古诗词

谢丹阳李公素学士惠鹤

韩琦

高笼携得意何勤,玉树惭无可待君。gāo lóng xié dé yì hé qín,yù shù cán wú kě dài jūn。
只爱羽毛欺白雪,不知魂梦托青云。zhǐ ài yǔ máo qī bái xuě,bù zhī hún mèng tuō qīng yún。
孤标直好和松画,清唳偏宜带月闻。gū biāo zhí hǎo hé sōng huà,qīng lì piān yí dài yuè wén。
自有三山归去路,莫辞时暂处鸡群。zì yǒu sān shān guī qù lù,mò cí shí zàn chù jī qún。
韩琦

韩琦

韩琦(1008—1075年),字稚圭,自号赣叟,汉族,相州安阳(今属河南)人。北宋政治家、名将,天圣进士。初授将作监丞,历枢密直学士、陕西经略安抚副使、陕西四路经略安抚招讨使。与范仲淹共同防御西夏,名重一时,时称“韩范”。嘉祐元年(1056),任枢密使;三年,拜同中书门下平章事。英宗嗣位,拜右仆射,封魏国公。神宗立,拜司空兼侍中,出知相州、大名府等地。熙宁八年卒,年六十八。谥忠献。《宋史》有传。著有《安阳集》五十卷。《全宋词》录其词四首。 韩琦的作品>>

猜您喜欢

寄致政欧阳少师

韩琦

独步文章世孰先,直声孤节亦无前。dú bù wén zhāng shì shú xiān,zhí shēng gū jié yì wú qián。
欲知退足高千古,请视经犹疾五年。yù zhī tuì zú gāo qiān gǔ,qǐng shì jīng yóu jí wǔ nián。
在我光阴长更乐,扶天功业去如捐。zài wǒ guāng yīn zhǎng gèng lè,fú tiān gōng yè qù rú juān。
西湖风月谁为伴,笑许当时处士贤。xī hú fēng yuè shuí wèi bàn,xiào xǔ dāng shí chù shì xián。

盛暑思接荣归之游寄相守张工部

韩琦

伏暑如何散郁陶,荣归陪赏望空劳。fú shǔ rú hé sàn yù táo,róng guī péi shǎng wàng kōng láo。
红芳照槛莲千颊,绿荫环波柳万条。hóng fāng zhào kǎn lián qiān jiá,lǜ yīn huán bō liǔ wàn tiáo。
趋第小车谁竞挽,见山新址日增高。qū dì xiǎo chē shuí jìng wǎn,jiàn shān xīn zhǐ rì zēng gāo。
遥知贤守多娱地,诗笔虽豪酒未豪。yáo zhī xián shǒu duō yú dì,shī bǐ suī háo jiǔ wèi háo。

辛亥七夕末伏

韩琦

二七今同末伏辰,初秋时候暑微熏。èr qī jīn tóng mò fú chén,chū qiū shí hòu shǔ wēi xūn。
星桥旧说通灵匹,剑肉何人遗细君。xīng qiáo jiù shuō tōng líng pǐ,jiàn ròu hé rén yí xì jūn。
莹席冰寒心共爽,噪风蝉急耳欣闻。yíng xí bīng hán xīn gòng shuǎng,zào fēng chán jí ěr xīn wén。
郢中新曲高难和,唯付珠喉任遏云。yǐng zhōng xīn qū gāo nán hé,wéi fù zhū hóu rèn è yún。

七夕会关亭观莲

韩琦

陶暑娱宾次水西,满塘莲艳馥轩墀。táo shǔ yú bīn cì shuǐ xī,mǎn táng lián yàn fù xuān chí。
荷坳似学伞翻去,房曲如将盏倒垂。hé ào shì xué sǎn fān qù,fáng qū rú jiāng zhǎn dào chuí。
肯把风流欺俭幕,且凭歌调拟吴姬。kěn bǎ fēng liú qī jiǎn mù,qiě píng gē diào nǐ wú jī。
从来拙宦老难巧,任过灵光醉不知。cóng lái zhuō huàn lǎo nán qiǎo,rèn guò líng guāng zuì bù zhī。

贻刑

韩琦

忆帅秦亭二纪馀,当时宾幕盛芙蕖。yì shuài qín tíng èr jì yú,dāng shí bīn mù shèng fú qú。
椎牛共乐毬场宴,倚马常资记室书。chuí niú gòng lè qiú chǎng yàn,yǐ mǎ cháng zī jì shì shū。
台席久从还绶退,月卿犹滞剖符居。tái xí jiǔ cóng hái shòu tuì,yuè qīng yóu zhì pōu fú jū。
樽前想解留连意,一笑难逢易掺袪。zūn qián xiǎng jiě liú lián yì,yī xiào nán féng yì càn qū。

元城扫行河

韩琦

怒河秋涨俯都城,纵啮长堤岂易平。nù hé qiū zhǎng fǔ dōu chéng,zòng niè zhǎng dī qǐ yì píng。
气悍若从天上落,势高难使地中行。qì hàn ruò cóng tiān shàng luò,shì gāo nán shǐ dì zhōng xíng。
筑垣居水虽危事,沈马回波是至诚。zhù yuán jū shuǐ suī wēi shì,shěn mǎ huí bō shì zhì chéng。
故道几时循禹迹,免教常岁害民生。gù dào jǐ shí xún yǔ jì,miǎn jiào cháng suì hài mín shēng。

行河道中

韩琦

鳞鳞郊隰引双旌,顿豁尘襟病眼明。lín lín jiāo xí yǐn shuāng jīng,dùn huō chén jīn bìng yǎn míng。
微霭际空随日破,遥林环野接天平。wēi ǎi jì kōng suí rì pò,yáo lín huán yě jiē tiān píng。
捺弮禾重笼新雨,舐犊牛闲罢力耕。nà quān hé zhòng lóng xīn yǔ,shì dú niú xián bà lì gēng。
策马故寻堤上路,移时欣在绿阴行。cè mǎ gù xún dī shàng lù,yí shí xīn zài lǜ yīn xíng。

辛亥八月十六日社始月望

韩琦

中秋不必拘三五,惟望时方月正圆。zhōng qiū bù bì jū sān wǔ,wéi wàng shí fāng yuè zhèng yuán。
已荐社壝通肸蚃,始开宾席对婵娟。yǐ jiàn shè wěi tōng xī xiǎng,shǐ kāi bīn xí duì chán juān。
清光自喜今宵满,俗会从输一日先。qīng guāng zì xǐ jīn xiāo mǎn,sú huì cóng shū yī rì xiān。
乐事几为风雨破,直须欢饮倍常年。lè shì jǐ wèi fēng yǔ pò,zhí xū huān yǐn bèi cháng nián。

辛亥八月十六日夜复值阴晦

韩琦

舒轮方满正中秋,报社神歆已降休。shū lún fāng mǎn zhèng zhōng qiū,bào shè shén xīn yǐ jiàng xiū。
且共良农歌稔岁,何须明月照高楼。qiě gòng liáng nóng gē rěn suì,hé xū míng yuè zhào gāo lóu。
金丝自壮欢吟气,风雨终为乐事仇。jīn sī zì zhuàng huān yín qì,fēng yǔ zhōng wèi lè shì chóu。
酣饫野翁犹带断,不争豪饮亦堪羞。hān yù yě wēng yóu dài duàn,bù zhēng háo yǐn yì kān xiū。

中秋饮散始微见月

韩琦

待月中秋欲共欢,不堪阴晦阻群观。dài yuè zhōng qiū yù gòng huān,bù kān yīn huì zǔ qún guān。
宾归已彻青油幕,云绽聊窥白玉盘。bīn guī yǐ chè qīng yóu mù,yún zhàn liáo kuī bái yù pán。
就榻酒狂平未歇,据鞍吟苦得应难。jiù tà jiǔ kuáng píng wèi xiē,jù ān yín kǔ dé yīng nán。
孀娥此夕潜何甚,专要人将别眼看。shuāng é cǐ xī qián hé shén,zhuān yào rén jiāng bié yǎn kàn。

九月四日会安正堂

韩琦

秋光浓拂使君家,尚去重阳五日赊。qiū guāng nóng fú shǐ jūn jiā,shàng qù zhòng yáng wǔ rì shē。
且育好诗成素饮,更先诸客对黄花。qiě yù hǎo shī chéng sù yǐn,gèng xiān zhū kè duì huáng huā。
池萍渍雨钱钱密,塞雁书空字字斜。chí píng zì yǔ qián qián mì,sāi yàn shū kōng zì zì xié。
但纵高吟开醉胆,莫惊摇落动悲嗟。dàn zòng gāo yín kāi zuì dǎn,mò jīng yáo luò dòng bēi jiē。

辛亥重九会安正堂

韩琦

斯堂曾许占风光,须到重阳复命觞。sī táng céng xǔ zhàn fēng guāng,xū dào zhòng yáng fù mìng shāng。
坐上半非前岁客,杯中无改旧花香。zuò shàng bàn fēi qián suì kè,bēi zhōng wú gǎi jiù huā xiāng。
初晴已过登高水,散虑宜趋自得场。chū qíng yǐ guò dēng gāo shuǐ,sàn lǜ yí qū zì dé chǎng。
唯有一时诗酒战,愿开强户振雄铓。wéi yǒu yī shí shī jiǔ zhàn,yuàn kāi qiáng hù zhèn xióng máng。

即席再赋

韩琦

芜音逢节佐宾罍,属和当筵尽雅才。wú yīn féng jié zuǒ bīn léi,shǔ hé dāng yán jǐn yǎ cái。
铜钵一声诗已就,金铃千朵菊争开。tóng bō yī shēng shī yǐ jiù,jīn líng qiān duǒ jú zhēng kāi。
月明正有抽毫乐,夜永何妨秉烛回。yuè míng zhèng yǒu chōu háo lè,yè yǒng hé fáng bǐng zhú huí。
无酒可嗤彭泽令,东篱空望白衣来。wú jiǔ kě chī péng zé lìng,dōng lí kōng wàng bái yī lái。

辛亥重九登骑山楼

韩琦

西北楼高四望长,登临还赏节辰良。xī běi lóu gāo sì wàng zhǎng,dēng lín hái shǎng jié chén liáng。
荀陈盛集星光动,相卫名山记字详。xún chén shèng jí xīng guāng dòng,xiāng wèi míng shān jì zì xiáng。
玳瑁不妨攲醉弁,茱萸谁自斗香囊。dài mào bù fáng qī zuì biàn,zhū yú shuí zì dòu xiāng náng。
病翁安敢当能赋,只俟英瑶作报章。bìng wēng ān gǎn dāng néng fù,zhǐ qí yīng yáo zuò bào zhāng。

视河惬山

韩琦

河决金堤在汉成,曾推延世此经营。hé jué jīn dī zài hàn chéng,céng tuī yán shì cǐ jīng yíng。
安人为惬当时意,立事因垂不朽名。ān rén wèi qiè dāng shí yì,lì shì yīn chuí bù xiǔ míng。
谁凿故山酾御水,却通新漕入都城。shuí záo gù shān shāi yù shuǐ,què tōng xīn cáo rù dōu chéng。
一疏一塞俱称利,暂访遗踪岂易评。yī shū yī sāi jù chēng lì,zàn fǎng yí zōng qǐ yì píng。