古诗词

江神子

刘基

丝丝纤雨织黄昏,掩衡门,黯消魂。sī sī xiān yǔ zhī huáng hūn,yǎn héng mén,àn xiāo hún。
赢得满头华发,照乾坤。yíng dé mǎn tóu huá fā,zhào qián kūn。
天上神仙三岛外,空虎豹,守重阍。tiān shàng shén xiān sān dǎo wài,kōng hǔ bào,shǒu zhòng hūn。
河林落日隐昆仑,望中原,杳漫漫。hé lín luò rì yǐn kūn lún,wàng zhōng yuán,yǎo màn màn。
白苇青蒿,无处著啼猿。bái wěi qīng hāo,wú chù zhù tí yuán。
凤去不来箫管咽,心里事,共谁论。fèng qù bù lái xiāo guǎn yàn,xīn lǐ shì,gòng shuí lùn。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

春兴七首

刘基

会稽南镇夏王封,蔽日腾空紫翠重。huì jī nán zhèn xià wáng fēng,bì rì téng kōng zǐ cuì zhòng。
阴洞烟霞辉草木,古祠风雨出蛟龙。yīn dòng yān xiá huī cǎo mù,gǔ cí fēng yǔ chū jiāo lóng。
玄夷此日归何处,玉简他年岂再逢。xuán yí cǐ rì guī hé chù,yù jiǎn tā nián qǐ zài féng。
安得普夫休战伐,不令竹箭困输供。ān dé pǔ fū xiū zhàn fá,bù lìng zhú jiàn kùn shū gōng。

春兴七首

刘基

卧龙山奠越王都,群水南来入镜湖。wò lóng shān diàn yuè wáng dōu,qún shuǐ nán lái rù jìng hú。
苦怪桑田非旧迹,还惊雉堞是新图。kǔ guài sāng tián fēi jiù jì,hái jīng zhì dié shì xīn tú。
白波翠霭浮天际,绿树青莎到海隅。bái bō cuì ǎi fú tiān jì,lǜ shù qīng shā dào hǎi yú。
便欲投身归钓艇,不知何处有莼鲈。biàn yù tóu shēn guī diào tǐng,bù zhī hé chù yǒu chún lú。

春兴七首

刘基

深春积雨感年芳,暮馆轻寒透客裳。shēn chūn jī yǔ gǎn nián fāng,mù guǎn qīng hán tòu kè shang。
翠柳条柔先改色,紫兰花冷不飘香。cuì liǔ tiáo róu xiān gǎi sè,zǐ lán huā lěng bù piāo xiāng。
山中虎豹人烟少,海上楼台蜃气长。shān zhōng hǔ bào rén yān shǎo,hǎi shàng lóu tái shèn qì zhǎng。
燕子新来畏沾湿,一双相对立空梁。yàn zi xīn lái wèi zhān shī,yī shuāng xiāng duì lì kōng liáng。

春兴七首

刘基

忆昔江南未起兵,吴山越水共知名。yì xī jiāng nán wèi qǐ bīng,wú shān yuè shuǐ gòng zhī míng。
蘋萍日暖游鱼出,桃李风和乳燕鸣。píng píng rì nuǎn yóu yú chū,táo lǐ fēng hé rǔ yàn míng。
紫陌尘埃嘶步景,画船歌管列倾城。zǐ mò chén āi sī bù jǐng,huà chuán gē guǎn liè qīng chéng。
于今征戍诛求尽,翻对莺花百感生。yú jīn zhēng shù zhū qiú jǐn,fān duì yīng huā bǎi gǎn shēng。

为贾性之题山水图

刘基

不见唐朝王右丞,世间画史少知名。bù jiàn táng cháo wáng yòu chéng,shì jiān huà shǐ shǎo zhī míng。
何人貌得烟雨意,静听如闻风水声。hé rén mào dé yān yǔ yì,jìng tīng rú wén fēng shuǐ shēng。
远岫带云才隐约,斜阳秋树却分明。yuǎn xiù dài yún cái yǐn yuē,xié yáng qiū shù què fēn míng。
清泉素石堪乘兴,欲买扁舟过此生。qīng quán sù shí kān chéng xīng,yù mǎi biǎn zhōu guò cǐ shēng。

题雪竹图

刘基

雪压江边修竹林,沅湘晚色起愁阴。xuě yā jiāng biān xiū zhú lín,yuán xiāng wǎn sè qǐ chóu yīn。
川光荡漾空清阔,山气玲珑太白深。chuān guāng dàng yàng kōng qīng kuò,shān qì líng lóng tài bái shēn。
未得稍云邀凤宿,可能映水学龙吟。wèi dé shāo yún yāo fèng sù,kě néng yìng shuǐ xué lóng yín。
无人谷里吹春律,直节虚中恐不禁。wú rén gǔ lǐ chuī chūn lǜ,zhí jié xū zhōng kǒng bù jìn。

题修竹图

刘基

九疑山下湘江畔,多少筼筜覆碧湍。jiǔ yí shān xià xiāng jiāng pàn,duō shǎo yún dāng fù bì tuān。
自有清阴堪解愠,也能结实待栖鸾。zì yǒu qīng yīn kān jiě yùn,yě néng jié shí dài qī luán。
蒙蒙暖翠晨烟洽,颗颗明珠夕露漙。méng méng nuǎn cuì chén yān qià,kē kē míng zhū xī lù tuán。
长日焚香对图画,青冥风雨共凄寒。zhǎng rì fén xiāng duì tú huà,qīng míng fēng yǔ gòng qī hán。

题画蒲萄卷子

刘基

西域蒲萄也自奇,画图惊见墨淋漓。xī yù pú táo yě zì qí,huà tú jīng jiàn mò lín lí。
迎风翠羽憣憣动,带露玄珠纂纂垂。yíng fēng cuì yǔ fān fān dòng,dài lù xuán zhū zuǎn zuǎn chuí。
此日散愁思酿酒,几回病渴想如饴。cǐ rì sàn chóu sī niàng jiǔ,jǐ huí bìng kě xiǎng rú yí。
春窗隐几成幽梦,应共张骞到郅支。chūn chuāng yǐn jǐ chéng yōu mèng,yīng gòng zhāng qiān dào zhì zhī。

萧山山行

刘基

积雨今朝天气佳,山亭晓色上林花。jī yǔ jīn cháo tiān qì jiā,shān tíng xiǎo sè shàng lín huā。
未须汗漫思身世,且可逍遥玩物华。wèi xū hàn màn sī shēn shì,qiě kě xiāo yáo wán wù huá。
偶值断桥妨去路,却随修竹到邻家。ǒu zhí duàn qiáo fáng qù lù,què suí xiū zhú dào lín jiā。
篱边野鸭惊人过,拨剌飞鸣落远沙。lí biān yě yā jīng rén guò,bō lá fēi míng luò yuǎn shā。

萧山任氏山堂

刘基

新堂结构倚岩阿,地僻无哗乐事多。xīn táng jié gòu yǐ yán ā,dì pì wú huā lè shì duō。
日上黄鹂鸣翠竹,雨馀红鲤跃清波。rì shàng huáng lí míng cuì zhú,yǔ yú hóng lǐ yuè qīng bō。
消除暑气凭松柏,舒卷烟岚任薜萝。xiāo chú shǔ qì píng sōng bǎi,shū juǎn yān lán rèn bì luó。
珍重主人能爱客,衰颜聊复为君酡。zhēn zhòng zhǔ rén néng ài kè,shuāi yán liáo fù wèi jūn tuó。

以纨扇赠奎上人并寄以诗

刘基

新裁纨扇如圆月,寄与灵峰奎上人。xīn cái wán shàn rú yuán yuè,jì yǔ líng fēng kuí shàng rén。
不共青蒲争巧拙,好将白氎伴清新。bù gòng qīng pú zhēng qiǎo zhuō,hǎo jiāng bái dié bàn qīng xīn。
董心炎暑谁能敌,应手凉风自有神。dǒng xīn yán shǔ shuí néng dí,yīng shǒu liáng fēng zì yǒu shén。
莫怨秋来藏箧笥,明年朱夏更相亲。mò yuàn qiū lái cáng qiè sì,míng nián zhū xià gèng xiāng qīn。

灵峰寺栖云楼

刘基

灵峰之中楼倚山,山云日夕栖其间。líng fēng zhī zhōng lóu yǐ shān,shān yún rì xī qī qí jiān。
九霄雨露随高下,六月风雷送往还。jiǔ xiāo yǔ lù suí gāo xià,liù yuè fēng léi sòng wǎng hái。
青嶂晓光浮藻棁,银河夜气湿松关。qīng zhàng xiǎo guāng fú zǎo zhuō,yín hé yè qì shī sōng guān。
天台向上无多路,鹫岭烟霞此可攀。tiān tái xiàng shàng wú duō lù,jiù lǐng yān xiá cǐ kě pān。

题瑞上人山水图

刘基

上人性僻耽山水,应是王维第二身。shàng rén xìng pì dān shān shuǐ,yīng shì wáng wéi dì èr shēn。
兰渚流觞新到越,蓝田别业旧通秦。lán zhǔ liú shāng xīn dào yuè,lán tián bié yè jiù tōng qín。
驱驰翰墨回龙虎,簸美风雷感鬼神。qū chí hàn mò huí lóng hǔ,bǒ měi fēng léi gǎn guǐ shén。
羁旅相逢聊自慰,莫思天地有烟尘。jī lǚ xiāng féng liáo zì wèi,mò sī tiān dì yǒu yān chén。

普济寺遣怀

刘基

江上西风一叶黄,莎鸡络纬满丛篁。jiāng shàng xī fēng yī yè huáng,shā jī luò wěi mǎn cóng huáng。
物华乘兴看都好,时序逢愁速不妨。wù huá chéng xīng kàn dōu hǎo,shí xù féng chóu sù bù fáng。
露下星河光潋滟,月明岩谷气清凉。lù xià xīng hé guāng liàn yàn,yuè míng yán gǔ qì qīng liáng。
愿闻四海销兵甲,早种梧桐待凤凰。yuàn wén sì hǎi xiāo bīng jiǎ,zǎo zhǒng wú tóng dài fèng huáng。

崇福寺俦上人看山楼

刘基

为爱山中世事疏,看山终日坐茅庐。wèi ài shān zhōng shì shì shū,kàn shān zhōng rì zuò máo lú。
林花涧草香无际,翠壁丹崖锦不如。lín huā jiàn cǎo xiāng wú jì,cuì bì dān yá jǐn bù rú。
禹穴风雷翻石鹞,耶溪波浪动金鱼。yǔ xué fēng léi fān shí yào,yé xī bō làng dòng jīn yú。
此时应悟幽栖乐,底用凌云献子虚。cǐ shí yīng wù yōu qī lè,dǐ yòng líng yún xiàn zi xū。