古诗词

七言古风寄题薛公尉氏逍遥阁兼送伯成知县宣德解印当涂直书民言耳非所谓诗也

李之仪

长身少髯复多骨,忆在儿时获相识。zhǎng shēn shǎo rán fù duō gǔ,yì zài ér shí huò xiāng shí。
满朝善类推老成,乡曲名流诵才德。mǎn cháo shàn lèi tuī lǎo chéng,xiāng qū míng liú sòng cái dé。
尔来契阔四十年,停鸾峙鹄欣相传。ěr lái qì kuò sì shí nián,tíng luán zhì gǔ xīn xiāng chuán。
我方却归不自得,但觉和气如春天。wǒ fāng què guī bù zì dé,dàn jué hé qì rú chūn tiān。
往日朝门炙可热,今朝吏爨几无烟。wǎng rì cháo mén zhì kě rè,jīn cháo lì cuàn jǐ wú yān。
追呼辈伍殆千指,一旦束手蚕如眠。zhuī hū bèi wǔ dài qiān zhǐ,yī dàn shù shǒu cán rú mián。
父老相传语且泣,岌岌流离遽安集。fù lǎo xiāng chuán yǔ qiě qì,jí jí liú lí jù ān jí。
省事以来无此君,豫恐他时莫能及。shěng shì yǐ lái wú cǐ jūn,yù kǒng tā shí mò néng jí。
尺纸胡为来北阙,乐境危城俄见敚。chǐ zhǐ hú wèi lái běi quē,lè jìng wēi chéng é jiàn duó。
覆盆虽光亦暂尔,所惜时间未能雪。fù pén suī guāng yì zàn ěr,suǒ xī shí jiān wèi néng xuě。
稍传远近或叹喜,叹者吾民喜者吏。shāo chuán yuǎn jìn huò tàn xǐ,tàn zhě wú mín xǐ zhě lì。
吏至酌酒更相贺,毕竟卷舒须在我。lì zhì zhuó jiǔ gèng xiāng hè,bì jìng juǎn shū xū zài wǒ。
父老沾襟嗟薄福,此理冥冥定谁坐。fù lǎo zhān jīn jiē báo fú,cǐ lǐ míng míng dìng shuí zuò。
异时得君逾所闻,杳杳健鹘盘霜旻。yì shí dé jūn yú suǒ wén,yǎo yǎo jiàn gǔ pán shuāng mín。
信矣此地不可久,空使遗爱传邦人。xìn yǐ cǐ dì bù kě jiǔ,kōng shǐ yí ài chuán bāng rén。
邦人姑止听我语,逍遥阁去天尺五。bāng rén gū zhǐ tīng wǒ yǔ,xiāo yáo gé qù tiān chǐ wǔ。
长身仙翁昔游戏,日日烟云泛樽俎。zhǎng shēn xiān wēng xī yóu xì,rì rì yān yún fàn zūn zǔ。
仙翁久已朝紫皇,功行不泯钟诸郎。xiān wēng jiǔ yǐ cháo zǐ huáng,gōng xíng bù mǐn zhōng zhū láng。
扶疏密荫被所至,遂令此阁如甘棠。fú shū mì yīn bèi suǒ zhì,suì lìng cǐ gé rú gān táng。
我昔西畿数来往,日脚阑干犹可想。wǒ xī xī jī shù lái wǎng,rì jiǎo lán gàn yóu kě xiǎng。
尘埃满袂阻登临,白发心期负真赏。chén āi mǎn mèi zǔ dēng lín,bái fā xīn qī fù zhēn shǎng。
六月炎炎汗如洗,江南雨多拍堤水。liù yuè yán yán hàn rú xǐ,jiāng nán yǔ duō pāi dī shuǐ。
旗开鼓响船欲发,超然爽意因君起。qí kāi gǔ xiǎng chuán yù fā,chāo rán shuǎng yì yīn jūn qǐ。
骅骝一跌愈莫止,大鹏会展沧溟翅。huá liú yī diē yù mò zhǐ,dà péng huì zhǎn cāng míng chì。
何妨阁下敞高门,更看阴功动闾里。hé fáng gé xià chǎng gāo mén,gèng kàn yīn gōng dòng lǘ lǐ。
李之仪

李之仪

李之仪(1038~1117)北宋词人。字端叔,自号姑溪居士、姑溪老农。汉族,沧州无棣(庆云县)人。哲宗元祐初为枢密院编修官,通判原州。元祐末从苏轼于定州幕府,朝夕倡酬。元符中监内香药库,御史石豫参劾他曾为苏轼幕僚,不可以任京官,被停职。徽宗崇宁初提举河东常平。后因得罪权贵蔡京,除名编管太平州(今安徽当涂),后遇赦复官,晚年卜居当涂。著有《姑溪词》一卷、《姑溪居士前集》五十卷和《姑溪题跋》二卷。 李之仪的作品>>

猜您喜欢

书龚彦本庄壁二绝

李之仪

重阳过了十二日,阶下黄花方盛开。zhòng yáng guò le shí èr rì,jiē xià huáng huā fāng shèng kāi。
节物参差何足较,且浮新蕊共衔杯。jié wù cān chà hé zú jiào,qiě fú xīn ruǐ gòng xián bēi。

同彦本兄弟泛舟过北山

李之仪

横截西山一叶轻,晓奁初发镜中行。héng jié xī shān yī yè qīng,xiǎo lián chū fā jìng zhōng xíng。
异时常作玻璃观,却恐丹青画不成。yì shí cháng zuò bō lí guān,què kǒng dān qīng huà bù chéng。

彦本邻庄有欲售其所舍之屋者

李之仪

求田问舍太迟生,栋宇才逢眼便明。qiú tián wèn shě tài chí shēng,dòng yǔ cái féng yǎn biàn míng。
凭仗经营须占早,连墙只恐负柴荆。píng zhàng jīng yíng xū zhàn zǎo,lián qiáng zhǐ kǒng fù chái jīng。

龚深之曾约相从偶不及而深之逝矣独过其所约之地遗像俨然感怆不已因书其事

李之仪

德公期我此联裾,独舍扁舟断梦初。dé gōng qī wǒ cǐ lián jū,dú shě biǎn zhōu duàn mèng chū。
穗帐一灯如晤语,泪痕空对两龙驹。suì zhàng yī dēng rú wù yǔ,lèi hén kōng duì liǎng lóng jū。

初入褒禅山

李之仪

近山回抱锦为屏,金碧高低照眼明。jìn shān huí bào jǐn wèi píng,jīn bì gāo dī zhào yǎn míng。
四十年来劳梦想,白头方喜慰平生。sì shí nián lái láo mèng xiǎng,bái tóu fāng xǐ wèi píng shēng。

褒禅知客求书因以答之

李之仪

霜林斑驳抱园回,晓日初升宿雾开。shuāng lín bān bó bào yuán huí,xiǎo rì chū shēng sù wù kāi。
忆得旧游怀小杜,分明回望绣成堆。yì dé jiù yóu huái xiǎo dù,fēn míng huí wàng xiù chéng duī。

褒禅斋后独出三门步深山久之

李之仪

两脚都忘力不胜,穿云度堑信腾腾。liǎng jiǎo dōu wàng lì bù shèng,chuān yún dù qiàn xìn téng téng。
林深鸟兽知无迹,时见游山一两僧。lín shēn niǎo shòu zhī wú jì,shí jiàn yóu shān yī liǎng sēng。

游华阳洞行十馀步水阻而回

李之仪

篝火宵深兴转浓,可怜潭水断来踪。gōu huǒ xiāo shēn xīng zhuǎn nóng,kě lián tán shuǐ duàn lái zōng。
只疑终有蛟龙护,玉室金堂未许逢。zhǐ yí zhōng yǒu jiāo lóng hù,yù shì jīn táng wèi xǔ féng。

自褒禅寺东转将过大乘路中

李之仪

不觉离家二十日,山林城市恣延缘。bù jué lí jiā èr shí rì,shān lín chéng shì zì yán yuán。
定因曾作和州客,长见鸡笼在眼前。dìng yīn céng zuò hé zhōu kè,zhǎng jiàn jī lóng zài yǎn qián。

欲过大乘先寄祖灯禅师大乘甚贫新开堂

李之仪

大乘此去有几里,闻道祇园近布金。dà chéng cǐ qù yǒu jǐ lǐ,wén dào qí yuán jìn bù jīn。
但恐钵中无客饭,止期经宿谢知音。dàn kǒng bō zhōng wú kè fàn,zhǐ qī jīng sù xiè zhī yīn。

将过大乘薄晚不能到既见祖灯以寄一笑

李之仪

踏尽田塍转尽山,芥塘犹在夕阳间。tà jǐn tián chéng zhuǎn jǐn shān,jiè táng yóu zài xī yáng jiān。
主人缩地元多术,何事今朝特见悭。zhǔ rén suō dì yuán duō shù,hé shì jīn cháo tè jiàn qiān。

汤泉才到便问浴处何在戏呈长老

李之仪

欲从旷口过金陵,不惜汤泉两日程。yù cóng kuàng kǒu guò jīn líng,bù xī tāng quán liǎng rì chéng。
因就故人求一浴,何妨随例得身轻。yīn jiù gù rén qiú yī yù,hé fáng suí lì dé shēn qīng。

题苦竹寺后亭

李之仪

竹映丹枫转短篱,有花开处尽空枝。zhú yìng dān fēng zhuǎn duǎn lí,yǒu huā kāi chù jǐn kōng zhī。
春风想见如铺锦,惆怅来游不是时。chūn fēng xiǎng jiàn rú pù jǐn,chóu chàng lái yóu bù shì shí。

再过苦竹饭于寺前客邸

李之仪

隼旟歌呼引红妆,花帽追随入醉乡。sǔn yú gē hū yǐn hóng zhuāng,huā mào zhuī suí rù zuì xiāng。
今日再来如断梦,主人依旧进黄粱。jīn rì zài lái rú duàn mèng,zhǔ rén yī jiù jìn huáng liáng。

绝句七首

李之仪

海燕初飞掠水轻,酴醾开就照人明。hǎi yàn chū fēi lüè shuǐ qīng,tú mí kāi jiù zhào rén míng。
旋倾煮酒尝青杏,唯有风光不世情。xuán qīng zhǔ jiǔ cháng qīng xìng,wéi yǒu fēng guāng bù shì qíng。