古诗词

和参寥过敝庐留宿因见寄之韵为谢

李之仪

及此仲春月,颇欲谢远步。jí cǐ zhòng chūn yuè,pǒ yù xiè yuǎn bù。
世味久已疏,何惮鱼生釜。shì wèi jiǔ yǐ shū,hé dàn yú shēng fǔ。
青阴合广除,似失北门路。qīng yīn hé guǎng chú,shì shī běi mén lù。
端知鸡在埘,未愧豹隐雾。duān zhī jī zài shí,wèi kuì bào yǐn wù。
飘萧方外游,缱绻慰迟暮。piāo xiāo fāng wài yóu,qiǎn quǎn wèi chí mù。
共待青光来,软语坐良树。gòng dài qīng guāng lái,ruǎn yǔ zuò liáng shù。
呼风破炎蒸,扣齿却忘虑。hū fēng pò yán zhēng,kòu chǐ què wàng lǜ。
逡巡栖鸟惊,不记衣上露。qūn xún qī niǎo jīng,bù jì yī shàng lù。
临分期屡来,此乐复谁与。lín fēn qī lǚ lái,cǐ lè fù shuí yǔ。
李之仪

李之仪

李之仪(1038~1117)北宋词人。字端叔,自号姑溪居士、姑溪老农。汉族,沧州无棣(庆云县)人。哲宗元祐初为枢密院编修官,通判原州。元祐末从苏轼于定州幕府,朝夕倡酬。元符中监内香药库,御史石豫参劾他曾为苏轼幕僚,不可以任京官,被停职。徽宗崇宁初提举河东常平。后因得罪权贵蔡京,除名编管太平州(今安徽当涂),后遇赦复官,晚年卜居当涂。著有《姑溪词》一卷、《姑溪居士前集》五十卷和《姑溪题跋》二卷。 李之仪的作品>>

猜您喜欢

次韵雪

李之仪

腊日频年未尝雪,今春雪与腊俱来。là rì pín nián wèi cháng xuě,jīn chūn xuě yǔ là jù lái。
暖归白傅金蕉叶,寒逼温郎玉镜台。nuǎn guī bái fù jīn jiāo yè,hán bī wēn láng yù jìng tái。
几处欢声动丝竹,一番佳思近离堆。jǐ chù huān shēng dòng sī zhú,yī fān jiā sī jìn lí duī。
新诗不以寻梅见,万里丰登气已回。xīn shī bù yǐ xún méi jiàn,wàn lǐ fēng dēng qì yǐ huí。

题张约之长春阁

李之仪

江山信美亦人同,寒暑随时兴易穷。jiāng shān xìn měi yì rén tóng,hán shǔ suí shí xīng yì qióng。
寓意果能超物境,养花长欲占春风。yù yì guǒ néng chāo wù jìng,yǎng huā zhǎng yù zhàn chūn fēng。
何须户外屦常满,自乐尊中酒不空。hé xū hù wài jù cháng mǎn,zì lè zūn zhōng jiǔ bù kōng。
可笑道人犹有恨,一番红尽一番红。kě xiào dào rén yóu yǒu hèn,yī fān hóng jǐn yī fān hóng。

后圃

李之仪

鹁鸠呼妇天欲雨,杏子退花莺未雏。bó jiū hū fù tiān yù yǔ,xìng zi tuì huā yīng wèi chú。
庭前已觉绿半毯,酒面忽有红双凫。tíng qián yǐ jué lǜ bàn tǎn,jiǔ miàn hū yǒu hóng shuāng fú。
芳物恋客不忍去,主人好贤谁复如。fāng wù liàn kè bù rěn qù,zhǔ rén hǎo xián shuí fù rú。
会应百岁享此乐,何妨画作重屏图。huì yīng bǎi suì xiǎng cǐ lè,hé fáng huà zuò zhòng píng tú。

寄题子椿野轩

李之仪

江山秀气表吾人,辇下开轩得趣新。jiāng shān xiù qì biǎo wú rén,niǎn xià kāi xuān dé qù xīn。
不拟旧游离几席,常令每况隔埃尘。bù nǐ jiù yóu lí jǐ xí,cháng lìng měi kuàng gé āi chén。
客来谈笑无非楚,纸上文章近过秦。kè lái tán xiào wú fēi chǔ,zhǐ shàng wén zhāng jìn guò qín。
分我一枝频见约,乘槎行欲问通津。fēn wǒ yī zhī pín jiàn yuē,chéng chá xíng yù wèn tōng jīn。

李之仪

无功卫鹤偶乘轩,虐暑从谁解倒悬。wú gōng wèi hè ǒu chéng xuān,nüè shǔ cóng shuí jiě dào xuán。
顿觉御风凌绝境,似逢调瑟认华年。dùn jué yù fēng líng jué jìng,shì féng diào sè rèn huá nián。
回光已幸参东壁,裂地何须得酒泉。huí guāng yǐ xìng cān dōng bì,liè dì hé xū dé jiǔ quán。
自惜抑扬非瓦砾,倦途终愧失陶甄。zì xī yì yáng fēi wǎ lì,juàn tú zhōng kuì shī táo zhēn。

李之仪

十轮杨恽旧轩轩,四壁相如似磬悬。shí lún yáng yùn jiù xuān xuān,sì bì xiāng rú shì qìng xuán。
岂谓投怀忘晚节,每容佳处共流年。qǐ wèi tóu huái wàng wǎn jié,měi róng jiā chù gòng liú nián。
笑谈璀璨风生坐,翰墨纵横思涌泉。xiào tán cuǐ càn fēng shēng zuò,hàn mò zòng héng sī yǒng quán。
土苴固难重就器,转钧尤幸识精甄。tǔ jū gù nán zhòng jiù qì,zhuǎn jūn yóu xìng shí jīng zhēn。

归自钱塘伏

李之仪

吴山陈迹已飞埃,投老还惊病眼开。wú shān chén jì yǐ fēi āi,tóu lǎo hái jīng bìng yǎn kāi。
似泛灵槎海边去,却因华表鹤归来。shì fàn líng chá hǎi biān qù,què yīn huá biǎo hè guī lái。
情移客枕收残梦,恨着江梅恋故台。qíng yí kè zhěn shōu cán mèng,hèn zhe jiāng méi liàn gù tái。
便觉新篇资六翮,飘飘真是子虚才。biàn jué xīn piān zī liù hé,piāo piāo zhēn shì zi xū cái。

赠金陵荣天和

李之仪

生涯已定不干时,收拾工夫且作诗。shēng yá yǐ dìng bù gàn shí,shōu shí gōng fū qiě zuò shī。
濑水方来吊东野,同安初喜识丘迟。lài shuǐ fāng lái diào dōng yě,tóng ān chū xǐ shí qiū chí。
兼将佛事资三昧,又喜风骚出一枝。jiān jiāng fú shì zī sān mèi,yòu xǐ fēng sāo chū yī zhī。
投老相逢能几许,何堪得句每相期。tóu lǎo xiāng féng néng jǐ xǔ,hé kān dé jù měi xiāng qī。

刘君以地里之学各邂逅相遇求诗为别因赋长句

李之仪

久闻秘术独超群,肯向青囊学景纯。jiǔ wén mì shù dú chāo qún,kěn xiàng qīng náng xué jǐng chún。
解使山川如在掌,须知祸福不由人。jiě shǐ shān chuān rú zài zhǎng,xū zhī huò fú bù yóu rén。
论功合附天仙籍,底事犹随客路尘。lùn gōng hé fù tiān xiān jí,dǐ shì yóu suí kè lù chén。
满眼峰峦应有待,何妨裁剪出精神。mǎn yǎn fēng luán yīng yǒu dài,hé fáng cái jiǎn chū jīng shén。

李之仪

休论莫莫与休休,老眼逢春且暂留。xiū lùn mò mò yǔ xiū xiū,lǎo yǎn féng chūn qiě zàn liú。
未必馀寒更能久,只因残蕊易为揉。wèi bì yú hán gèng néng jiǔ,zhǐ yīn cán ruǐ yì wèi róu。
及时行乐何妨剩,感物兴怀漫自愁。jí shí xíng lè hé fáng shèng,gǎn wù xīng huái màn zì chóu。
南北生涯等羁旅,定应无着是清流。nán běi shēng yá děng jī lǚ,dìng yīng wú zhe shì qīng liú。

李之仪

纷纷到底不如休,空把闲心见便留。fēn fēn dào dǐ bù rú xiū,kōng bǎ xián xīn jiàn biàn liú。
昨日白消行处去,今朝绿遍定谁揉。zuó rì bái xiāo xíng chù qù,jīn cháo lǜ biàn dìng shuí róu。
且从寂灭翻千偈,安用深湛咏四愁。qiě cóng jì miè fān qiān jì,ān yòng shēn zhàn yǒng sì chóu。
我坐言多欲无语,每惭佳思枉诗流。wǒ zuò yán duō yù wú yǔ,měi cán jiā sī wǎng shī liú。

次韵夹竹桃花

李之仪

料理愁怀落那边,桃花烘日竹含烟。liào lǐ chóu huái luò nà biān,táo huā hōng rì zhú hán yān。
墙红密约连昌晓,夏木深藏绣岭天。qiáng hóng mì yuē lián chāng xiǎo,xià mù shēn cáng xiù lǐng tiān。
篮舆造门如会面,渔舟失路想当年。lán yú zào mén rú huì miàn,yú zhōu shī lù xiǎng dāng nián。
因君咏出黄筌笔,从此风光生彩笺。yīn jūn yǒng chū huáng quán bǐ,cóng cǐ fēng guāng shēng cǎi jiān。

次韵闻笛

李之仪

涓涓水咽众山泉,隐隐雷惊二月天。juān juān shuǐ yàn zhòng shān quán,yǐn yǐn léi jīng èr yuè tiān。
共喜春工能应候,方知节物似烹鲜。gòng xǐ chūn gōng néng yīng hòu,fāng zhī jié wù shì pēng xiān。
倦途所欠无多子,胜日相逢又一年。juàn tú suǒ qiàn wú duō zi,shèng rì xiāng féng yòu yī nián。
好是群花应竞发,不须留待柳三眠。hǎo shì qún huā yīng jìng fā,bù xū liú dài liǔ sān mián。

和郭功甫赠陈待制致仕二首

李之仪

十年朝马望前程,晚作琳宫物外人。shí nián cháo mǎ wàng qián chéng,wǎn zuò lín gōng wù wài rén。
彻骨清风真有韵,醉心常德本来淳。chè gǔ qīng fēng zhēn yǒu yùn,zuì xīn cháng dé běn lái chún。
新栽松菊开三径,旧检方书备六陈。xīn zāi sōng jú kāi sān jìng,jiù jiǎn fāng shū bèi liù chén。
不是诗翁形美颂,丹青难写自由身。bù shì shī wēng xíng měi sòng,dān qīng nán xiě zì yóu shēn。

和郭功甫赠陈待制致仕二首

李之仪

南北纷纷不觉尘,鸳鸯湖水解留人。nán běi fēn fēn bù jué chén,yuān yāng hú shuǐ jiě liú rén。
乳浮香焙谁同试,蚁泛家篘分外淳。rǔ fú xiāng bèi shuí tóng shì,yǐ fàn jiā chōu fēn wài chún。
禅寂久因师粲可,婚姻便可继朱陈。chán jì jiǔ yīn shī càn kě,hūn yīn biàn kě jì zhū chén。
莫从旧路寻归梦,占取东篱采菊身。mò cóng jiù lù xún guī mèng,zhàn qǔ dōng lí cǎi jú shēn。