古诗词

早行

韩琦

脂辖行伤早,扬旌兴莫穷。zhī xiá xíng shāng zǎo,yáng jīng xīng mò qióng。
水遥天色共,云细月波通。shuǐ yáo tiān sè gòng,yún xì yuè bō tōng。
巧舌争啼晓,香牙尽入风。qiǎo shé zhēng tí xiǎo,xiāng yá jǐn rù fēng。
纵吟殊未已,初旭放晴红。zòng yín shū wèi yǐ,chū xù fàng qíng hóng。
韩琦

韩琦

韩琦(1008—1075年),字稚圭,自号赣叟,汉族,相州安阳(今属河南)人。北宋政治家、名将,天圣进士。初授将作监丞,历枢密直学士、陕西经略安抚副使、陕西四路经略安抚招讨使。与范仲淹共同防御西夏,名重一时,时称“韩范”。嘉祐元年(1056),任枢密使;三年,拜同中书门下平章事。英宗嗣位,拜右仆射,封魏国公。神宗立,拜司空兼侍中,出知相州、大名府等地。熙宁八年卒,年六十八。谥忠献。《宋史》有传。著有《安阳集》五十卷。《全宋词》录其词四首。 韩琦的作品>>

猜您喜欢

感花

韩琦

雕堂瞰宝栏,有花病不妍。diāo táng kàn bǎo lán,yǒu huā bìng bù yán。
谁知穷山颠,牡丹一尺圆。shuí zhī qióng shān diān,mǔ dān yī chǐ yuán。
宝栏锄溉足,穷山风日煎。bǎo lán chú gài zú,qióng shān fēng rì jiān。
彼此不得地,天道胡为然。bǐ cǐ bù dé dì,tiān dào hú wèi rán。
两适岂易得,兹恨无穷年。liǎng shì qǐ yì dé,zī hèn wú qióng nián。

落叶

韩琦

人观落叶悲,我视落叶喜。rén guān luò yè bēi,wǒ shì luò yè xǐ。
请看四序速,次第若屈指。qǐng kàn sì xù sù,cì dì ruò qū zhǐ。
风霜一瞬过,望春时有几。fēng shuāng yī shùn guò,wàng chūn shí yǒu jǐ。
荣固悴之端,衰亦盛之始。róng gù cuì zhī duān,shuāi yì shèng zhī shǐ。
须知众木疏,便是群芳启。xū zhī zhòng mù shū,biàn shì qún fāng qǐ。
举此较人事,盖不异物理。jǔ cǐ jiào rén shì,gài bù yì wù lǐ。
否泰与消长,反复殊未已。fǒu tài yǔ xiāo zhǎng,fǎn fù shū wèi yǐ。
酿酒整笙歌,坐待新萌起。niàng jiǔ zhěng shēng gē,zuò dài xīn méng qǐ。

读刘易春秋新解

韩琦

夫子春秋之所记,二百四十有二年。fū zi chūn qiū zhī suǒ jì,èr bǎi sì shí yǒu èr nián。
谨严之法不可犯,欲示万世天子权。jǐn yán zhī fǎ bù kě fàn,yù shì wàn shì tiān zi quán。
礼乐征伐必上出,诸侯虽大莫得专。lǐ lè zhēng fá bì shàng chū,zhū hóu suī dà mò dé zhuān。
周平东迁鲁君隐,王纲坏裂勿复联。zhōu píng dōng qiān lǔ jūn yǐn,wáng gāng huài liè wù fù lián。
天王所存位与号,列国自用公承传。tiān wáng suǒ cún wèi yǔ hào,liè guó zì yòng gōng chéng chuán。
齐桓晋文无实义,挟周徇己掩大愆。qí huán jìn wén wú shí yì,xié zhōu xùn jǐ yǎn dà qiān。
不归圣笔立中制,谁其当罪谁其贤。bù guī shèng bǐ lì zhōng zhì,shuí qí dāng zuì shuí qí xián。
丝纷五传角同异,各专门记执所偏。sī fēn wǔ chuán jiǎo tóng yì,gè zhuān mén jì zhí suǒ piān。
遂令学者蹈迷径,不探元本遭羁牵。suì lìng xué zhě dǎo mí jìng,bù tàn yuán běn zāo jī qiān。
至于歆向父子间,亦反天性相镵镌。zhì yú xīn xiàng fù zi jiān,yì fǎn tiān xìng xiāng chán juān。
何休杜预范宁辈,离经附传以臆笺。hé xiū dù yù fàn níng bèi,lí jīng fù chuán yǐ yì jiān。
膏肓废疾互讥病,虽欲针起难自痊。gāo huāng fèi jí hù jī bìng,suī yù zhēn qǐ nán zì quán。
前人文字安可数,议难啾唧秋嘒蝉。qián rén wén zì ān kě shù,yì nán jiū jī qiū huì chán。
有唐名儒陆淳者,始开奥壤窥源泉。yǒu táng míng rú lù chún zhě,shǐ kāi ào rǎng kuī yuán quán。
我朝又得孙明复,大明圣意疏重渊。wǒ cháo yòu dé sūn míng fù,dà míng shèng yì shū zhòng yuān。
刘生新解最后出,了无塞碍成通川。liú shēng xīn jiě zuì hòu chū,le wú sāi ài chéng tōng chuān。
所趋旨义极简正,撑拄异论牢且坚。suǒ qū zhǐ yì jí jiǎn zhèng,chēng zhǔ yì lùn láo qiě jiān。
事不归王皆不与,达经之志所以然。shì bù guī wáng jiē bù yǔ,dá jīng zhī zhì suǒ yǐ rán。
诗三百可一言蔽,曰思无邪而已焉。shī sān bǎi kě yī yán bì,yuē sī wú xié ér yǐ yān。
方今四海大一统,万里号令犹君前。fāng jīn sì hǎi dà yī tǒng,wàn lǐ hào lìng yóu jūn qián。
安不思危易其治,毋容僭乱生阶缘。ān bù sī wēi yì qí zhì,wú róng jiàn luàn shēng jiē yuán。
往持此说助邦政,坐令当扆尊如天。wǎng chí cǐ shuō zhù bāng zhèng,zuò lìng dāng yǐ zūn rú tiān。

答孙植太博后园宴射

韩琦

花梢点红芽绿茁,宴亭爽垲堋云列。huā shāo diǎn hóng yá lǜ zhuó,yàn tíng shuǎng kǎi péng yún liè。
呼宾习射次序升,体裁人人矜㔢挃。hū bīn xí shè cì xù shēng,tǐ cái rén rén jīn jué zhì。
六钧力副百中艺,由基注目老羿拽。liù jūn lì fù bǎi zhōng yì,yóu jī zhù mù lǎo yì zhuāi。
支左屈右何大工,象弭急收如列缺。zhī zuǒ qū yòu hé dà gōng,xiàng mǐ jí shōu rú liè quē。
须臾一镝入鹄心,画鼓连轰尽声喝。xū yú yī dī rù gǔ xīn,huà gǔ lián hōng jǐn shēng hē。
后者审固意愈精,有时大呼劈箭筈。hòu zhě shěn gù yì yù jīng,yǒu shí dà hū pī jiàn kuò。
惜哉最是毫厘差,彩侯似动笴微撇。xī zāi zuì shì háo lí chà,cǎi hóu shì dòng gǎn wēi piē。
分明角胜各记晕,将终或为一箭夺。fēn míng jiǎo shèng gè jì yūn,jiāng zhōng huò wèi yī jiàn duó。
当筵主筹令难犯,大白时举出正罚。dāng yán zhǔ chóu lìng nán fàn,dà bái shí jǔ chū zhèng fá。
此礼自古尤所重,矍圃去留宜有别。cǐ lǐ zì gǔ yóu suǒ zhòng,jué pǔ qù liú yí yǒu bié。
五善大抵主和容,不止穿杨与穿札。wǔ shàn dà dǐ zhǔ hé róng,bù zhǐ chuān yáng yǔ chuān zhá。
因忆当年黠羌叛,非才误授将军钺。yīn yì dāng nián xiá qiāng pàn,fēi cái wù shòu jiāng jūn yuè。
帐下貔貅十万师,力过生犀心似铁。zhàng xià pí xiū shí wàn shī,lì guò shēng xī xīn shì tiě。
大人未许覆凶巢,饬谨封垂御侵越。dà rén wèi xǔ fù xiōng cháo,chì jǐn fēng chuí yù qīn yuè。
悍夫猛士志待骋,贮填愤气何由泄。hàn fū měng shì zhì dài chěng,zhù tián fèn qì hé yóu xiè。
正值高秋天气寒,塞场霜重严风刮。zhèng zhí gāo qiū tiān qì hán,sāi chǎng shuāng zhòng yán fēng guā。
约束偏裨整队兵,旌旗烁电戈矛雪。yuē shù piān bì zhěng duì bīng,jīng qí shuò diàn gē máo xuě。
驱出长郊阅奇阵,离合应麾皆有节。qū chū zhǎng jiāo yuè qí zhèn,lí hé yīng huī jiē yǒu jié。
次引精锐较绝技,控弦命中无虚发。cì yǐn jīng ruì jiào jué jì,kòng xián mìng zhōng wú xū fā。
气豪马健走危坡,直下千寻未尝蹶。qì háo mǎ jiàn zǒu wēi pō,zhí xià qiān xún wèi cháng jué。
收军校猎围平原,犬顺人呼鹰解绁。shōu jūn xiào liè wéi píng yuán,quǎn shùn rén hū yīng jiě xiè。
山麋冲轶犯劲矢,岗兔奔跳迷狡穴。shān mí chōng yì fàn jìn shǐ,gǎng tù bēn tiào mí jiǎo xué。
大雕盘空不轻搏,老狐仰视肝胆裂。dà diāo pán kōng bù qīng bó,lǎo hú yǎng shì gān dǎn liè。
驻鞍赏获犒部曲,浪泻酒车论染血。zhù ān shǎng huò kào bù qū,làng xiè jiǔ chē lùn rǎn xuè。
将军未酣众心醉,耳后风生鼻头热。jiāng jūn wèi hān zhòng xīn zuì,ěr hòu fēng shēng bí tóu rè。
此日淮藩奉宽诏,朱轮慢辗行春辙。cǐ rì huái fān fèng kuān zhào,zhū lún màn niǎn xíng chūn zhé。
铃索声沉讼牒稀,优游大可养疏拙。líng suǒ shēng chén sòng dié xī,yōu yóu dà kě yǎng shū zhuō。
斜蒿青青鲚鲙新,公醪香重醅才拨。xié hāo qīng qīng jì kuài xīn,gōng láo xiāng zhòng pēi cái bō。
射堂对客且相娱,不妨乐事陶嘉月。shè táng duì kè qiě xiāng yú,bù fáng lè shì táo jiā yuè。
襟怀聊与水云闲,梦魂犹寄关山阔。jīn huái liáo yǔ shuǐ yún xián,mèng hún yóu jì guān shān kuò。
逢辰未立赫然勋,破的求功真琐屑。féng chén wèi lì hè rán xūn,pò de qiú gōng zhēn suǒ xiè。
欲得心如外貌欢,报国之诚尽摅豁。yù dé xīn rú wài mào huān,bào guó zhī chéng jǐn shū huō。

广陵大雪

韩琦

淮南常岁冬犹燠,今年阴沴何严酷。huái nán cháng suì dōng yóu yù,jīn nián yīn lì hé yán kù。
黑云漫天一月昏,大雪飞扬平压屋。hēi yún màn tiān yī yuè hūn,dà xuě fēi yáng píng yā wū。
风力轩号助其势,摆撼琳琅摧冻木。fēng lì xuān hào zhù qí shì,bǎi hàn lín láng cuī dòng mù。
通宵彻昼不暂停,堆积楼台满溪谷。tōng xiāo chè zhòu bù zàn tíng,duī jī lóu tái mǎn xī gǔ。
有时造出可怜态,柳絮梨花乱纷扑。yǒu shí zào chū kě lián tài,liǔ xù lí huā luàn fēn pū。
乘温变化雨声来,度日阶庭恣淋漉。chéng wēn biàn huà yǔ shēng lái,dù rì jiē tíng zì lín lù。
几萦寒霰不成丝,骤集疏檐还挂瀑。jǐ yíng hán xiàn bù chéng sī,zhòu jí shū yán hái guà pù。
蛰蛙得意欲跳掷,幽鹭无情成挫辱。zhé wā dé yì yù tiào zhì,yōu lù wú qíng chéng cuò rǔ。
罾鱼江叟冰透蓑,卖炭野翁泥没辐。zēng yú jiāng sǒu bīng tòu suō,mài tàn yě wēng ní méi fú。
闾阎细民诚可哀,三市不喧游手束。lǘ yán xì mín chéng kě āi,sān shì bù xuān yóu shǒu shù。
牛衣破解突无烟,饿犬声微饥子哭。niú yī pò jiě tū wú yān,è quǎn shēng wēi jī zi kū。
我闻上天主时泽,亦有常数滋农谷。wǒ wén shàng tiān zhǔ shí zé,yì yǒu cháng shù zī nóng gǔ。
膏润均于一岁中,是谓年丰调玉烛。gāo rùn jūn yú yī suì zhōng,shì wèi nián fēng diào yù zhú。
此来盛冬过尔多,却虑麦秋欠沾足。cǐ lái shèng dōng guò ěr duō,què lǜ mài qiū qiàn zhān zú。
太守忧民仰天祝,愿曙氛霾看晴旭。tài shǒu yōu mín yǎng tiān zhù,yuàn shǔ fēn mái kàn qíng xù。
望晴不晴无奈何,拥被醉眠头更缩。wàng qíng bù qíng wú nài hé,yōng bèi zuì mián tóu gèng suō。

答袁陟节推游禅智寺

韩琦

春去惜馀景,偶来郊外观。chūn qù xī yú jǐng,ǒu lái jiāo wài guān。
芜城千古恨,一顾殊悲酸。wú chéng qiān gǔ hèn,yī gù shū bēi suān。
荒祠枕大道,尚记吴城邗。huāng cí zhěn dà dào,shàng jì wú chéng hán。
远近绿阴合,水衬红荚残。yuǎn jìn lǜ yīn hé,shuǐ chèn hóng jiá cán。
陇麦齐若剪,随风卷波澜。lǒng mài qí ruò jiǎn,suí fēng juǎn bō lán。
罢农喜有望,守臣心粗宽。bà nóng xǐ yǒu wàng,shǒu chén xīn cū kuān。
萧疏禅智寺,坏址不甚完。xiāo shū chán zhì sì,huài zhǐ bù shén wán。
丛花乱芍药,篱竹摧琅玕。cóng huā luàn sháo yào,lí zhú cuī láng gān。
空有亭亭柏,成行如笔端。kōng yǒu tíng tíng bǎi,chéng xíng rú bǐ duān。
供帐具朝膳,僚寀成清欢。gōng zhàng jù cháo shàn,liáo cǎi chéng qīng huān。
小杜诗板暗,乐石曾未刊。xiǎo dù shī bǎn àn,lè shí céng wèi kān。
乘兴诣茶圃,百步登平峦。chéng xīng yì chá pǔ,bǎi bù dēng píng luán。
摘焙试烹啜,甘挹零露漙。zhāi bèi shì pēng chuài,gān yì líng lù tuán。
午过倦微暑,堤路腾归鞍。wǔ guò juàn wēi shǔ,dī lù téng guī ān。
天子忧岁旱,引咎古所难。tiān zi yōu suì hàn,yǐn jiù gǔ suǒ nán。
列郡承新诏,朝夕弗敢安。liè jùn chéng xīn zhào,cháo xī fú gǎn ān。
况此行春意,固不在游盘。kuàng cǐ xíng chūn yì,gù bù zài yóu pán。
朝廷责吏治,莫若久其官。cháo tíng zé lì zhì,mò ruò jiǔ qí guān。
政和气亦应,灾沴无由干。zhèng hé qì yì yīng,zāi lì wú yóu gàn。
愿循三载旧,庶几酬素餐。yuàn xún sān zài jiù,shù jǐ chóu sù cān。

和袁陟节推龙兴寺芍药

韩琦

广陵芍药真奇差,名与洛花相上天。guǎng líng sháo yào zhēn qí chà,míng yǔ luò huā xiāng shàng tiān。
洛花年来品格卑,所在随人趁高价。luò huā nián lái pǐn gé bēi,suǒ zài suí rén chèn gāo jià。
接头著处骋新妍,轻去本根无顾藉。jiē tóu zhù chù chěng xīn yán,qīng qù běn gēn wú gù jí。
不论姚花与魏花,只供俗目陪妖姹。bù lùn yáo huā yǔ wèi huā,zhǐ gōng sú mù péi yāo chà。
广陵之花性绝高,得地不移归造化。guǎng líng zhī huā xìng jué gāo,dé dì bù yí guī zào huà。
大豪人力或强迁,费尽雍培无艳冶。dà háo rén lì huò qiáng qiān,fèi jǐn yōng péi wú yàn yě。
东君固是花之主,千苞万萼从荣谢。dōng jūn gù shì huā zhī zhǔ,qiān bāo wàn è cóng róng xiè。
似矫东君泛爱心,枉杀春风不肯嫁。shì jiǎo dōng jūn fàn ài xīn,wǎng shā chūn fēng bù kěn jià。
遂令天下走香名,仿佛丹青竞夸诧。suì lìng tiān xià zǒu xiāng míng,fǎng fú dān qīng jìng kuā chà。
以此扬花较洛花,自合扬花推定霸。yǐ cǐ yáng huā jiào luò huā,zì hé yáng huā tuī dìng bà。
其间绝色可粗陈,天工着意诚堪讶。qí jiān jué sè kě cū chén,tiān gōng zhe yì chéng kān yà。
仙家冠子镂红云,金线妆治无匹亚。xiān jiā guān zi lòu hóng yún,jīn xiàn zhuāng zhì wú pǐ yà。
旋心体弱不胜枝,宝髻攲斜犹堕马。xuán xīn tǐ ruò bù shèng zhī,bǎo jì qī xié yóu duò mǎ。
冰雪肌肤一缬斑,新试守宫明似赭。bīng xuě jī fū yī xié bān,xīn shì shǒu gōng míng shì zhě。
双头两两最多情,象物更呈鞍面窊。shuāng tóu liǎng liǎng zuì duō qíng,xiàng wù gèng chéng ān miàn wā。
楼子亭亭欠姿媚,特有怪状堪图写。lóu zi tíng tíng qiàn zī mèi,tè yǒu guài zhuàng kān tú xiě。
见者方知画不真,未见直疑传者诈。jiàn zhě fāng zhī huà bù zhēn,wèi jiàn zhí yí chuán zhě zhà。
前贤大欲巧赋咏,片言未出心先怕。qián xián dà yù qiǎo fù yǒng,piàn yán wèi chū xīn xiān pà。
天上人间少其比,不似馀芳资假借。tiān shàng rén jiān shǎo qí bǐ,bù shì yú fāng zī jiǎ jiè。
我来淮海涉三春,三访龙兴旧僧舍。wǒ lái huái hǎi shè sān chūn,sān fǎng lóng xīng jiù sēng shě。
问得龙兴好事僧,每岁看承不敢暇。wèn dé lóng xīng hǎo shì sēng,měi suì kàn chéng bù gǎn xiá。
后园栽植虽甚蕃,及见花成由取舍。hòu yuán zāi zhí suī shén fān,jí jiàn huā chéng yóu qǔ shě。
出群标致必惊人,方徙矮坛临大厦。chū qún biāo zhì bì jīng rén,fāng xǐ ǎi tán lín dà shà。
客来只见轩槛前,国艳天姿相照射。kè lái zhǐ jiàn xuān kǎn qián,guó yàn tiān zī xiāng zhào shè。
因知灵种本自然,须凭精识能陶冶。yīn zhī líng zhǒng běn zì rán,xū píng jīng shí néng táo yě。
君子果有育材心,请视维扬种花者。jūn zi guǒ yǒu yù cái xīn,qǐng shì wéi yáng zhǒng huā zhě。

岁旱晚雨

韩琦

庆历丙戌夏,早气蒸如焚。qìng lì bǐng xū xià,zǎo qì zhēng rú fén。
行路尽婴暍,居人犹中瘟。xíng lù jǐn yīng yē,jū rén yóu zhōng wēn。
堕鸟不收喙,游鱼几烂鳞。duò niǎo bù shōu huì,yóu yú jǐ làn lín。
絺绤亦难御,更值成雷蚊。chī xì yì nán yù,gèng zhí chéng léi wén。
骄阳断雨脉,焦熬逾五旬。jiāo yáng duàn yǔ mài,jiāo áo yú wǔ xún。
农塍坐耗裂,纵横龟灼文。nóng chéng zuò hào liè,zòng héng guī zhuó wén。
众目血坼眦,日睇西郊云。zhòng mù xuè chè zì,rì dì xī jiāo yún。
守臣恤民病,心乱千丝棼。shǒu chén xù mín bìng,xīn luàn qiān sī fén。
祈龙割舒雁,纵阴开北门。qí lóng gē shū yàn,zòng yīn kāi běi mén。
古法久弗验,群祠益致勤。gǔ fǎ jiǔ fú yàn,qún cí yì zhì qín。
遍走于境内,神兮若不闻。biàn zǒu yú jìng nèi,shén xī ruò bù wén。
或时得泛洒,蒙蒙才湿尘。huò shí dé fàn sǎ,méng méng cái shī chén。
丰年望既绝,节候俄秋分。fēng nián wàng jì jué,jié hòu é qiū fēn。
忽尔降大澍,霄冥连日昏。hū ěr jiàng dà shù,xiāo míng lián rì hūn。
垂空状战戟,入霤疑倾盆。chuí kōng zhuàng zhàn jǐ,rù liù yí qīng pén。
田禾十九死,强渍枯槁根。tián hé shí jiǔ sǐ,qiáng zì kū gǎo gēn。
萧稂贱易活,势茂如逢春。xiāo láng jiàn yì huó,shì mào rú féng chūn。
蛙黾渴易满,泥跃嬉成群。wā mǐn kě yì mǎn,ní yuè xī chéng qún。
济物乃容易,应时何艰辛。jì wù nǎi róng yì,yīng shí hé jiān xīn。
辙鲋骨已坏,徐激西江津。zhé fù gǔ yǐ huài,xú jī xī jiāng jīn。
谷黍霜已厚,始调邹律温。gǔ shǔ shuāng yǐ hòu,shǐ diào zōu lǜ wēn。
天意执可问,对之空气吞。tiān yì zhí kě wèn,duì zhī kōng qì tūn。

喜雪答赵宗道学士

韩琦

去年大雪如山积,今年大旱千里赤。qù nián dà xuě rú shān jī,jīn nián dà hàn qiān lǐ chì。
冻民虚死麦实少,稻子空乾无一获。dòng mín xū sǐ mài shí shǎo,dào zi kōng qián wú yī huò。
阴阳之沴已过差,物理固知当反极。yīn yáng zhī lì yǐ guò chà,wù lǐ gù zhī dāng fǎn jí。
入冬和气渐融怡,霈泽时时苏土脉。rù dōng hé qì jiàn róng yí,pèi zé shí shí sū tǔ mài。
广莫朝来一阵寒,变作雪花纷乱坼。guǎng mò cháo lái yī zhèn hán,biàn zuò xuě huā fēn luàn chè。
琼树瑶台豁眼明,直疑误到神仙宅。qióng shù yáo tái huō yǎn míng,zhí yí wù dào shén xiān zhái。
城中喜色与欢声,并在高楼歌舞席。chéng zhōng xǐ sè yǔ huān shēng,bìng zài gāo lóu gē wǔ xí。
老农视之笑复啼,大言累岁遭凶厄。lǎo nóng shì zhī xiào fù tí,dà yán lèi suì zāo xiōng è。
才下种时雨雪多,禾稼欲成无一滴。cái xià zhǒng shí yǔ xuě duō,hé jià yù chéng wú yī dī。
此回虽有丰登兆,未信天公真爱惜。cǐ huí suī yǒu fēng dēng zhào,wèi xìn tiān gōng zhēn ài xī。
太守闻之亦惨颜,造化诚哉非易测。tài shǒu wén zhī yì cǎn yán,zào huà chéng zāi fēi yì cè。
但愿天意悔前祸,岂使吾民常戚戚。dàn yuàn tiān yì huǐ qián huò,qǐ shǐ wú mín cháng qī qī。

阅古堂

韩琦

仲尼大圣人,文武亦云学。zhòng ní dà shèng rén,wén wǔ yì yún xué。
况其下者乎,而不事砻琢。kuàng qí xià zhě hū,ér bù shì lóng zuó。
伊予之逢辰,进本任愚朴。yī yǔ zhī féng chén,jìn běn rèn yú pǔ。
今辱寄中山,地重扼幽朔。jīn rǔ jì zhōng shān,dì zhòng è yōu shuò。
日惧不克堪,误上所简擢。rì jù bù kè kān,wù shàng suǒ jiǎn zhuó。
古之良守帅,功业甚奇卓。gǔ zhī liáng shǒu shuài,gōng yè shén qí zhuó。
思以救空疏,志慕极坚确。sī yǐ jiù kōng shū,zhì mù jí jiān què。
后圃新吾堂,左右谨图模。hòu pǔ xīn wú táng,zuǒ yòu jǐn tú mó。
公馀时纵观,大可儆龊龊。gōng yú shí zòng guān,dà kě jǐng chuò chuò。
奔雷发聋聩,皎日破昏浊。bēn léi fā lóng kuì,jiǎo rì pò hūn zhuó。
苟能奉规矩,曷愧大匠斫。gǒu néng fèng guī jǔ,hé kuì dà jiàng zhuó。
或此贤宾僚,指顾便扬攉。huò cǐ xián bīn liáo,zhǐ gù biàn yáng huō。
四座企清风,耳目外优乐。sì zuò qǐ qīng fēng,ěr mù wài yōu lè。
子好虚名哉,事实出诚悫。zi hǎo xū míng zāi,shì shí chū chéng què。
庶几得涓尘,聊以助海岳。shù jǐ dé juān chén,liáo yǐ zhù hǎi yuè。
唯有大忠心,不在先觉觉。wéi yǒu dà zhōng xīn,bù zài xiān jué jué。

众春园

韩琦

中山雄北边,地得要害扼。zhōng shān xióng běi biān,dì dé yào hài è。
烽警昔未彻,民日困兵革。fēng jǐng xī wèi chè,mín rì kùn bīng gé。
一从无事来,历祀且半百。yī cóng wú shì lái,lì sì qiě bàn bǎi。
戈矛既钱镈,比屋遂仁宅。gē máo jì qián bó,bǐ wū suì rén zhái。
人生亦自劳,营业鲜暇隙。rén shēng yì zì láo,yíng yè xiān xiá xì。
诚哉百日勤,固愿一日适。chéng zāi bǎi rì qín,gù yuàn yī rì shì。
为政本人情,三代所不易。wèi zhèng běn rén qíng,sān dài suǒ bù yì。
汉吏称循良,在宣布恩泽。hàn lì chēng xún liáng,zài xuān bù ēn zé。
兹吾治废园,大揭众春额。zī wú zhì fèi yuán,dà jiē zhòng chūn é。
庶乎时节游,使见太平迹。shù hū shí jié yóu,shǐ jiàn tài píng jì。
园中何所有,风物难具籍。yuán zhōng hé suǒ yǒu,fēng wù nán jù jí。
方塘百亩馀,遥派逗寒碧。fāng táng bǎi mǔ yú,yáo pài dòu hán bì。
虚亭跨彩桥,孤屿耸幽石。xū tíng kuà cǎi qiáo,gū yǔ sǒng yōu shí。
环堤柳万株,无时张翠帟。huán dī liǔ wàn zhū,wú shí zhāng cuì yì。
移得江南天,不觉万里隔。yí dé jiāng nán tiān,bù jué wàn lǐ gé。
芳林灼灼花,次第锦绣坼。fāng lín zhuó zhuó huā,cì dì jǐn xiù chè。
三春烂熳时,为民开宴席。sān chūn làn màn shí,wèi mín kāi yàn xí。
观者如堵墙,士女杂城陌。guān zhě rú dǔ qiáng,shì nǚ zá chéng mò。
野态得天真,靓妆非俗格。yě tài dé tiān zhēn,jìng zhuāng fēi sú gé。
惟意任所如,去来何络绎。wéi yì rèn suǒ rú,qù lái hé luò yì。
多欢知有今,胜致骇非昔。duō huān zhī yǒu jīn,shèng zhì hài fēi xī。
如登老氏台,怀抱罔不释。rú dēng lǎo shì tái,huái bào wǎng bù shì。
既以休吾民,又足奉嘉客。jì yǐ xiū wú mín,yòu zú fèng jiā kè。
清暑暨凉秋,池景尤可惜。qīng shǔ jì liáng qiū,chí jǐng yóu kě xī。
红蕖四照香,风送入絺绤。hóng qú sì zhào xiāng,fēng sòng rù chī xì。
乘兴命轻舟,纵赏缓撑刺。chéng xīng mìng qīng zhōu,zòng shǎng huǎn chēng cì。
芳饵须鲙资,绿房欣手摘。fāng ěr xū kuài zī,lǜ fáng xīn shǒu zhāi。
就饮圆荷中,一当数大白。jiù yǐn yuán hé zhōng,yī dāng shù dà bái。
时见群鸥飞,惊此红袖拍。shí jiàn qún ōu fēi,jīng cǐ hóng xiù pāi。
献酬如未快,申令喜相搦。xiàn chóu rú wèi kuài,shēn lìng xǐ xiāng nuò。
或见大敌怯,便可遗巾帼。huò jiàn dà dí qiè,biàn kě yí jīn guó。
酣战方气振,俄景忽晡夕。hān zhàn fāng qì zhèn,é jǐng hū bū xī。
人笑山公归,酩酊倒巾帻。rén xiào shān gōng guī,mǐng dīng dào jīn zé。
谁知酩酊心,自有制胜策。shuí zhī mǐng dīng xīn,zì yǒu zhì shèng cè。

览资政富公新诗

韩琦

贤辅于朝廷,中外唯所用。xián fǔ yú cháo tíng,zhōng wài wéi suǒ yòng。
中则翊万枢,天业日以重。zhōng zé yì wàn shū,tiān yè rì yǐ zhòng。
外则泰一方,君治亦云共。wài zé tài yī fāng,jūn zhì yì yún gòng。
公今得淮康,大厦辍隆栋。gōng jīn dé huái kāng,dà shà chuò lóng dòng。
惠政聊一施,万室绝愁痛。huì zhèng liáo yī shī,wàn shì jué chóu tòng。
狱讼不复烦,甘脆诚足奉。yù sòng bù fù fán,gān cuì chéng zú fèng。
优游为文章,六义本规讽。yōu yóu wèi wén zhāng,liù yì běn guī fěng。
长篇灿臣轴,邮驿邈见送。zhǎng piān càn chén zhóu,yóu yì miǎo jiàn sòng。
发函捧琼瑰,再拜喜吟诵。fā hán pěng qióng guī,zài bài xǐ yín sòng。
高调既古雅,奇格复豪纵。gāo diào jì gǔ yǎ,qí gé fù háo zòng。
钧天张广乐,累夕骇谷梦。jūn tiān zhāng guǎng lè,lèi xī hài gǔ mèng。
宛马历夷途,万里不可控。wǎn mǎ lì yí tú,wàn lǐ bù kě kòng。
李杜若复生,屈伏事非恐。lǐ dù ruò fù shēng,qū fú shì fēi kǒng。
况夫浅浅流,固莫测源洞。kuàng fū qiǎn qiǎn liú,gù mò cè yuán dòng。
何时衮衣归,瞻望慰民众。hé shí gǔn yī guī,zhān wàng wèi mín zhòng。
事业追夔龙,风烈陋姚宋。shì yè zhuī kuí lóng,fēng liè lòu yáo sòng。
曰赓元首歌,间助薰琴弄。yuē gēng yuán shǒu gē,jiān zhù xūn qín nòng。
太平告成功,郊庙形嘉颂。tài píng gào chéng gōng,jiāo miào xíng jiā sòng。
九奏人神和,舞兽而仪凤。jiǔ zòu rén shén hé,wǔ shòu ér yí fèng。
休闻狼跋诗,万世发长恸。xiū wén láng bá shī,wàn shì fā zhǎng tòng。

谢资政富公再以近诗见寄

韩琦

惟公之所存,致后协二典。wéi gōng zhī suǒ cún,zhì hòu xié èr diǎn。
当入相天子,贤业遂大展。dāng rù xiāng tiān zi,xián yè suì dà zhǎn。
万类随坯陶,四时无盭舛。wàn lèi suí pī táo,sì shí wú lì chuǎn。
如保守一藩,疢甚斥和扁。rú bǎo shǒu yī fān,chèn shén chì hé biǎn。
遂令康济功,郁抑未恢显。suì lìng kāng jì gōng,yù yì wèi huī xiǎn。
寄怀吟咏间,唯以道自遣。jì huái yín yǒng jiān,wéi yǐ dào zì qiǎn。
公才如河源,浑浑日东演。gōng cái rú hé yuán,hún hún rì dōng yǎn。
洪涛奔巨海,万里纵倾卷。hóng tāo bēn jù hǎi,wàn lǐ zòng qīng juǎn。
小哉西北流,孰可议深浅。xiǎo zāi xī běi liú,shú kě yì shēn qiǎn。
公思如天匠,春物归裁剸。gōng sī rú tiān jiàng,chūn wù guī cái tuán。
珍丛与奇葩,万态极婉娈。zhēn cóng yǔ qí pā,wàn tài jí wǎn luán。
一一得天真,仿象困雕剪。yī yī dé tiān zhēn,fǎng xiàng kùn diāo jiǎn。
河源无时穷,天匠非世辨。hé yuán wú shí qióng,tiān jiàng fēi shì biàn。
湖为每成编,遂以贶罢软。hú wèi měi chéng biān,suì yǐ kuàng bà ruǎn。
裸壤本无知,安足道文冕。luǒ rǎng běn wú zhī,ān zú dào wén miǎn。
俚耳固不通,乌用奏姑洗。lǐ ěr gù bù tōng,wū yòng zòu gū xǐ。
我实知公心,爱我久益腆。wǒ shí zhī gōng xīn,ài wǒ jiǔ yì tiǎn。
诱我进学勤,要在纳诸善。yòu wǒ jìn xué qín,yào zài nà zhū shàn。
我素荷公德,公教不敢践。wǒ sù hé gōng dé,gōng jiào bù gǎn jiàn。
讽诵复宗师,夙夜以自勉。fěng sòng fù zōng shī,sù yè yǐ zì miǎn。

苦热

韩琦

皇祐辛卯夏,六月朔伏暑。huáng yòu xīn mǎo xià,liù yuè shuò fú shǔ。
始伏之七日,大热极炎苦。shǐ fú zhī qī rì,dà rè jí yán kǔ。
赫日烧扶桑,焰焰指亭午。hè rì shāo fú sāng,yàn yàn zhǐ tíng wǔ。
阳乌自焦铄,垂翅不西举。yáng wū zì jiāo shuò,chuí chì bù xī jǔ。
炙翻四海波,天地入烹煮。zhì fān sì hǎi bō,tiān dì rù pēng zhǔ。
蛟龙窜潭穴,汗喘不敢雨。jiāo lóng cuàn tán xué,hàn chuǎn bù gǎn yǔ。
雷神抱桴逃,不顾车裂鼓。léi shén bào fú táo,bù gù chē liè gǔ。
岂无堂室深,气郁如炊釜。qǐ wú táng shì shēn,qì yù rú chuī fǔ。
岂无台榭高,风毒如遭蛊。qǐ wú tái xiè gāo,fēng dú rú zāo gǔ。
直疑万类繁,尽欲变修脯。zhí yí wàn lèi fán,jǐn yù biàn xiū pú。
尝闻昆阆间,别有神仙宇。cháng wén kūn láng jiān,bié yǒu shén xiān yǔ。
雷散涤烦襟,玉浆清浊腑。léi sàn dí fán jīn,yù jiāng qīng zhuó fǔ。
吾欲飞而往,于义不独处。wú yù fēi ér wǎng,yú yì bù dú chù。
安得世上人,同日生毛羽。ān dé shì shàng rén,tóng rì shēng máo yǔ。

后园寒步

韩琦

如何天地举寒令,独将杀气凌边遐。rú hé tiān dì jǔ hán lìng,dú jiāng shā qì líng biān xiá。
公园跬步亦难往,试来举目成吁嗟。gōng yuán kuǐ bù yì nán wǎng,shì lái jǔ mù chéng xū jiē。
长空黯淡作愁色,日光似透云还遮。zhǎng kōng àn dàn zuò chóu sè,rì guāng shì tòu yún hái zhē。
朔风刮面不吹雪,徒扰万窍掀黄沙。shuò fēng guā miàn bù chuī xuě,tú rǎo wàn qiào xiān huáng shā。
园中索寞不可状,唯视众木攒枯槎。yuán zhōng suǒ mò bù kě zhuàng,wéi shì zhòng mù zǎn kū chá。
有如汉将肃行阵,远涉大漠平番家。yǒu rú hàn jiāng sù xíng zhèn,yuǎn shè dà mò píng fān jiā。
貔貅冻列树营壁,巨矛长戟何交加。pí xiū dòng liè shù yíng bì,jù máo zhǎng jǐ hé jiāo jiā。
老松一二柯叶在,外皮皴裂埋僵蛇。lǎo sōng yī èr kē yè zài,wài pí cūn liè mái jiāng shé。
幽禽声好久绝听,孤城远近号饥鸦。yōu qín shēng hǎo jiǔ jué tīng,gū chéng yuǎn jìn hào jī yā。
斋中酒热忍自酌,几何贫户无纤麻。zhāi zhōng jiǔ rè rěn zì zhuó,jǐ hé pín hù wú xiān má。
冥官持权因意恶,直欲万类歼阴邪。míng guān chí quán yīn yì è,zhí yù wàn lèi jiān yīn xié。
穷严极烈势未已,不知泉底生阳芽。qióng yán jí liè shì wèi yǐ,bù zhī quán dǐ shēng yáng yá。