古诗词

点绛唇

刘基

云淡秋霄,夜寒月过轩窗囧。yún dàn qiū xiāo,yè hán yuè guò xuān chuāng jiǒng。
雁声相应。yàn shēng xiāng yīng。
人语长廊静。rén yǔ zhǎng láng jìng。
欲寄离情,梦短天涯永。yù jì lí qíng,mèng duǎn tiān yá yǒng。
休临镜,舞鸾孤影,怕见菱花冷。xiū lín jìng,wǔ luán gū yǐng,pà jiàn líng huā lěng。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

生查子·集句

刘基

思君君未归,向夕千愁起。sī jūn jūn wèi guī,xiàng xī qiān chóu qǐ。
两泪忽成行,滴滴空阶里。liǎng lèi hū chéng xíng,dī dī kōng jiē lǐ。
垂柳覆金堤,蕙草生闲地。chuí liǔ fù jīn dī,huì cǎo shēng xián dì。
少壮莫轻年,白日如流水。shǎo zhuàng mò qīng nián,bái rì rú liú shuǐ。

生查子·集句

刘基

愁多梦不成,坐对银釭晓。chóu duō mèng bù chéng,zuò duì yín gāng xiǎo。
轻袖拂花妆,惊起双栖鸟。qīng xiù fú huā zhuāng,jīng qǐ shuāng qī niǎo。
出户独彷徨,烟里看鸿小。chū hù dú páng huáng,yān lǐ kàn hóng xiǎo。
日下四山阴,转转伤怀抱。rì xià sì shān yīn,zhuǎn zhuǎn shāng huái bào。

浣溪沙·即景

刘基

语燕鸣鸠白昼长,黄蜂紫蝶草花香。yǔ yàn míng jiū bái zhòu zhǎng,huáng fēng zǐ dié cǎo huā xiāng。
沧江依旧绕斜阳。cāng jiāng yī jiù rào xié yáng。
泛水浮萍随处满,舞风轻絮霎时狂。fàn shuǐ fú píng suí chù mǎn,wǔ fēng qīng xù shà shí kuáng。
清和院宇麦秋凉。qīng hé yuàn yǔ mài qiū liáng。

青门引·晚春

刘基

数点松梢雨,还被晚风吹住。shù diǎn sōng shāo yǔ,hái bèi wǎn fēng chuī zhù。
兔葵燕麦几家春,残花断柳,难记旧游处。tù kuí yàn mài jǐ jiā chūn,cán huā duàn liǔ,nán jì jiù yóu chù。
斜阳满目空凝伫,鬓影三千缕。xié yáng mǎn mù kōng níng zhù,bìn yǐng sān qiān lǚ。
是他枝上,蜂蝶纷纷,带取韶华去。shì tā zhī shàng,fēng dié fēn fēn,dài qǔ sháo huá qù。

贺新郎·愁思

刘基

碧秀天涯草。bì xiù tiān yá cǎo。
怨王孙、雕轮去远,王骢嘶老。yuàn wáng sūn diāo lún qù yuǎn,wáng cōng sī lǎo。
风雨馀春无寻处,絮乱花飞梦杳。fēng yǔ yú chūn wú xún chù,xù luàn huā fēi mèng yǎo。
断魂与、行云萦绕。duàn hún yǔ xíng yún yíng rào。
赤水珠沉迷象罔,暗尘深、不见长安道。chì shuǐ zhū chén mí xiàng wǎng,àn chén shēn bù jiàn zhǎng ān dào。
今夜月,为谁好。jīn yè yuè,wèi shuí hǎo。
他乡事事伤怀抱。tā xiāng shì shì shāng huái bào。
更那堪、荒烟暝霭,晚虹斜照。gèng nà kān huāng yān míng ǎi,wǎn hóng xié zhào。
千里关山劳回首,苔径残残红未扫。qiān lǐ guān shān láo huí shǒu,tái jìng cán cán hóng wèi sǎo。
又恐怕、梧桐秋早。yòu kǒng pà wú tóng qiū zǎo。
王母宫中青鸟使,想归来、巳近蓬莱岛。wáng mǔ gōng zhōng qīng niǎo shǐ,xiǎng guī lái sì jìn péng lái dǎo。
竹叶酒,且倾倒。zhú yè jiǔ,qiě qīng dào。

如梦令

刘基

莺啄垂圆黄透,蜂抱碎芳红皱。yīng zhuó chuí yuán huáng tòu,fēng bào suì fāng hóng zhòu。
睡起北窗风,浓绿满庭如酒。shuì qǐ běi chuāng fēng,nóng lǜ mǎn tíng rú jiǔ。
回首,回首,想见那人消瘦。huí shǒu,huí shǒu,xiǎng jiàn nà rén xiāo shòu。

渔父词五首

刘基

采石矶头煮酒香,长干桥畔柳阴凉。cǎi shí jī tóu zhǔ jiǔ xiāng,zhǎng gàn qiáo pàn liǔ yīn liáng。
歌欸乃,濯沧浪,来往烟波送夕阳。gē āi nǎi,zhuó cāng làng,lái wǎng yān bō sòng xī yáng。

渔父词五首

刘基

白鹭洲边好月明,赏心亭下暮潮平。bái lù zhōu biān hǎo yuè míng,shǎng xīn tíng xià mù cháo píng。
红米饭,紫莼羹,自是无愁过一生。hóng mǐ fàn,zǐ chún gēng,zì shì wú chóu guò yī shēng。

渔父词五首

刘基

江花江草雨悠悠,随意东西懒即休。jiāng huā jiāng cǎo yǔ yōu yōu,suí yì dōng xī lǎn jí xiū。
黄犬恨,绿珠愁,定应不上钓鱼舟。huáng quǎn hèn,lǜ zhū chóu,dìng yīng bù shàng diào yú zhōu。

渔父词五首

刘基

钓得鳊鱼不卖钱,瓷瓯引满看青天。diào dé biān yú bù mài qián,cí ōu yǐn mǎn kàn qīng tiān。
芳树下,夕阳边,睡觉芦花雪满船。fāng shù xià,xī yáng biān,shuì jué lú huā xuě mǎn chuán。

渔父词五首

刘基

朝辞蓼渚暮芦江,自有沙鸥伴醉翁。cháo cí liǎo zhǔ mù lú jiāng,zì yǒu shā ōu bàn zuì wēng。
尘世里,一浮萍,不著羊裘动客星。chén shì lǐ,yī fú píng,bù zhù yáng qiú dòng kè xīng。

眼儿媚

刘基

芳草帘栊夕阳红,莺语绿阴中。fāng cǎo lián lóng xī yáng hóng,yīng yǔ lǜ yīn zhōng。
王孙何处,碧云千里,青鸟无踪。wáng sūn hé chù,bì yún qiān lǐ,qīng niǎo wú zōng。
玉笙吹落天边月,离恨满西风。yù shēng chuī luò tiān biān yuè,lí hèn mǎn xī fēng。
忍将清泪,化为零雨,滴在兰丛。rěn jiāng qīng lèi,huà wèi líng yǔ,dī zài lán cóng。

虞美人

刘基

红榴花下宜男草,色与人俱好。hóng liú huā xià yí nán cǎo,sè yǔ rén jù hǎo。
佳人重色爱新花,只恐东风渐急、夕阳斜。jiā rén zhòng sè ài xīn huā,zhǐ kǒng dōng fēng jiàn jí xī yáng xié。
岂知浮艳难长久,看见花枝瘦。qǐ zhī fú yàn nán zhǎng jiǔ,kàn jiàn huā zhī shòu。
琐窗晨启怨花空,不觉玉颜憔悴、减春红。suǒ chuāng chén qǐ yuàn huā kōng,bù jué yù yán qiáo cuì jiǎn chūn hóng。

玉漏迟·初夏

刘基

海榴花似火,看看又见,麦秋时候。hǎi liú huā shì huǒ,kàn kàn yòu jiàn,mài qiū shí hòu。
枝上鸣蜩,断续一庭金奏。zhī shàng míng tiáo,duàn xù yī tíng jīn zòu。
翠沼风漪未定,看叶底、明珠圆溜。cuì zhǎo fēng yī wèi dìng,kàn yè dǐ míng zhū yuán liū。
苔径黝,虾须挂处,有人消瘦。tái jìng yǒu,xiā xū guà chù,yǒu rén xiāo shòu。
缅想那日欢娱,是鸿雁来初,芙蓉开后。miǎn xiǎng nà rì huān yú,shì hóng yàn lái chū,fú róng kāi hòu。
蔓草青芜,但觉暗愁依旧。màn cǎo qīng wú,dàn jué àn chóu yī jiù。
欲把相思寄与,雾烟惨、不堪回首。yù bǎ xiāng sī jì yǔ,wù yān cǎn bù kān huí shǒu。
凝望久,寒鸦自啼疏柳。níng wàng jiǔ,hán yā zì tí shū liǔ。

踏莎行

刘基

破暖轻风,做寒细雨,冥冥飞过空江去。pò nuǎn qīng fēng,zuò hán xì yǔ,míng míng fēi guò kōng jiāng qù。
客中无物可消愁,绿阴满院黄莺语。kè zhōng wú wù kě xiāo chóu,lǜ yīn mǎn yuàn huáng yīng yǔ。
琴断朱弦,香销翠缕,连天碧草人何处。qín duàn zhū xián,xiāng xiāo cuì lǚ,lián tiān bì cǎo rén hé chù。
欲乘斜日望长安,伤心烟浪迷南浦。yù chéng xié rì wàng zhǎng ān,shāng xīn yān làng mí nán pǔ。