古诗词

甲午冬阅

韩琦

练士当时阅,临高共一观。liàn shì dāng shí yuè,lín gāo gòng yī guān。
势凭朝气锐,令入晓霜寒。shì píng cháo qì ruì,lìng rù xiǎo shuāng hán。
事重三军国,形存八阵滩。shì zhòng sān jūn guó,xíng cún bā zhèn tān。
烧烘旗帜动,雷吼鼓鼙乾。shāo hōng qí zhì dòng,léi hǒu gǔ pí qián。
画守谁能犯,循环莫见端。huà shǒu shuí néng fàn,xún huán mò jiàn duān。
赴溪驱稚子,飘石走惊湍。fù xī qū zhì zi,piāo shí zǒu jīng tuān。
弹压提封静,周旋四野宽。dàn yā tí fēng jìng,zhōu xuán sì yě kuān。
机深天地秘,知少古今难。jī shēn tiān dì mì,zhī shǎo gǔ jīn nán。
寨巧花齐出,营新月未圆。zhài qiǎo huā qí chū,yíng xīn yuè wèi yuán。
全师充国慎,坚卧亚夫安。quán shī chōng guó shèn,jiān wò yà fū ān。
鹅鹳行虽卷,貔貅伎要殚。é guàn xíng suī juǎn,pí xiū jì yào dān。
撒缰驰铁骑,叠箭取银盘。sā jiāng chí tiě qí,dié jiàn qǔ yín pán。
避槊身藏镫,扬尘足挂鞍。bì shuò shēn cáng dèng,yáng chén zú guà ān。
弩飞三刃剑,炮掷百星丸。nǔ fēi sān rèn jiàn,pào zhì bǎi xīng wán。
铙管喧归队,肴觞足犒餐。náo guǎn xuān guī duì,yáo shāng zú kào cān。
父兄人自卫,凫藻众胥欢。fù xiōng rén zì wèi,fú zǎo zhòng xū huān。
有志铭燕石,无劳误汉坛。yǒu zhì míng yàn shí,wú láo wù hàn tán。
壮心徒内激,神武正胜残。zhuàng xīn tú nèi jī,shén wǔ zhèng shèng cán。
韩琦

韩琦

韩琦(1008—1075年),字稚圭,自号赣叟,汉族,相州安阳(今属河南)人。北宋政治家、名将,天圣进士。初授将作监丞,历枢密直学士、陕西经略安抚副使、陕西四路经略安抚招讨使。与范仲淹共同防御西夏,名重一时,时称“韩范”。嘉祐元年(1056),任枢密使;三年,拜同中书门下平章事。英宗嗣位,拜右仆射,封魏国公。神宗立,拜司空兼侍中,出知相州、大名府等地。熙宁八年卒,年六十八。谥忠献。《宋史》有传。著有《安阳集》五十卷。《全宋词》录其词四首。 韩琦的作品>>

猜您喜欢

甲辰景灵宿斋谢雨

韩琦

邃寂敞仙扃,心斋物外清。suì jì chǎng xiān jiōng,xīn zhāi wù wài qīng。
滂沲今应祷,肸蚃此通诚。pāng tuó jīn yīng dǎo,xī xiǎng cǐ tōng chéng。
月殿栖真境,风梧醒睡声。yuè diàn qī zhēn jìng,fēng wú xǐng shuì shēng。
如何谢灵贶,至道本难名。rú hé xiè líng kuàng,zhì dào běn nán míng。

上巳会兴庆池二首其一

韩琦

元巳开樽处,垂萝碧洞前。yuán sì kāi zūn chù,chuí luó bì dòng qián。
绮罗明浩渺,台榭插漪涟。qǐ luó míng hào miǎo,tái xiè chā yī lián。
曲水来如篆,轻桡去若仙。qū shuǐ lái rú zhuàn,qīng ráo qù ruò xiān。
春寒芳意晚,未见柳飞绵。chūn hán fāng yì wǎn,wèi jiàn liǔ fēi mián。

登崔园城上亭

韩琦

危榭厌颓基,登临事可悽。wēi xiè yàn tuí jī,dēng lín shì kě qī。
邱墟唐殿左,禾黍汉宫西。qiū xū táng diàn zuǒ,hé shǔ hàn gōng xī。
台古疑藏剑,峰遥不见圭。tái gǔ yí cáng jiàn,fēng yáo bù jiàn guī。
山川难尽识,赖有旧图携。shān chuān nán jǐn shí,lài yǒu jiù tú xié。

长安府舍十咏流泉

韩琦

龙首高源析,螭吭乱玉锵。lóng shǒu gāo yuán xī,chī kēng luàn yù qiāng。
带花春共远,和雨夜何长。dài huā chūn gòng yuǎn,hé yǔ yè hé zhǎng。
冷撼青蛇影,平拖白练光。lěng hàn qīng shé yǐng,píng tuō bái liàn guāng。
烦襟来自涤,可待濯沧浪。fán jīn lái zì dí,kě dài zhuó cāng làng。

长安府舍十咏流泉

韩琦

忠闵规摹壮,耽然大厦开。zhōng mǐn guī mó zhuàng,dān rán dà shà kāi。
无时佳燕在,正暑好风来。wú shí jiā yàn zài,zhèng shǔ hǎo fēng lái。
池面飞泉落,林端畏景回。chí miàn fēi quán luò,lín duān wèi jǐng huí。
谁知仙府路,琼室与瑶台。shuí zhī xiān fǔ lù,qióng shì yǔ yáo tái。

长安府舍十咏流泉

韩琦

台榭生凉处,奫沦瞰北塘。tái xiè shēng liáng chù,yūn lún kàn běi táng。
松筠成夏荫,莲芰入秋香。sōng yún chéng xià yīn,lián jì rù qiū xiāng。
疏雨交寒晕,轻云衬晓光。shū yǔ jiāo hán yūn,qīng yún chèn xiǎo guāng。
无心投钓饵,游鲤莫惊藏。wú xīn tóu diào ěr,yóu lǐ mò jīng cáng。

长安府舍十咏流泉

韩琦

双石唐馀物,来兹孰记年。shuāng shí táng yú wù,lái zī shú jì nián。
嵌空危砌下,怪丑好花前。qiàn kōng wēi qì xià,guài chǒu hǎo huā qián。
名氏坳犹刻,藤萝穴任穿。míng shì ào yóu kè,téng luó xué rèn chuān。
最宜秋后看,班驳藓痕圆。zuì yí qiū hòu kàn,bān bó xiǎn hén yuán。

长安府舍十咏流泉

韩琦

待月西台早,移时凭曲栏。dài yuè xī tái zǎo,yí shí píng qū lán。
云端开玉叶,海面起金盘。yún duān kāi yù yè,hǎi miàn qǐ jīn pán。
燕席通宵雅,凉波入坐寒。yàn xí tōng xiāo yǎ,liáng bō rù zuò hán。
香风来不断,清露裛红兰。xiāng fēng lái bù duàn,qīng lù yì hóng lán。

长安府舍十咏流泉

韩琦

亭出水中央,轻风四面凉。tíng chū shuǐ zhōng yāng,qīng fēng sì miàn liáng。
岸平飞略彴,波暖戏鸳鸯。àn píng fēi lüè zhuó,bō nuǎn xì yuān yāng。
静夜蟾蜍落,清秋菡萏芳。jìng yè chán chú luò,qīng qiū hàn dàn fāng。
公馀时独坐,万虑默皆忘。gōng yú shí dú zuò,wàn lǜ mò jiē wàng。

长安府舍十咏流泉

韩琦

西北高楼上,南山日面栏。xī běi gāo lóu shàng,nán shān rì miàn lán。
势笼秦地胜,阴落渭波寒。shì lóng qín dì shèng,yīn luò wèi bō hán。
带雨新屏活,穿云古道难。dài yǔ xīn píng huó,chuān yún gǔ dào nán。
仙扃如可造,便拟挂朝冠。xiān jiōng rú kě zào,biàn nǐ guà cháo guān。

长安府舍十咏流泉

韩琦

迢递穿花出,弯环作篆来。tiáo dì chuān huā chū,wān huán zuò zhuàn lái。
若非天上醴,不泛洞中杯。ruò fēi tiān shàng lǐ,bù fàn dòng zhōng bēi。
水鸟浮还没,仙航去复回。shuǐ niǎo fú hái méi,xiān háng qù fù huí。
蓬瀛真境事,销得玉山颓。péng yíng zhēn jìng shì,xiāo dé yù shān tuí。

长安府舍十咏流泉

韩琦

丛石竞崭岩,当轩翠扑岚。cóng shí jìng zhǎn yán,dāng xuān cuì pū lán。
疑峰何啻九,仙岛迥侔三。yí fēng hé chì jiǔ,xiān dǎo jiǒng móu sān。
润极云犹抱,温多玉尚含。rùn jí yún yóu bào,wēn duō yù shàng hán。
楼高慵引望,坐看小终南。lóu gāo yōng yǐn wàng,zuò kàn xiǎo zhōng nán。

长安府舍十咏流泉

韩琦

北榭层基下,森森竹径幽。běi xiè céng jī xià,sēn sēn zhú jìng yōu。
枝繁低拂盖,根密仅通流。zhī fán dī fú gài,gēn mì jǐn tōng liú。
劲节轻环粉,狂鞭怒走虬。jìn jié qīng huán fěn,kuáng biān nù zǒu qiú。
风霜胡可动,松柏乃吾俦。fēng shuāng hú kě dòng,sōng bǎi nǎi wú chóu。

游石瓮寺路险而返

韩琦

古寺跨山椒,虚明瞰泬寥。gǔ sì kuà shān jiāo,xū míng kàn jué liáo。
路危难进马,林密不容樵。lù wēi nán jìn mǎ,lín mì bù róng qiáo。
飞瀑连云湿,凝岚带雨饶。fēi pù lián yún shī,níng lán dài yǔ ráo。
崖穷徒一望,归步默无聊。yá qióng tú yī wàng,guī bù mò wú liáo。

烧煤戏成

韩琦

无臭含天德,资贫乃地珍。wú chòu hán tiān dé,zī pín nǎi dì zhēn。
群阴徒肆暴,万室自融春。qún yīn tú sì bào,wàn shì zì róng chūn。
丰黍轻邹律,歌襦陋蜀民。fēng shǔ qīng zōu lǜ,gē rú lòu shǔ mín。
何妨灰弃道,仁政不同秦。hé fáng huī qì dào,rén zhèng bù tóng qín。