古诗词

观子重钟隐鸡鹰图就借传本画乃文康旧物

李之仪

千年老木根半拔,叉牙枯枝斗金铁。qiān nián lǎo mù gēn bàn bá,chā yá kū zhī dòu jīn tiě。
苍鹰见鸡岂复舍,伺隙必拿将雷掣。cāng yīng jiàn jī qǐ fù shě,cì xì bì ná jiāng léi chè。
鸡知不免怖且死,铜觜窥鹰反噪聒。jī zhī bù miǎn bù qiě sǐ,tóng zī kuī yīng fǎn zào guā。
阴风惨惨天为改,杀气凭陵欲翻海。yīn fēng cǎn cǎn tiān wèi gǎi,shā qì píng líng yù fān hǎi。
画工已证三昧因,造化精神智能采。huà gōng yǐ zhèng sān mèi yīn,zào huà jīng shén zhì néng cǎi。
江南山水多异人,遁迹往往随风尘。jiāng nán shān shuǐ duō yì rén,dùn jì wǎng wǎng suí fēng chén。
等闲应现非一化,流落终为绝世珍。děng xián yīng xiàn fēi yī huà,liú luò zhōng wèi jué shì zhēn。
王公盛德天下归,想见乾兴天圣时。wáng gōng shèng dé tiān xià guī,xiǎng jiàn qián xīng tiān shèng shí。
进贤退佞乃所嗜,不使异趣侵毫厘。jìn xián tuì nìng nǎi suǒ shì,bù shǐ yì qù qīn háo lí。
喻公为鹰固不可,排击奸邪力尤果。yù gōng wèi yīng gù bù kě,pái jī jiān xié lì yóu guǒ。
开图凛凛毛发惊,滞蔚顿摅如破锁。kāi tú lǐn lǐn máo fā jīng,zhì wèi dùn shū rú pò suǒ。
公孙胜致有馀风,十年净土常相同。gōng sūn shèng zhì yǒu yú fēng,shí nián jìng tǔ cháng xiāng tóng。
拟借传摹应见从,意欲因画时见公。nǐ jiè chuán mó yīng jiàn cóng,yì yù yīn huà shí jiàn gōng。
李之仪

李之仪

李之仪(1038~1117)北宋词人。字端叔,自号姑溪居士、姑溪老农。汉族,沧州无棣(庆云县)人。哲宗元祐初为枢密院编修官,通判原州。元祐末从苏轼于定州幕府,朝夕倡酬。元符中监内香药库,御史石豫参劾他曾为苏轼幕僚,不可以任京官,被停职。徽宗崇宁初提举河东常平。后因得罪权贵蔡京,除名编管太平州(今安徽当涂),后遇赦复官,晚年卜居当涂。著有《姑溪词》一卷、《姑溪居士前集》五十卷和《姑溪题跋》二卷。 李之仪的作品>>

猜您喜欢

瑞竹即事三绝

李之仪

芭蕉叶密柿阴浓,散发西窗到晚钟。bā jiāo yè mì shì yīn nóng,sàn fā xī chuāng dào wǎn zhōng。
霹雳一声三尺水,旱天方信有真龙。pī lì yī shēng sān chǐ shuǐ,hàn tiān fāng xìn yǒu zhēn lóng。

瑞竹即事三绝

李之仪

纤絺不挂汗如倾,一霎风来梦乍惊。xiān chī bù guà hàn rú qīng,yī shà fēng lái mèng zhà jīng。
自是人心有凉思,强将庭叶作秋声。zì shì rén xīn yǒu liáng sī,qiáng jiāng tíng yè zuò qiū shēng。

瑞竹即事三绝

李之仪

鸭脚初成绿未齐,芭蕉仍在柿阴西。yā jiǎo chū chéng lǜ wèi qí,bā jiāo réng zài shì yīn xī。
推迁节物均如此,眼界何须苦自迷。tuī qiān jié wù jūn rú cǐ,yǎn jiè hé xū kǔ zì mí。

书扇

李之仪

会稽陈迹久荒芜,流落江城墨未枯。huì jī chén jì jiǔ huāng wú,liú luò jiāng chéng mò wèi kū。
好向溪边示行客,问人能出百钱无。hǎo xiàng xī biān shì xíng kè,wèn rén néng chū bǎi qián wú。

题郭熙画扇

李之仪

蹇驴破帽耸鸢肩,石里长松欲到天。jiǎn lǘ pò mào sǒng yuān jiān,shí lǐ zhǎng sōng yù dào tiān。
六月尘埃汗如洗,始知立意不徒然。liù yuè chén āi hàn rú xǐ,shǐ zhī lì yì bù tú rán。

题郭熙画扇

李之仪

袅袅凉风八月初,试挥椽笔写江湖。niǎo niǎo liáng fēng bā yuè chū,shì huī chuán bǐ xiě jiāng hú。
还家预想迎门喜,争问今年得意无。hái jiā yù xiǎng yíng mén xǐ,zhēng wèn jīn nián dé yì wú。

又书扇

李之仪

几年无事在江湖,醉倒黄公旧酒垆。jǐ nián wú shì zài jiāng hú,zuì dào huáng gōng jiù jiǔ lú。
觉后不知新月上,满身花影倩人扶。jué hòu bù zhī xīn yuè shàng,mǎn shēn huā yǐng qiàn rén fú。

画夫子扇

李之仪

烟梢云顶石藏根,溪压舆梁晓乍分。yān shāo yún dǐng shí cáng gēn,xī yā yú liáng xiǎo zhà fēn。
车盖定寻何处路,皇皇犹想为斯文。chē gài dìng xún hé chù lù,huáng huáng yóu xiǎng wèi sī wén。

题画扇

李之仪

曾记终南雪里山,玉峰琼岫耸巑岏。céng jì zhōng nán xuě lǐ shān,yù fēng qióng xiù sǒng cuán wán。
风流转入丹青手,画作江城六月寒。fēng liú zhuǎn rù dān qīng shǒu,huà zuò jiāng chéng liù yuè hán。

题画扇

李之仪

落笔无因似退之,每逢佳致却如痴。luò bǐ wú yīn shì tuì zhī,měi féng jiā zhì què rú chī。
孤高全露秋来骨,无复山红涧碧时。gū gāo quán lù qiū lái gǔ,wú fù shān hóng jiàn bì shí。

庄上书事

李之仪

柱础犹蒸湿未休,悬知雨意未全收。zhù chǔ yóu zhēng shī wèi xiū,xuán zhī yǔ yì wèi quán shōu。
只忧场上芽生稻,不厌田间水拍沟。zhǐ yōu chǎng shàng yá shēng dào,bù yàn tián jiān shuǐ pāi gōu。

访僧不值

李之仪

我来独爱南天竺,公去谁烹北苑茶。wǒ lái dú ài nán tiān zhú,gōng qù shuí pēng běi yuàn chá。
赖有清风犹好客,扫门杨柳影交加。lài yǒu qīng fēng yóu hǎo kè,sǎo mén yáng liǔ yǐng jiāo jiā。

天宁众寮即事

李之仪

不看经也不参禅,时去时来又一年。bù kàn jīng yě bù cān chán,shí qù shí lái yòu yī nián。
只愿阇黎终有信,大家留取草鞋钱。zhǐ yuàn dū lí zhōng yǒu xìn,dà jiā liú qǔ cǎo xié qián。

宿吉先之学古堂

李之仪

停骖假馆雪初晴,学古堂中气象新。tíng cān jiǎ guǎn xuě chū qíng,xué gǔ táng zhōng qì xiàng xīn。
多谢故人无弃我,一炉软火暖如春。duō xiè gù rén wú qì wǒ,yī lú ruǎn huǒ nuǎn rú chūn。

书龚彦本庄壁二绝

李之仪

青黄赤白千畦稻,远近高低四面山。qīng huáng chì bái qiān qí dào,yuǎn jìn gāo dī sì miàn shān。
旧约买邻今已决,却忧无力伴跻攀。jiù yuē mǎi lín jīn yǐ jué,què yōu wú lì bàn jī pān。