古诗词

蝶恋花·春归

陈霆

池上落花红作阵。chí shàng luò huā hóng zuò zhèn。
池外浓阴,总道垂杨闷。chí wài nóng yīn,zǒng dào chuí yáng mèn。
春意自怜芳意尽。chūn yì zì lián fāng yì jǐn。
风风雨雨归期近。fēng fēng yǔ yǔ guī qī jìn。
泪眼惜春还可恨。lèi yǎn xī chūn hái kě hèn。
来不多时,去又无回信。lái bù duō shí,qù yòu wú huí xìn。
芳草征衫何处认。fāng cǎo zhēng shān hé chù rèn。
杨花只乱人方寸。yáng huā zhǐ luàn rén fāng cùn。

陈霆

陈霆(约1477年-1550年),字声伯,号水南,浙江德清县人。明朝官员,学者。弘治十五年(1502年)中进士,官刑科给事中。为人耿直。正德元年(1506年),因上书弹劾张瑜,被其同党刘瑾陷害入狱。刘瑾被诛后,复官刑部主事,次年出任山西提学佥事。不久辞官回乡,隐居著述。著有《仙潭志》、《两山墨谈》、《水南稿》、《清山堂诗话》、《清山堂词话》等。 陈霆的作品>>

猜您喜欢

水龙吟·七夕,和施西亭

陈霆

水花亭馆初凉,月痕照在葡桃架。shuǐ huā tíng guǎn chū liáng,yuè hén zhào zài pú táo jià。
星期此夕,针奁未启,蛛丝先挂。xīng qī cǐ xī,zhēn lián wèi qǐ,zhū sī xiān guà。
虹断东楼,雨收北渚,露盘清泻。hóng duàn dōng lóu,yǔ shōu běi zhǔ,lù pán qīng xiè。
望湘帘起处,果筵初设,儿女辈、花相亚。wàng xiāng lián qǐ chù,guǒ yán chū shè,ér nǚ bèi huā xiāng yà。
缥缈行云低度,耿河津、仙軿飞驾。piāo miǎo xíng yún dī dù,gěng hé jīn xiān píng fēi jià。
鹊才传喜,虫还催织,欲留无暇。què cái chuán xǐ,chóng hái cuī zhī,yù liú wú xiá。
又是匆匆,离肠中断,幽欢空罢。yòu shì cōng cōng,lí cháng zhōng duàn,yōu huān kōng bà。
叹天长地久,迢迢一水,两情终夜。tàn tiān zhǎng dì jiǔ,tiáo tiáo yī shuǐ,liǎng qíng zhōng yè。

烛影摇红·子规

陈霆

落日空山,暝烟赴处行人绝。luò rì kōng shān,míng yān fù chù xíng rén jué。
为谁携恨到江南,泣尽枝头血。wèi shuí xié hèn dào jiāng nán,qì jǐn zhī tóu xuè。
最是五更寒彻。zuì shì wǔ gèng hán chè。
一声啼、一声悲咽。yī shēng tí yī shēng bēi yàn。
纱窗惊散,蝴蝶游魂,梨花香雪。shā chuāng jīng sàn,hú dié yóu hún,lí huā xiāng xuě。
才见飞来,料应未是经年别。cái jiàn fēi lái,liào yīng wèi shì jīng nián bié。
吴山不减蜀山春,何事思归切。wú shān bù jiǎn shǔ shān chūn,hé shì sī guī qiè。
回首绿阴成叠。huí shǒu lǜ yīn chéng dié。
早东风、落红时节。zǎo dōng fēng luò hóng shí jié。
闲情最苦,一春无绪,寸肠千结。xián qíng zuì kǔ,yī chūn wú xù,cùn cháng qiān jié。

念奴娇·雪

陈霆

封姨忍冷,把彤云剪碎,满空抛撇。fēng yí rěn lěng,bǎ tóng yún jiǎn suì,mǎn kōng pāo piē。
万点青山头忽老,人迹鸟飞俱绝。wàn diǎn qīng shān tóu hū lǎo,rén jì niǎo fēi jù jué。
歌馆迷红,妆楼失翠,四顾成银阙。gē guǎn mí hóng,zhuāng lóu shī cuì,sì gù chéng yín quē。
晚来江上渔蓑,归带香屑。wǎn lái jiāng shàng yú suō,guī dài xiāng xiè。
对此应慕山阴,扁舟兴尽,空载黄昏月。duì cǐ yīng mù shān yīn,biǎn zhōu xīng jǐn,kōng zài huáng hūn yuè。
归到溪堂门未掩,别有一般清洁。guī dào xī táng mén wèi yǎn,bié yǒu yī bān qīng jié。
雪印梅花,梅横月影,三白交相合。xuě yìn méi huā,méi héng yuè yǐng,sān bái jiāo xiāng hé。
纸窗光映,夜明不怕灯灭。zhǐ chuāng guāng yìng,yè míng bù pà dēng miè。

念奴娇·雪

陈霆

乾坤易老,叹风尘飘荡,河山分裂。qián kūn yì lǎo,tàn fēng chén piāo dàng,hé shān fēn liè。
名分纲常都扫地,曾有何人提挈。míng fēn gāng cháng dōu sǎo dì,céng yǒu hé rén tí qiè。
身翊飞龙,气吞胡马,赤手扶天阙。shēn yì fēi lóng,qì tūn hú mǎ,chì shǒu fú tiān quē。
精忠照耀,一时名并日月。jīng zhōng zhào yào,yī shí míng bìng rì yuè。
须信天理人心,自来不泯,千载思遗烈。xū xìn tiān lǐ rén xīn,zì lái bù mǐn,qiān zài sī yí liè。
庙貌燕山崇祀典,华表三忠新揭。miào mào yàn shān chóng sì diǎn,huá biǎo sān zhōng xīn jiē。
西北中原,东南王气,回首惊风雪。xī běi zhōng yuán,dōng nán wáng qì,huí shǒu jīng fēng xuě。
伤心行路,不堪日暮时节。shāng xīn xíng lù,bù kān rì mù shí jié。

醉春风子规

陈霆

绿满汀洲暗。lǜ mǎn tīng zhōu àn。
天涯芳草遍。tiān yá fāng cǎo biàn。
年年何事叫东风,怨。nián nián hé shì jiào dōng fēng,yuàn。
怨。yuàn。
怨。yuàn。
满树梨花,半窗残月,梦魂初断。mǎn shù lí huā,bàn chuāng cán yuè,mèng hún chū duàn。
血染山花片。xuè rǎn shān huā piàn。
声动乡关念。shēng dòng xiāng guān niàn。
玉窗应是数归期,赚。yù chuāng yīng shì shù guī qī,zhuàn。
赚。zhuàn。
赚。zhuàn。
回首衡阳,雁飞不到,寄书人远。huí shǒu héng yáng,yàn fēi bù dào,jì shū rén yuǎn。

瑞鹤仙·寿词

陈霆

芳尘纤雨过。fāng chén xiān yǔ guò。
正紫陌春光,二分才破。zhèng zǐ mò chūn guāng,èr fēn cái pò。
缃桃夜深吐。xiāng táo yè shēn tǔ。
障东风台榭,锦云如堵。zhàng dōng fēng tái xiè,jǐn yún rú dǔ。
庭帏暖和。tíng wéi nuǎn hé。
喜清镜、华年初度。xǐ qīng jìng huá nián chū dù。
卷珠帘、笑语生春,绛蜡玉花双股。juǎn zhū lián xiào yǔ shēng chūn,jiàng là yù huā shuāng gǔ。
庆贺。qìng hè。
画屏影里,宝篆香中,神仙无数。huà píng yǐng lǐ,bǎo zhuàn xiāng zhōng,shén xiān wú shù。
履侵舄堕。lǚ qīn xì duò。
莱衣舞。lái yī wǔ。
彩衣歌,蔼高堂喜气,祥烟缭绕,人在蓬莱洞府。cǎi yī gē,ǎi gāo táng xǐ qì,xiáng yān liáo rào,rén zài péng lái dòng fǔ。
愿年年、酒滴花前,醉颜如故。yuàn nián nián jiǔ dī huā qián,zuì yán rú gù。

苏武慢悟俗,用虞邵庵韵

陈霆

世事如棋,人情似纸,弄巧几多成拙。shì shì rú qí,rén qíng shì zhǐ,nòng qiǎo jǐ duō chéng zhuō。
青春易过,白发无情,转眼光阴消歇。qīng chūn yì guò,bái fā wú qíng,zhuǎn yǎn guāng yīn xiāo xiē。
乐在其中,心游物外,此理几人明彻。lè zài qí zhōng,xīn yóu wù wài,cǐ lǐ jǐ rén míng chè。
荡虚空、无去无来,惟有清风明月。dàng xū kōng wú qù wú lái,wéi yǒu qīng fēng míng yuè。
谁似我、剑走青蛇,发冲乌帽,长啸一声天裂。shuí shì wǒ jiàn zǒu qīng shé,fā chōng wū mào,zhǎng xiào yī shēng tiān liè。
胁生八翼,足跨三天,历遍广寒宫阙。xié shēng bā yì,zú kuà sān tiān,lì biàn guǎng hán gōng quē。
衣剪云霞,佩悬星斗,容我玉清朝谒。yī jiǎn yún xiá,pèi xuán xīng dòu,róng wǒ yù qīng cháo yè。
挟飞仙、下视尘寰,红日片时残雪。xié fēi xiān xià shì chén huán,hóng rì piàn shí cán xuě。

沁园春·章子仁频岁远游,诞辰乃秋初也,继又促游岭表,故兼致如此

陈霆

南鬓星霜,两脚风尘,老矣吾生。nán bìn xīng shuāng,liǎng jiǎo fēng chén,lǎo yǐ wú shēng。
记燕山晓别,雪中驱马,秦淮夜泊,月下闻筝。jì yàn shān xiǎo bié,xuě zhōng qū mǎ,qín huái yè pō,yuè xià wén zhēng。
独雁辞秋,孤灯听雨,身在江湖轻利名。dú yàn cí qiū,gū dēng tīng yǔ,shēn zài jiāng hú qīng lì míng。
从今算,又十年心事,屈指堪惊。cóng jīn suàn,yòu shí nián xīn shì,qū zhǐ kān jīng。
天开五十昌龄。tiān kāi wǔ shí chāng líng。
人道是、南方一寿星。rén dào shì nán fāng yī shòu xīng。
向虹桥影下,应期乌鹊,冰丝弹处,访旧湘灵。xiàng hóng qiáo yǐng xià,yīng qī wū què,bīng sī dàn chù,fǎng jiù xiāng líng。
税地栽花,解貂当酒,此去情怀尚可能。shuì dì zāi huā,jiě diāo dāng jiǔ,cǐ qù qíng huái shàng kě néng。
明年也,盼梨花消息,岭表归程。míng nián yě,pàn lí huā xiāo xī,lǐng biǎo guī chéng。

临江仙·扇面

陈霆

妆点吴乡秋意老,夕阳红树离亭。zhuāng diǎn wú xiāng qiū yì lǎo,xī yáng hóng shù lí tíng。
晚江潮退水痕平。wǎn jiāng cháo tuì shuǐ hén píng。
两行征雁,相约下寒汀。liǎng xíng zhēng yàn,xiāng yuē xià hán tīng。
钓饵丝纶收拾了,芦花深处舟横。diào ěr sī lún shōu shí le,lú huā shēn chù zhōu héng。
西风吹面酒微醒。xī fēng chuī miàn jiǔ wēi xǐng。
起来船尾,坐看远山青。qǐ lái chuán wěi,zuò kàn yuǎn shān qīng。

蝶恋花·夏日遣兴

陈霆

昼宇闲闲帘着地。zhòu yǔ xián xián lián zhe dì。
乱匝桐阴,人在清幽处。luàn zā tóng yīn,rén zài qīng yōu chù。
烟袅画屏沉缕细。yān niǎo huà píng chén lǚ xì。
绿窗一枕芭蕉雨。lǜ chuāng yī zhěn bā jiāo yǔ。
残睡觉来无意绪。cán shuì jué lái wú yì xù。
雨后斜阳,照在庭前树。yǔ hòu xié yáng,zhào zài tíng qián shù。
浴罢晚凉掀短袂。yù bà wǎn liáng xiān duǎn mèi。
清香满院荷风起。qīng xiāng mǎn yuàn hé fēng qǐ。

沁园春·秋坡

陈霆

买断青山,占住白云,岂不佳哉。mǎi duàn qīng shān,zhàn zhù bái yún,qǐ bù jiā zāi。
尽夜枕商声,苍筠绕梦,晚庭诗景,红叶成堆。jǐn yè zhěn shāng shēng,cāng yún rào mèng,wǎn tíng shī jǐng,hóng yè chéng duī。
老鹤松阴,流泉涧道,付与闲藤日往来。lǎo hè sōng yīn,liú quán jiàn dào,fù yǔ xián téng rì wǎng lái。
行吟处,见石田齐熟,篱菊新开。xíng yín chù,jiàn shí tián qí shú,lí jú xīn kāi。
有时落日林隈。yǒu shí luò rì lín wēi。
听牛背、西风一笛回。tīng niú bèi xī fēng yī dí huí。
更露洗疏桐,乌啼金井,月寒老桂,人在琴台。gèng lù xǐ shū tóng,wū tí jīn jǐng,yuè hán lǎo guì,rén zài qín tái。
芋栗供贫,茱萸备酿,生计年来手自栽。yù lì gōng pín,zhū yú bèi niàng,shēng jì nián lái shǒu zì zāi。
清幽甚,笑落花流水,春漏天台。qīng yōu shén,xiào luò huā liú shuǐ,chūn lòu tiān tái。

酹江月日休,取山谷四休之意

陈霆

容身何处,有青山、借我一丘一壑。róng shēn hé chù,yǒu qīng shān jiè wǒ yī qiū yī hè。
稳坐篮舆横曳杖,十里西湖行乐。wěn zuò lán yú héng yè zhàng,shí lǐ xī hú xíng lè。
春笋斋厨,午茶杯盏,世味从他薄。chūn sǔn zhāi chú,wǔ chá bēi zhǎn,shì wèi cóng tā báo。
大都几屐,安闲便是丹药。dà dōu jǐ jī,ān xián biàn shì dān yào。
随分吟倚西风,醉眠苍石,心与浮云约。suí fēn yín yǐ xī fēng,zuì mián cāng shí,xīn yǔ fú yún yuē。
回首红尘名利事,勘破蝇头蜗角。huí shǒu hóng chén míng lì shì,kān pò yíng tóu wō jiǎo。
万卷藏书,百竿栽竹,有子承当着。wàn juǎn cáng shū,bǎi gān zāi zhú,yǒu zi chéng dāng zhe。
乾坤老矣,一簪聊寄华发。qián kūn lǎo yǐ,yī zān liáo jì huá fā。

天仙子·秋景画

陈霆

江上青山山下路。jiāng shàng qīng shān shān xià lù。
茅屋人家临水住。máo wū rén jiā lín shuǐ zhù。
雨余一片夕阳明,汀草处。yǔ yú yī piàn xī yáng míng,tīng cǎo chù。
鸥来聚。ōu lái jù。
一叶渔舟横野渡。yī yè yú zhōu héng yě dù。
烟雾纷纷生古树。yān wù fēn fēn shēng gǔ shù。
树底寒流桥欲堕。shù dǐ hán liú qiáo yù duò。
行人千里未能归,还自苦。xíng rén qiān lǐ wèi néng guī,hái zì kǔ。
愁无数。chóu wú shù。
枫落吴江秋正暮。fēng luò wú jiāng qiū zhèng mù。

点绛唇·渔舟吹笛

陈霆

碧水澄秋,丝纶卷尽斜阳影。bì shuǐ chéng qiū,sī lún juǎn jǐn xié yáng yǐng。
小舟维定。xiǎo zhōu wéi dìng。
蓼岸西风冷。liǎo àn xī fēng lěng。
横管孤吹,有调无人听。héng guǎn gū chuī,yǒu diào wú rén tīng。
长江静。zhǎng jiāng jìng。
眠鸥惊醒。mián ōu jīng xǐng。
冲入苍烟暝。chōng rù cāng yān míng。

酹江月和宋人刘改之韵

陈霆

区区世道,算红尘、何似水云宽处。qū qū shì dào,suàn hóng chén hé shì shuǐ yún kuān chù。
云梦泽南摊睡簟,曾是旧游之路。yún mèng zé nán tān shuì diàn,céng shì jiù yóu zhī lù。
城老芙蓉,台空箫管,下界多风雨。chéng lǎo fú róng,tái kōng xiāo guǎn,xià jiè duō fēng yǔ。
群仙相笑,问人何事劳苦。qún xiān xiāng xiào,wèn rén hé shì láo kǔ。
自要天柱峰头,仙人洞口,着登临长句。zì yào tiān zhù fēng tóu,xiān rén dòng kǒu,zhe dēng lín zhǎng jù。
宝带万钉成甚用,到了终归黄土。bǎo dài wàn dīng chéng shén yòng,dào le zhōng guī huáng tǔ。
篱下黄花,山中白酒,秋意须人主。lí xià huáng huā,shān zhōng bái jiǔ,qiū yì xū rén zhǔ。
愁心无奈,江南有梦归去。chóu xīn wú nài,jiāng nán yǒu mèng guī qù。
1991234567»