古诗词

山行

韩琦

山路何曾倦,官程幸不赊。shān lù hé céng juàn,guān chéng xìng bù shē。
片云无定雨,香草逐时花。piàn yún wú dìng yǔ,xiāng cǎo zhú shí huā。
暑序秋天气,农居古室家。shǔ xù qiū tiān qì,nóng jū gǔ shì jiā。
乡关勤一望,峰翠列高牙。xiāng guān qín yī wàng,fēng cuì liè gāo yá。
韩琦

韩琦

韩琦(1008—1075年),字稚圭,自号赣叟,汉族,相州安阳(今属河南)人。北宋政治家、名将,天圣进士。初授将作监丞,历枢密直学士、陕西经略安抚副使、陕西四路经略安抚招讨使。与范仲淹共同防御西夏,名重一时,时称“韩范”。嘉祐元年(1056),任枢密使;三年,拜同中书门下平章事。英宗嗣位,拜右仆射,封魏国公。神宗立,拜司空兼侍中,出知相州、大名府等地。熙宁八年卒,年六十八。谥忠献。《宋史》有传。著有《安阳集》五十卷。《全宋词》录其词四首。 韩琦的作品>>

猜您喜欢

次韵答提举刘司封见访

韩琦

琳馆优闲禄隐郎,高怀存旧宠吾乡。lín guǎn yōu xián lù yǐn láng,gāo huái cún jiù chǒng wú xiāng。
观梁共且希鱼乐,巢阁终应待凤翔。guān liáng gòng qiě xī yú lè,cháo gé zhōng yīng dài fèng xiáng。
囊疏一时惊慄慄,殿楹常记日堂堂。náng shū yī shí jīng lì lì,diàn yíng cháng jì rì táng táng。
忠言非久回宸虑,坐见无为拱舜廊。zhōng yán fēi jiǔ huí chén lǜ,zuò jiàn wú wèi gǒng shùn láng。

次韵答提举王郎中

韩琦

病质衰来百事慵,遗荣心欲企高踪。bìng zhì shuāi lái bǎi shì yōng,yí róng xīn yù qǐ gāo zōng。
疲驽向老知无用,圣德矜愚谅有容。pí nú xiàng lǎo zhī wú yòng,shèng dé jīn yú liàng yǒu róng。
筋力岂能夸矍铄,林泉终幸养孱庸。jīn lì qǐ néng kuā jué shuò,lín quán zhōng xìng yǎng càn yōng。
东篱秋晚黄花盛,陶令思归兴愈浓。dōng lí qiū wǎn huáng huā shèng,táo lìng sī guī xīng yù nóng。

次韵答提举王郎中岁除有感

韩琦

岁除诗笔复加勤,和寡辞高过郢人。suì chú shī bǐ fù jiā qín,hé guǎ cí gāo guò yǐng rén。
可念风期千里阔,又看春态一年新。kě niàn fēng qī qiān lǐ kuò,yòu kàn chūn tài yī nián xīn。
几时邻籴盈仓足,来济吾民比户贫。jǐ shí lín dí yíng cāng zú,lái jì wú mín bǐ hù pín。
开道海艘将自押,使车应舍未须巾。kāi dào hǎi sōu jiāng zì yā,shǐ chē yīng shě wèi xū jīn。

闵农

韩琦

仍岁农畴失夏秋,方春尤窘奈饥流。réng suì nóng chóu shī xià qiū,fāng chūn yóu jiǒng nài jī liú。
人无粒食何堪命,天作阴寒亦似愁。rén wú lì shí hé kān mìng,tiān zuò yīn hán yì shì chóu。
煮叶不遑为木酪,翳桑惟日徯囊糇。zhǔ yè bù huáng wèi mù lào,yì sāng wéi rì xī náng hóu。
几时膏泽充民望,待看来年十倍收。jǐ shí gāo zé chōng mín wàng,dài kàn lái nián shí bèi shōu。

假窦侍郎安车元日祀坟

韩琦

小车聊假便衰残,上冢都忘涉路难。xiǎo chē liáo jiǎ biàn shuāi cán,shàng zhǒng dōu wàng shè lù nán。
坐卧俏能伸手足,坚完诚可避风寒。zuò wò qiào néng shēn shǒu zú,jiān wán chéng kě bì fēng hán。
搴帷自不希前躅,凭轼时还遂一观。qiān wéi zì bù xī qián zhú,píng shì shí hái suì yī guān。
暂得容身终未稳,退归乘此始为安。zàn dé róng shēn zhōng wèi wěn,tuì guī chéng cǐ shǐ wèi ān。

元日祀坟道中

韩琦

新元先陇遂伸虔,荒岁嗟逢众食艰。xīn yuán xiān lǒng suì shēn qián,huāng suì jiē féng zhòng shí jiān。
比户生涯皆墨突,几家林木似牛山。bǐ hù shēng yá jiē mò tū,jǐ jiā lín mù shì niú shān。
三阳已泰春来懒,六幕虽昏雪尚悭。sān yáng yǐ tài chūn lái lǎn,liù mù suī hūn xuě shàng qiān。
道殣寖多无力救,据鞍衰叟只惭颜。dào jìn jìn duō wú lì jiù,jù ān shuāi sǒu zhǐ cán yán。

提举陈龙图春寒惠然见访

韩琦

冒寒连驿促征轮,须信相思是故人。mào hán lián yì cù zhēng lún,xū xìn xiāng sī shì gù rén。
顿似清风袪大暑,何嗟明月隔芳尘。dùn shì qīng fēng qū dà shǔ,hé jiē míng yuè gé fāng chén。
雪隈檐角依微在,春着花稍次第新。xuě wēi yán jiǎo yī wēi zài,chūn zhe huā shāo cì dì xīn。
不把一杯同一笑,此时幽愤兴谁伸。bù bǎ yī bēi tóng yī xiào,cǐ shí yōu fèn xīng shuí shēn。

北第会陈龙图

韩琦

重喜延松奉宴游,只期轩从少迟留。zhòng xǐ yán sōng fèng yàn yóu,zhǐ qī xuān cóng shǎo chí liú。
花移上阙看争发,酒熟宜城可旋篘。huā yí shàng quē kàn zhēng fā,jiǔ shú yí chéng kě xuán chōu。
正好一杯同拨闷,信应千古足销愁。zhèng hǎo yī bēi tóng bō mèn,xìn yīng qiān gǔ zú xiāo chóu。
人生不是无交旧,难得相知到白头。rén shēng bù shì wú jiāo jiù,nán dé xiāng zhī dào bái tóu。

戆老庵会陈龙图

韩琦

北第新成戆老庵,日期休此养无堪。běi dì xīn chéng gàng lǎo ān,rì qī xiū cǐ yǎng wú kān。
地偏深得幽居兴,景野难将俗好参。dì piān shēn dé yōu jū xīng,jǐng yě nán jiāng sú hǎo cān。
户外鸣泉疑拊石,城头丛薄当凝岚。hù wài míng quán yí fǔ shí,chéng tóu cóng báo dāng níng lán。
何须便挹浮邱袂,且奉高贤听雅谈。hé xū biàn yì fú qiū mèi,qiě fèng gāo xián tīng yǎ tán。

浮醴亭会陈龙图

韩琦

爱客筵当曲水开,肴觞交出任萦回。ài kè yán dāng qū shuǐ kāi,yáo shāng jiāo chū rèn yíng huí。
歌声直向梁间住,春色偏从洞里来。gē shēng zhí xiàng liáng jiān zhù,chūn sè piān cóng dòng lǐ lái。
不系舟虚谁触忤,无机鸥近绝惊猜。bù xì zhōu xū shuí chù wǔ,wú jī ōu jìn jué jīng cāi。
休论俯仰为陈迹,且学山阴祓禊杯。xiū lùn fǔ yǎng wèi chén jì,qiě xué shān yīn fú xì bēi。

提举陈龙图特垂顾遽促归轩

韩琦

千里相思访所知,昔人曾有此闻稀。qiān lǐ xiāng sī fǎng suǒ zhī,xī rén céng yǒu cǐ wén xī。
方欣一见销萌吝,便忍连章赋式微。fāng xīn yī jiàn xiāo méng lìn,biàn rěn lián zhāng fù shì wēi。
早是衰年多感慨,不堪寒色挫芳菲。zǎo shì shuāi nián duō gǎn kǎi,bù kān hán sè cuò fāng fēi。
剡溪雪月光如昼,懊恼仙舟兴尽归。shàn xī xuě yuè guāng rú zhòu,ào nǎo xiān zhōu xīng jǐn guī。

乙卯巳会醴亭

韩琦

熙熙春色水溶溶,修禊临流景倍浓。xī xī chūn sè shuǐ róng róng,xiū xì lín liú jǐng bèi nóng。
物外风光占昆阆,洞中神变走鱼龙。wù wài fēng guāng zhàn kūn láng,dòng zhōng shén biàn zǒu yú lóng。
飘花任逐红尘去,浮醴时看紫府供。piāo huā rèn zhú hóng chén qù,fú lǐ shí kàn zǐ fǔ gōng。
欲学永和当日序,愧无奇笔绍前踪。yù xué yǒng hé dāng rì xù,kuì wú qí bǐ shào qián zōng。

三月五日会浮醴亭

韩琦

曲水春闲遂宴嬉,何须元巳始为宜。qū shuǐ chūn xián suì yàn xī,hé xū yuán sì shǐ wèi yí。
且看真洞杯盘出,岂顾尘寰节序移。qiě kàn zhēn dòng bēi pán chū,qǐ gù chén huán jié xù yí。
曳尾灵龟来可羡,乘槎仙客去难追。yè wěi líng guī lái kě xiàn,chéng chá xiān kè qù nán zhuī。
一觞一咏无弦管,恰似兰亭列坐时。yī shāng yī yǒng wú xián guǎn,qià shì lán tíng liè zuò shí。

乙卯寒食祀坟

韩琦

乡守三逢禁火天,每驱旌纛扫松阡。xiāng shǒu sān féng jìn huǒ tiān,měi qū jīng dào sǎo sōng qiān。
衰残岂足酬恩遇,光宠徒知及祖先。shuāi cán qǐ zú chóu ēn yù,guāng chǒng tú zhī jí zǔ xiān。
望极西山饶胜气,乐舒东户革荒年。wàng jí xī shān ráo shèng qì,lè shū dōng hù gé huāng nián。
何时归处坟庐下,不假苏秦负郭田。hé shí guī chù fén lú xià,bù jiǎ sū qín fù guō tián。

祀坟道中

韩琦

虽欣膏泽启丰年,民病犹艰救目前。suī xīn gāo zé qǐ fēng nián,mín bìng yóu jiān jiù mù qián。
阙祀丘坟无解裂,荐饥村落少秋千。quē sì qiū fén wú jiě liè,jiàn jī cūn luò shǎo qiū qiān。
云梳陇麦千行直,粉淡墙花半脸妍。yún shū lǒng mài qiān xíng zhí,fěn dàn qiáng huā bàn liǎn yán。
榆荚渐能供歉腹,何曾抛得买春钱。yú jiá jiàn néng gōng qiàn fù,hé céng pāo dé mǎi chūn qián。