古诗词

次韵胡希圣登毗陵东山亭

李之仪

君不见狐裘相齐望前古,后日执鞭固欣慕。jūn bù jiàn hú qiú xiāng qí wàng qián gǔ,hòu rì zhí biān gù xīn mù。
烟云得趣更飘萧,常使高人恨无路。yān yún dé qù gèng piāo xiāo,cháng shǐ gāo rén hèn wú lù。
阑干峥嵘擅空阔,寒日低回得循步。lán gàn zhēng róng shàn kōng kuò,hán rì dī huí dé xún bù。
朱轮想见不可从,南国小棠疑未去。zhū lún xiǎng jiàn bù kě cóng,nán guó xiǎo táng yí wèi qù。
百年暴辉实之宾,俯盛仰衰情易新。bǎi nián bào huī shí zhī bīn,fǔ shèng yǎng shuāi qíng yì xīn。
孤怀直欲共倾倒,衣上元无一点尘。gū huái zhí yù gòng qīng dào,yī shàng yuán wú yī diǎn chén。
又不见三千珠履春申君,十年天禄扬子云。yòu bù jiàn sān qiān zhū lǚ chūn shēn jūn,shí nián tiān lù yáng zi yún。
极目平原草萦骨,秋月春风愁杀人。jí mù píng yuán cǎo yíng gǔ,qiū yuè chūn fēng chóu shā rén。
五湖归去辨之蚤,击鼓撞钟犹恨少。wǔ hú guī qù biàn zhī zǎo,jī gǔ zhuàng zhōng yóu hèn shǎo。
险语缓丝一剑休,九衢相视空草草。xiǎn yǔ huǎn sī yī jiàn xiū,jiǔ qú xiāng shì kōng cǎo cǎo。
荆州万里控上流,歌舞翻风甚飞鸟。jīng zhōu wàn lǐ kòng shàng liú,gē wǔ fān fēng shén fēi niǎo。
回首苍梧隔暮云,南狩不归何可叫。huí shǒu cāng wú gé mù yún,nán shòu bù guī hé kě jiào。
解后相逢情更亲,刍狗畴能夸已陈。jiě hòu xiāng féng qíng gèng qīn,chú gǒu chóu néng kuā yǐ chén。
欲书醉语致多感,好事今无载酒人。yù shū zuì yǔ zhì duō gǎn,hǎo shì jīn wú zài jiǔ rén。
班班微阳度密竹,啧啧寒雀喧荒榛。bān bān wēi yáng dù mì zhú,zé zé hán què xuān huāng zhēn。
韦郎所纪十无一,安得遗老酬咨询。wéi láng suǒ jì shí wú yī,ān dé yí lǎo chóu zī xún。
蹭蹬难堪随末俗,健论爱君如剪竹。cèng dēng nán kān suí mò sú,jiàn lùn ài jūn rú jiǎn zhú。
宁人负我无负人,咄咄老瞒徒四目。níng rén fù wǒ wú fù rén,duō duō lǎo mán tú sì mù。
直弦易断曲未终,凤髓难容断谁续。zhí xián yì duàn qū wèi zhōng,fèng suǐ nán róng duàn shuí xù。
白首胡君到孤独,在何分金齐鲍叔。bái shǒu hú jūn dào gū dú,zài hé fēn jīn qí bào shū。
李之仪

李之仪

李之仪(1038~1117)北宋词人。字端叔,自号姑溪居士、姑溪老农。汉族,沧州无棣(庆云县)人。哲宗元祐初为枢密院编修官,通判原州。元祐末从苏轼于定州幕府,朝夕倡酬。元符中监内香药库,御史石豫参劾他曾为苏轼幕僚,不可以任京官,被停职。徽宗崇宁初提举河东常平。后因得罪权贵蔡京,除名编管太平州(今安徽当涂),后遇赦复官,晚年卜居当涂。著有《姑溪词》一卷、《姑溪居士前集》五十卷和《姑溪题跋》二卷。 李之仪的作品>>

猜您喜欢

忆秦娥·用太白韵

李之仪

清溪咽。qīng xī yàn。
霜风洗出山头月。shuāng fēng xǐ chū shān tóu yuè。
山头月。shān tóu yuè。
迎得云归,还送云别。yíng dé yún guī,hái sòng yún bié。
不知今是何时节。bù zhī jīn shì hé shí jié。
凌歊望断音尘绝。líng xiāo wàng duàn yīn chén jué。
音尘绝。yīn chén jué。
帆来帆去,天际双阙。fān lái fān qù,tiān jì shuāng quē。