古诗词

马寻比部两浙提点刑狱

韩琦

东南详谳得材臣,亲对天墀奉至仁。dōng nán xiáng yàn dé cái chén,qīn duì tiān chí fèng zhì rén。
舜服暂平惟恤典,汉庭曾誉不冤民。shùn fú zàn píng wéi xù diǎn,hàn tíng céng yù bù yuān mín。
圜扉鞠草提封静,高盖容门令德新。huán fēi jū cǎo tí fēng jìng,gāo gài róng mén lìng dé xīn。
最好斋航初按部,柳汀花濑正逢春。zuì hǎo zhāi háng chū àn bù,liǔ tīng huā lài zhèng féng chūn。
韩琦

韩琦

韩琦(1008—1075年),字稚圭,自号赣叟,汉族,相州安阳(今属河南)人。北宋政治家、名将,天圣进士。初授将作监丞,历枢密直学士、陕西经略安抚副使、陕西四路经略安抚招讨使。与范仲淹共同防御西夏,名重一时,时称“韩范”。嘉祐元年(1056),任枢密使;三年,拜同中书门下平章事。英宗嗣位,拜右仆射,封魏国公。神宗立,拜司空兼侍中,出知相州、大名府等地。熙宁八年卒,年六十八。谥忠献。《宋史》有传。著有《安阳集》五十卷。《全宋词》录其词四首。 韩琦的作品>>

猜您喜欢

重九以疾不能主席因成小诗劝北园诸官饮

韩琦

病襟深惜好重阳,莫接郊园醉晚芳。bìng jīn shēn xī hǎo zhòng yáng,mò jiē jiāo yuán zuì wǎn fāng。
豪饮直输无比户,清欢全落少年场。háo yǐn zhí shū wú bǐ hù,qīng huān quán luò shǎo nián chǎng。
感时萧索休成咏,中酒无流不是伤。gǎn shí xiāo suǒ xiū chéng yǒng,zhōng jiǔ wú liú bù shì shāng。
猛战巨觥吹嫩菊,且陶佳节趁康强。měng zhàn jù gōng chuī nèn jú,qiě táo jiā jié chèn kāng qiáng。

并塞晚秋

韩琦

莫赋悲哉学楚骚,寒庭秋色一时高。mò fù bēi zāi xué chǔ sāo,hán tíng qiū sè yī shí gāo。
霜严猎卫鹰权峻,风入弓胶士气豪。shuāng yán liè wèi yīng quán jùn,fēng rù gōng jiāo shì qì háo。
对月清吟森玳瑁,吹花芳酌醉葡萄。duì yuè qīng yín sēn dài mào,chuī huā fāng zhuó zuì pú táo。
汾波照骨银河淡,晓夕寒光助帐刀。fén bō zhào gǔ yín hé dàn,xiǎo xī hán guāng zhù zhàng dāo。

过太原旧城

韩琦

车书从此九区同,雉堞隳云百载空。chē shū cóng cǐ jiǔ qū tóng,zhì dié huī yún bǎi zài kōng。
欲把金汤角天命,却惊禾黍满秋风。yù bǎ jīn tāng jiǎo tiān mìng,què jīng hé shǔ mǎn qiū fēng。
虽馀墟落人烟悄,不改山河气象雄。suī yú xū luò rén yān qiāo,bù gǎi shān hé qì xiàng xióng。
何必坏城心可坏,祖宗恩德浸无穷。hé bì huài chéng xīn kě huài,zǔ zōng ēn dé jìn wú qióng。

晋祠

韩琦

唐叔祠推晋域雄,乘春来谒想遗风。táng shū cí tuī jìn yù xióng,chéng chūn lái yè xiǎng yí fēng。
前庭树古圭曾剪,近垄禾新颖未同。qián tíng shù gǔ guī céng jiǎn,jìn lǒng hé xīn yǐng wèi tóng。
山峻尚存维翰德,泉深长泻及人功。shān jùn shàng cún wéi hàn dé,quán shēn zhǎng xiè jí rén gōng。
愚民不识邦君重,岁岁西神酒食丰。yú mín bù shí bāng jūn zhòng,suì suì xī shén jiǔ shí fēng。

贺宫师杜公增秩

韩琦

汉唐二傅推疏白,高退当时叹莫如。hàn táng èr fù tuī shū bái,gāo tuì dāng shí tàn mò rú。
虽有清风传旧史,不闻优宠及安车。suī yǒu qīng fēng chuán jiù shǐ,bù wén yōu chǒng jí ān chē。
直缘贤迹光君辅,更约师模在帝储。zhí yuán xián jì guāng jūn fǔ,gèng yuē shī mó zài dì chǔ。
何似诏公还庙席,万灵和乐浃堪舆。hé shì zhào gōng hái miào xí,wàn líng hé lè jiā kān yú。

贺观文富公迁职

韩琦

秘殿班崇极迩联,九重思旧及高贤。mì diàn bān chóng jí ěr lián,jiǔ zhòng sī jiù jí gāo xián。
虽知荣宠公非乐,且喜孤忠帝尚怜。suī zhī róng chǒng gōng fēi lè,qiě xǐ gū zhōng dì shàng lián。
惠物裤襦联一境,得时霖雨即敷天。huì wù kù rú lián yī jìng,dé shí lín yǔ jí fū tiān。
万方翘首皋夔入,待见唐虞致治年。wàn fāng qiào shǒu gāo kuí rù,dài jiàn táng yú zhì zhì nián。

贺春卿加大资政职

韩琦

别殿深严峻宠班,再烦开府扼秦关。bié diàn shēn yán jùn chǒng bān,zài fán kāi fǔ è qín guān。
棠郊阴满修前治,蕙帐香销在故山。táng jiāo yīn mǎn xiū qián zhì,huì zhàng xiāng xiāo zài gù shān。
天意未容贤者乐,官方唯许老时闲。tiān yì wèi róng xián zhě lè,guān fāng wéi xǔ lǎo shí xián。
苍生况结为霖望,岂要穷边俗吏攀。cāng shēng kuàng jié wèi lín wàng,qǐ yào qióng biān sú lì pān。

走笔戏呈机宜著作与诸同席

韩琦

不草边书绝塞氛,英僚高会喜同群。bù cǎo biān shū jué sāi fēn,yīng liáo gāo huì xǐ tóng qún。
朋间射鹄虽连中,坐上飞觥不五分。péng jiān shè gǔ suī lián zhōng,zuò shàng fēi gōng bù wǔ fēn。
烈士感时何晚岁,男儿行乐是从军。liè shì gǎn shí hé wǎn suì,nán ér xíng lè shì cóng jūn。
速挥大白申严令,多得红心即战勋。sù huī dà bái shēn yán lìng,duō dé hóng xīn jí zhàn xūn。

上巳柳溪席上次韵答机宜张吉甫判官劝饮

韩琦

天意如何未应人,蛟龙犹得戢乖鳞。tiān yì rú hé wèi yīng rén,jiāo lóng yóu dé jí guāi lín。
民间望极经时雨,塞上寒深几日春。mín jiān wàng jí jīng shí yǔ,sāi shàng hán shēn jǐ rì chūn。
麦脚埋尘难自展,柳眉低水只乾匀。mài jiǎo mái chén nán zì zhǎn,liǔ méi dī shuǐ zhǐ qián yún。
西溪不在浮觞乐,且慰群心祓禊辰。xī xī bù zài fú shāng lè,qiě wèi qún xīn fú xì chén。

次韵和都运崔谏议寄示立春前一日宿岚谷山程

韩琦

绝塞风霜正树威,不知韶律起从微。jué sāi fēng shuāng zhèng shù wēi,bù zhī sháo lǜ qǐ cóng wēi。
十千酒且迎春酌,五九寒须半腊归。shí qiān jiǔ qiě yíng chūn zhuó,wǔ jiǔ hán xū bàn là guī。
破屐好山连日上,费诗娇雪著人飞。pò jī hǎo shān lián rì shàng,fèi shī jiāo xuě zhù rén fēi。
属封所过皆蒙惠,民吏应如挟纩衣。shǔ fēng suǒ guò jiē méng huì,mín lì yīng rú xié kuàng yī。

代书寄大资政春卿侍郎

韩琦

霄躔将欲正三台,促召深思辅翼才。xiāo chán jiāng yù zhèng sān tái,cù zhào shēn sī fǔ yì cái。
只听燮调光玉铉,若为封驳滞银台。zhǐ tīng xiè diào guāng yù xuàn,ruò wèi fēng bó zhì yín tái。
殿帷延纳君恩厚,经席敷陈圣虑开。diàn wéi yán nà jūn ēn hòu,jīng xí fū chén shèng lǜ kāi。
命相几时符众望,递中看录白麻来。mìng xiāng jǐ shí fú zhòng wàng,dì zhōng kàn lù bái má lái。

六月六日雨后过岳庙游从封寺观稼席上

韩琦

暑雨频经信宿休,近郊方出释潜忧。shǔ yǔ pín jīng xìn sù xiū,jìn jiāo fāng chū shì qián yōu。
虽妨麦始二停穫,且见苗知一半收。suī fáng mài shǐ èr tíng huò,qiě jiàn miáo zhī yī bàn shōu。
神岳怖民藏电雹,老松凭寺偃蛟虬。shén yuè bù mín cáng diàn báo,lǎo sōng píng sì yǎn jiāo qiú。
佳游况遇从丰谶,好饰千仓待有秋。jiā yóu kuàng yù cóng fēng chèn,hǎo shì qiān cāng dài yǒu qiū。

自和

韩琦

鄣泥何惜出郊游,始霁才宽望岁忧。zhāng ní hé xī chū jiāo yóu,shǐ jì cái kuān wàng suì yōu。
郁若山光疑是活,飘然诗思尽难收。yù ruò shān guāng yí shì huó,piāo rán shī sī jǐn nán shōu。
隈林杏颊红初抹,拂砌莎髯绿自虬。wēi lín xìng jiá hóng chū mǒ,fú qì shā rán lǜ zì qiú。
禾黍坐看云四合,有年将乞载春秋。hé shǔ zuò kàn yún sì hé,yǒu nián jiāng qǐ zài chūn qiū。

待制崔峄给事移守圃田

韩琦

使台凝绩大河东,荣圃更临辅镇雄。shǐ tái níng jì dà hé dōng,róng pǔ gèng lín fǔ zhèn xióng。
鸾省要资虽锡命,牺图清职未推公。luán shěng yào zī suī xī mìng,xī tú qīng zhí wèi tuī gōng。
满天秋色增诗骨,一路欢谣入岁丰。mǎn tiān qiū sè zēng shī gǔ,yī lù huān yáo rù suì fēng。
会取朝家精选意,陪京今是汉扶风。huì qǔ cháo jiā jīng xuǎn yì,péi jīng jīn shì hàn fú fēng。

至和乙未元日立春

韩琦

元日难逢是立春,普天谁不喜佳辰。yuán rì nán féng shì lì chūn,pǔ tiān shuí bù xǐ jiā chén。
一年气候均诸节,万卉芳菲实九旬。yī nián qì hòu jūn zhū jié,wàn huì fāng fēi shí jiǔ xún。
柏叶始倾为寿酒,土牛随示力耕人。bǎi yè shǐ qīng wèi shòu jiǔ,tǔ niú suí shì lì gēng rén。
故阴尽革无馀腊,端朔阳来庆共新。gù yīn jǐn gé wú yú là,duān shuò yáng lái qìng gòng xīn。