古诗词

蓦山溪

刘基

檐铃风过,昵昵闺中语。yán líng fēng guò,nì nì guī zhōng yǔ。
月上海东峰,冷光浸、澄清玉宇。yuè shàng hǎi dōng fēng,lěng guāng jìn chéng qīng yù yǔ。
幽人此际,轻步绕回廊;蛙鸣沼,鸦翻树,露滴松梢雨。yōu rén cǐ jì,qīng bù rào huí láng;wā míng zhǎo,yā fān shù,lù dī sōng shāo yǔ。
芦花粗老,也学杨花絮。lú huā cū lǎo,yě xué yáng huā xù。
衮衮趁流尘,半沾泥、半飘陌路。gǔn gǔn chèn liú chén,bàn zhān ní bàn piāo mò lù。
不须看觑,且自买芳尊;巴觎曲,婆娑舞,醉饮朝还暮。bù xū kàn qù,qiě zì mǎi fāng zūn;bā yú qū,pó suō wǔ,zuì yǐn cháo hái mù。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

次韵和谦上人秋兴七首

刘基

绣幕香帏隐日华,金鞍玉辔巧矜夸。xiù mù xiāng wéi yǐn rì huá,jīn ān yù pèi qiǎo jīn kuā。
深山雾雨貙生虎,大海波涛虺作蛇。shēn shān wù yǔ chū shēng hǔ,dà hǎi bō tāo huī zuò shé。
朴樕有枝寒集鹊,梧桐无叶夜啼鸦。pǔ sù yǒu zhī hán jí què,wú tóng wú yè yè tí yā。
凉风袅袅吹游子,何处松楸是汝家。liáng fēng niǎo niǎo chuī yóu zi,hé chù sōng qiū shì rǔ jiā。

次韵和谦上人秋兴七首

刘基

故乡知巳不曾逢,满目云山恨万重。gù xiāng zhī sì bù céng féng,mǎn mù yún shān hèn wàn zhòng。
斥堠霜清寒夜柝,谯楼风急晓城钟。chì hòu shuāng qīng hán yè tuò,qiáo lóu fēng jí xiǎo chéng zhōng。
此时绕树怜乌鹊,异县携家想駏蛩。cǐ shí rào shù lián wū què,yì xiàn xié jiā xiǎng jù qióng。
独向晴檐问梅蕊,数枝和雪为谁容。dú xiàng qíng yán wèn méi ruǐ,shù zhī hé xuě wèi shuí róng。

次韵和谦上人秋兴七首

刘基

江上悲风起白波,山中芳草柰愁何。jiāng shàng bēi fēng qǐ bái bō,shān zhōng fāng cǎo nài chóu hé。
紫菱青荇鲛人舞,翠藟苍藤木客歌。zǐ líng qīng xìng jiāo rén wǔ,cuì lěi cāng téng mù kè gē。
旷野烟尘迷虎兕,长亭泥泞没骊騧。kuàng yě yān chén mí hǔ sì,zhǎng tíng ní nìng méi lí guā。
浊河日夜东流去,肠断霓旌影馺娑。zhuó hé rì yè dōng liú qù,cháng duàn ní jīng yǐng sà suō。

为黄元徽题画松

刘基

黄子宅边松十寻,两株相倚自成林。huáng zi zhái biān sōng shí xún,liǎng zhū xiāng yǐ zì chéng lín。
半空鸾凤翻清影,长日笙竽奏好音。bàn kōng luán fèng fān qīng yǐng,zhǎng rì shēng yú zòu hǎo yīn。
岂但茯苓能却老,更有琥珀可安心。qǐ dàn fú líng néng què lǎo,gèng yǒu hǔ pò kě ān xīn。
风尘澒洞还相忆,写挂高轩恨最深。fēng chén hòng dòng hái xiāng yì,xiě guà gāo xuān hèn zuì shēn。

秋感

刘基

日白天青木叶凋,云山漫漫故乡遥。rì bái tiān qīng mù yè diāo,yún shān màn màn gù xiāng yáo。
石床坠露珠光动,碧砌幽花玉色销。shí chuáng zhuì lù zhū guāng dòng,bì qì yōu huā yù sè xiāo。
十载故人俱土壤,五更归梦负渔樵。shí zài gù rén jù tǔ rǎng,wǔ gèng guī mèng fù yú qiáo。
怀来忆往成惆怅,蔓草羁虫对寂寥。huái lái yì wǎng chéng chóu chàng,màn cǎo jī chóng duì jì liáo。

悼废圃残菊

刘基

旧菊将芜尚有根,高秋相顾耿无言。jiù jú jiāng wú shàng yǒu gēn,gāo qiū xiāng gù gěng wú yán。
芳心不共青莎死,生态犹欺白露繁。fāng xīn bù gòng qīng shā sǐ,shēng tài yóu qī bái lù fán。
要待灵均餐落蕊,从教元亮耻空尊。yào dài líng jūn cān luò ruǐ,cóng jiào yuán liàng chǐ kōng zūn。
何人解识凄凉意,分付寒螀仔细论。hé rén jiě shí qī liáng yì,fēn fù hán jiāng zǎi xì lùn。

侍宴钟山应制

刘基

清和天气雨晴时,翠麦黄花夹路岐。qīng hé tiān qì yǔ qíng shí,cuì mài huáng huā jiā lù qí。
万里玉关驰露布,九霄金阙绚云旗。wàn lǐ yù guān chí lù bù,jiǔ xiāo jīn quē xuàn yún qí。
龙文騕袅骖鸾辂,马乳蒲萄入羽卮。lóng wén yǎo niǎo cān luán lù,mǎ rǔ pú táo rù yǔ zhī。
衰老自惭无补报,叨陪仪凤侍瑶池。shuāi lǎo zì cán wú bǔ bào,dāo péi yí fèng shì yáo chí。

题李息斋墨竹

刘基

李侯貌出苍筤竹,叶上湘妃泪未干。lǐ hóu mào chū cāng láng zhú,yè shàng xiāng fēi lèi wèi gàn。
烟雨昼迷丹鸑鷟,霜风秋劲碧琅玕。yān yǔ zhòu mí dān yuè zhuó,shuāng fēng qiū jìn bì láng gān。
修茎拟截伶伦管,和气潜驱嶰谷寒。xiū jīng nǐ jié líng lún guǎn,hé qì qián qū xiè gǔ hán。
此意只令谁赏识,高堂素壁静时看。cǐ yì zhǐ lìng shuí shǎng shí,gāo táng sù bì jìng shí kàn。

云门寺作

刘基

若耶溪头过新雨,云门寺前芳草长。ruò yé xī tóu guò xīn yǔ,yún mén sì qián fāng cǎo zhǎng。
好将薜荔纫衣带,更取辛荑结佩纕。hǎo jiāng bì lì rèn yī dài,gèng qǔ xīn tí jié pèi rǎng。
绿鬓朱颜非昔日,茂林修竹是他乡。lǜ bìn zhū yán fēi xī rì,mào lín xiū zhú shì tā xiāng。
东风且莫吹花尽,远客伤春易断肠。dōng fēng qiě mò chuī huā jǐn,yuǎn kè shāng chūn yì duàn cháng。

次韵和朱伯言自云门之天衣途中作

刘基

即看梅蕊发江南,渐见柔乘可浴蚕。jí kàn méi ruǐ fā jiāng nán,jiàn jiàn róu chéng kě yù cán。
日铸雨馀峰似髻,云门烟合树和蓝。rì zhù yǔ yú fēng shì jì,yún mén yān hé shù hé lán。
青猿不避游人过,碧涧能消宿酒酣。qīng yuán bù bì yóu rén guò,bì jiàn néng xiāo sù jiǔ hān。
况有山僧颇解事,何妨聊驻使君骖。kuàng yǒu shān sēng pǒ jiě shì,hé fáng liáo zhù shǐ jūn cān。

送陈子晟省亲归连江

刘基

连江此去三千里,彩服趋庭及早春。lián jiāng cǐ qù sān qiān lǐ,cǎi fú qū tíng jí zǎo chūn。
闽岭白云迎马首,建溪碧水涣龙鳞。mǐn lǐng bái yún yíng mǎ shǒu,jiàn xī bì shuǐ huàn lóng lín。
题桥兔颖留南徼,恋阙丹心照北辰。tí qiáo tù yǐng liú nán jiǎo,liàn quē dān xīn zhào běi chén。
鹤发正须三釜养,凤城雨露四时新。hè fā zhèng xū sān fǔ yǎng,fèng chéng yǔ lù sì shí xīn。

送黄生涖祀福建

刘基

九重发政怀川岳,使者承宣下紫宸。jiǔ zhòng fā zhèng huái chuān yuè,shǐ zhě chéng xuān xià zǐ chén。
王瓒黄流敷帝泽,碧鸡金马出神珍。wáng zàn huáng liú fū dì zé,bì jī jīn mǎ chū shén zhēn。
风清五岭烟霞肃,春到三山雨露匀。fēng qīng wǔ lǐng yān xiá sù,chūn dào sān shān yǔ lù yún。
归路武夷溪九曲,棠梨花映绿杨津。guī lù wǔ yí xī jiǔ qū,táng lí huā yìng lǜ yáng jīn。

即事

刘基

春半馀寒似暮秋,掩门高坐日悠悠。chūn bàn yú hán shì mù qiū,yǎn mén gāo zuò rì yōu yōu。
树头独立知风鹊,屋角双鸣唤雨鸠。shù tóu dú lì zhī fēng què,wū jiǎo shuāng míng huàn yǔ jiū。
芳意自随流水逝,华年不为老人留。fāng yì zì suí liú shuǐ shì,huá nián bù wèi lǎo rén liú。
浮花冶叶休相笑,自古英贤总一沤。fú huā yě yè xiū xiāng xiào,zì gǔ yīng xián zǒng yī ōu。

即事

刘基

千林摇落暮天寒,短景经檐岁序残。qiān lín yáo luò mù tiān hán,duǎn jǐng jīng yán suì xù cán。
口舌得官齐虏易,膏肓致疾上医难。kǒu shé dé guān qí lǔ yì,gāo huāng zhì jí shàng yī nán。
无根荒蔓风飘急,阅世松乔气厚蟠。wú gēn huāng màn fēng piāo jí,yuè shì sōng qiáo qì hòu pán。
鸿雁随阳经远道,帛书何日到长安?hóng yàn suí yáng jīng yuǎn dào,bó shū hé rì dào zhǎng ān?

遣兴

刘基

江上潮来风卷沙,城头毕逋乌尾讹。jiāng shàng cháo lái fēng juǎn shā,chéng tóu bì bū wū wěi é。
燕泥半湿昨夜雨,蛛网忽粘何处花。yàn ní bàn shī zuó yè yǔ,zhū wǎng hū zhān hé chù huā。
孤坐日月自闲暇,出门岐路空交加。gū zuò rì yuè zì xián xiá,chū mén qí lù kōng jiāo jiā。
漫将白发对芳草,目送去鸿天一涯。màn jiāng bái fā duì fāng cǎo,mù sòng qù hóng tiān yī yá。