古诗词

王为道东轩梅花小桃相次弄色置酒见邀出琉璃盆浸花贮酒半移即花既辞留名壁间

李之仪

搔发满爪垢,扑衣满襟尘。sāo fā mǎn zhǎo gòu,pū yī mǎn jīn chén。
百年信几时,吾生苦纷纭。bǎi nián xìn jǐ shí,wú shēng kǔ fēn yún。
黄河源从天上流,忽然河底为沙丘。huáng hé yuán cóng tiān shàng liú,hū rán hé dǐ wèi shā qiū。
张良身不满三尺,从使沛公君列侯。zhāng liáng shēn bù mǎn sān chǐ,cóng shǐ pèi gōng jūn liè hóu。
淮阴小儿亦何者,俯首无辞出胯下。huái yīn xiǎo ér yì hé zhě,fǔ shǒu wú cí chū kuà xià。
晨炊蓐食为得计,一饭千金岂无价。chén chuī rù shí wèi dé jì,yī fàn qiān jīn qǐ wú jià。
相君之背贵莫言,前趋鼎镬何等闲。xiāng jūn zhī bèi guì mò yán,qián qū dǐng huò hé děng xián。
使为故主已枭首,奏事犹如冕旒前。shǐ wèi gù zhǔ yǐ xiāo shǒu,zòu shì yóu rú miǎn liú qián。
轵深井里有屠者,荆歌壮士不复还。zhǐ shēn jǐng lǐ yǒu tú zhě,jīng gē zhuàng shì bù fù hái。
伯乐相马只相骨,咄咄常情迷贾鞭。bó lè xiāng mǎ zhǐ xiāng gǔ,duō duō cháng qíng mí jiǎ biān。
春来万事不欲语,惟愿沽酒不著钱。chūn lái wàn shì bù yù yǔ,wéi yuàn gū jiǔ bù zhù qián。
大铛长杓酌还引,日日如此过百年。dà dāng zhǎng biāo zhuó hái yǐn,rì rì rú cǐ guò bǎi nián。
相家新有检正官,谓我落魄早见怜。xiāng jiā xīn yǒu jiǎn zhèng guān,wèi wǒ luò pò zǎo jiàn lián。
东轩小桃间梅蕊,清香秀色能相先。dōng xuān xiǎo táo jiān méi ruǐ,qīng xiāng xiù sè néng xiāng xiān。
不将贵势略雅旧,脱巾取酒容流连。bù jiāng guì shì lüè yǎ jiù,tuō jīn qǔ jiǔ róng liú lián。
琉璃盆深花透过,爱花移向花边坐。liú lí pén shēn huā tòu guò,ài huā yí xiàng huā biān zuò。
时时飘蕊落盆中,冉冉天仙空里坠。shí shí piāo ruǐ luò pén zhōng,rǎn rǎn tiān xiān kōng lǐ zhuì。
醉后草书疑有神,墙间怒角拿飞云。zuì hòu cǎo shū yí yǒu shén,qiáng jiān nù jiǎo ná fēi yún。
扫秃千毫兴未尽,惆怅粉壁何时新。sǎo tū qiān háo xīng wèi jǐn,chóu chàng fěn bì hé shí xīn。
盆空不记上马去,晓来但见衣巾污。pén kōng bù jì shàng mǎ qù,xiǎo lái dàn jiàn yī jīn wū。
古人名节堆故纸,多少沉埋不知数。gǔ rén míng jié duī gù zhǐ,duō shǎo chén mái bù zhī shù。
明朝花落在须臾,莫遣高门无入路。míng cháo huā luò zài xū yú,mò qiǎn gāo mén wú rù lù。
李之仪

李之仪

李之仪(1038~1117)北宋词人。字端叔,自号姑溪居士、姑溪老农。汉族,沧州无棣(庆云县)人。哲宗元祐初为枢密院编修官,通判原州。元祐末从苏轼于定州幕府,朝夕倡酬。元符中监内香药库,御史石豫参劾他曾为苏轼幕僚,不可以任京官,被停职。徽宗崇宁初提举河东常平。后因得罪权贵蔡京,除名编管太平州(今安徽当涂),后遇赦复官,晚年卜居当涂。著有《姑溪词》一卷、《姑溪居士前集》五十卷和《姑溪题跋》二卷。 李之仪的作品>>

猜您喜欢

天门谣·次韵贺方回登采石蛾眉亭

李之仪

天堑休论险。tiān qiàn xiū lùn xiǎn。
尽远目、与天俱占。jǐn yuǎn mù yǔ tiān jù zhàn。
山水敛。shān shuǐ liǎn。
称霜晴披览。chēng shuāng qíng pī lǎn。
正风静云闲、平潋滟。zhèng fēng jìng yún xián píng liàn yàn。
想见高吟名不滥。xiǎng jiàn gāo yín míng bù làn。
频扣槛。pín kòu kǎn。
杳杳落、沙鸥数点。yǎo yǎo luò shā ōu shù diǎn。

减字木兰花·其四次韵陈莹中题韦深道寄傲轩

李之仪

莫非魔境。mò fēi mó jìng。
强向中间谈独醒。qiáng xiàng zhōng jiān tán dú xǐng。
一叶才飞。yī yè cái fēi。
便觉年华太半归。biàn jué nián huá tài bàn guī。
醉云可矣。zuì yún kě yǐ。
认著依前还不是。rèn zhù yī qián hái bù shì。
虚过今春。xū guò jīn chūn。
有愧斜川得意人。yǒu kuì xié chuān dé yì rén。

减字木兰花·其五得金陵报,喜甚,从赵景修借酒

李之仪

揉花催柳,一夜阴风几破牖。róu huā cuī liǔ,yī yè yīn fēng jǐ pò yǒu。
平晓无云,依旧光明一片春。píng xiǎo wú yún,yī jiù guāng míng yī piàn chūn。
掀衣起走,欲助喜欢须是酒。xiān yī qǐ zǒu,yù zhù xǐ huān xū shì jiǔ。
惆怅空樽,拟就王孙借十分。chóu chàng kōng zūn,nǐ jiù wáng sūn jiè shí fēn。

好事近·其一与黄鲁直于当涂花园石洞听杨姝弹

李之仪

相见两无言,愁恨又还千叠。xiāng jiàn liǎng wú yán,chóu hèn yòu hái qiān dié。
别有恼人深处,在懵腾双睫。bié yǒu nǎo rén shēn chù,zài měng téng shuāng jié。
七弦虽妙不须弹,惟愿醉香颊。qī xián suī miào bù xū dàn,wéi yuàn zuì xiāng jiá。
只恐近来情绪,似风前秋叶。zhǐ kǒng jìn lái qíng xù,shì fēng qián qiū yè。

好事近·其二

李之仪

春到雨初晴,正是小楼时节。chūn dào yǔ chū qíng,zhèng shì xiǎo lóu shí jié。
柳眼向人微笑,傍阑干堪折。liǔ yǎn xiàng rén wēi xiào,bàng lán gàn kān zhé。
暮山浓淡锁烟霏,梅杏半明灭。mù shān nóng dàn suǒ yān fēi,méi xìng bàn míng miè。
玉斝莫辞沉醉,待归时斜月。yù jiǎ mò cí chén zuì,dài guī shí xié yuè。

好事近·其三再和

李之仪

上尽玉梯云,还见一番佳节。shàng jǐn yù tī yún,hái jiàn yī fān jiā jié。
惆怅旧时行处,把青青轻折。chóu chàng jiù shí xíng chù,bǎ qīng qīng qīng zhé。
倚阑人醉欲黄昏,飞鸟望中灭。yǐ lán rén zuì yù huáng hūn,fēi niǎo wàng zhōng miè。
天面碧琉璃上,印弯弯新月。tiān miàn bì liú lí shàng,yìn wān wān xīn yuè。

浣溪沙·其一和人喜雨

李之仪

龟坼沟塍草压堤。guī chè gōu chéng cǎo yā dī。
三农终日望云霓。sān nóng zhōng rì wàng yún ní。
一番甘雨报佳时。yī fān gān yǔ bào jiā shí。
闻道醉乡新占断,更开诗社互排巇。wén dào zuì xiāng xīn zhàn duàn,gèng kāi shī shè hù pái xī。
此时空恨隔云泥。cǐ shí kōng hèn gé yún ní。

菩萨蛮

李之仪

五云深处蓬山杳,寒轻雾重银蟾小。wǔ yún shēn chù péng shān yǎo,hán qīng wù zhòng yín chán xiǎo。
枕上挹馀香,春风归路长。zhěn shàng yì yú xiāng,chūn fēng guī lù zhǎng。
雁来书不到,人静重门悄。yàn lái shū bù dào,rén jìng zhòng mén qiāo。
一阵落花风,云山千万重。yī zhèn luò huā fēng,yún shān qiān wàn zhòng。

菩萨蛮

李之仪

青梅又是花时节。qīng méi yòu shì huā shí jié。
粉墙闲把青梅折。fěn qiáng xián bǎ qīng méi zhé。
玉镫偶逢君。yù dèng ǒu féng jūn。
春情如乱云。chūn qíng rú luàn yún。
藕丝牵不断。ǒu sī qiān bù duàn。
谁信朱颜换。shuí xìn zhū yán huàn。
莫厌十分斟。mò yàn shí fēn zhēn。
酒深情更深。jiǔ shēn qíng gèng shēn。

留春令

李之仪

梦断难寻,酒醒犹困,那堪春暮。mèng duàn nán xún,jiǔ xǐng yóu kùn,nà kān chūn mù。
香阁深沈,红窗翠暗,莫羡颠狂絮。xiāng gé shēn shěn,hóng chuāng cuì àn,mò xiàn diān kuáng xù。
绿满当时携手路,懒见同欢处。lǜ mǎn dāng shí xié shǒu lù,lǎn jiàn tóng huān chù。
何时却得,低帏昵枕,尽诉情千缕。hé shí què dé,dī wéi nì zhěn,jǐn sù qíng qiān lǚ。

雨中花

李之仪

休把身心撋就。xiū bǎ shēn xīn ruán jiù。
著便醉人如酒。zhù biàn zuì rén rú jiǔ。
富贵功名虽有味,毕竟因谁守。fù guì gōng míng suī yǒu wèi,bì jìng yīn shuí shǒu。
看取刀头切藕。kàn qǔ dāo tóu qiè ǒu。
厚薄都随他手。hòu báo dōu suí tā shǒu。
趁取日中归去好,□莫待、黄昏后。chèn qǔ rì zhōng guī qù hǎo,mò dài huáng hūn hòu。

南乡子

李之仪

夜雨滴空阶。yè yǔ dī kōng jiē。
想见尊前赋咏才。xiǎng jiàn zūn qián fù yǒng cái。
更觉鸣蛙如鼓吹,安排。gèng jué míng wā rú gǔ chuī,ān pái。
惆怅流光去不回。chóu chàng liú guāng qù bù huí。
万事已成灰。wàn shì yǐ chéng huī。
只这些儿尚满怀。zhǐ zhè xiē ér shàng mǎn huái。
刚被北风吹晓角,相催。gāng bèi běi fēng chuī xiǎo jiǎo,xiāng cuī。
不许时间入梦来。bù xǔ shí jiān rù mèng lái。

雨中花令·其二·王德循东斋瑞香花

李之仪

点缀叶间如绣。diǎn zhuì yè jiān rú xiù。
开傍小春时候。kāi bàng xiǎo chūn shí hòu。
莫把幽兰容易比,都占尽、人间秀。mò bǎ yōu lán róng yì bǐ,dōu zhàn jǐn rén jiān xiù。
信是眼前稀有。xìn shì yǎn qián xī yǒu。
消得千钟美酒。xiāo dé qiān zhōng měi jiǔ。
只有些儿堪恨处,管不似、人长久。zhǐ yǒu xiē ér kān hèn chù,guǎn bù shì rén zhǎng jiǔ。

万年欢

李之仪

暖律才中,正莺喉竞巧,燕语新成。nuǎn lǜ cái zhōng,zhèng yīng hóu jìng qiǎo,yàn yǔ xīn chéng。
万绿阴浓,全无一点芳尘。wàn lǜ yīn nóng,quán wú yī diǎn fāng chén。
门巷朝来报喜,庆佳期、此日光荣。mén xiàng cháo lái bào xǐ,qìng jiā qī cǐ rì guāng róng。
开华宴、交酌琼酥,共祝鹤算椿龄。kāi huá yàn jiāo zhuó qióng sū,gòng zhù hè suàn chūn líng。
须知最难得处,双双凤翼,一对和鸣。xū zhī zuì nán dé chù,shuāng shuāng fèng yì,yī duì hé míng。
造化无私,谁教特地多情。zào huà wú sī,shuí jiào tè dì duō qíng。
惟愿疏封大国,彩笺上、频易佳名。wéi yuàn shū fēng dà guó,cǎi jiān shàng pín yì jiā míng。
从此去、贤子才孙,岁岁长捧瑶觥。cóng cǐ qù xián zi cái sūn,suì suì zhǎng pěng yáo gōng。

朝中措·其一望新开湖有怀少游,用樊良道中韵

李之仪

新开湖水浸遥天。xīn kāi hú shuǐ jìn yáo tiān。
风叶响珊珊。fēng yè xiǎng shān shān。
记得昔游情味,浩歌不怕朝寒。jì dé xī yóu qíng wèi,hào gē bù pà cháo hán。
故人一去,高名万古,长对孱颜。gù rén yī qù,gāo míng wàn gǔ,zhǎng duì càn yán。
惟有落霞孤鹜,晚年依旧争还。wéi yǒu luò xiá gū wù,wǎn nián yī jiù zhēng hái。
6911234567»