古诗词

次韵方叔晚过湖上时积雨新霁夜色如昼传闻余有兴元之命

李之仪

酾水投过日,佳思生襟裳。shāi shuǐ tóu guò rì,jiā sī shēng jīn shang。
缅怀江上笛,相游共胡床。miǎn huái jiāng shàng dí,xiāng yóu gòng hú chuáng。
星月弄疏明,草木来远香。xīng yuè nòng shū míng,cǎo mù lái yuǎn xiāng。
所得亦饷尔,端能谢炎凉。suǒ dé yì xiǎng ěr,duān néng xiè yán liáng。
李之仪

李之仪

李之仪(1038~1117)北宋词人。字端叔,自号姑溪居士、姑溪老农。汉族,沧州无棣(庆云县)人。哲宗元祐初为枢密院编修官,通判原州。元祐末从苏轼于定州幕府,朝夕倡酬。元符中监内香药库,御史石豫参劾他曾为苏轼幕僚,不可以任京官,被停职。徽宗崇宁初提举河东常平。后因得罪权贵蔡京,除名编管太平州(今安徽当涂),后遇赦复官,晚年卜居当涂。著有《姑溪词》一卷、《姑溪居士前集》五十卷和《姑溪题跋》二卷。 李之仪的作品>>

猜您喜欢

有送梅花者而彦行适在君俞来

李之仪

来时点滴才仿佛,今日烂漫将飞扬。lái shí diǎn dī cái fǎng fú,jīn rì làn màn jiāng fēi yáng。
春事不知尚多少,客怀空自成悲伤。chūn shì bù zhī shàng duō shǎo,kè huái kōng zì chéng bēi shāng。
新名侯喜足诗思,旧病维摩难药方。xīn míng hóu xǐ zú shī sī,jiù bìng wéi mó nán yào fāng。
共饮节食冷相对,少须陈子同飞觞。gòng yǐn jié shí lěng xiāng duì,shǎo xū chén zi tóng fēi shāng。

失题九首

李之仪

结束轻装趁晓风,崎岖行李偶难同。jié shù qīng zhuāng chèn xiǎo fēng,qí qū xíng lǐ ǒu nán tóng。
他年谁谓双成老,今日翻为无是公。tā nián shuí wèi shuāng chéng lǎo,jīn rì fān wèi wú shì gōng。
只恐穰侯迟见事,固应原宪本非穷。zhǐ kǒng ráng hóu chí jiàn shì,gù yīng yuán xiàn běn fēi qióng。
洛阳烟霭因缘在,鸡黍相期定不空。luò yáng yān ǎi yīn yuán zài,jī shǔ xiāng qī dìng bù kōng。

失题九首

李之仪

上番新梢与旧齐,啄残红腐半成泥。shàng fān xīn shāo yǔ jiù qí,zhuó cán hóng fǔ bàn chéng ní。
画船似觉去已晚,丽句犹堪手自题。huà chuán shì jué qù yǐ wǎn,lì jù yóu kān shǒu zì tí。
气候相催虽迅速,笑歌赢得暂招携。qì hòu xiāng cuī suī xùn sù,xiào gē yíng dé zàn zhāo xié。
红舒绿卷分前后,全胜当年白集西。hóng shū lǜ juǎn fēn qián hòu,quán shèng dāng nián bái jí xī。

失题九首

李之仪

君方陵愈我惭郊,大瓠为舟浪自要。jūn fāng líng yù wǒ cán jiāo,dà hù wèi zhōu làng zì yào。
老矣独期云駃便,归与长负桂丛招。lǎo yǐ dú qī yún jué biàn,guī yǔ zhǎng fù guì cóng zhāo。
峥嵘红橘迎风密,点滴安榴掠望烧。zhēng róng hóng jú yíng fēng mì,diǎn dī ān liú lüè wàng shāo。
多谢□萌滋味永,便思飞步到杨寥。duō xiè méng zī wèi yǒng,biàn sī fēi bù dào yáng liáo。

失题九首

李之仪

佳禽百啭不惊风,午日蒙蒙睡眼中。jiā qín bǎi zhuàn bù jīng fēng,wǔ rì méng méng shuì yǎn zhōng。
几片犹飞残腊白,数枝初见出墙红。jǐ piàn yóu fēi cán là bái,shù zhī chū jiàn chū qiáng hóng。
低回节物怜迁客,漂泊生涯难老翁。dī huí jié wù lián qiān kè,piāo pō shēng yá nán lǎo wēng。
多谢春光相击拂,一樽倾倒许谁同。duō xiè chūn guāng xiāng jī fú,yī zūn qīng dào xǔ shuí tóng。

失题九首

李之仪

窥豹曾容见一斑,孤高凛凛固难攀。kuī bào céng róng jiàn yī bān,gū gāo lǐn lǐn gù nán pān。
早应拔宅朝元去,犹有遗踪在世间。zǎo yīng bá zhái cháo yuán qù,yóu yǒu yí zōng zài shì jiān。
舒啸款谈虽可想,赏风吟月未终闲。shū xiào kuǎn tán suī kě xiǎng,shǎng fēng yín yuè wèi zhōng xián。
诸郎莫为功名老,须信移文下北山。zhū láng mò wèi gōng míng lǎo,xū xìn yí wén xià běi shān。

失题九首

李之仪

映月临灯万萼披,喜随宾客宴芳菲。yìng yuè lín dēng wàn è pī,xǐ suí bīn kè yàn fāng fēi。
诸姨队合骊山晓,猎骑夜从云梦归。zhū yí duì hé lí shān xiǎo,liè qí yè cóng yún mèng guī。
须把玉觞酬胜丽,徒劳彩笔强依稀。xū bǎ yù shāng chóu shèng lì,tú láo cǎi bǐ qiáng yī xī。
回头便见飘红雨,莫惜频歌金缕衣。huí tóu biàn jiàn piāo hóng yǔ,mò xī pín gē jīn lǚ yī。

失题九首

李之仪

映月西湖漾鸭头,堕红飘碧正飞浮。yìng yuè xī hú yàng yā tóu,duò hóng piāo bì zhèng fēi fú。
逢师来自日边路,如我遂归江上州。féng shī lái zì rì biān lù,rú wǒ suì guī jiāng shàng zhōu。
嵩岭异花开未遍,洛川新燕语方柔。sōng lǐng yì huā kāi wèi biàn,luò chuān xīn yàn yǔ fāng róu。
经行须作半年计,归去当知难再求。jīng xíng xū zuò bàn nián jì,guī qù dāng zhī nán zài qiú。

失题九首

李之仪

薄云疏雨洒雕笼,槎拂银潢月上弓。báo yún shū yǔ sǎ diāo lóng,chá fú yín huáng yuè shàng gōng。
红泪半残歌后烛,翠涛低涌梦回风。hóng lèi bàn cán gē hòu zhú,cuì tāo dī yǒng mèng huí fēng。
淬馀剑锷虽为利,解尽犀棱未见通。cuì yú jiàn è suī wèi lì,jiě jǐn xī léng wèi jiàn tōng。
杳杳芝田定何许,断魂无计脱惊鸿。yǎo yǎo zhī tián dìng hé xǔ,duàn hún wú jì tuō jīng hóng。

失题九首

李之仪

华榱曾记孔鸾栖,断梦还来拂旧题。huá cuī céng jì kǒng luán qī,duàn mèng hái lái fú jiù tí。
妙悟从谁识无射,赏心空自感雌霓。miào wù cóng shuí shí wú shè,shǎng xīn kōng zì gǎn cí ní。
干云宝气层霄外,埋玉孤坟落照西。gàn yún bǎo qì céng xiāo wài,mái yù gū fén luò zhào xī。
千载相逢定何许,嘐嘐风雨独鸣鸡。qiān zài xiāng féng dìng hé xǔ,xiāo xiāo fēng yǔ dú míng jī。

闻葬者

李之仪

铙钹高低与哭声,同寻此路不相惊。náo bó gāo dī yǔ kū shēng,tóng xún cǐ lù bù xiāng jīng。
年来自是多伤感,帘外何须问晦明。nián lái zì shì duō shāng gǎn,lián wài hé xū wèn huì míng。
未返耕桑真拙计,长萦缰锁奈虚名。wèi fǎn gēng sāng zhēn zhuō jì,zhǎng yíng jiāng suǒ nài xū míng。
无名可恋何贪着,瓶罄须休莫强倾。wú míng kě liàn hé tān zhe,píng qìng xū xiū mò qiáng qīng。

旌德王承议挽词

李之仪

彭蠡湖边一笑初,绿衣相见论葭莩。péng lí hú biān yī xiào chū,lǜ yī xiāng jiàn lùn jiā fú。
四千里外空搔首,三十年来屡揽须。sì qiān lǐ wài kōng sāo shǒu,sān shí nián lái lǚ lǎn xū。
方卜他时共兰若,岂知今日奠生刍。fāng bo tā shí gòng lán ruò,qǐ zhī jīn rì diàn shēng chú。
穷途只有思君泪,无复吟君屋上乌。qióng tú zhǐ yǒu sī jūn lèi,wú fù yín jūn wū shàng wū。

送戴道人

李之仪

懒将身世问穷通,邂逅僧轩一席同。lǎn jiāng shēn shì wèn qióng tōng,xiè hòu sēng xuān yī xí tóng。
已叹故家如坠叶,可堪白发共飘蓬。yǐ tàn gù jiā rú zhuì yè,kě kān bái fā gòng piāo péng。
冥搜固出能言外,妙用都归指掌中。míng sōu gù chū néng yán wài,miào yòng dōu guī zhǐ zhǎng zhōng。
咫尺京师莫辞远,有云何患不乘风。zhǐ chǐ jīng shī mò cí yuǎn,yǒu yún hé huàn bù chéng fēng。

赏花亭致语口号

李之仪

绿阴初合燕归来,煮酒新尝换拨醅。lǜ yīn chū hé yàn guī lái,zhǔ jiǔ xīn cháng huàn bō pēi。
不独江山想王谢,须知宾客尽邹枚。bù dú jiāng shān xiǎng wáng xiè,xū zhī bīn kè jǐn zōu méi。
十分欢意休教剩,万斛愁心亦自开。shí fēn huān yì xiū jiào shèng,wàn hú chóu xīn yì zì kāi。
倒载任他路人笑,更将何处作春台。dào zài rèn tā lù rén xiào,gèng jiāng hé chù zuò chūn tái。

题画扇

李之仪

白颊饶春思,梅梢喜可知。bái jiá ráo chūn sī,méi shāo xǐ kě zhī。
声声催烂漫,定是雪晴时。shēng shēng cuī làn màn,dìng shì xuě qíng shí。