古诗词

观子重钟隐鸡鹰图就借传本画乃文康旧物

李之仪

千年老木根半拔,叉牙枯枝斗金铁。qiān nián lǎo mù gēn bàn bá,chā yá kū zhī dòu jīn tiě。
苍鹰见鸡岂复舍,伺隙必拿将雷掣。cāng yīng jiàn jī qǐ fù shě,cì xì bì ná jiāng léi chè。
鸡知不免怖且死,铜觜窥鹰反噪聒。jī zhī bù miǎn bù qiě sǐ,tóng zī kuī yīng fǎn zào guā。
阴风惨惨天为改,杀气凭陵欲翻海。yīn fēng cǎn cǎn tiān wèi gǎi,shā qì píng líng yù fān hǎi。
画工已证三昧因,造化精神智能采。huà gōng yǐ zhèng sān mèi yīn,zào huà jīng shén zhì néng cǎi。
江南山水多异人,遁迹往往随风尘。jiāng nán shān shuǐ duō yì rén,dùn jì wǎng wǎng suí fēng chén。
等闲应现非一化,流落终为绝世珍。děng xián yīng xiàn fēi yī huà,liú luò zhōng wèi jué shì zhēn。
王公盛德天下归,想见乾兴天圣时。wáng gōng shèng dé tiān xià guī,xiǎng jiàn qián xīng tiān shèng shí。
进贤退佞乃所嗜,不使异趣侵毫厘。jìn xián tuì nìng nǎi suǒ shì,bù shǐ yì qù qīn háo lí。
喻公为鹰固不可,排击奸邪力尤果。yù gōng wèi yīng gù bù kě,pái jī jiān xié lì yóu guǒ。
开图凛凛毛发惊,滞蔚顿摅如破锁。kāi tú lǐn lǐn máo fā jīng,zhì wèi dùn shū rú pò suǒ。
公孙胜致有馀风,十年净土常相同。gōng sūn shèng zhì yǒu yú fēng,shí nián jìng tǔ cháng xiāng tóng。
拟借传摹应见从,意欲因画时见公。nǐ jiè chuán mó yīng jiàn cóng,yì yù yīn huà shí jiàn gōng。
李之仪

李之仪

李之仪(1038~1117)北宋词人。字端叔,自号姑溪居士、姑溪老农。汉族,沧州无棣(庆云县)人。哲宗元祐初为枢密院编修官,通判原州。元祐末从苏轼于定州幕府,朝夕倡酬。元符中监内香药库,御史石豫参劾他曾为苏轼幕僚,不可以任京官,被停职。徽宗崇宁初提举河东常平。后因得罪权贵蔡京,除名编管太平州(今安徽当涂),后遇赦复官,晚年卜居当涂。著有《姑溪词》一卷、《姑溪居士前集》五十卷和《姑溪题跋》二卷。 李之仪的作品>>

猜您喜欢

朝中措·其二樊良道中

李之仪

败荷枯苇夕阳天。bài hé kū wěi xī yáng tiān。
时节渐阑珊。shí jié jiàn lán shān。
独泛扁舟归去,老来不耐霜寒。dú fàn biǎn zhōu guī qù,lǎo lái bù nài shuāng hán。
平生志气,消磨尽也,留得苍颜。píng shēng zhì qì,xiāo mó jǐn yě,liú dé cāng yán。
寄语山中麋鹿,断云相次东还。jì yǔ shān zhōng mí lù,duàn yún xiāng cì dōng hái。

蝶恋花·席上代人送客,因载其语

李之仪

帘外飞花湖上语。lián wài fēi huā hú shàng yǔ。
不恨花飞,只恨人难住。bù hèn huā fēi,zhǐ hèn rén nán zhù。
多谢雨来留得住。duō xiè yǔ lái liú dé zhù。
看看却恐晴催去。kàn kàn què kǒng qíng cuī qù。
寸寸离肠须会取。cùn cùn lí cháng xū huì qǔ。
今日宁宁,明日从谁诉。jīn rì níng níng,míng rì cóng shuí sù。
怎得此身如去路。zěn dé cǐ shēn rú qù lù。
迢迢长在君行处。tiáo tiáo zhǎng zài jūn xíng chù。

临江仙·江东人得早梅,见约探题,且访梅所其一在,因携笺管,就赋花下

李之仪

初破晓寒无限思,融融腊意全迷。chū pò xiǎo hán wú xiàn sī,róng róng là yì quán mí。
春工从此被人知。chūn gōng cóng cǐ bèi rén zhī。
不随蜂蝶,长伴玉蟾低。bù suí fēng dié,zhǎng bàn yù chán dī。
缥缈云间应好在,盈盈泪湿征衣。piāo miǎo yún jiān yīng hǎo zài,yíng yíng lèi shī zhēng yī。
背人偷拗向东枝。bèi rén tōu ǎo xiàng dōng zhī。
清香满袖,犹记画堂西。qīng xiāng mǎn xiù,yóu jì huà táng xī。

临江仙·其二病中存之以长短句见调,因次其韵

李之仪

病里不知春早晚,惊心绿暗红稀。bìng lǐ bù zhī chūn zǎo wǎn,jīng xīn lǜ àn hóng xī。
起来初试薄罗衣。qǐ lái chū shì báo luó yī。
多情海燕,还傍旧梁飞。duō qíng hǎi yàn,hái bàng jiù liáng fēi。
瘦损休文谁记得,空将销臂频围。shòu sǔn xiū wén shuí jì dé,kōng jiāng xiāo bì pín wéi。
眼前都是去年时。yǎn qián dōu shì qù nián shí。
不堪追想,魂断画楼西。bù kān zhuī xiǎng,hún duàn huà lóu xī。

如梦令·其二

李之仪

回首芜城旧苑。huí shǒu wú chéng jiù yuàn。
还是翠深红浅。hái shì cuì shēn hóng qiǎn。
春意已无多,斜日满帘飞燕。chūn yì yǐ wú duō,xié rì mǎn lián fēi yàn。
不见。bù jiàn。
不见。bù jiàn。
门掩落花庭院。mén yǎn luò huā tíng yuàn。

西江月·念念欲归未得

李之仪

念念欲归未得,迢迢此去何求。niàn niàn yù guī wèi dé,tiáo tiáo cǐ qù hé qiú。
都缘一点在心头。dōu yuán yī diǎn zài xīn tóu。
忘了霜朝雪后。wàng le shuāng cháo xuě hòu。
要见有时有梦,相思无处无愁。yào jiàn yǒu shí yǒu mèng,xiāng sī wú chù wú chóu。
小窗若得再绸缪。xiǎo chuāng ruò dé zài chóu móu。
应记如今时候。yīng jì rú jīn shí hòu。

鹊桥仙

李之仪

风清月莹,天然标韵,自是闺房之秀。fēng qīng yuè yíng,tiān rán biāo yùn,zì shì guī fáng zhī xiù。
情多无那不能禁,常是为、而今时候。qíng duō wú nà bù néng jìn,cháng shì wèi ér jīn shí hòu。
绿云低拢,红潮微上,画幕梅寒初透。lǜ yún dī lǒng,hóng cháo wēi shàng,huà mù méi hán chū tòu。
一般偏更恼人深,时更把、眉儿轻皱。yī bān piān gèng nǎo rén shēn,shí gèng bǎ méi ér qīng zhòu。

蝶恋花·天淡云闲晴昼永

李之仪

天淡云闲晴昼永。tiān dàn yún xián qíng zhòu yǒng。
庭户深沈,满地梧桐影。tíng hù shēn shěn,mǎn dì wú tóng yǐng。
骨冷魂清如梦醒,梦回犹是前时景。gǔ lěng hún qīng rú mèng xǐng,mèng huí yóu shì qián shí jǐng。
取次杯盘催酩酊。qǔ cì bēi pán cuī mǐng dīng。
醉帽频敧,又被风吹正。zuì mào pín jī,yòu bèi fēng chuī zhèng。
踏月归来人已静,恍疑身在蓬莱顶。tà yuè guī lái rén yǐ jìng,huǎng yí shēn zài péng lái dǐng。

蝶恋花·玉骨冰肌天所赋

李之仪

玉骨冰肌天所赋。yù gǔ bīng jī tiān suǒ fù。
似与神仙,来作烟霞侣。shì yǔ shén xiān,lái zuò yān xiá lǚ。
枕畔拈来亲手付,书窗终日常相顾。zhěn pàn niān lái qīn shǒu fù,shū chuāng zhōng rì cháng xiāng gù。
几度离披留不住。jǐ dù lí pī liú bù zhù。
依旧清香,只欠能言语。yī jiù qīng xiāng,zhǐ qiàn néng yán yǔ。
再送神仙须爱护,他时却待亲来取。zài sòng shén xiān xū ài hù,tā shí què dài qīn lái qǔ。

蝶恋花·万事都归一梦了

李之仪

万事都归一梦了。wàn shì dōu guī yī mèng le。
曾向邯郸,枕上教知道。céng xiàng hán dān,zhěn shàng jiào zhī dào。
百岁年光谁得到,其间忧患知多少。bǎi suì nián guāng shuí dé dào,qí jiān yōu huàn zhī duō shǎo。
无事且频开口笑。wú shì qiě pín kāi kǒu xiào。
纵酒狂歌,销遣闲烦恼。zòng jiǔ kuáng gē,xiāo qiǎn xián fán nǎo。
金谷繁花春正好,玉山一任樽前倒。jīn gǔ fán huā chūn zhèng hǎo,yù shān yī rèn zūn qián dào。

蝶恋花·为爱梅花如粉面

李之仪

为爱梅花如粉面。wèi ài méi huā rú fěn miàn。
天与功夫,不似人间见。tiān yǔ gōng fū,bù shì rén jiān jiàn。
几度拈来亲比看,功夫却是花枝浅。jǐ dù niān lái qīn bǐ kàn,gōng fū què shì huā zhī qiǎn。
觅得归来临几砚。mì dé guī lái lín jǐ yàn。
尽日相看,默默情无限。jǐn rì xiāng kàn,mò mò qíng wú xiàn。
更不嗅时须百遍,分明销得人肠断。gèng bù xiù shí xū bǎi biàn,fēn míng xiāo dé rén cháng duàn。

之仪家当涂七年矣屡过禅岳山下望高山塔欲一游辄不果异时山主勤公大师与其子宣上人相过因往报之取路回远薄晚方到遂留宿栋宇一新舍次皆得其便而宏丽高朗唯见者知焉又复规范齐肃钟鼓应接问之乃勤一力所就丝蓄粒聚未尝毫发资之人此尤难者感叹不已因赋二小诗

李之仪

窣堵频经眼,伽蓝未息肩。sū dǔ pín jīng yǎn,gā lán wèi xī jiān。
多情两父子,同住一云烟。duō qíng liǎng fù zi,tóng zhù yī yún yān。
缭绕寻幽径,从容慰昔年。liáo rào xún yōu jìng,cóng róng wèi xī nián。
本无留客意,投分且迁延。běn wú liú kè yì,tóu fēn qiě qiān yán。

之仪家当涂七年矣屡过禅岳山下望高山塔欲一游辄不果异时山主勤公大师与其子宣上人相过因往报之取路回远薄晚方到遂留宿栋宇一新舍次皆得其便而宏丽高朗唯见者知焉又复规范齐肃钟鼓应接问之乃勤一力所就丝蓄粒聚未尝毫发资之人此尤难者感叹不已因赋二小诗

李之仪

去往如流水,兴衰似转肩。qù wǎng rú liú shuǐ,xīng shuāi shì zhuǎn jiān。
新工几夺目,旧爨仅留烟。xīn gōng jǐ duó mù,jiù cuàn jǐn liú yān。
愿起三千劫,功收十八年。yuàn qǐ sān qiān jié,gōng shōu shí bā nián。
儿孙尽龙象,家世自绵延。ér sūn jǐn lóng xiàng,jiā shì zì mián yán。

藏云山居

李之仪

鸟语晚更好,山风秋转凉。niǎo yǔ wǎn gèng hǎo,shān fēng qiū zhuǎn liáng。
心闲日自永,簟冷梦尤长。xīn xián rì zì yǒng,diàn lěng mèng yóu zhǎng。
赤荐新舂稻,清添旧荫香。chì jiàn xīn chōng dào,qīng tiān jiù yīn xiāng。
此身归有地,去路尚何妨。cǐ shēn guī yǒu dì,qù lù shàng hé fáng。

藏云山居

李之仪

雨后山尤好,秋来方此时。yǔ hòu shān yóu hǎo,qiū lái fāng cǐ shí。
心清觉老健,步懒欲归迟。xīn qīng jué lǎo jiàn,bù lǎn yù guī chí。
林响惊鼷鼠,风闲叫画眉。lín xiǎng jīng xī shǔ,fēng xián jiào huà méi。
善人吾岂敢,去此尚何之。shàn rén wú qǐ gǎn,qù cǐ shàng hé zhī。