古诗词

吕吉甫第乃谢镇西故居中间常为佛刹而双桧则旧物也刘梦得有诗因赋其韵

李之仪

故国悲凉古木奇,势分庭下蔚相差。gù guó bēi liáng gǔ mù qí,shì fēn tíng xià wèi xiāng chà。
霜根半露出林虎,昼影全舒破贼旗。shuāng gēn bàn lù chū lín hǔ,zhòu yǐng quán shū pò zéi qí。
宝界曾回铺地色,节旄还映插云枝。bǎo jiè céng huí pù dì sè,jié máo hái yìng chā yún zhī。
刘郎风韵知难敌,儒帅端能表异时。liú láng fēng yùn zhī nán dí,rú shuài duān néng biǎo yì shí。
李之仪

李之仪

李之仪(1038~1117)北宋词人。字端叔,自号姑溪居士、姑溪老农。汉族,沧州无棣(庆云县)人。哲宗元祐初为枢密院编修官,通判原州。元祐末从苏轼于定州幕府,朝夕倡酬。元符中监内香药库,御史石豫参劾他曾为苏轼幕僚,不可以任京官,被停职。徽宗崇宁初提举河东常平。后因得罪权贵蔡京,除名编管太平州(今安徽当涂),后遇赦复官,晚年卜居当涂。著有《姑溪词》一卷、《姑溪居士前集》五十卷和《姑溪题跋》二卷。 李之仪的作品>>

猜您喜欢

题繁川徐氏孝严亭

李之仪

恋恋欲报恩,岁月犹过隙。liàn liàn yù bào ēn,suì yuè yóu guò xì。
常恐寸草晖,终负阳和力。cháng kǒng cùn cǎo huī,zhōng fù yáng hé lì。
万钟非所养,所重在以色。wàn zhōng fēi suǒ yǎng,suǒ zhòng zài yǐ sè。
庶几参与骞,不独慕今昔。shù jǐ cān yǔ qiān,bù dú mù jīn xī。
千寻用或短,乃未及咫尺。qiān xún yòng huò duǎn,nǎi wèi jí zhǐ chǐ。
哀哉过隙心,泪尽坟草碧。āi zāi guò xì xīn,lèi jǐn fén cǎo bì。
坐见食亦睹,幽明固无隔。zuò jiàn shí yì dǔ,yōu míng gù wú gé。
蒸尝虽其时,要是未为得。zhēng cháng suī qí shí,yào shì wèi wèi dé。
诗书圣人事,力久真自积。shī shū shèng rén shì,lì jiǔ zhēn zì jī。
卷舒岂他人,忠孝均我职。juǎn shū qǐ tā rén,zhōng xiào jūn wǒ zhí。
尚容表龟趺,过者必此式。shàng róng biǎo guī fū,guò zhě bì cǐ shì。
长江会生尘,德辉何可及。zhǎng jiāng huì shēng chén,dé huī hé kě jí。

次韵秦处度同登黄山

李之仪

艰生缧绁馀,特尔脱魑魅。jiān shēng léi xiè yú,tè ěr tuō chī mèi。
殊方窟飘蓬,未免游戏事。shū fāng kū piāo péng,wèi miǎn yóu xì shì。
眼力到毛发,抉剔尽奇秘。yǎn lì dào máo fā,jué tī jǐn qí mì。
邂逅平生欢,笑语当歌吹。xiè hòu píng shēng huān,xiào yǔ dāng gē chuī。
曲环岂人谋,明灭殆天吏。qū huán qǐ rén móu,míng miè dài tiān lì。
慰我云烟期,有腼鸿鹄志。wèi wǒ yún yān qī,yǒu miǎn hóng gǔ zhì。
百年一瞬尔,幸此半日地。bǎi nián yī shùn ěr,xìng cǐ bàn rì dì。
聊摅广莫心,无作雍门泪。liáo shū guǎng mò xīn,wú zuò yōng mén lèi。

处度再和前诗见寄复次韵报之顷有所约今不逮悲怆无已题于褒禅方丈

李之仪

爱山平生心,殆若鬼所魅。ài shān píng shēng xīn,dài ruò guǐ suǒ mèi。
兹游愧不早,危至失吾事。zī yóu kuì bù zǎo,wēi zhì shī wú shì。
佳辰秋正晴,有物不自秘。jiā chén qiū zhèng qíng,yǒu wù bù zì mì。
晶荧丽初阳,浮动荐微吹。jīng yíng lì chū yáng,fú dòng jiàn wēi chuī。
幅巾方袍接,固可称傲吏。fú jīn fāng páo jiē,gù kě chēng ào lì。
跻攀敢惜力,卜筑岂无志。jī pān gǎn xī lì,bo zhù qǐ wú zhì。
稽首定明老,愿借一席地。jī shǒu dìng míng lǎo,yuàn jiè yī xí dì。
何在眼中人,不觉衣上泪。hé zài yǎn zhōng rén,bù jué yī shàng lèi。

题王子重出李成所画山水

李之仪

主人邀我登闲轩,轩前景物祗欠山。zhǔ rén yāo wǒ dēng xián xuān,xuān qián jǐng wù zhī qiàn shān。
坐来惨澹若不足,引我忽到营丘间。zuò lái cǎn dàn ruò bù zú,yǐn wǒ hū dào yíng qiū jiān。
营丘山水天下知,全齐十二雄一时。yíng qiū shān shuǐ tiān xià zhī,quán qí shí èr xióng yī shí。
旧游历历如到眼,吾宗笔力穷高低。jiù yóu lì lì rú dào yǎn,wú zōng bǐ lì qióng gāo dī。
峰云岩霭互隐现,老木苍藤纷彩绚。fēng yún yán ǎi hù yǐn xiàn,lǎo mù cāng téng fēn cǎi xuàn。
珑璁特干势将压,奇崛欲夸人未见。lóng cōng tè gàn shì jiāng yā,qí jué yù kuā rén wèi jiàn。
石磴流泉似幽噎,洞穴纵横乍明灭。shí dèng liú quán shì yōu yē,dòng xué zòng héng zhà míng miè。
举头楼观俯悬崖,定须六月临飞雪。jǔ tóu lóu guān fǔ xuán yá,dìng xū liù yuè lín fēi xuě。
行人初踏山前路,款段冲寒怯回顾。xíng rén chū tà shān qián lù,kuǎn duàn chōng hán qiè huí gù。
蹇驴亦自乐平地,亸耳徐行方得趣。jiǎn lǘ yì zì lè píng dì,duǒ ěr xú xíng fāng dé qù。
日西平远连何处,极目苍茫天欲暮。rì xī píng yuǎn lián hé chù,jí mù cāng máng tiān yù mù。
行人端是我前身,斗觉精神相会聚。xíng rén duān shì wǒ qián shēn,dòu jué jīng shén xiāng huì jù。
百年瞬息竟谁真,此老应无一点尘。bǎi nián shùn xī jìng shuí zhēn,cǐ lǎo yīng wú yī diǎn chén。
主人等是风尘外,岂是闲轩久住人。zhǔ rén děng shì fēng chén wài,qǐ shì xián xuān jiǔ zhù rén。

观子重钟隐鸡鹰图就借传本画乃文康旧物

李之仪

千年老木根半拔,叉牙枯枝斗金铁。qiān nián lǎo mù gēn bàn bá,chā yá kū zhī dòu jīn tiě。
苍鹰见鸡岂复舍,伺隙必拿将雷掣。cāng yīng jiàn jī qǐ fù shě,cì xì bì ná jiāng léi chè。
鸡知不免怖且死,铜觜窥鹰反噪聒。jī zhī bù miǎn bù qiě sǐ,tóng zī kuī yīng fǎn zào guā。
阴风惨惨天为改,杀气凭陵欲翻海。yīn fēng cǎn cǎn tiān wèi gǎi,shā qì píng líng yù fān hǎi。
画工已证三昧因,造化精神智能采。huà gōng yǐ zhèng sān mèi yīn,zào huà jīng shén zhì néng cǎi。
江南山水多异人,遁迹往往随风尘。jiāng nán shān shuǐ duō yì rén,dùn jì wǎng wǎng suí fēng chén。
等闲应现非一化,流落终为绝世珍。děng xián yīng xiàn fēi yī huà,liú luò zhōng wèi jué shì zhēn。
王公盛德天下归,想见乾兴天圣时。wáng gōng shèng dé tiān xià guī,xiǎng jiàn qián xīng tiān shèng shí。
进贤退佞乃所嗜,不使异趣侵毫厘。jìn xián tuì nìng nǎi suǒ shì,bù shǐ yì qù qīn háo lí。
喻公为鹰固不可,排击奸邪力尤果。yù gōng wèi yīng gù bù kě,pái jī jiān xié lì yóu guǒ。
开图凛凛毛发惊,滞蔚顿摅如破锁。kāi tú lǐn lǐn máo fā jīng,zhì wèi dùn shū rú pò suǒ。
公孙胜致有馀风,十年净土常相同。gōng sūn shèng zhì yǒu yú fēng,shí nián jìng tǔ cháng xiāng tóng。
拟借传摹应见从,意欲因画时见公。nǐ jiè chuán mó yīng jiàn cóng,yì yù yīn huà shí jiàn gōng。

次韵胡希圣登毗陵东山亭

李之仪

君不见狐裘相齐望前古,后日执鞭固欣慕。jūn bù jiàn hú qiú xiāng qí wàng qián gǔ,hòu rì zhí biān gù xīn mù。
烟云得趣更飘萧,常使高人恨无路。yān yún dé qù gèng piāo xiāo,cháng shǐ gāo rén hèn wú lù。
阑干峥嵘擅空阔,寒日低回得循步。lán gàn zhēng róng shàn kōng kuò,hán rì dī huí dé xún bù。
朱轮想见不可从,南国小棠疑未去。zhū lún xiǎng jiàn bù kě cóng,nán guó xiǎo táng yí wèi qù。
百年暴辉实之宾,俯盛仰衰情易新。bǎi nián bào huī shí zhī bīn,fǔ shèng yǎng shuāi qíng yì xīn。
孤怀直欲共倾倒,衣上元无一点尘。gū huái zhí yù gòng qīng dào,yī shàng yuán wú yī diǎn chén。
又不见三千珠履春申君,十年天禄扬子云。yòu bù jiàn sān qiān zhū lǚ chūn shēn jūn,shí nián tiān lù yáng zi yún。
极目平原草萦骨,秋月春风愁杀人。jí mù píng yuán cǎo yíng gǔ,qiū yuè chūn fēng chóu shā rén。
五湖归去辨之蚤,击鼓撞钟犹恨少。wǔ hú guī qù biàn zhī zǎo,jī gǔ zhuàng zhōng yóu hèn shǎo。
险语缓丝一剑休,九衢相视空草草。xiǎn yǔ huǎn sī yī jiàn xiū,jiǔ qú xiāng shì kōng cǎo cǎo。
荆州万里控上流,歌舞翻风甚飞鸟。jīng zhōu wàn lǐ kòng shàng liú,gē wǔ fān fēng shén fēi niǎo。
回首苍梧隔暮云,南狩不归何可叫。huí shǒu cāng wú gé mù yún,nán shòu bù guī hé kě jiào。
解后相逢情更亲,刍狗畴能夸已陈。jiě hòu xiāng féng qíng gèng qīn,chú gǒu chóu néng kuā yǐ chén。
欲书醉语致多感,好事今无载酒人。yù shū zuì yǔ zhì duō gǎn,hǎo shì jīn wú zài jiǔ rén。
班班微阳度密竹,啧啧寒雀喧荒榛。bān bān wēi yáng dù mì zhú,zé zé hán què xuān huāng zhēn。
韦郎所纪十无一,安得遗老酬咨询。wéi láng suǒ jì shí wú yī,ān dé yí lǎo chóu zī xún。
蹭蹬难堪随末俗,健论爱君如剪竹。cèng dēng nán kān suí mò sú,jiàn lùn ài jūn rú jiǎn zhú。
宁人负我无负人,咄咄老瞒徒四目。níng rén fù wǒ wú fù rén,duō duō lǎo mán tú sì mù。
直弦易断曲未终,凤髓难容断谁续。zhí xián yì duàn qū wèi zhōng,fèng suǐ nán róng duàn shuí xù。
白首胡君到孤独,在何分金齐鲍叔。bái shǒu hú jūn dào gū dú,zài hé fēn jīn qí bào shū。

送李仲益赴濠梁司户

李之仪

烱然五府不受尘,深山大泽猛虎蹲。jiǒng rán wǔ fǔ bù shòu chén,shēn shān dà zé měng hǔ dūn。
豫章千尺若可抉,沧溟万里疑平吞。yù zhāng qiān chǐ ruò kě jué,cāng míng wàn lǐ yí píng tūn。
秋天一鹗祢正平,人物南州庞士元。qiū tiān yī è mí zhèng píng,rén wù nán zhōu páng shì yuán。
莫咏濠梁好风月,当知猿臂出吾门。mò yǒng háo liáng hǎo fēng yuè,dāng zhī yuán bì chū wú mén。

闽僧馈红糟炒笋

李之仪

食饱舐指老更深,饥肠南北常攲崟。shí bǎo shì zhǐ lǎo gèng shēn,jī cháng nán běi cháng qī yín。
曾作闽山对岸客,海舶供看常相寻。céng zuò mǐn shān duì àn kè,hǎi bó gōng kàn cháng xiāng xún。
一路埃尘春几换,荤膻裂脑愁举桉。yī lù āi chén chūn jǐ huàn,hūn shān liè nǎo chóu jǔ ān。
淮陵巨海不多程,多情谁杀能鸣雁。huái líng jù hǎi bù duō chéng,duō qíng shuí shā néng míng yàn。
道人雅好逾千金,短茁渍味羞春林。dào rén yǎ hǎo yú qiān jīn,duǎn zhuó zì wèi xiū chūn lín。
呼儿绩饭不知饱,未彻已到闽山阴。hū ér jì fàn bù zhī bǎo,wèi chè yǐ dào mǐn shān yīn。
孤风冷石常齿齿,不忘南音似君子。gū fēng lěng shí cháng chǐ chǐ,bù wàng nán yīn shì jūn zi。
寂寞相求义愈高,岂特今朝共邻里。jì mò xiāng qiú yì yù gāo,qǐ tè jīn cháo gòng lín lǐ。

胡希圣在毗陵有诗私送比过山阳复以其韵送之

李之仪

寒云四塞客日短,一壶脐裂洪畴中。hán yún sì sāi kè rì duǎn,yī hú qí liè hóng chóu zhōng。
君家大门我父党,觅白聊复相过从。jūn jiā dà mén wǒ fù dǎng,mì bái liáo fù xiāng guò cóng。
和香索料多甲煎,幽兰几弄理孤桐。hé xiāng suǒ liào duō jiǎ jiān,yōu lán jǐ nòng lǐ gū tóng。
尔来行李偶南北,齿齿不见云间峰。ěr lái xíng lǐ ǒu nán běi,chǐ chǐ bù jiàn yún jiān fēng。
登山临水不无思,独笑往往扪长松。dēng shān lín shuǐ bù wú sī,dú xiào wǎng wǎng mén zhǎng sōng。
蓬门春晚燕语好,书幌迤逦来清风。péng mén chūn wǎn yàn yǔ hǎo,shū huǎng yí lǐ lái qīng fēng。
五府带垢一洗尽,万里古色开愁胸。wǔ fǔ dài gòu yī xǐ jǐn,wàn lǐ gǔ sè kāi chóu xiōng。
辋川何在广文死,比比孺子夸有功。wǎng chuān hé zài guǎng wén sǐ,bǐ bǐ rú zi kuā yǒu gōng。
楚人仅免二日苦,却嗟白璧埋蒿蓬。chǔ rén jǐn miǎn èr rì kǔ,què jiē bái bì mái hāo péng。
逡巡取酒叙契阔,百川赴吸惊长虹。qūn xún qǔ jiǔ xù qì kuò,bǎi chuān fù xī jīng zhǎng hóng。
风流未愧正始后,沦落丘范评无钟。fēng liú wèi kuì zhèng shǐ hòu,lún luò qiū fàn píng wú zhōng。
君才有用岂特尔,我亦相将成老翁。jūn cái yǒu yòng qǐ tè ěr,wǒ yì xiāng jiāng chéng lǎo wēng。
骐驎得路即千里,会看拭目天边鸿。qí lín dé lù jí qiān lǐ,huì kàn shì mù tiān biān hóng。

登鹳

李之仪

大河南奔山北走,脐裂天涯懒回首。dà hé nán bēn shān běi zǒu,qí liè tiān yá lǎn huí shǒu。
撞钟击鼓醉横参,恃险英雄骨已朽。zhuàng zhōng jī gǔ zuì héng cān,shì xiǎn yīng xióng gǔ yǐ xiǔ。
岁暮风烟尤可悲,功名白发不相期。suì mù fēng yān yóu kě bēi,gōng míng bái fā bù xiāng qī。
重来好是当晴日,应有鸡群翡翠儿。zhòng lái hǎo shì dāng qíng rì,yīng yǒu jī qún fěi cuì ér。

送郑产

李之仪

酌君白玉杯,送君正黄梅。zhuó jūn bái yù bēi,sòng jūn zhèng huáng méi。
长安风沙眯人眼,君行暂诣黄金台。zhǎng ān fēng shā mī rén yǎn,jūn xíng zàn yì huáng jīn tái。
剧辛已老乐毅去,荆棘平地多龙媒。jù xīn yǐ lǎo lè yì qù,jīng jí píng dì duō lóng méi。
九重深沉四海远,快便谁许参云雷。jiǔ zhòng shēn chén sì hǎi yuǎn,kuài biàn shuí xǔ cān yún léi。
黄金台高不易上,并州雄节几尘埃。huáng jīn tái gāo bù yì shàng,bìng zhōu xióng jié jǐ chén āi。
当时勋业皎白日,馀风表表皆雄才。dāng shí xūn yè jiǎo bái rì,yú fēng biǎo biǎo jiē xióng cái。
龙睛豕腹实异相,肝膈上下罗琼瑰。lóng jīng shǐ fù shí yì xiāng,gān gé shàng xià luó qióng guī。
丹青万物大门婿,妙论尔汝无嫌猜。dān qīng wàn wù dà mén xù,miào lùn ěr rǔ wú xián cāi。
同时舒卷一门盛,将见烈火生寒灰。tóng shí shū juǎn yī mén shèng,jiāng jiàn liè huǒ shēng hán huī。
十年早飞不足叹,青云自此亨途开。shí nián zǎo fēi bù zú tàn,qīng yún zì cǐ hēng tú kāi。
我暂追随极天末,有酒取醉长追陪。wǒ zàn zhuī suí jí tiān mò,yǒu jiǔ qǔ zuì zhǎng zhuī péi。
离亭雨足绿蔽眼,健帆危挂寒风催。lí tíng yǔ zú lǜ bì yǎn,jiàn fān wēi guà hán fēng cuī。
黄金台不知几千尺,劝君窣衣直上首莫回。huáng jīn tái bù zhī jǐ qiān chǐ,quàn jūn sū yī zhí shàng shǒu mò huí。
时和岁丰亦足被君赐,还须远过青山隈。shí hé suì fēng yì zú bèi jūn cì,hái xū yuǎn guò qīng shān wēi。

晚步汴堤始见春色次夜与蔡君

李之仪

昨日行河堤,柳色绿如扫。zuó rì xíng hé dī,liǔ sè lǜ rú sǎo。
只疑晚烟罩寒林,细看始知春已到。zhǐ yí wǎn yān zhào hán lín,xì kàn shǐ zhī chūn yǐ dào。
春来本不与我期,病中蹉却春来时。chūn lái běn bù yǔ wǒ qī,bìng zhōng cuō què chūn lái shí。
尘埃雨过风不起,但见红紫咄咄陵高枝。chén āi yǔ guò fēng bù qǐ,dàn jiàn hóng zǐ duō duō líng gāo zhī。
年年见春随分喜,今年见春略无意。nián nián jiàn chūn suí fēn xǐ,jīn nián jiàn chūn lüè wú yì。
泊然相遇等幻化,况是客愁如梦里。pō rán xiāng yù děng huàn huà,kuàng shì kè chóu rú mèng lǐ。
前年随春入都门,去年探春海上村。qián nián suí chūn rù dōu mén,qù nián tàn chūn hǎi shàng cūn。
今年作客还到此,万里漂浮谁与论。jīn nián zuò kè hái dào cǐ,wàn lǐ piāo fú shuí yǔ lùn。
故人邂逅罗酒樽,白发相逢情更亲。gù rén xiè hòu luó jiǔ zūn,bái fā xiāng féng qíng gèng qīn。
身世崎岖有底急,终日裂脐如归云。shēn shì qí qū yǒu dǐ jí,zhōng rì liè qí rú guī yún。
倚门几夜环连梦,勃窣稚子行逡巡。yǐ mén jǐ yè huán lián mèng,bó sū zhì zi xíng qūn xún。
扁舟早晚东南奔,车马纷纷愁杀人。biǎn zhōu zǎo wǎn dōng nán bēn,chē mǎ fēn fēn chóu shā rén。

送俞叔通归四明

李之仪

终军弃关繻,李斯逐黄犬。zhōng jūn qì guān xū,lǐ sī zhú huáng quǎn。
功名事业自有时,咄嗟所得亦蹇浅。gōng míng shì yè zì yǒu shí,duō jiē suǒ dé yì jiǎn qiǎn。
雷奔电掣千里雨,鱼变为龙如掌反。léi bēn diàn chè qiān lǐ yǔ,yú biàn wèi lóng rú zhǎng fǎn。
侯嬴抱关谁复论,公子感之在一言。hóu yíng bào guān shuí fù lùn,gōng zi gǎn zhī zài yī yán。
担簦屐履遍列国,平揖相印须臾间。dān dēng jī lǚ biàn liè guó,píng yī xiāng yìn xū yú jiān。
箦中不死魏齐困,口中舌在天应旋。zé zhōng bù sǐ wèi qí kùn,kǒu zhōng shé zài tiān yīng xuán。
莫叹髀肉消,休悲釜生鱼。mò tàn bì ròu xiāo,xiū bēi fǔ shēng yú。
挥斥八极神不变,秦人岂识照乘珠。huī chì bā jí shén bù biàn,qín rén qǐ shí zhào chéng zhū。
气吁虹蜺亘天地,有时一笑海可枯。qì xū hóng ní gèn tiān dì,yǒu shí yī xiào hǎi kě kū。
泰山排云天下小,纷纷何足论贤愚。tài shān pái yún tiān xià xiǎo,fēn fēn hé zú lùn xián yú。
得君本如此,君知我无朱。dé jūn běn rú cǐ,jūn zhī wǒ wú zhū。
几年飞鸣共抢榆,长惭瓦砾参璠玙。jǐ nián fēi míng gòng qiǎng yú,zhǎng cán wǎ lì cān fán yú。
都城逾月同朝晡,蹩然别我还旧庐。dōu chéng yú yuè tóng cháo bū,bié rán bié wǒ hái jiù lú。
引君一杯酒,洗君衣上尘。yǐn jūn yī bēi jiǔ,xǐ jūn yī shàng chén。
我歌虽促非酸辛,未忍祝别惟加飧。wǒ gē suī cù fēi suān xīn,wèi rěn zhù bié wéi jiā sūn。
直教探取虎穴子,西来射策黄金门。zhí jiào tàn qǔ hǔ xué zi,xī lái shè cè huáng jīn mén。

次韵孔经甫题剡县史氏竞秀堂

李之仪

天姥迤逦沃州紧,万壑千岩相汲引。tiān lǎo yí lǐ wò zhōu jǐn,wàn hè qiān yán xiāng jí yǐn。
峥嵘不知尽何如,撑突云烟随望陨。zhēng róng bù zhī jǐn hé rú,chēng tū yún yān suí wàng yǔn。
来蹲去伏搏虎豹,上圆下妥蒸芝菌。lái dūn qù fú bó hǔ bào,shàng yuán xià tuǒ zhēng zhī jūn。
溪流萦纡湛寒玉,飞泉滴沥调金轸。xī liú yíng yū zhàn hán yù,fēi quán dī lì diào jīn zhěn。
天造神藏发有时,眼力收罗一朝尽。tiān zào shén cáng fā yǒu shí,yǎn lì shōu luó yī cháo jǐn。
连甍接桷插星斗,槛栏分明嘘老蜃。lián méng jiē jué chā xīng dòu,kǎn lán fēn míng xū lǎo shèn。
薄游曾向画图见,几欲微吟写秋蚓。báo yóu céng xiàng huà tú jiàn,jǐ yù wēi yín xiě qiū yǐn。
登临更想新醅熟,紫蕨堆盘参竹笋。dēng lín gèng xiǎng xīn pēi shú,zǐ jué duī pán cān zhú sǔn。
排坐歌呼来谪仙,落笔篇章陵醉尹。pái zuò gē hū lái zhé xiān,luò bǐ piān zhāng líng zuì yǐn。
晴春雪霁夜月满,此乐谁能计畦畛。qíng chūn xuě jì yè yuè mǎn,cǐ lè shuí néng jì qí zhěn。
到者如行避世村,回首纷纷只堪哂。dào zhě rú xíng bì shì cūn,huí shǒu fēn fēn zhǐ kān shěn。
因君归兴不自持,安得陵风跨苍隼。yīn jūn guī xīng bù zì chí,ān dé líng fēng kuà cāng sǔn。

兼江祥瑛上人能书自以为未工又能诗而求予诗甚勤予以为非所当病也为赋一首勉之使进于道云

李之仪

得句如得仙,悟笔如悟禅。dé jù rú dé xiān,wù bǐ rú wù chán。
弹丸流转即轻举,龙蛇飞动真超然。dàn wán liú zhuǎn jí qīng jǔ,lóng shé fēi dòng zhēn chāo rán。
禅瑛乃醉,我顾惭道玄。chán yīng nǎi zuì,wǒ gù cán dào xuán。
戏将字画当杖拂,与子凭轼相周旋。xì jiāng zì huà dāng zhàng fú,yǔ zi píng shì xiāng zhōu xuán。
笔若运矛槊,手如致裨偏。bǐ ruò yùn máo shuò,shǒu rú zhì bì piān。
眼能援桴鼓,心为制中权。yǎn néng yuán fú gǔ,xīn wèi zhì zhōng quán。
弃捐尺度废绳削,似曲还直非方圆。qì juān chǐ dù fèi shéng xuē,shì qū hái zhí fēi fāng yuán。
适当庖丁善刀后,但见满纸银钩连。shì dāng páo dīng shàn dāo hòu,dàn jiàn mǎn zhǐ yín gōu lián。
心眼手笔俱不用,拟向底处观其全。xīn yǎn shǒu bǐ jù bù yòng,nǐ xiàng dǐ chù guān qí quán。
思量不可到,此地无中边。sī liàng bù kě dào,cǐ dì wú zhōng biān。
政似观澜亭上夜深后,满空白月孤光悬。zhèng shì guān lán tíng shàng yè shēn hòu,mǎn kōng bái yuè gū guāng xuán。