古诗词

阊门竹枝词

李孙宸

鸦青袷子鹅黄衫,门外买花门内簪。yā qīng jiá zi é huáng shān,mén wài mǎi huā mén nèi zān。
风光非独侬为惜,归船两两又三三。fēng guāng fēi dú nóng wèi xī,guī chuán liǎng liǎng yòu sān sān。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

闰九月朔同集欧子建半竹亭

李孙宸

秋好重留闰,相期过绿阴。qiū hǎo zhòng liú rùn,xiāng qī guò lǜ yīn。
傍檐容坐密,看竹引杯深。bàng yán róng zuò mì,kàn zhú yǐn bēi shēn。
浪谑知狂态,高谈见素心。làng xuè zhī kuáng tài,gāo tán jiàn sù xīn。
为怜佳会少,下榻更披襟。wèi lián jiā huì shǎo,xià tà gèng pī jīn。

馆五羊答伍长卿乡居月夜见怀之作

李孙宸

秋月怀人夜,乡园共此时。qiū yuè huái rén yè,xiāng yuán gòng cǐ shí。
难成羁枕梦,翻系屋梁思。nán chéng jī zhěn mèng,fān xì wū liáng sī。
照水心同皎,登楼望更驰。zhào shuǐ xīn tóng jiǎo,dēng lóu wàng gèng chí。
清辉不盈手,何以慰相贻。qīng huī bù yíng shǒu,hé yǐ wèi xiāng yí。

冬夜宿邓伯乔三一山房

李孙宸

小搆依城市,清幽绝世缘。xiǎo gòu yī chéng shì,qīng yōu jué shì yuán。
偶因载酒至,便作对床眠。ǒu yīn zài jiǔ zhì,biàn zuò duì chuáng mián。
月出花垂牖,雁声霜满天。yuè chū huā chuí yǒu,yàn shēng shuāng mǎn tiān。
玄谈当永夜,不寐各悠然。xuán tán dāng yǒng yè,bù mèi gè yōu rán。

过梁明叔小楼

李孙宸

羡君城郭里,别自得烟霞。xiàn jūn chéng guō lǐ,bié zì dé yān xiá。
山色当窗尽,林光绕槛斜。shān sè dāng chuāng jǐn,lín guāng rào kǎn xié。
好音枝上鸟,幽事雨中花。hǎo yīn zhī shàng niǎo,yōu shì yǔ zhōng huā。
更披图画好,疑入武陵家。gèng pī tú huà hǎo,yí rù wǔ líng jiā。

韩孟郁李宾廷见过时予将解馆还山

李孙宸

懒性疏逢世,襟期但汝论。lǎn xìng shū féng shì,jīn qī dàn rǔ lùn。
壮心频说剑,凉夜且开尊。zhuàng xīn pín shuō jiàn,liáng yè qiě kāi zūn。
落木城头急,鸣虫竹下喧。luò mù chéng tóu jí,míng chóng zhú xià xuān。
所怜明发别,添烛续清言。suǒ lián míng fā bié,tiān zhú xù qīng yán。

韩孟郁李宾廷见过时予将解馆还山

李孙宸

莲社飘零后,过逢转自欢。lián shè piāo líng hòu,guò féng zhuǎn zì huān。
幽期犹及菊,心赏惬如兰。yōu qī yóu jí jú,xīn shǎng qiè rú lán。
短壁低残照,高城起暮寒。duǎn bì dī cán zhào,gāo chéng qǐ mù hán。
合离今日意,莫厌酒杯宽。hé lí jīn rì yì,mò yàn jiǔ bēi kuān。

山溪角与汪三晓行感怀

李孙宸

间关返城市,乍慰旧林栖。jiān guān fǎn chéng shì,zhà wèi jiù lín qī。
正儗辞舟楫,如何又马蹄。zhèng nǐ cí zhōu jí,rú hé yòu mǎ tí。
微风野花落,欲雨海云低。wēi fēng yě huā luò,yù yǔ hǎi yún dī。
赖有同心侣,相携逐晓鸡。lài yǒu tóng xīn lǚ,xiāng xié zhú xiǎo jī。

送邓伯乔远游

李孙宸

丘壑那能恋,多君事远游。qiū hè nà néng liàn,duō jūn shì yuǎn yóu。
清时收国士,词客借前筹。qīng shí shōu guó shì,cí kè jiè qián chóu。
云含晴日雨,草变夏时秋。yún hán qíng rì yǔ,cǎo biàn xià shí qiū。
别离看后夜,莲社不堪愁。bié lí kàn hòu yè,lián shè bù kān chóu。

送敏如上人还匡山

李孙宸

衲子浮江返,还疑受钵年。nà zi fú jiāng fǎn,hái yí shòu bō nián。
观空忘物役,到处有人天。guān kōng wàng wù yì,dào chù yǒu rén tiān。
尘梦吾增感,真如性所便。chén mèng wú zēng gǎn,zhēn rú xìng suǒ biàn。
应知无去住,别尔但茫然。yīng zhī wú qù zhù,bié ěr dàn máng rán。

早秋同马伯起梁明叔诸子集朱惟四寓馆共赋

李孙宸

一叶飘梧井,高斋坐日斜。yī yè piāo wú jǐng,gāo zhāi zuò rì xié。
城头过片雨,树杪落残霞。chéng tóu guò piàn yǔ,shù miǎo luò cán xiá。
名岂朋游藉,交怜意气赊。míng qǐ péng yóu jí,jiāo lián yì qì shē。
开尊待秋色,容易负年华。kāi zūn dài qiū sè,róng yì fù nián huá。

早秋同马伯起梁明叔诸子集朱惟四寓馆共赋

李孙宸

客舍逢君日,词人偶并过。kè shě féng jūn rì,cí rén ǒu bìng guò。
露雕三径柳,风落一池荷。lù diāo sān jìng liǔ,fēng luò yī chí hé。
虫响竹间细,蝉声雨后多。chóng xiǎng zhú jiān xì,chán shēng yǔ hòu duō。
忘归从路瞑,清啸满烟萝。wàng guī cóng lù míng,qīng xiào mǎn yān luó。

送族叔于垣复之皖城蔡明府官署

李孙宸

七载违乡国,还家岁杪时。qī zài wéi xiāng guó,hái jiā suì miǎo shí。
如何春事好,又是别离期。rú hé chūn shì hǎo,yòu shì bié lí qī。
枳棘栖宁恋,云霄计未迟。zhǐ jí qī níng liàn,yún xiāo jì wèi chí。
前途争御李,暂许使君私。qián tú zhēng yù lǐ,zàn xǔ shǐ jūn sī。

丁未立秋

李孙宸

夏来常抱病,炎暑太相欺。xià lái cháng bào bìng,yán shǔ tài xiāng qī。
复此凉飙至,絺衣林外披。fù cǐ liáng biāo zhì,chī yī lín wài pī。
荷衰如怯露,蝉冷乍惊枝。hé shuāi rú qiè lù,chán lěng zhà jīng zhī。
物色皆秋意,宁关一叶知。wù sè jiē qiū yì,níng guān yī yè zhī。

得欧子建书寄答

李孙宸

一卧乡园僻,思君又岁寒。yī wò xiāng yuán pì,sī jūn yòu suì hán。
别来仍落魄,书到慰加餐。bié lái réng luò pò,shū dào wèi jiā cān。
日月虚鸿宝,乾坤负钓竿。rì yuè xū hóng bǎo,qián kūn fù diào gān。
清江秋事好,谁与采芳兰。qīng jiāng qiū shì hǎo,shuí yǔ cǎi fāng lán。

中秋后一日园亭闻蝉

李孙宸

荏苒秋过半,开尊坐暮林。rěn rǎn qiū guò bàn,kāi zūn zuò mù lín。
玄蝉衰柳外,作意送悲音。xuán chán shuāi liǔ wài,zuò yì sòng bēi yīn。
露冷声偏苦,风寒响易沈。lù lěng shēng piān kǔ,fēng hán xiǎng yì shěn。
听来翻自感,不那岁时心。tīng lái fān zì gǎn,bù nà suì shí xīn。
11181234567»