古诗词

读刘易春秋新解

韩琦

夫子春秋之所记,二百四十有二年。fū zi chūn qiū zhī suǒ jì,èr bǎi sì shí yǒu èr nián。
谨严之法不可犯,欲示万世天子权。jǐn yán zhī fǎ bù kě fàn,yù shì wàn shì tiān zi quán。
礼乐征伐必上出,诸侯虽大莫得专。lǐ lè zhēng fá bì shàng chū,zhū hóu suī dà mò dé zhuān。
周平东迁鲁君隐,王纲坏裂勿复联。zhōu píng dōng qiān lǔ jūn yǐn,wáng gāng huài liè wù fù lián。
天王所存位与号,列国自用公承传。tiān wáng suǒ cún wèi yǔ hào,liè guó zì yòng gōng chéng chuán。
齐桓晋文无实义,挟周徇己掩大愆。qí huán jìn wén wú shí yì,xié zhōu xùn jǐ yǎn dà qiān。
不归圣笔立中制,谁其当罪谁其贤。bù guī shèng bǐ lì zhōng zhì,shuí qí dāng zuì shuí qí xián。
丝纷五传角同异,各专门记执所偏。sī fēn wǔ chuán jiǎo tóng yì,gè zhuān mén jì zhí suǒ piān。
遂令学者蹈迷径,不探元本遭羁牵。suì lìng xué zhě dǎo mí jìng,bù tàn yuán běn zāo jī qiān。
至于歆向父子间,亦反天性相镵镌。zhì yú xīn xiàng fù zi jiān,yì fǎn tiān xìng xiāng chán juān。
何休杜预范宁辈,离经附传以臆笺。hé xiū dù yù fàn níng bèi,lí jīng fù chuán yǐ yì jiān。
膏肓废疾互讥病,虽欲针起难自痊。gāo huāng fèi jí hù jī bìng,suī yù zhēn qǐ nán zì quán。
前人文字安可数,议难啾唧秋嘒蝉。qián rén wén zì ān kě shù,yì nán jiū jī qiū huì chán。
有唐名儒陆淳者,始开奥壤窥源泉。yǒu táng míng rú lù chún zhě,shǐ kāi ào rǎng kuī yuán quán。
我朝又得孙明复,大明圣意疏重渊。wǒ cháo yòu dé sūn míng fù,dà míng shèng yì shū zhòng yuān。
刘生新解最后出,了无塞碍成通川。liú shēng xīn jiě zuì hòu chū,le wú sāi ài chéng tōng chuān。
所趋旨义极简正,撑拄异论牢且坚。suǒ qū zhǐ yì jí jiǎn zhèng,chēng zhǔ yì lùn láo qiě jiān。
事不归王皆不与,达经之志所以然。shì bù guī wáng jiē bù yǔ,dá jīng zhī zhì suǒ yǐ rán。
诗三百可一言蔽,曰思无邪而已焉。shī sān bǎi kě yī yán bì,yuē sī wú xié ér yǐ yān。
方今四海大一统,万里号令犹君前。fāng jīn sì hǎi dà yī tǒng,wàn lǐ hào lìng yóu jūn qián。
安不思危易其治,毋容僭乱生阶缘。ān bù sī wēi yì qí zhì,wú róng jiàn luàn shēng jiē yuán。
往持此说助邦政,坐令当扆尊如天。wǎng chí cǐ shuō zhù bāng zhèng,zuò lìng dāng yǐ zūn rú tiān。
韩琦

韩琦

韩琦(1008—1075年),字稚圭,自号赣叟,汉族,相州安阳(今属河南)人。北宋政治家、名将,天圣进士。初授将作监丞,历枢密直学士、陕西经略安抚副使、陕西四路经略安抚招讨使。与范仲淹共同防御西夏,名重一时,时称“韩范”。嘉祐元年(1056),任枢密使;三年,拜同中书门下平章事。英宗嗣位,拜右仆射,封魏国公。神宗立,拜司空兼侍中,出知相州、大名府等地。熙宁八年卒,年六十八。谥忠献。《宋史》有传。著有《安阳集》五十卷。《全宋词》录其词四首。 韩琦的作品>>

猜您喜欢

八月十四日留监牧张伫职方赏月

韩琦

待月清商欲半前,欣留嘉客启疏筵。dài yuè qīng shāng yù bàn qián,xīn liú jiā kè qǐ shū yán。
采萧方释三秋咏,应历从亏一荚圆。cǎi xiāo fāng shì sān qiū yǒng,yīng lì cóng kuī yī jiá yuán。
密讶云藏台面柳,静看珠出水中天。mì yà yún cáng tái miàn liǔ,jìng kàn zhū chū shuǐ zhōng tiān。
银蟾影里金樽倒,乐过陶琴不上弦。yín chán yǐng lǐ jīn zūn dào,lè guò táo qín bù shàng xián。

中秋阴未见月

韩琦

云恼中秋凑月昏,失明疑值老蟾吞。yún nǎo zhōng qiū còu yuè hūn,shī míng yí zhí lǎo chán tūn。
枉删疏柳延孤影,肯晃芳樽涤醉魂。wǎng shān shū liǔ yán gū yǐng,kěn huǎng fāng zūn dí zuì hún。
好射重阴开六幕,任均馀照及千门。hǎo shè zhòng yīn kāi liù mù,rèn jūn yú zhào jí qiān mén。
便从到晓漫天黑,不禁诗家万驷奔。biàn cóng dào xiǎo màn tiān hēi,bù jìn shī jiā wàn sì bēn。

次韵答前水监王荀龙郎中重九感怀

韩琦

应厌偏州节物荒,重阳前忍去安阳。yīng yàn piān zhōu jié wù huāng,zhòng yáng qián rěn qù ān yáng。
双清易感霜茎怨,三雅难留露蕊芳。shuāng qīng yì gǎn shuāng jīng yuàn,sān yǎ nán liú lù ruǐ fāng。
不惜高吟来疾置,尚思衰叟会寒乡。bù xī gāo yín lái jí zhì,shàng sī shuāi sǒu huì hán xiāng。
谁知衣弊京尘客,乃是南宫卧锦郎。shuí zhī yī bì jīng chén kè,nǎi shì nán gōng wò jǐn láng。

重阳二首

韩琦

崛起层基正面山,登高疑是出尘间。jué qǐ céng jī zhèng miàn shān,dēng gāo yí shì chū chén jiān。
一天秋色清吟笔,万蕊寒香发醉颜。yī tiān qiū sè qīng yín bǐ,wàn ruǐ hán xiāng fā zuì yán。
与众且同今日乐,相逢难遇此时闲。yǔ zhòng qiě tóng jīn rì lè,xiāng féng nán yù cǐ shí xián。
犹输陶令归来兴,翩似冥鸿不可攀。yóu shū táo lìng guī lái xīng,piān shì míng hóng bù kě pān。

重阳二首

韩琦

菊有花争一日先,次逢佳节色增妍。jú yǒu huā zhēng yī rì xiān,cì féng jiā jié sè zēng yán。
任飘杯面黄金碎,好听歌喉白雪圆。rèn piāo bēi miàn huáng jīn suì,hǎo tīng gē hóu bái xuě yuán。
戏马遗风应索寞,抱螺高兴且留连。xì mǎ yí fēng yīng suǒ mò,bào luó gāo xīng qiě liú lián。
良辰俯仰嗟陈迹,莫惜欢吟烂醉眠。liáng chén fǔ yǎng jiē chén jì,mò xī huān yín làn zuì mián。

次韵答提举陈龙图重阳感旧

韩琦

三边伊昔喜延枚,每向良辰命宴杯。sān biān yī xī xǐ yán méi,měi xiàng liáng chén mìng yàn bēi。
几遇雪天留兔苑,尝因风赋重兰台。jǐ yù xuě tiān liú tù yuàn,cháng yīn fēng fù zhòng lán tái。
锦衣宽病恩何厚,琳馆甘闲老未催。jǐn yī kuān bìng ēn hé hòu,lín guǎn gān xián lǎo wèi cuī。
白首又同吹菊会,且将愁臆暂时开。bái shǒu yòu tóng chuī jú huì,qiě jiāng chóu yì zàn shí kāi。

秋晚赴先茔马上

韩琦

暂趋先陇弭旌旄,因恤吾民啬事劳。zàn qū xiān lǒng mǐ jīng máo,yīn xù wú mín sè shì láo。
谷实已伤嗟岁廪,麦根虽立望春膏。gǔ shí yǐ shāng jiē suì lǐn,mài gēn suī lì wàng chūn gāo。
林疏山骨清弥瘦,天阔诗魂病亦豪。lín shū shān gǔ qīng mí shòu,tiān kuò shī hún bìng yì háo。
田舍罕逢车骑过,聚门村妇拥儿曹。tián shě hǎn féng chē qí guò,jù mén cūn fù yōng ér cáo。

初冬祀坟二首

韩琦

晓乘轻凛上平冈,西款亲茔一舍强。xiǎo chéng qīng lǐn shàng píng gāng,xī kuǎn qīn yíng yī shě qiáng。
带霭远峰时隐见,半霜残叶杂青黄。dài ǎi yuǎn fēng shí yǐn jiàn,bàn shuāng cán yè zá qīng huáng。
来牟渴雨空成陇,宾雁冲云自著行。lái móu kě yǔ kōng chéng lǒng,bīn yàn chōng yún zì zhù xíng。
此日初冬严祀事,只增悽惕不夸乡。cǐ rì chū dōng yán sì shì,zhǐ zēng qī tì bù kuā xiāng。

初冬祀坟二首

韩琦

西享先坟已致诚,却严轩从指东茔。xī xiǎng xiān fén yǐ zhì chéng,què yán xuān cóng zhǐ dōng yíng。
鸿惊去旆参差起,马避柔桑诘曲行。hóng jīng qù pèi cān chà qǐ,mǎ bì róu sāng jí qū xíng。
农寓兵来闲即教,牛无休日旱犹耕。nóng yù bīng lái xián jí jiào,niú wú xiū rì hàn yóu gēng。
病翁寡术苏疲瘵,徒劝民心厚所生。bìng wēng guǎ shù sū pí zhài,tú quàn mín xīn hòu suǒ shēng。

次韵答判河阳文潞公述相洛所居之胜

韩琦

玉碗高居众所夸,三川推甲一何嘉。yù wǎn gāo jū zhòng suǒ kuā,sān chuān tuī jiǎ yī hé jiā。
前兼胜势韩王第,右枕名区洛尹衙。qián jiān shèng shì hán wáng dì,yòu zhěn míng qū luò yǐn yá。
此宅吾乡聊庇族,悔违公语卜邻家。cǐ zhái wú xiāng liáo bì zú,huǐ wéi gōng yǔ bo lín jiā。
纵思却作招来户,脚重难营老小车。zòng sī què zuò zhāo lái hù,jiǎo zhòng nán yíng lǎo xiǎo chē。

题忘机堂

韩琦

昔再怀章遂锦游,坏亭曾复此池头。xī zài huái zhāng suì jǐn yóu,huài tíng céng fù cǐ chí tóu。
今归旧里藏衰拙,更葺新堂便燕休。jīn guī jiù lǐ cáng shuāi zhuō,gèng qì xīn táng biàn yàn xiū。
前槛月波清涨夜,后檐风竹冷吟秋。qián kǎn yuè bō qīng zhǎng yè,hòu yán fēng zhú lěng yín qiū。
伊余本是无机者,因立嘉名近狎鸥。yī yú běn shì wú jī zhě,yīn lì jiā míng jìn xiá ōu。

再题观鱼轩

韩琦

重到观鱼面北轩,正当游泳晚凉天。zhòng dào guān yú miàn běi xuān,zhèng dāng yóu yǒng wǎn liáng tiān。
未归陶令惭何甚,目识庄生乐亦然。wèi guī táo lìng cán hé shén,mù shí zhuāng shēng lè yì rán。
几认琴声泉漱玉,数惊钩影月沉弦。jǐ rèn qín shēng quán shù yù,shù jīng gōu yǐng yuè chén xián。
徐撑画舫樽前看,必信吾曹是水仙。xú chēng huà fǎng zūn qián kàn,bì xìn wú cáo shì shuǐ xiān。

岁末省坟

韩琦

因趋先陇问耕桑,益见农家事可伤。yīn qū xiān lǒng wèn gēng sāng,yì jiàn nóng jiā shì kě shāng。
种麦未生遭土涝,鬻禾无价值钱荒。zhǒng mài wèi shēng zāo tǔ lào,yù hé wú jià zhí qián huāng。
阴风鼓怒资时旱,寒色催愁上夕阳。yīn fēng gǔ nù zī shí hàn,hán sè cuī chóu shàng xī yáng。
里俗漫矜吾太守,不知何术致民康。lǐ sú màn jīn wú tài shǒu,bù zhī hé shù zhì mín kāng。

元日祀坟

韩琦

寤寐先茔敢暂忘,元正亲得奉肴觞。wù mèi xiān yíng gǎn zàn wàng,yuán zhèng qīn dé fèng yáo shāng。
病襟不觉支离困,山势频瞻蜿蜒长。bìng jīn bù jué zhī lí kùn,shān shì pín zhān wān yán zhǎng。
尽日风埃天黯淡,一冬田陇雪微茫。jǐn rì fēng āi tiān àn dàn,yī dōng tián lǒng xuě wēi máng。
人思三白今无望,只觊春膏浃万方。rén sī sān bái jīn wú wàng,zhǐ jì chūn gāo jiā wàn fāng。

甲寅灯夕会净明寺

韩琦

元夕山楼撤旧层,荒年人必减欢朋。yuán xī shān lóu chè jiù céng,huāng nián rén bì jiǎn huān péng。
聊趋净宇庄严地,一看通衢自在灯。liáo qū jìng yǔ zhuāng yán dì,yī kàn tōng qú zì zài dēng。
慰俗不专樽俎适,开愁宜有管弦能。wèi sú bù zhuān zūn zǔ shì,kāi chóu yí yǒu guǎn xián néng。
歌筵列把新诗代,环视应饶士女憎。gē yán liè bǎ xīn shī dài,huán shì yīng ráo shì nǚ zēng。