古诗词

次韵和春聊学士早春

韩琦

雪霁春来极目心,远眉新黛破遥岑。xuě jì chūn lái jí mù xīn,yuǎn méi xīn dài pò yáo cén。
风传花信值寒晚,烟染柳姿随日春。fēng chuán huā xìn zhí hán wǎn,yān rǎn liǔ zī suí rì chūn。
酒美好陪游骑斗,桃香谁待此门寻。jiǔ měi hǎo péi yóu qí dòu,táo xiāng shuí dài cǐ mén xún。
欢期未集芳辰在,冤对慵翻简字金。huān qī wèi jí fāng chén zài,yuān duì yōng fān jiǎn zì jīn。
韩琦

韩琦

韩琦(1008—1075年),字稚圭,自号赣叟,汉族,相州安阳(今属河南)人。北宋政治家、名将,天圣进士。初授将作监丞,历枢密直学士、陕西经略安抚副使、陕西四路经略安抚招讨使。与范仲淹共同防御西夏,名重一时,时称“韩范”。嘉祐元年(1056),任枢密使;三年,拜同中书门下平章事。英宗嗣位,拜右仆射,封魏国公。神宗立,拜司空兼侍中,出知相州、大名府等地。熙宁八年卒,年六十八。谥忠献。《宋史》有传。著有《安阳集》五十卷。《全宋词》录其词四首。 韩琦的作品>>

猜您喜欢

永兴寒食后池

韩琦

春意阴阴百五天,小池萧索会僚贤。chūn yì yīn yīn bǎi wǔ tiān,xiǎo chí xiāo suǒ huì liáo xián。
孤芳映水花终淡,劲竹凌轩节自全。gū fāng yìng shuǐ huā zhōng dàn,jìn zhú líng xuān jié zì quán。
一阵森严林势合,万鱼跳落雨痕圆。yī zhèn sēn yán lín shì hé,wàn yú tiào luò yǔ hén yuán。
当筵暂弭忧边虑,且伏诗魔驾酒船。dāng yán zàn mǐ yōu biān lǜ,qiě fú shī mó jià jiǔ chuán。

席上自和

韩琦

喜陶嘉节曲池边,薄酒何须辨圣贤。xǐ táo jiā jié qū chí biān,báo jiǔ hé xū biàn shèng xián。
谈席且夸珠履盛,种羌谁问蚁封全。tán xí qiě kuā zhū lǚ shèng,zhǒng qiāng shuí wèn yǐ fēng quán。
白杨花落眠蚕老,红杏枝残笑靥圆。bái yáng huā luò mián cán lǎo,hóng xìng zhī cán xiào yè yuán。
不似丁年为帅日,醉乡方拟拍浮船。bù shì dīng nián wèi shuài rì,zuì xiāng fāng nǐ pāi fú chuán。

清明兴庆池上

韩琦

连日阴岑此日晴,池头风物称清明。lián rì yīn cén cǐ rì qíng,chí tóu fēng wù chēng qīng míng。
万鳞潜养云头坼,一鉴新开水面平。wàn lín qián yǎng yún tóu chè,yī jiàn xīn kāi shuǐ miàn píng。
两两凫鹥波上没,憧憧车马柳间行。liǎng liǎng fú yī bō shàng méi,chōng chōng chē mǎ liǔ jiān xíng。
嘉宾须惜难并会,莫厌芳樽冷淡倾。jiā bīn xū xī nán bìng huì,mò yàn fāng zūn lěng dàn qīng。

垂萝洞

韩琦

池北如趋紫府家,亭台高下景无涯。chí běi rú qū zǐ fǔ jiā,tíng tái gāo xià jǐng wú yá。
垂杨下绊游春骑,曲水时飘出洞花。chuí yáng xià bàn yóu chūn qí,qū shuǐ shí piāo chū dòng huā。
万本竹深丛剑戟,一轩藤老缠龙蛇。wàn běn zhú shēn cóng jiàn jǐ,yī xuān téng lǎo chán lóng shé。
使君欲共斯民乐,莫顾西山下日车。shǐ jūn yù gòng sī mín lè,mò gù xī shān xià rì chē。

上巳会兴庆池二首其二

韩琦

兴庆池头三月三,柳如拖绶草如衫。xīng qìng chí tóu sān yuè sān,liǔ rú tuō shòu cǎo rú shān。
禊觞临水筵相属,文鹢凌波尾竞衔。xì shāng lín shuǐ yán xiāng shǔ,wén yì líng bō wěi jìng xián。
花雨乱飞红扑蔌,峰螺遥耸碧崭岩。huā yǔ luàn fēi hóng pū sù,fēng luó yáo sǒng bì zhǎn yán。
芳辰况任游人乐,不必低将席帽搀。fāng chén kuàng rèn yóu rén lè,bù bì dī jiāng xí mào chān。

上巳晚游九曲池

韩琦

九曲池边第一开,舣舟同赏尽高才。jiǔ qū chí biān dì yī kāi,yǐ zhōu tóng shǎng jǐn gāo cái。
弯流自得黄河势,怪石应从紫阁来。wān liú zì dé huáng hé shì,guài shí yīng cóng zǐ gé lái。
尘外恍迷仙境界,竹间深有古亭台。chén wài huǎng mí xiān jìng jiè,zhú jiān shēn yǒu gǔ tíng tái。
徘徊复至丰碑下,花萼吁嗟作盗灰。pái huái fù zhì fēng bēi xià,huā è xū jiē zuò dào huī。

春阴马上

韩琦

正是风和日暖天,重阴凌扰苦缠绵。zhèng shì fēng hé rì nuǎn tiān,zhòng yīn líng rǎo kǔ chán mián。
蕉心自结凭谁展,柳眼慷开只待眠。jiāo xīn zì jié píng shuí zhǎn,liǔ yǎn kāng kāi zhǐ dài mián。
草湿谩铺留醉席,榆寒难掷买春钱。cǎo shī mán pù liú zuì xí,yú hán nán zhì mǎi chūn qián。
几时霞外氛霾散,放出红轮一丈圆。jǐ shí xiá wài fēn mái sàn,fàng chū hóng lún yī zhàng yuán。

闻转运范纯仁司封会兴庆池

韩琦

池榭春深合众芳,使台来赏好风光。chí xiè chūn shēn hé zhòng fāng,shǐ tái lái shǎng hǎo fēng guāng。
波头滟日琉璃软,酒面摇花琥珀香。bō tóu yàn rì liú lí ruǎn,jiǔ miàn yáo huā hǔ pò xiāng。
访古旧文昏琬琰,记游新刻上筼筜。fǎng gǔ jiù wén hūn wǎn yǎn,jì yóu xīn kè shàng yún dāng。
临归定借西园步,愈觉禅诠气味长。lín guī dìng jiè xī yuán bù,yù jué chán quán qì wèi zhǎng。

登广教院阁

韩琦

岑寂禅扉启昼关,公馀为会一开颜。cén jì chán fēi qǐ zhòu guān,gōng yú wèi huì yī kāi yán。
高台面垒包平野,老柏参天碍远山。gāo tái miàn lěi bāo píng yě,lǎo bǎi cān tiān ài yuǎn shān。
花去春丛蝴蝶乱,雨匀朝圃桔槔闲。huā qù chūn cóng hú dié luàn,yǔ yún cháo pǔ jú gāo xián。
徘徊轩槛何时下,直待前枝倦鹊还。pái huái xuān kǎn hé shí xià,zhí dài qián zhī juàn què hái。

赏北禅牡丹

韩琦

一春颜色与花王,况在庄严北道场。yī chūn yán sè yǔ huā wáng,kuàng zài zhuāng yán běi dào chǎng。
美艳且推三辅冠,嘉名谁较两京强。měi yàn qiě tuī sān fǔ guān,jiā míng shuí jiào liǎng jīng qiáng。
已攒仙府霞为叶,更夺熏炉麝作香。yǐ zǎn xiān fǔ xiá wèi yè,gèng duó xūn lú shè zuò xiāng。
会得轻寒天意绪,故延芳景助飞觞。huì dé qīng hán tiān yì xù,gù yán fāng jǐng zhù fēi shāng。

赏西禅牡丹

韩琦

几酌西禅对牡丹,秾芳还似北禅看。jǐ zhuó xī chán duì mǔ dān,nóng fāng hái shì běi chán kàn。
千球紫绣擎熏炷,万叶红云砌宝冠。qiān qiú zǐ xiù qíng xūn zhù,wàn yè hóng yún qì bǎo guān。
直把醉容欺玉斝,满将春色上金盘。zhí bǎ zuì róng qī yù jiǎ,mǎn jiāng chūn sè shàng jīn pán。
魏花一本须称后,十朵齐开面曲栏。wèi huā yī běn xū chēng hòu,shí duǒ qí kāi miàn qū lán。

四月望日会兴庆池

韩琦

莫厌烦蒸共此行,临流台榭极高明。mò yàn fán zhēng gòng cǐ xíng,lín liú tái xiè jí gāo míng。
风前自得披襟兴,林杪时闻脱裤声。fēng qián zì dé pī jīn xīng,lín miǎo shí wén tuō kù shēng。
洞竹交阴冠盖爽,砌泉争响梦魂清。dòng zhú jiāo yīn guān gài shuǎng,qì quán zhēng xiǎng mèng hún qīng。
凭轩最切云霓望,日待民田雨足耕。píng xuān zuì qiè yún ní wàng,rì dài mín tián yǔ zú gēng。

送湫

韩琦

终南频月晦峰峦,一雨民心万事宽。zhōng nán pín yuè huì fēng luán,yī yǔ mín xīn wàn shì kuān。
救彻旱苗充岁望,洗开山色与人看。jiù chè hàn miáo chōng suì wàng,xǐ kāi shān sè yǔ rén kàn。
半天横示全秦壮,积雪高连太白寒。bàn tiān héng shì quán qín zhuàng,jī xuě gāo lián tài bái hán。
欲识众多欣幸意,送湫歌舞满长安。yù shí zhòng duō xīn xìng yì,sòng jiǎo gē wǔ mǎn zhǎng ān。

会故集贤崔侍郎园池

韩琦

崔园高绝五门西,尘外风光是处宜。cuī yuán gāo jué wǔ mén xī,chén wài fēng guāng shì chù yí。
唐室旧池因地得,汉宫遗址上楼知。táng shì jiù chí yīn dì dé,hàn gōng yí zhǐ shàng lóu zhī。
青螺万岭前为障,碧玉千竿近作篱。qīng luó wàn lǐng qián wèi zhàng,bì yù qiān gān jìn zuò lí。
我住邺台殊草创,一来尤觉愬归迟。wǒ zhù yè tái shū cǎo chuàng,yī lái yóu jué sù guī chí。

再赋

韩琦

门径萦纡洞府间,了无尘外累幽闲。mén jìng yíng yū dòng fǔ jiān,le wú chén wài lèi yōu xián。
长杨十丈乱风雨,流水数枝鸣佩环。zhǎng yáng shí zhàng luàn fēng yǔ,liú shuǐ shù zhī míng pèi huán。
入户好峰谁可画,碍人新竹不容删。rù hù hǎo fēng shuí kě huà,ài rén xīn zhú bù róng shān。
池亭面面圆荷满,薄暮飞香送客还。chí tíng miàn miàn yuán hé mǎn,báo mù fēi xiāng sòng kè hái。