古诗词

金陵怀古二首

李之仪

霜天日晚独沉吟,潮上风来别是音。shuāng tiān rì wǎn dú chén yín,cháo shàng fēng lái bié shì yīn。
恃险战争休想旧,凭高临眺且论今。shì xiǎn zhàn zhēng xiū xiǎng jiù,píng gāo lín tiào qiě lùn jīn。
数声雁蹙千年恨,一片帆惊万里心。shù shēng yàn cù qiān nián hèn,yī piàn fān jīng wàn lǐ xīn。
不是江山解磨折,却应人物自升沉。bù shì jiāng shān jiě mó zhé,què yīng rén wù zì shēng chén。
李之仪

李之仪

李之仪(1038~1117)北宋词人。字端叔,自号姑溪居士、姑溪老农。汉族,沧州无棣(庆云县)人。哲宗元祐初为枢密院编修官,通判原州。元祐末从苏轼于定州幕府,朝夕倡酬。元符中监内香药库,御史石豫参劾他曾为苏轼幕僚,不可以任京官,被停职。徽宗崇宁初提举河东常平。后因得罪权贵蔡京,除名编管太平州(今安徽当涂),后遇赦复官,晚年卜居当涂。著有《姑溪词》一卷、《姑溪居士前集》五十卷和《姑溪题跋》二卷。 李之仪的作品>>

猜您喜欢

四时词拟徐陵用今体次东坡旧韵秋

李之仪

画图展尽潇湘绿,窈窕新词写啼竹。huà tú zhǎn jǐn xiāo xiāng lǜ,yǎo tiǎo xīn cí xiě tí zhú。
薄衾笑拂又经年,已报莎鸡入重屋。báo qīn xiào fú yòu jīng nián,yǐ bào shā jī rù zhòng wū。
渐施帘幕作深扃,时看明河步广庭。jiàn shī lián mù zuò shēn jiōng,shí kàn míng hé bù guǎng tíng。
旋索罗衣防露下,隔墙闻叫侍儿声。xuán suǒ luó yī fáng lù xià,gé qiáng wén jiào shì ér shēng。

四时词拟徐陵用今体次东坡旧韵冬

李之仪

休愿车轮生四角,莫向金樽嫌酒薄。xiū yuàn chē lún shēng sì jiǎo,mò xiàng jīn zūn xián jiǔ báo。
门外风号雁阵低,拥衾同看残灯落。mén wài fēng hào yàn zhèn dī,yōng qīn tóng kàn cán dēng luò。
辘轳敲冻惊栖鸦,睡红笑引燕脂霞。lù lú qiāo dòng jīng qī yā,shuì hóng xiào yǐn yàn zhī xiá。
未拟雕笼问鹦鹉,先投宿酒敌霜花。wèi nǐ diāo lóng wèn yīng wǔ,xiān tóu sù jiǔ dí shuāng huā。

次韵东城所画郭功甫家壁竹木怪石诗

李之仪

大枝凭陵力争出,小干萦纡穿瘦石。dà zhī píng líng lì zhēng chū,xiǎo gàn yíng yū chuān shòu shí。
一杯未釂笔已濡,此理分明来面壁。yī bēi wèi jiào bǐ yǐ rú,cǐ lǐ fēn míng lái miàn bì。
我尝傍观不见画,只见佛祖遭呵骂。wǒ cháng bàng guān bù jiàn huà,zhǐ jiàn fú zǔ zāo hē mà。
人知见画不见人,纷纷岂是知公者。rén zhī jiàn huà bù jiàn rén,fēn fēn qǐ shì zhī gōng zhě。
汗流几案惨无光,忽然到眼如锋铓。hàn liú jǐ àn cǎn wú guāng,hū rán dào yǎn rú fēng máng。
急将两耳掩双手,河海振动电电吼。jí jiāng liǎng ěr yǎn shuāng shǒu,hé hǎi zhèn dòng diàn diàn hǒu。

答吴子友见寄昔与子友同书局以此韵往来人各

李之仪

忆昔榱题杂梁栋,怀璧握珠容抱瓮。yì xī cuī tí zá liáng dòng,huái bì wò zhū róng bào wèng。
大宛天马本不羁,擪耳辕驹援就控。dà wǎn tiān mǎ běn bù jī,yè ěr yuán jū yuán jiù kòng。
捞虾摸蟹力易尽,搏虎擒蛟杀方痛。lāo xiā mō xiè lì yì jǐn,bó hǔ qín jiāo shā fāng tòng。
君时正射晁董策,直把黄金变铅汞。jūn shí zhèng shè cháo dǒng cè,zhí bǎ huáng jīn biàn qiān gǒng。
顾我衰迟特相子,许我过比仪韶凤。gù wǒ shuāi chí tè xiāng zi,xǔ wǒ guò bǐ yí sháo fèng。
回头已数六端午,几向梦中自占梦。huí tóu yǐ shù liù duān wǔ,jǐ xiàng mèng zhōng zì zhàn mèng。
迩来欲述陷肤语,岂谓书词情愈重。ěr lái yù shù xiàn fū yǔ,qǐ wèi shū cí qíng yù zhòng。
琅琅楚虞奏未缺,杳杳燕鸿目频送。láng láng chǔ yú zòu wèi quē,yǎo yǎo yàn hóng mù pín sòng。
壮君已赴宣室召,老来未弃蟭螟动。zhuàng jūn yǐ fù xuān shì zhào,lǎo lái wèi qì jiāo míng dòng。
诗成新月半侵帘,更听楼头角初弄。shī chéng xīn yuè bàn qīn lián,gèng tīng lóu tóu jiǎo chū nòng。

答成都侍其纯父用其韵

李之仪

鹿头关下花深处,竹马曾寻彩衣路。lù tóu guān xià huā shēn chù,zhú mǎ céng xún cǎi yī lù。
虽知梨栗是生涯,人道风烟如鄠杜。suī zhī lí lì shì shēng yá,rén dào fēng yān rú hù dù。
四十年来若断桥,问津无计冷潇潇。sì shí nián lái ruò duàn qiáo,wèn jīn wú jì lěng xiāo xiāo。
一闻此语心先醉,似向江边笋自烧。yī wén cǐ yǔ xīn xiān zuì,shì xiàng jiāng biān sǔn zì shāo。
羡君材器森诸有,宝带垂腰今一叟。xiàn jūn cái qì sēn zhū yǒu,bǎo dài chuí yāo jīn yī sǒu。
未说常开坛上旗,且须再遣云中守。wèi shuō cháng kāi tán shàng qí,qiě xū zài qiǎn yún zhōng shǒu。
从来别驾不谋身,欲作蛾眉会里人。cóng lái bié jià bù móu shēn,yù zuò é méi huì lǐ rén。
本是文殊亲接引,定应见处必逢君。běn shì wén shū qīn jiē yǐn,dìng yīng jiàn chù bì féng jūn。

苏子瞻因胶西赵明叔赋薄薄酒杜孝锡晁尧民黄鲁直从而有作孝锡复以属予意则同也聊以广之

李之仪

薄薄酒,胜茶汤。báo báo jiǔ,shèng chá tāng。
刳麝脐,为有香。kū shè qí,wèi yǒu xiāng。
断尾山鸡避文章,直木先伐甘井竭,谁将列鼎移黄粱。duàn wěi shān jī bì wén zhāng,zhí mù xiān fá gān jǐng jié,shuí jiāng liè dǐng yí huáng liáng。
扬雄草玄反嘲白,曲糵宁非井丹食。yáng xióng cǎo xuán fǎn cháo bái,qū niè níng fēi jǐng dān shí。
却念牛衣儿女心,王郎漫致回天力。què niàn niú yī ér nǚ xīn,wáng láng màn zhì huí tiān lì。
五湖归去弄烟月,伏剑成名空玉雪。wǔ hú guī qù nòng yān yuè,fú jiàn chéng míng kōng yù xuě。
饮薄酒,醉后纷纷亦何有。yǐn báo jiǔ,zuì hòu fēn fēn yì hé yǒu。

苏子瞻因胶西赵明叔赋薄薄酒杜孝锡晁尧民黄鲁直从而有作孝锡复以属予意则同也聊以广之

李之仪

莫厌薄酒薄,莫恶丑妇丑。mò yàn báo jiǔ báo,mò è chǒu fù chǒu。
君不见王寻百万驱虎豹,千兵扫荡同拉朽。jūn bù jiàn wáng xún bǎi wàn qū hǔ bào,qiān bīng sǎo dàng tóng lā xiǔ。
又不见高堂笙歌午夜饮,明日哭声喧正寝。yòu bù jiàn gāo táng shēng gē wǔ yè yǐn,míng rì kū shēng xuān zhèng qǐn。
莫厌薄酒薄,到头一醉亦足乐。mò yàn báo jiǔ báo,dào tóu yī zuì yì zú lè。
莫恶丑妇丑,携子弄孙同白首。mò è chǒu fù chǒu,xié zi nòng sūn tóng bái shǒu。
高飞远走固亦乐,莫救眼前忘时后。gāo fēi yuǎn zǒu gù yì lè,mò jiù yǎn qián wàng shí hòu。

过雨饮临颍何希仲家蒙督诗即席为赠

李之仪

君不见张子房,素书未授抵游侠。jūn bù jiàn zhāng zi fáng,sù shū wèi shòu dǐ yóu xiá。
又不见萧望之,不能碌碌反抱关。yòu bù jiàn xiāo wàng zhī,bù néng lù lù fǎn bào guān。
汉业已成赤松去,杀吾贤傅终感叹。hàn yè yǐ chéng chì sōng qù,shā wú xián fù zhōng gǎn tàn。
乘时致用固不免,要须缯缴无由攀。chéng shí zhì yòng gù bù miǎn,yào xū zēng jiǎo wú yóu pān。
八十钓渭滨,挥旄仗钺兴艰难。bā shí diào wèi bīn,huī máo zhàng yuè xīng jiān nán。
臂鹰上蔡市,复得不可空多言。bì yīng shàng cài shì,fù dé bù kě kōng duō yán。
周倾秦得汉亦起,虎噬鲸吞羝触藩。zhōu qīng qín dé hàn yì qǐ,hǔ shì jīng tūn dī chù fān。
一兴一废竟谁有,要之有数归元元。yī xīng yī fèi jìng shuí yǒu,yào zhī yǒu shù guī yuán yuán。
元元亦何为,与君论子细。yuán yuán yì hé wèi,yǔ jūn lùn zi xì。
须将剧孟作敌国,未信叶公真勇士。xū jiāng jù mèng zuò dí guó,wèi xìn yè gōng zhēn yǒng shì。
窃借声名人自叹,白公枭首方为是。qiè jiè shēng míng rén zì tàn,bái gōng xiāo shǒu fāng wèi shì。
乾旋坤转只等闲,收放仅在毫端耳。qián xuán kūn zhuǎn zhǐ děng xián,shōu fàng jǐn zài háo duān ěr。
何郎目如电,奋髯儿童惊。hé láng mù rú diàn,fèn rán ér tóng jīng。
眼光在酒里,一饮黄河倾。yǎn guāng zài jiǔ lǐ,yī yǐn huáng hé qīng。
不作么么贵公子,横行欲得十万兵。bù zuò me me guì gōng zi,héng xíng yù dé shí wàn bīng。
吾语何郎少卑之,犀有角兮麝有脐。wú yǔ hé láng shǎo bēi zhī,xī yǒu jiǎo xī shè yǒu qí。
果知有累不早计,抑扬毕竟何所之。guǒ zhī yǒu lèi bù zǎo jì,yì yáng bì jìng hé suǒ zhī。
满酌劝君饮,吾语无文章。mǎn zhuó quàn jūn yǐn,wú yǔ wú wén zhāng。
鞭笞六龙驾扶桑,上朝元君陪紫皇。biān chī liù lóng jià fú sāng,shàng cháo yuán jūn péi zǐ huáng。
霞衣玉简须如霜,俯仰八极何茫茫。xiá yī yù jiǎn xū rú shuāng,fǔ yǎng bā jí hé máng máng。
方时与君俱此举,如何烦君暂起舞。fāng shí yǔ jūn jù cǐ jǔ,rú hé fán jūn zàn qǐ wǔ。
舞彻听我歌,我歌端为我辈作。wǔ chè tīng wǒ gē,wǒ gē duān wèi wǒ bèi zuò。
蠢蠢万类随江河,肯同儿女战蜗角,酒酣雨泪挥滂沱。chǔn chǔn wàn lèi suí jiāng hé,kěn tóng ér nǚ zhàn wō jiǎo,jiǔ hān yǔ lèi huī pāng tuó。

正旦日大雪过秀州城外闻乐神踏歌打鼓

李之仪

岁除夜雪一寸许,便觉新年喜气多。suì chú yè xuě yī cùn xǔ,biàn jué xīn nián xǐ qì duō。
大观元年第一日,一番胜事信可歌。dà guān yuán nián dì yī rì,yī fān shèng shì xìn kě gē。
歌不已,鼓声起,漫垄连村如市里。gē bù yǐ,gǔ shēng qǐ,màn lǒng lián cūn rú shì lǐ。
更愿雪深一尺馀,收了去年三尺水。gèng yuàn xuě shēn yī chǐ yú,shōu le qù nián sān chǐ shuǐ。

李之仪

君不见东林木鱼催万指,巾钵纷纷似流水。jūn bù jiàn dōng lín mù yú cuī wàn zhǐ,jīn bō fēn fēn shì liú shuǐ。
银丝百遍连夜具,大解行齑如酒醴。yín sī bǎi biàn lián yè jù,dà jiě xíng jī rú jiǔ lǐ。
又不见亲贤宅中午睡足,花簇春羔炫红绿。yòu bù jiàn qīn xián zhái zhōng wǔ shuì zú,huā cù chūn gāo xuàn hóng lǜ。
一窝随首发犹粗,妖冶均调笑相续。yī wō suí shǒu fā yóu cū,yāo yě jūn diào xiào xiāng xù。
他日何人参智海,研乳磨姜捣椒薤。tā rì hé rén cān zhì hǎi,yán rǔ mó jiāng dǎo jiāo xiè。
便觉庐山落眼中,谁为穷边辄相会。biàn jué lú shān luò yǎn zhōng,shuí wèi qióng biān zhé xiāng huì。
往还断绝惟缄默,暂远荤膻味薝卜。wǎng hái duàn jué wéi jiān mò,zàn yuǎn hūn shān wèi zhān bo。
亲贤胜事不可寻,且向个中求一则。qīn xián shèng shì bù kě xún,qiě xiàng gè zhōng qiú yī zé。

贺李方叔得眉山玉堂赐马公自书券

李之仪

帝闲万马皆天宠,一一尽是真龙种。dì xián wàn mǎ jiē tiān chǒng,yī yī jǐn shì zhēn lóng zhǒng。
欲知志气吞万里,骏意向人耳双竦。yù zhī zhì qì tūn wàn lǐ,jùn yì xiàng rén ěr shuāng sǒng。
翰林下直出玉堂,狨鞍宝辔声琅琅。hàn lín xià zhí chū yù táng,róng ān bǎo pèi shēng láng láng。
传呼一声惊里闬,新向庭中赐骕骦。chuán hū yī shēng jīng lǐ hàn,xīn xiàng tíng zhōng cì sù shuāng。
明年乞得东南守,画舸西河卧载酒。míng nián qǐ dé dōng nán shǒu,huà gě xī hé wò zài jiǔ。
免令此马老江山,故用赠君良独厚。miǎn lìng cǐ mǎ lǎo jiāng shān,gù yòng zèng jūn liáng dú hòu。
怜君从来家苦贫,坐冷儒士喜意新。lián jūn cóng lái jiā kǔ pín,zuò lěng rú shì xǐ yì xīn。
自书券字甚雄伟,作书远报江河人。zì shū quàn zì shén xióng wěi,zuò shū yuǎn bào jiāng hé rén。
翰林好士裴丞相,知君亦负玉堂望。hàn lín hǎo shì péi chéng xiāng,zhī jūn yì fù yù táng wàng。
愿君宝此。yuàn jūn bǎo cǐ。

雨中自瓜步谒宝觉遂约游黄社宝觉遽有仪真之行雨后独往夜分方到泥滑路巇乘步相半

李之仪

梦寝东南游,金山居第一。mèng qǐn dōng nán yóu,jīn shān jū dì yī。
泊船瓜州口,风雨系黑日。pō chuán guā zhōu kǒu,fēng yǔ xì hēi rì。
冒雨访老胡,翛然出萝荜。mào yǔ fǎng lǎo hú,xiāo rán chū luó bì。
壁间十弟子,云是王维笔。bì jiān shí dì zi,yún shì wáng wéi bǐ。
生者今何在,别有一丈室。shēng zhě jīn hé zài,bié yǒu yī zhàng shì。
相期同过之,佳思久披拂。xiāng qī tóng guò zhī,jiā sī jiǔ pī fú。
差池成独往,敢惮泥没膝。chà chí chéng dú wǎng,gǎn dàn ní méi xī。
投鞭望横参,露重衣如湿。tóu biān wàng héng cān,lù zhòng yī rú shī。
方诸湛漏魄,指顾尽纤息。fāng zhū zhàn lòu pò,zhǐ gù jǐn xiān xī。
目眩神为清,壶冰荡肝膈。mù xuàn shén wèi qīng,hú bīng dàng gān gé。
亹亹相问劳,软语皆中律。wěi wěi xiāng wèn láo,ruǎn yǔ jiē zhōng lǜ。
颇怪不预知,有似惊暴客。pǒ guài bù yù zhī,yǒu shì jīng bào kè。
杈牙荐炉红,柔脆修林茁。chā yá jiàn lú hóng,róu cuì xiū lín zhuó。
老泪感陆生,明盘皎霜橘。lǎo lèi gǎn lù shēng,míng pán jiǎo shuāng jú。
木鱼动晓堂,永味固南毕。mù yú dòng xiǎo táng,yǒng wèi gù nán bì。
百年惊枯槁,平日胶在漆。bǎi nián jīng kū gǎo,píng rì jiāo zài qī。
幅巾行此时,岁暮悲蟋蟀。fú jīn xíng cǐ shí,suì mù bēi xī shuài。

金山寄怀秦太虚用建除体

李之仪

建古求亡子,寓意一何疏。jiàn gǔ qiú wáng zi,yù yì yī hé shū。
除道声出师,老将定胡卢。chú dào shēng chū shī,lǎo jiāng dìng hú lú。
满座语更发,谁是囊中珠。mǎn zuò yǔ gèng fā,shuí shì náng zhōng zhū。
平生不少贷,鲜不相谓迂。píng shēng bù shǎo dài,xiān bù xiāng wèi yū。
定分固有来,跛鳖参乘驹。dìng fēn gù yǒu lái,bǒ biē cān chéng jū。
执别才几日,眷眷瞻云衢。zhí bié cái jǐ rì,juàn juàn zhān yún qú。
破碎物役尔,此理君何如。pò suì wù yì ěr,cǐ lǐ jūn hé rú。
危步上杰观,畴昔相携扶。wēi bù shàng jié guān,chóu xī xiāng xié fú。
成兹尘外趋,感慨反不舒。chéng zī chén wài qū,gǎn kǎi fǎn bù shū。
收我漏尽景,课君种树书。shōu wǒ lòu jǐn jǐng,kè jūn zhǒng shù shū。
开山一百里,玉粒随香菹。kāi shān yī bǎi lǐ,yù lì suí xiāng jū。
闭口不复语,早晚同归与。bì kǒu bù fù yǔ,zǎo wǎn tóng guī yǔ。

毗陵西城楼感怀

李之仪

平皋已春风,昨夜犹繁霜。píng gāo yǐ chūn fēng,zuó yè yóu fán shuāng。
倦客惊节物,游子思故乡。juàn kè jīng jié wù,yóu zi sī gù xiāng。
楼高白日促,远目空悲凉。lóu gāo bái rì cù,yuǎn mù kōng bēi liáng。
愿言平生欢,各在天一方。yuàn yán píng shēng huān,gè zài tiān yī fāng。
溯游不可从,山川阻且长。sù yóu bù kě cóng,shān chuān zǔ qiě zhǎng。
安得一樽酒,咿哑共深堂。ān dé yī zūn jiǔ,yī yǎ gòng shēn táng。
孤怀昔萧屑,壮志犹激昂。gū huái xī xiāo xiè,zhuàng zhì yóu jī áng。
无阶际玄护,尚期梦池塘。wú jiē jì xuán hù,shàng qī mèng chí táng。
饥鹰在千里,怒鬣存三湘。jī yīng zài qiān lǐ,nù liè cún sān xiāng。
寒鸦似相求,依依度斜阳。hán yā shì xiāng qiú,yī yī dù xié yáng。

秦太虚寄书云想君在毗陵广坐中白眼望青天也因录此语为寄兼简诸君

李之仪

白眼望青天,我乃厌多酒。bái yǎn wàng qīng tiān,wǒ nǎi yàn duō jiǔ。
秦郎才语新,高低秀蜀柳。qín láng cái yǔ xīn,gāo dī xiù shǔ liǔ。
春风昨夜来,传书自江口。chūn fēng zuó yè lái,chuán shū zì jiāng kǒu。
固为愁水光,物物惭我丑。gù wèi chóu shuǐ guāng,wù wù cán wǒ chǒu。
归程无日多,僧窗不惊帚。guī chéng wú rì duō,sēng chuāng bù jīng zhǒu。
投怀二三子,自许口不朽。tóu huái èr sān zi,zì xǔ kǒu bù xiǔ。
笑言忌有累,盏斝来所有。xiào yán jì yǒu lèi,zhǎn jiǎ lái suǒ yǒu。
莫问夜如何,为君专一斗。mò wèn yè rú hé,wèi jūn zhuān yī dòu。