古诗词

七言古风寄题薛公尉氏逍遥阁兼送伯成知县宣德解印当涂直书民言耳非所谓诗也

李之仪

长身少髯复多骨,忆在儿时获相识。zhǎng shēn shǎo rán fù duō gǔ,yì zài ér shí huò xiāng shí。
满朝善类推老成,乡曲名流诵才德。mǎn cháo shàn lèi tuī lǎo chéng,xiāng qū míng liú sòng cái dé。
尔来契阔四十年,停鸾峙鹄欣相传。ěr lái qì kuò sì shí nián,tíng luán zhì gǔ xīn xiāng chuán。
我方却归不自得,但觉和气如春天。wǒ fāng què guī bù zì dé,dàn jué hé qì rú chūn tiān。
往日朝门炙可热,今朝吏爨几无烟。wǎng rì cháo mén zhì kě rè,jīn cháo lì cuàn jǐ wú yān。
追呼辈伍殆千指,一旦束手蚕如眠。zhuī hū bèi wǔ dài qiān zhǐ,yī dàn shù shǒu cán rú mián。
父老相传语且泣,岌岌流离遽安集。fù lǎo xiāng chuán yǔ qiě qì,jí jí liú lí jù ān jí。
省事以来无此君,豫恐他时莫能及。shěng shì yǐ lái wú cǐ jūn,yù kǒng tā shí mò néng jí。
尺纸胡为来北阙,乐境危城俄见敚。chǐ zhǐ hú wèi lái běi quē,lè jìng wēi chéng é jiàn duó。
覆盆虽光亦暂尔,所惜时间未能雪。fù pén suī guāng yì zàn ěr,suǒ xī shí jiān wèi néng xuě。
稍传远近或叹喜,叹者吾民喜者吏。shāo chuán yuǎn jìn huò tàn xǐ,tàn zhě wú mín xǐ zhě lì。
吏至酌酒更相贺,毕竟卷舒须在我。lì zhì zhuó jiǔ gèng xiāng hè,bì jìng juǎn shū xū zài wǒ。
父老沾襟嗟薄福,此理冥冥定谁坐。fù lǎo zhān jīn jiē báo fú,cǐ lǐ míng míng dìng shuí zuò。
异时得君逾所闻,杳杳健鹘盘霜旻。yì shí dé jūn yú suǒ wén,yǎo yǎo jiàn gǔ pán shuāng mín。
信矣此地不可久,空使遗爱传邦人。xìn yǐ cǐ dì bù kě jiǔ,kōng shǐ yí ài chuán bāng rén。
邦人姑止听我语,逍遥阁去天尺五。bāng rén gū zhǐ tīng wǒ yǔ,xiāo yáo gé qù tiān chǐ wǔ。
长身仙翁昔游戏,日日烟云泛樽俎。zhǎng shēn xiān wēng xī yóu xì,rì rì yān yún fàn zūn zǔ。
仙翁久已朝紫皇,功行不泯钟诸郎。xiān wēng jiǔ yǐ cháo zǐ huáng,gōng xíng bù mǐn zhōng zhū láng。
扶疏密荫被所至,遂令此阁如甘棠。fú shū mì yīn bèi suǒ zhì,suì lìng cǐ gé rú gān táng。
我昔西畿数来往,日脚阑干犹可想。wǒ xī xī jī shù lái wǎng,rì jiǎo lán gàn yóu kě xiǎng。
尘埃满袂阻登临,白发心期负真赏。chén āi mǎn mèi zǔ dēng lín,bái fā xīn qī fù zhēn shǎng。
六月炎炎汗如洗,江南雨多拍堤水。liù yuè yán yán hàn rú xǐ,jiāng nán yǔ duō pāi dī shuǐ。
旗开鼓响船欲发,超然爽意因君起。qí kāi gǔ xiǎng chuán yù fā,chāo rán shuǎng yì yīn jūn qǐ。
骅骝一跌愈莫止,大鹏会展沧溟翅。huá liú yī diē yù mò zhǐ,dà péng huì zhǎn cāng míng chì。
何妨阁下敞高门,更看阴功动闾里。hé fáng gé xià chǎng gāo mén,gèng kàn yīn gōng dòng lǘ lǐ。
李之仪

李之仪

李之仪(1038~1117)北宋词人。字端叔,自号姑溪居士、姑溪老农。汉族,沧州无棣(庆云县)人。哲宗元祐初为枢密院编修官,通判原州。元祐末从苏轼于定州幕府,朝夕倡酬。元符中监内香药库,御史石豫参劾他曾为苏轼幕僚,不可以任京官,被停职。徽宗崇宁初提举河东常平。后因得罪权贵蔡京,除名编管太平州(今安徽当涂),后遇赦复官,晚年卜居当涂。著有《姑溪词》一卷、《姑溪居士前集》五十卷和《姑溪题跋》二卷。 李之仪的作品>>

猜您喜欢

题寿椿轩

李之仪

江左风流不乏人,能将佳思洗埃尘。jiāng zuǒ fēng liú bù fá rén,néng jiāng jiā sī xǐ āi chén。
坐中炜烨当时士,庭下扶疏上古椿。zuò zhōng wěi yè dāng shí shì,tíng xià fú shū shàng gǔ chūn。
日永清阴怒鹏翼,月明翠影闹龙鳞。rì yǒng qīng yīn nù péng yì,yuè míng cuì yǐng nào lóng lín。
云泥路绝无由到,犹欲乘槎一问津。yún ní lù jué wú yóu dào,yóu yù chéng chá yī wèn jīn。

次韵米元章

李之仪

蹭蹬生涯可否间,强扶衰绪欲观澜。cèng dēng shēng yá kě fǒu jiān,qiáng fú shuāi xù yù guān lán。
蓬生虽托麻方直,器就宁嗟木是蟠。péng shēng suī tuō má fāng zhí,qì jiù níng jiē mù shì pán。
晚寄乡闾端有谓,时容鸡黍共论欢。wǎn jì xiāng lǘ duān yǒu wèi,shí róng jī shǔ gòng lùn huān。
连城未荐难为璞,莫与坚珉一眼看。lián chéng wèi jiàn nán wèi pú,mò yǔ jiān mín yī yǎn kàn。

仲春

李之仪

异乡流落十三年,老日从谁寄往还。yì xiāng liú luò shí sān nián,lǎo rì cóng shuí jì wǎng hái。
久叹断蓬飘世外,忽惊连璧下云间。jiǔ tàn duàn péng piāo shì wài,hū jīng lián bì xià yún jiān。
生涯已约同他日,词笔端能慰暂颜。shēng yá yǐ yuē tóng tā rì,cí bǐ duān néng wèi zàn yán。
准拟新秋便相见,为君终日倚柴关。zhǔn nǐ xīn qiū biàn xiāng jiàn,wèi jūn zhōng rì yǐ chái guān。

书王子重闲轩壁

李之仪

经年问疾漫持想,今日登轩念自空。jīng nián wèn jí màn chí xiǎng,jīn rì dēng xuān niàn zì kōng。
不能碌碌遽如许,定应剪剪将无同。bù néng lù lù jù rú xǔ,dìng yīng jiǎn jiǎn jiāng wú tóng。
人喧渡口似瓜步,木落沙头疑渚宫。rén xuān dù kǒu shì guā bù,mù luò shā tóu yí zhǔ gōng。
莫辞眼力遍沙界,回首腊尽还春风。mò cí yǎn lì biàn shā jiè,huí shǒu là jǐn hái chūn fēng。

同子重望长芦寺

李之仪

窣堵波寒对水东,坐来初报夕阳钟。sū dǔ bō hán duì shuǐ dōng,zuò lái chū bào xī yáng zhōng。
回环桑柘疑无际,咫尺云烟隔几重。huí huán sāng zhè yí wú jì,zhǐ chǐ yún yān gé jǐ zhòng。
听讲有心陪寂寞,杖藜何日许从容。tīng jiǎng yǒu xīn péi jì mò,zhàng lí hé rì xǔ cóng róng。
主人境界诸缘尽,应笑规规着画龙。zhǔ rén jìng jiè zhū yuán jǐn,yīng xiào guī guī zhe huà lóng。

陪子重游长芦寺

李之仪

行来思住觉城东,粥饭随缘早晚钟。xíng lái sī zhù jué chéng dōng,zhōu fàn suí yuán zǎo wǎn zhōng。
安得心田荒万有,便惊眼界失千重。ān dé xīn tián huāng wàn yǒu,biàn jīng yǎn jiè shī qiān zhòng。
笑谈喜接真摩诘,衰病休嗟老曼容。xiào tán xǐ jiē zhēn mó jí,shuāi bìng xiū jiē lǎo màn róng。
馊饮残羹应不惜,聊分水墨为成龙。sōu yǐn cán gēng yīng bù xī,liáo fēn shuǐ mò wèi chéng lóng。

德山方老退院索诗送行即席口占

李之仪

应供都城今几春,屡陪香火是前因。yīng gōng dōu chéng jīn jǐ chūn,lǚ péi xiāng huǒ shì qián yīn。
偶来清瀵堤边住,重见东林社里人。ǒu lái qīng fèn dī biān zhù,zhòng jiàn dōng lín shè lǐ rén。
青眼略容谈近事,白头同喜得闲身。qīng yǎn lüè róng tán jìn shì,bái tóu tóng xǐ dé xián shēn。
自言此去寻思大,便好乘时继后尘。zì yán cǐ qù xún sī dà,biàn hǎo chéng shí jì hòu chén。

朱伯宣才英昆仲见过曲相慰藉因留饮得花字

李之仪

新春穷巷几伤嗟,联璧俄来照蔀家。xīn chūn qióng xiàng jǐ shāng jiē,lián bì é lái zhào bù jiā。
意厚旋倾新酿酒,眼明初见未开花。yì hòu xuán qīng xīn niàng jiǔ,yǎn míng chū jiàn wèi kāi huā。
百寻自是松难老,什袭终惭玉有瑕。bǎi xún zì shì sōng nán lǎo,shén xí zhōng cán yù yǒu xiá。
便觉赋成无用处,漫劳憔悴叹长沙。biàn jué fù chéng wú yòng chù,màn láo qiáo cuì tàn zhǎng shā。

题僧道符天游斋

李之仪

六凿相攘不暂休,超然谁复与天游。liù záo xiāng rǎng bù zàn xiū,chāo rán shuí fù yǔ tiān yóu。
醯鸡瓮里自歌舞,野马窗间空赘疣。xī jī wèng lǐ zì gē wǔ,yě mǎ chuāng jiān kōng zhuì yóu。
妙境果从拈处得,生涯须向个中求。miào jìng guǒ cóng niān chù dé,shēng yá xū xiàng gè zhōng qiú。
逢场作戏由来事,可笑区区问髑髅。féng chǎng zuò xì yóu lái shì,kě xiào qū qū wèn dú lóu。

除夜寄王性之

李之仪

老恋穷年怯五更,可堪爆竹响新声。lǎo liàn qióng nián qiè wǔ gèng,kě kān bào zhú xiǎng xīn shēng。
但惊灯火如残梦,岂有心情敌后生。dàn jīng dēng huǒ rú cán mèng,qǐ yǒu xīn qíng dí hòu shēng。
饧竞胶牙空对白,酒期分岁独怜清。táng jìng jiāo yá kōng duì bái,jiǔ qī fēn suì dú lián qīng。
赐袍应有天香在,想见明朝奉九成。cì páo yīng yǒu tiān xiāng zài,xiǎng jiàn míng cháo fèng jiǔ chéng。

又寄性之二首

李之仪

霜髯雪鬓十分侵,举盏常思蘸甲深。shuāng rán xuě bìn shí fēn qīn,jǔ zhǎn cháng sī zhàn jiǎ shēn。
虽约依刘同汉上,犹虚访戴似山阴。suī yuē yī liú tóng hàn shàng,yóu xū fǎng dài shì shān yīn。
文章歆向传家日,事业韦平奕世心。wén zhāng xīn xiàng chuán jiā rì,shì yè wéi píng yì shì xīn。
冰玉相辉方自表,何妨佳思屡追寻。bīng yù xiāng huī fāng zì biǎo,hé fáng jiā sī lǚ zhuī xún。

又寄性之二首

李之仪

平日鹓鸾接武中,汪汪每叹不能穷。píng rì yuān luán jiē wǔ zhōng,wāng wāng měi tàn bù néng qióng。
暂烦朱毂图遗爱,方信清时是至公。zàn fán zhū gǔ tú yí ài,fāng xìn qīng shí shì zhì gōng。
千载难期人物盛,一时休叹马群空。qiān zài nán qī rén wù shèng,yī shí xiū tàn mǎ qún kōng。
何妨坐啸追陈迹,应有新诗袭素风。hé fáng zuò xiào zhuī chén jì,yīng yǒu xīn shī xí sù fēng。

听惠师琴

李之仪

牛斗淹时两耳昏,偶陪沈祝共僧轩。niú dòu yān shí liǎng ěr hūn,ǒu péi shěn zhù gòng sēng xuān。
数声抑按披香雾,双屦分明在晓原。shù shēng yì àn pī xiāng wù,shuāng jù fēn míng zài xiǎo yuán。
物节不堪催我老,赏心聊复为谁论。wù jié bù kān cuī wǒ lǎo,shǎng xīn liáo fù wèi shuí lùn。
初年记得山阴旧,又见夷中几世孙。chū nián jì dé shān yīn jiù,yòu jiàn yí zhōng jǐ shì sūn。

春日

李之仪

芊芊芳草望中迷,传火楼台丽日西。qiān qiān fāng cǎo wàng zhōng mí,chuán huǒ lóu tái lì rì xī。
飞絮轻翻遮柳陌,落花乱点暗桃溪。fēi xù qīng fān zhē liǔ mò,luò huā luàn diǎn àn táo xī。
琉璃波净沉鱼藻,玳瑁帘疏阻燕泥。liú lí bō jìng chén yú zǎo,dài mào lián shū zǔ yàn ní。
百五良辰最葱茜,绿阴行马过莺啼。bǎi wǔ liáng chén zuì cōng qiàn,lǜ yīn xíng mǎ guò yīng tí。

觉老求诗

李之仪

江南江北久相望,常负灵山一炷香。jiāng nán jiāng běi jiǔ xiāng wàng,cháng fù líng shān yī zhù xiāng。
会上拈花虽未笑,坐中持钵顿生光。huì shàng niān huā suī wèi xiào,zuò zhōng chí bō dùn shēng guāng。
投针技俩空诸有,弹指庄严自一方。tóu zhēn jì liǎ kōng zhū yǒu,dàn zhǐ zhuāng yán zì yī fāng。
何必汤池能离垢,入门心地已清凉。hé bì tāng chí néng lí gòu,rù mén xīn dì yǐ qīng liáng。