,wǎn shì jiǎo jīn féng qǐ lǐ。
万顷烟波渺天末,十丈霜松腾涧底。wàn qǐng yān bō miǎo tiān mò,shí zhàng shuāng sōng téng jiàn dǐ。
几从窈窕泛斗槎,终愧婆娑参佩蕊。jǐ cóng yǎo tiǎo fàn dòu chá,zhōng kuì pó suō cān pèi ruǐ。
晚来鹊话颇不凡,俄报翩翩航一苇。wǎn lái què huà pǒ bù fán,é bào piān piān háng yī wěi。
元龙豪气不少除,楼卧超然遽思起。yuán lóng háo qì bù shǎo chú,lóu wò chāo rán jù sī qǐ。
问途直指三峰去,盘马楼前万人喜。wèn tú zhí zhǐ sān fēng qù,pán mǎ lóu qián wàn rén xǐ。
亟发健句压欲倒,似不见容已无齿。jí fā jiàn jù yā yù dào,shì bù jiàn róng yǐ wú chǐ。
便期脱帽洒风腴,豫宿寒舂絜云子。biàn qī tuō mào sǎ fēng yú,yù sù hán chōng jié yún zi。
定应一笑非等闲,更想笔端如泻水。dìng yīng yī xiào fēi děng xián,gèng xiǎng bǐ duān rú xiè shuǐ。

唐公兄惠顾海上既行辄有诗奉送

李之仪

忆昨扁舟下京口,六月江头浪如吼。yì zuó biǎn zhōu xià jīng kǒu,liù yuè jiāng tóu làng rú hǒu。
一笑还寻浮玉叟,山半飞云似招手。yī xiào hái xún fú yù sǒu,shān bàn fēi yún shì zhāo shǒu。
月明上船萦宿酒,倒摘沈星疑犯斗。yuè míng shàng chuán yíng sù jiǔ,dào zhāi shěn xīng yí fàn dòu。
夜深归梦彻东吴,觉来落月穿疏牖。yè shēn guī mèng chè dōng wú,jué lái luò yuè chuān shū yǒu。
山僧流连强终日,黄昏归鸟凌风疾。shān sēng liú lián qiáng zhōng rì,huáng hūn guī niǎo líng fēng jí。
玉骨萧森病枕馀,一语才交复相失。yù gǔ xiāo sēn bìng zhěn yú,yī yǔ cái jiāo fù xiāng shī。
先生高节如古人,薄宦淹回行路尘。xiān shēng gāo jié rú gǔ rén,báo huàn yān huí xíng lù chén。
海城寄食不自给,暂喜持杯同探春。hǎi chéng jì shí bù zì gěi,zàn xǐ chí bēi tóng tàn chūn。
春风花草来踆踆,微红淡绿意旋新。chūn fēng huā cǎo lái cūn cūn,wēi hóng dàn lǜ yì xuán xīn。
相从白发情未压,底事促别声悲辛。xiāng cóng bái fā qíng wèi yā,dǐ shì cù bié shēng bēi xīn。
淮陵欲到嗟无因,想见蔓草萦龙鳞。huái líng yù dào jiē wú yīn,xiǎng jiàn màn cǎo yíng lóng lín。
浦光亭南拍堤水,冉冉落日低孤坟。pǔ guāng tíng nán pāi dī shuǐ,rǎn rǎn luò rì dī gū fén。
到时春色应已迟,满树黄鹂初啭时。dào shí chūn sè yīng yǐ chí,mǎn shù huáng lí chū zhuàn shí。
凭将一曲原头泪,为洒南坟松树枝。píng jiāng yī qū yuán tóu lèi,wèi sǎ nán fén sōng shù zhī。

阮公啸台次韵辛正叔

李之仪

有口莫饮盗泉水,有手莫探骊龙珠。yǒu kǒu mò yǐn dào quán shuǐ,yǒu shǒu mò tàn lí lóng zhū。
秋风冷落千古意,追风绝足谁能拘。qiū fēng lěng luò qiān gǔ yì,zhuī fēng jué zú shuí néng jū。
白云青山避世乐,击鼓撞钟廊庙居。bái yún qīng shān bì shì lè,jī gǔ zhuàng zhōng láng miào jū。
等闲舒卷四海为之动,岂惮一一从吹竽。děng xián shū juǎn sì hǎi wèi zhī dòng,qǐ dàn yī yī cóng chuī yú。
君看事事绝天险,阿房宫在空荒墟。jūn kàn shì shì jué tiān xiǎn,ā fáng gōng zài kōng huāng xū。
野人不识贵者帝,直欲炙背同向茅檐隅。yě rén bù shí guì zhě dì,zhí yù zhì bèi tóng xiàng máo yán yú。
由来土苴漫优劣,亹亹传习随有无。yóu lái tǔ jū màn yōu liè,wěi wěi chuán xí suí yǒu wú。
当时一啸亦偶尔,至今登览烦嗟歔。dāng shí yī xiào yì ǒu ěr,zhì jīn dēng lǎn fán jiē xū。
吾人妙质素所畏,感叹陈迹追盈虚。wú rén miào zhì sù suǒ wèi,gǎn tàn chén jì zhuī yíng xū。
泾清渭浊固可辨,未应到海君能殊。jīng qīng wèi zhuó gù kě biàn,wèi yīng dào hǎi jūn néng shū。

王为道东轩梅花小桃相次弄色置酒见邀出琉璃盆浸花贮酒半移即花既辞留名壁间

李之仪

搔发满爪垢,扑衣满襟尘。sāo fā mǎn zhǎo gòu,pū yī mǎn jīn chén。
百年信几时,吾生苦纷纭。bǎi nián xìn jǐ shí,wú shēng kǔ fēn yún。
黄河源从天上流,忽然河底为沙丘。huáng hé yuán cóng tiān shàng liú,hū rán hé dǐ wèi shā qiū。
张良身不满三尺,从使沛公君列侯。zhāng liáng shēn bù mǎn sān chǐ,cóng shǐ pèi gōng jūn liè hóu。
淮阴小儿亦何者,俯首无辞出胯下。huái yīn xiǎo ér yì hé zhě,fǔ shǒu wú cí chū kuà xià。
晨炊蓐食为得计,一饭千金岂无价。chén chuī rù shí wèi dé jì,yī fàn qiān jīn qǐ wú jià。
相君之背贵莫言,前趋鼎镬何等闲。xiāng jūn zhī bèi guì mò yán,qián qū dǐng huò hé děng xián。
使为故主已枭首,奏事犹如冕旒前。shǐ wèi gù zhǔ yǐ xiāo shǒu,zòu shì yóu rú miǎn liú qián。
轵深井里有屠者,荆歌壮士不复还。zhǐ shēn jǐng lǐ yǒu tú zhě,jīng gē zhuàng shì bù fù hái。
伯乐相马只相骨,咄咄常情迷贾鞭。bó lè xiāng mǎ zhǐ xiāng gǔ,duō duō cháng qíng mí jiǎ biān。
春来万事不欲语,惟愿沽酒不著钱。chūn lái wàn shì bù yù yǔ,wéi yuàn gū jiǔ bù zhù qián。
大铛长杓酌还引,日日如此过百年。dà dāng zhǎng biāo zhuó hái yǐn,rì rì rú cǐ guò bǎi nián。
相家新有检正官,谓我落魄早见怜。xiāng jiā xīn yǒu jiǎn zhèng guān,wèi wǒ luò pò zǎo jiàn lián。
东轩小桃间梅蕊,清香秀色能相先。dōng xuān xiǎo táo jiān méi ruǐ,qīng xiāng xiù sè néng xiāng xiān。
不将贵势略雅旧,脱巾取酒容流连。bù jiāng guì shì lüè yǎ jiù,tuō jīn qǔ jiǔ róng liú lián。
琉璃盆深花透过,爱花移向花边坐。liú lí pén shēn huā tòu guò,ài huā yí xiàng huā biān zuò。
时时飘蕊落盆中,冉冉天仙空里坠。shí shí piāo ruǐ luò pén zhōng,rǎn rǎn tiān xiān kōng lǐ zhuì。
醉后草书疑有神,墙间怒角拿飞云。zuì hòu cǎo shū yí yǒu shén,qiáng jiān nù jiǎo ná fēi yún。
扫秃千毫兴未尽,惆怅粉壁何时新。sǎo tū qiān háo xīng wèi jǐn,chóu chàng fěn bì hé shí xīn。
盆空不记上马去,晓来但见衣巾污。pén kōng bù jì shàng mǎ qù,xiǎo lái dàn jiàn yī jīn wū。
古人名节堆故纸,多少沉埋不知数。gǔ rén míng jié duī gù zhǐ,duō shǎo chén mái bù zhī shù。
明朝花落在须臾,莫遣高门无入路。míng cháo huā luò zài xū yú,mò qiǎn gāo mén wú rù lù。

次韵参寥杜孝锡

李之仪

君不见深山穷谷千丈潭,悬崖绝壁倒挂松。jūn bù jiàn shēn shān qióng gǔ qiān zhàng tán,xuán yá jué bì dào guà sōng。
雷霆雨电有时一洒遍八极,繁霜雪霁能邀夜月来高穹。léi tíng yǔ diàn yǒu shí yī sǎ biàn bā jí,fán shuāng xuě jì néng yāo yè yuè lái gāo qióng。
又不见江头龟手洴澼絖,裂地得侯终有逢。yòu bù jiàn jiāng tóu guī shǒu píng pì kuàng,liè dì dé hóu zhōng yǒu féng。
长安大雪几千尺,高卧不愧衣玲珑。zhǎng ān dà xuě jǐ qiān chǐ,gāo wò bù kuì yī líng lóng。
揖人而相若反掌,登天有路非难通。yī rén ér xiāng ruò fǎn zhǎng,dēng tiān yǒu lù fēi nán tōng。
天之可上势或便,得相乃在须臾中。tiān zhī kě shàng shì huò biàn,dé xiāng nǎi zài xū yú zhōng。
朝冠貂蝉暮徽纆,曲肱何在三千钟。cháo guān diāo chán mù huī mò,qū gōng hé zài sān qiān zhōng。
方东遽北安足究,岂异海舶随狂风。fāng dōng jù běi ān zú jiū,qǐ yì hǎi bó suí kuáng fēng。
舞雩而咏吾与点,坐中客满谁知融。wǔ yú ér yǒng wú yǔ diǎn,zuò zhōng kè mǎn shuí zhī róng。
屹屹杜夫子,灵芝翳深丛。yì yì dù fū zi,líng zhī yì shēn cóng。
百年转盼皆腐朽,且将逸驾聊与同。bǎi nián zhuǎn pàn jiē fǔ xiǔ,qiě jiāng yì jià liáo yǔ tóng。
我惭圭觚刺人眼,空向霜天望飞鸿。wǒ cán guī gū cì rén yǎn,kōng xiàng shuāng tiān wàng fēi hóng。

送李仲益及第调濠州司户还钱塘

李之仪

忆昨西湖弄烟月,玉面少年搔绀发。yì zuó xī hú nòng yān yuè,yù miàn shǎo nián sāo gàn fā。
六月正午断人行,坐上无风不觉热。liù yuè zhèng wǔ duàn rén xíng,zuò shàng wú fēng bù jué rè。
长安尘沙五月尾,汗透纤絺甚悬水。zhǎng ān chén shā wǔ yuè wěi,hàn tòu xiān chī shén xuán shuǐ。
相逢惝恍秋已深,冰骨令人冷如洗。xiāng féng chǎng huǎng qiū yǐ shēn,bīng gǔ lìng rén lěng rú xǐ。
吾家谪仙应已朽,采石风流谁可后。wú jiā zhé xiān yīng yǐ xiǔ,cǎi shí fēng liú shuí kě hòu。
却恐骑鲸下紫霄,斯人岂是人间有。què kǒng qí jīng xià zǐ xiāo,sī rén qǐ shì rén jiān yǒu。
春风标名冠礼部,睥睨英豪皆培塿。chūn fēng biāo míng guān lǐ bù,pì nì yīng háo jiē péi lǒu。
三月飞花试集英,笔下光芒射斗牛。sān yuè fēi huā shì jí yīng,bǐ xià guāng máng shè dòu niú。
共说唱名须第一,人事天时良可必。gòng shuō chàng míng xū dì yī,rén shì tiān shí liáng kě bì。
大任先当益未能,何谓扬雄老终吃。dà rèn xiān dāng yì wèi néng,hé wèi yáng xióng lǎo zhōng chī。
沧溟汹涌百怪见,鲸鬣虬髯岂难辨。cāng míng xiōng yǒng bǎi guài jiàn,jīng liè qiú rán qǐ nán biàn。
莫谓卑飞遽自陵,功曹曾是将军愿。mò wèi bēi fēi jù zì líng,gōng cáo céng shì jiāng jūn yuàn。
集贤学士文章旧,平日追随今太守。jí xián xué shì wén zhāng jiù,píng rì zhuī suí jīn tài shǒu。
到日应须倒屣迎,还闻下榻南昌秀。dào rì yīng xū dào xǐ yíng,hái wén xià tà nán chāng xiù。
濠上观鱼鱼正跃,携手何人知此乐。háo shàng guān yú yú zhèng yuè,xié shǒu hé rén zhī cǐ lè。
妙处期君向上求,可笑蜗牛争两角。miào chù qī jūn xiàng shàng qiú,kě xiào wō niú zhēng liǎng jiǎo。

为道见还诗因次其韵兼简孝锡

李之仪

反衣狐裘矜绿里,月落宵行易沦委。fǎn yī hú qiú jīn lǜ lǐ,yuè luò xiāo xíng yì lún wěi。
崎岖身世等秋蓬,皎皎吾心淡如水。qí qū shēn shì děng qiū péng,jiǎo jiǎo wú xīn dàn rú shuǐ。
青云有路谁引目,肯学荒疏辍洗髓。qīng yún yǒu lù shuí yǐn mù,kěn xué huāng shū chuò xǐ suǐ。
经营一饱困南北,未易功名输故纸。jīng yíng yī bǎo kùn nán běi,wèi yì gōng míng shū gù zhǐ。
尔来投迹间诸彦,白雪每容参下里。ěr lái tóu jì jiān zhū yàn,bái xuě měi róng cān xià lǐ。
何殊溺者得尺素,聊谢箕翁徒洗耳。hé shū nì zhě dé chǐ sù,liáo xiè jī wēng tú xǐ ěr。
大官供庖事铅椠,时引古人同净几。dà guān gōng páo shì qiān qiàn,shí yǐn gǔ rén tóng jìng jǐ。
枉老王郎特我贤,华衮相先惭溢美。wǎng lǎo wáng láng tè wǒ xián,huá gǔn xiāng xiān cán yì měi。
清风冷落劳怅望,谁谓云间见黄绮。qīng fēng lěng luò láo chàng wàng,shuí wèi yún jiān jiàn huáng qǐ。
因收倦绪聊纺织,半是弃馀安足喜。yīn shōu juàn xù liáo fǎng zhī,bàn shì qì yú ān zú xǐ。
一片箫韶送下天,游遍华胥如唤起。yī piàn xiāo sháo sòng xià tiān,yóu biàn huá xū rú huàn qǐ。
从此修途可问津,岂复龙头却蛇尾。cóng cǐ xiū tú kě wèn jīn,qǐ fù lóng tóu què shé wěi。

送陈莹中及第归洪州

李之仪

七月江南秋已到,江水如天鱼尾掉。qī yuè jiāng nán qiū yǐ dào,jiāng shuǐ rú tiān yú wěi diào。
处处团橘欲黄时,家家门前舣归棹。chù chù tuán jú yù huáng shí,jiā jiā mén qián yǐ guī zhào。
西山佳气彻青云,潘郎门巷如深春。xī shān jiā qì chè qīng yún,pān láng mén xiàng rú shēn chūn。
陈家有儿新及第,新着恩袍归见亲。chén jiā yǒu ér xīn jí dì,xīn zhe ēn páo guī jiàn qīn。
为报行人洗眼看,养儿如此谁不羡。wèi bào xíng rén xǐ yǎn kàn,yǎng ér rú cǐ shuí bù xiàn。
愿儿不要重科第,事业功名他日见。yuàn ér bù yào zhòng kē dì,shì yè gōng míng tā rì jiàn。

古东门行

李之仪

元鼎元年东有兵,未央催班不待明。yuán dǐng yuán nián dōng yǒu bīng,wèi yāng cuī bān bù dài míng。
龙骧虎步拥旄出,蚁蚁部曲随鸣钲。lóng xiāng hǔ bù yōng máo chū,yǐ yǐ bù qū suí míng zhēng。
三千珠履皆上客,囊中有锥谁为发。sān qiān zhū lǚ jiē shàng kè,náng zhōng yǒu zhuī shuí wèi fā。
莫歌雌兔眼迷离,长城可倚知在谁。mò gē cí tù yǎn mí lí,zhǎng chéng kě yǐ zhī zài shuí。
千羊不如一狐腋,草底寒虫漫啾唧。qiān yáng bù rú yī hú yè,cǎo dǐ hán chóng màn jiū jī。
两口四目未必智,天下奇才余星坠。liǎng kǒu sì mù wèi bì zhì,tiān xià qí cái yú xīng zhuì。
舟中指可掬,冀北马群空。zhōu zhōng zhǐ kě jū,jì běi mǎ qún kōng。
漆身吞炭为国士,射足接处谋已同。qī shēn tūn tàn wèi guó shì,shè zú jiē chù móu yǐ tóng。
义感丹诚虹贯日,坛上成功方顷刻。yì gǎn dān chéng hóng guàn rì,tán shàng chéng gōng fāng qǐng kè。
纵有明珠千丈长,安能保得头常黑。zòng yǒu míng zhū qiān zhàng zhǎng,ān néng bǎo dé tóu cháng hēi。

春日同梁十四宴李公昭朝霞阁侍儿舞梁州曲彻客有以润罗为赠公昭命玉杯满酌酬之又以金钟邀儿相属既釂出乌丝栏索诗

李之仪

都城春风吹落花,都城九陌无尘沙。dōu chéng chūn fēng chuī luò huā,dōu chéng jiǔ mò wú chén shā。
貂裘公子宴何处,阑干百尺陵朝霞。diāo qiú gōng zi yàn hé chù,lán gàn bǎi chǐ líng cháo xiá。
凤筝新调玉指软,黄金捍拨当胸遮。fèng zhēng xīn diào yù zhǐ ruǎn,huáng jīn hàn bō dāng xiōng zhē。
紫檀屡碎翻成拍,红茸毯衬鸦头袜。zǐ tán lǚ suì fān chéng pāi,hóng rōng tǎn chèn yā tóu wà。
回旋谁许彩云轻,欲断还催犹未彻。huí xuán shuí xǔ cǎi yún qīng,yù duàn hái cuī yóu wèi chè。
新莺弄雏乳燕飞,一曲凉州春日迟。xīn yīng nòng chú rǔ yàn fēi,yī qū liáng zhōu chūn rì chí。
百疋缠头随玉杯,咿哑一鬨争扶持。bǎi pǐ chán tóu suí yù bēi,yī yǎ yī hòng zhēng fú chí。
公子笑不已,下客欢正浓。gōng zi xiào bù yǐ,xià kè huān zhèng nóng。
更邀娅姹持金钟,一釂直欲沧溟空。gèng yāo yà chà chí jīn zhōng,yī jiào zhí yù cāng míng kōng。
从他海若在平地,明珠堕泪愁蛟龙。cóng tā hǎi ruò zài píng dì,míng zhū duò lèi chóu jiāo lóng。
珊瑚突兀撑高峰,便疑巴姬御来风。shān hú tū wù chēng gāo fēng,biàn yí bā jī yù lái fēng。
月渐满,银河低。yuè jiàn mǎn,yín hé dī。
归路促,街鼓稀。guī lù cù,jiē gǔ xī。
何时再到红茸地,更倩游丝惹住衣。hé shí zài dào hóng rōng dì,gèng qiàn yóu sī rě zhù yī。

饮散留别希仲自江州倅罢归壁间挂庐山图约为象戏终席不果又约明日而才彻余遂行

李之仪

密雨着地三四尺,斑驳云开日已西。mì yǔ zhe dì sān sì chǐ,bān bó yún kāi rì yǐ xī。
坐来指点经行处,问我何年别虎溪。zuò lái zhǐ diǎn jīng xíng chù,wèn wǒ hé nián bié hǔ xī。
十分酒到一举尽,笑我强饮如登梯。shí fēn jiǔ dào yī jǔ jǐn,xiào wǒ qiáng yǐn rú dēng tī。
灯火荧荧夜未艾,回首但觉娥眉低。dēng huǒ yíng yíng yè wèi ài,huí shǒu dàn jué é méi dī。
今朝未食先破赵,明日凭熊欲下齐。jīn cháo wèi shí xiān pò zhào,míng rì píng xióng yù xià qí。
门外马嘶独未起,据鞍才许趋鸡啼。mén wài mǎ sī dú wèi qǐ,jù ān cái xǔ qū jī tí。

和张文潜喜东坡过岭

李之仪

纷纷扰扰何为哉,一身之馀皆傥来。fēn fēn rǎo rǎo hé wèi zāi,yī shēn zhī yú jiē tǎng lái。
当前荆棘谁所树,到了醯酸蚋方聚。dāng qián jīng jí shuí suǒ shù,dào le xī suān ruì fāng jù。
公归斯文乃有主,公去妖淫几人误。gōng guī sī wén nǎi yǒu zhǔ,gōng qù yāo yín jǐ rén wù。
狐狸罢嘷蛟龙众,户外何嫌常满屦。hú lí bà háo jiāo lóng zhòng,hù wài hé xián cháng mǎn jù。

合流遇潘子真出斯文相示因置酒

李之仪

山谷老子久不见,豫章诗人何许来。shān gǔ lǎo zi jiǔ bù jiàn,yù zhāng shī rén hé xǔ lái。
章江未觉清彻骨,西山一带寒烟开。zhāng jiāng wèi jué qīng chè gǔ,xī shān yī dài hán yān kāi。
文章明镜现诸相,句律蛰户惊春雷。wén zhāng míng jìng xiàn zhū xiāng,jù lǜ zhé hù jīng chūn léi。
红炉劝坐且一醉,为我更赋扬州梅。hóng lú quàn zuò qiě yī zuì,wèi wǒ gèng fù yáng zhōu méi。

撚须寄傅子渊

李之仪

一日几回撚白须,我本于世非葭莩。yī rì jǐ huí niǎn bái xū,wǒ běn yú shì fēi jiā fú。
奈何寸沫长自濡,起倒不供须人扶。nài hé cùn mò zhǎng zì rú,qǐ dào bù gōng xū rén fú。
眼前扰扰嘈笙竽,况于得失随有无。yǎn qián rǎo rǎo cáo shēng yú,kuàng yú dé shī suí yǒu wú。
鼠壤狼籍多弃馀,史云空悲釜生鱼。shǔ rǎng láng jí duō qì yú,shǐ yún kōng bēi fǔ shēng yú。
抓搔世垢清肌肤,愈下愈拙真挈壶。zhuā sāo shì gòu qīng jī fū,yù xià yù zhuō zhēn qiè hú。
爱极并爱屋上乌,古诗有之今辄如。ài jí bìng ài wū shàng wū,gǔ shī yǒu zhī jīn zhé rú。
不愿百尺腾龟趺,不愿去为在泾凫。bù yuàn bǎi chǐ téng guī fū,bù yuàn qù wèi zài jīng fú。
只愿卒岁眼长淤,百无所见常踟蹰。zhǐ yuàn zú suì yǎn zhǎng yū,bǎi wú suǒ jiàn cháng chí chú。
出门擿埴寻君居,万里付于千里驹。chū mén tī zhí xún jūn jū,wàn lǐ fù yú qiān lǐ jū。

送保定钱弼违且约相见后行

李之仪

平生不愿与物迕,所向未始值坑谷。píng shēng bù yuàn yǔ wù wù,suǒ xiàng wèi shǐ zhí kēng gǔ。
浊斯濯足清濯缨,世间此理固纤曲。zhuó sī zhuó zú qīng zhuó yīng,shì jiān cǐ lǐ gù xiān qū。
朱颜见君一笑可,两眼照人光煜煜。zhū yán jiàn jūn yī xiào kě,liǎng yǎn zhào rén guāng yù yù。
深沉不可犯毫发,迟暮已许同松竹。shēn chén bù kě fàn háo fā,chí mù yǐ xǔ tóng sōng zhú。
去年相逢俨如昨,叹我何殊侵晓烛。qù nián xiāng féng yǎn rú zuó,tàn wǒ hé shū qīn xiǎo zhú。
衰残壮盛等复虚,且可清樽对殽蔌。shuāi cán zhuàng shèng děng fù xū,qiě kě qīng zūn duì xiáo sù。
军兴百邑不可遏,与期纵横犹沸粥。jūn xīng bǎi yì bù kě è,yǔ qī zòng héng yóu fèi zhōu。
念君去替无几日,颇复驱驰随检束。niàn jūn qù tì wú jǐ rì,pǒ fù qū chí suí jiǎn shù。
君方抚掌笑我迂,物理循环同一局。jūn fāng fǔ zhǎng xiào wǒ yū,wù lǐ xún huán tóng yī jú。
有来则受去莫追,忍看纷纷自鱼肉。yǒu lái zé shòu qù mò zhuī,rěn kàn fēn fēn zì yú ròu。
我愧君言但首肯,明朝君去追奔轴。wǒ kuì jūn yán dàn shǒu kěn,míng cháo jūn qù zhuī bēn zhóu。
临行春色已无有,勉强歌呼趋红绿。lín xíng chūn sè yǐ wú yǒu,miǎn qiáng gē hū qū hóng lǜ。
思君不见一长吁,忽得书来亲愈笃。sī jūn bù jiàn yī zhǎng xū,hū dé shū lái qīn yù dǔ。
约我归来叙离别,满纸抑扬疑谕蜀。yuē wǒ guī lái xù lí bié,mǎn zhǐ yì yáng yí yù shǔ。
岂知重门锁白首,迹虽伏枥心麋鹿。qǐ zhī zhòng mén suǒ bái shǒu,jì suī fú lì xīn mí lù。
寄声少作旬浃计,莫便云间参去鹄。jì shēng shǎo zuò xún jiā jì,mò biàn yún jiān cān qù gǔ。
乖离会合杳难量,君能规规如世俗。guāi lí huì hé yǎo nán liàng,jūn néng guī guī rú shì sú。