古诗词

谢丹阳李公素学士惠鹤

韩琦

高笼携得意何勤,玉树惭无可待君。gāo lóng xié dé yì hé qín,yù shù cán wú kě dài jūn。
只爱羽毛欺白雪,不知魂梦托青云。zhǐ ài yǔ máo qī bái xuě,bù zhī hún mèng tuō qīng yún。
孤标直好和松画,清唳偏宜带月闻。gū biāo zhí hǎo hé sōng huà,qīng lì piān yí dài yuè wén。
自有三山归去路,莫辞时暂处鸡群。zì yǒu sān shān guī qù lù,mò cí shí zàn chù jī qún。
韩琦

韩琦

韩琦(1008—1075年),字稚圭,自号赣叟,汉族,相州安阳(今属河南)人。北宋政治家、名将,天圣进士。初授将作监丞,历枢密直学士、陕西经略安抚副使、陕西四路经略安抚招讨使。与范仲淹共同防御西夏,名重一时,时称“韩范”。嘉祐元年(1056),任枢密使;三年,拜同中书门下平章事。英宗嗣位,拜右仆射,封魏国公。神宗立,拜司空兼侍中,出知相州、大名府等地。熙宁八年卒,年六十八。谥忠献。《宋史》有传。著有《安阳集》五十卷。《全宋词》录其词四首。 韩琦的作品>>

猜您喜欢

送张吉甫寺丞归洛

韩琦

洛中平日是吾家,时节芳菲正可夸。luò zhōng píng rì shì wú jiā,shí jié fāng fēi zhèng kě kuā。
权去独思来卫幕,春归谁约醉桃花。quán qù dú sī lái wèi mù,chūn guī shuí yuē zuì táo huā。
晴飞县舄瞻仙翼,暖撷新兰荐洁牙。qíng fēi xiàn xì zhān xiān yì,nuǎn xié xīn lán jiàn jié yá。
更想缑笙闻夜月,翩然高意薄青霞。gèng xiǎng gōu shēng wén yè yuè,piān rán gāo yì báo qīng xiá。

贺春卿宣微出帅延安

韩琦

延塞何须辍钜公,西师今复久櫜弓。yán sāi hé xū chuò jù gōng,xī shī jīn fù jiǔ gāo gōng。
三台班秩名虽重,四海生灵泽未丰。sān tái bān zhì míng suī zhòng,sì hǎi shēng líng zé wèi fēng。
莫泥兵韬求策胜,更充贤业俟时通。mò ní bīng tāo qiú cè shèng,gèng chōng xián yè qí shí tōng。
归来谈笑岩廊上,致主唐虞始是功。guī lái tán xiào yán láng shàng,zhì zhǔ táng yú shǐ shì gōng。

重阳甲子雨霁

韩琦

猛收宵雨发秋光,甲子朝来甚不伤。měng shōu xiāo yǔ fā qiū guāng,jiǎ zi cháo lái shén bù shāng。
天意欲教成九谷,人心兼遂乐重阳。tiān yì yù jiào chéng jiǔ gǔ,rén xīn jiān suì lè zhòng yáng。
山开霁碧迎轩秀,菊染新黄助酒香。shān kāi jì bì yíng xuān xiù,jú rǎn xīn huáng zhù jiǔ xiāng。
气与民和自无沴,岂须从俗佩萸囊。qì yǔ mín hé zì wú lì,qǐ xū cóng sú pèi yú náng。

登抱螺台

韩琦

坏圃萧疏有废台,登高留客此徘徊。huài pǔ xiāo shū yǒu fèi tái,dēng gāo liú kè cǐ pái huái。
几年埋没荒榛满,今日崔巍宴席开。jǐ nián mái méi huāng zhēn mǎn,jīn rì cuī wēi yàn xí kāi。
一境山川俱入眼,重阳风物尽宜杯。yī jìng shān chuān jù rù yǎn,zhòng yáng fēng wù jǐn yí bēi。
坐中不劝犹当醉,菊蕊浮香似拨醅。zuò zhōng bù quàn yóu dāng zuì,jú ruǐ fú xiāng shì bō pēi。

寒食会康乐园

韩琦

欲识芳园立意新,康辰聊以乐吾民。yù shí fāng yuán lì yì xīn,kāng chén liáo yǐ lè wú mín。
天收寒食时来雨,人得常年数倍春。tiān shōu hán shí shí lái yǔ,rén dé cháng nián shù bèi chūn。
密密楼台花外好,蚩蚩歌舞醉中真。mì mì lóu tái huā wài hǎo,chī chī gē wǔ zuì zhōng zhēn。
朝来必要升平象,请绘轻绡献紫宸。cháo lái bì yào shēng píng xiàng,qǐng huì qīng xiāo xiàn zǐ chén。

拜西坟

韩琦

楼角声喧促晓更,致虔茔域出西坰。lóu jiǎo shēng xuān cù xiǎo gèng,zhì qián yíng yù chū xī jiōng。
春山带雨和云重,麦陇如梳破雪青。chūn shān dài yǔ hé yún zhòng,mài lǒng rú shū pò xuě qīng。
乡树溟蒙天水墨,村农淳野古畦丁。xiāng shù míng méng tiān shuǐ mò,cūn nóng chún yě gǔ qí dīng。
阴迷俄景催归驭,暂向东风俗眼醒。yīn mí é jǐng cuī guī yù,zàn xiàng dōng fēng sú yǎn xǐng。

次韵和滑州梅龙图寒食溪园

韩琦

溪园高致此非遐,请为公陈众所夸。xī yuán gāo zhì cǐ fēi xiá,qǐng wèi gōng chén zhòng suǒ kuā。
一境熙台跻旧俗,万民和气入新花。yī jìng xī tái jī jiù sú,wàn mín hé qì rù xīn huā。
流芳只有人思召,行乐何须坐有车。liú fāng zhǐ yǒu rén sī zhào,xíng lè hé xū zuò yǒu chē。
不独清明资胜会,四时风月惬诗家。bù dú qīng míng zī shèng huì,sì shí fēng yuè qiè shī jiā。

次韵答磁州王复都官

韩琦

本邦为守获邻封,民政虽殊道则同。běn bāng wèi shǒu huò lín fēng,mín zhèng suī shū dào zé tóng。
浃境欢然君有惠,一乡荣甚我何功。jiā jìng huān rán jūn yǒu huì,yī xiāng róng shén wǒ hé gōng。
渐濡美化规模近,珍重高篇气格雄。jiàn rú měi huà guī mó jìn,zhēn zhòng gāo piān qì gé xióng。
德薄可能胜尹诵,穆如空自愧清风。dé báo kě néng shèng yǐn sòng,mù rú kōng zì kuì qīng fēng。

上巳会城北新硙

韩琦

谁言智者不兼仁,请看新渠激硙轮。shuí yán zhì zhě bù jiān rén,qǐng kàn xīn qú jī wéi lún。
本为酒材宽物力,更饶春月乐乡民。běn wèi jiǔ cái kuān wù lì,gèng ráo chūn yuè lè xiāng mín。
阴晴天色将寒食,狂醉人心即蜡宾。yīn qíng tiān sè jiāng hán shí,kuáng zuì rén xīn jí là bīn。
父老他年传故事,可忘修禊起兹辰。fù lǎo tā nián chuán gù shì,kě wàng xiū xì qǐ zī chén。

昼锦堂赏新牡丹

韩琦

欲集珍丛称此堂,春来栽槛首花王。yù jí zhēn cóng chēng cǐ táng,chūn lái zāi kǎn shǒu huā wáng。
连砧不动开犹少,对酒多情格自强。lián zhēn bù dòng kāi yóu shǎo,duì jiǔ duō qíng gé zì qiáng。
白昼已凌乡锦色,清阴宜接讼棠芳。bái zhòu yǐ líng xiāng jǐn sè,qīng yīn yí jiē sòng táng fāng。
娱宾一奉笙歌赏,从此香名岁月长。yú bīn yī fèng shēng gē shǎng,cóng cǐ xiāng míng suì yuè zhǎng。

暮春康乐园

韩琦

榆荚纷纷掷乱钱,柳花相扑辊新绵。yú jiá fēn fēn zhì luàn qián,liǔ huā xiāng pū gǔn xīn mián。
一年寂寞频来地,三月芳菲已过天。yī nián jì mò pín lái dì,sān yuè fāng fēi yǐ guò tiān。
树密只喧闲鸟雀,台高犹得好山川。shù mì zhǐ xuān xián niǎo què,tái gāo yóu dé hǎo shān chuān。
病夫不饮时如此,徒有诗情益自然。bìng fū bù yǐn shí rú cǐ,tú yǒu shī qíng yì zì rán。

庚申相台闵稼

韩琦

淫雨农畴害复收,彼何恩厚此何仇。yín yǔ nóng chóu hài fù shōu,bǐ hé ēn hòu cǐ hé chóu。
高田谷穗拖牛尾,卑地庄窠没兽头。gāo tián gǔ suì tuō niú wěi,bēi dì zhuāng kē méi shòu tóu。
稔社彻宵喧鼓乐,灾居无日苦饥流。rěn shè chè xiāo xuān gǔ lè,zāi jū wú rì kǔ jī liú。
如云祸福关为政,安得丰凶在一州。rú yún huò fú guān wèi zhèng,ān dé fēng xiōng zài yī zhōu。

苦雨

韩琦

直疑天际裂银潢,大雨连倾特异常。zhí yí tiān jì liè yín huáng,dà yǔ lián qīng tè yì cháng。
数里河声轰阵鼓,万条檐溜卓戎枪。shù lǐ hé shēng hōng zhèn gǔ,wàn tiáo yán liū zhuó róng qiāng。
雷霆势恶掀人脑,蛟□朋凶碎客航。léi tíng shì è xiān rén nǎo,jiāo péng xiōng suì kè háng。
正熟民田多没穗,几时仁恻动苍苍。zhèng shú mín tián duō méi suì,jǐ shí rén cè dòng cāng cāng。

次韵酬滑州梅龙图惠酒

韩琦

久雨无书致睦邻,坦途非邈尽长津。jiǔ yǔ wú shū zhì mù lín,tǎn tú fēi miǎo jǐn zhǎng jīn。
正忧吾里民灾甚,敢觊公斋酒味醇。zhèng yōu wú lǐ mín zāi shén,gǎn jì gōng zhāi jiǔ wèi chún。
得骋蛟龙方倚浪,未锄稂莠已齐身。dé chěng jiāo lóng fāng yǐ làng,wèi chú láng yǒu yǐ qí shēn。
太阳几日披云见,多少如葵仰望人。tài yáng jǐ rì pī yún jiàn,duō shǎo rú kuí yǎng wàng rén。

腊日出猎二首其二

韩琦

习平礼乐存形器,要阅兵须有杀生。xí píng lǐ lè cún xíng qì,yào yuè bīng xū yǒu shā shēng。
故备奸戎侔斩伐,唯于畋猎可申明。gù bèi jiān róng móu zhǎn fá,wéi yú tián liè kě shēn míng。
妖狐胆裂逃终戮,老鹘拳高下必精。yāo hú dǎn liè táo zhōng lù,lǎo gǔ quán gāo xià bì jīng。
大获未能矜小得,几何人不哂吾行。dà huò wèi néng jīn xiǎo dé,jǐ hé rén bù shěn wú xíng。