古诗词

西江有单鹄行

范成大

西江有单鹄,托身万里云。xī jiāng yǒu dān gǔ,tuō shēn wàn lǐ yún。
猥为稻粱谋,堕此鸥鹭群。wěi wèi dào liáng móu,duò cǐ ōu lù qún。
朝游枫叶杪,暮宿芦花根。cháo yóu fēng yè miǎo,mù sù lú huā gēn。
怀安浦溆暖,忘记云海宽。huái ān pǔ xù nuǎn,wàng jì yún hǎi kuān。
忽有孤征鸿,惊飞落江滨。hū yǒu gū zhēng hóng,jīng fēi luò jiāng bīn。
眼明见黄鹄,邂逅倾情真。yǎn míng jiàn huáng gǔ,xiè hòu qīng qíng zhēn。
羽毛虽不同,意气颇相亲。yǔ máo suī bù tóng,yì qì pǒ xiāng qīn。
言鹄有六翮,何不高飞翾。yán gǔ yǒu liù hé,hé bù gāo fēi xuān。
水鸟不足群,朝暮徒嘲喧。shuǐ niǎo bù zú qún,cháo mù tú cháo xuān。
相将乘风去,一上盘秋旻。xiāng jiāng chéng fēng qù,yī shàng pán qiū mín。
渴饮颢露滋,饥吸晴霞暾。kě yǐn hào lù zī,jī xī qíng xiá tūn。
方知翅翎俊,可以凌埃尘。fāng zhī chì líng jùn,kě yǐ líng āi chén。
东风昨解冻,春光暖如薰。dōng fēng zuó jiě dòng,chūn guāng nuǎn rú xūn。
阳鸟当北乡,行止倏已分。yáng niǎo dāng běi xiāng,xíng zhǐ shū yǐ fēn。
傥欲相逐去,关山隔吴秦。tǎng yù xiāng zhú qù,guān shān gé wú qín。
两鸟竟分飞,鸣声动行人。liǎng niǎo jìng fēn fēi,míng shēng dòng xíng rén。
岂不有岁晚,鸿当复来宾。qǐ bù yǒu suì wǎn,hóng dāng fù lái bīn。
但愁山海阔,岐路多纠纷。dàn chóu shān hǎi kuò,qí lù duō jiū fēn。
复来失故道,那得相知闻。fù lái shī gù dào,nà dé xiāng zhī wén。
鸿归有俦侣,鹄住长悲辛。hóng guī yǒu chóu lǚ,gǔ zhù zhǎng bēi xīn。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

正月九日雪霰后大雨二首

范成大

夜霰三更碎瓦,昼冥一阵翻盆。yè xiàn sān gèng suì wǎ,zhòu míng yī zhèn fān pén。
赖是梅花已过,不然皴玉谁温。lài shì méi huā yǐ guò,bù rán cūn yù shuí wēn。

正月九日雪霰后大雨二首

范成大

黄昏檐溜垂瀑,清晓屐声满门。huáng hūn yán liū chuí pù,qīng xiǎo jī shēng mǎn mén。
湖光万顷何似,小沼先吹縠纹。hú guāng wàn qǐng hé shì,xiǎo zhǎo xiān chuī hú wén。

正月十日夜大雷震二首

范成大

阿香真是健妇,夜半鼓行疾驱。ā xiāng zhēn shì jiàn fù,yè bàn gǔ xíng jí qū。
直恐南山破碎,绝怜窗纸枝梧。zhí kǒng nán shān pò suì,jué lián chuāng zhǐ zhī wú。

正月十日夜大雷震二首

范成大

人言有物司鼓,春到扬桴发声。rén yán yǒu wù sī gǔ,chūn dào yáng fú fā shēng。
但要蛰虫启户,何须一许震惊。dàn yào zhé chóng qǐ hù,hé xū yī xǔ zhèn jīng。

不寐

范成大

春宵似暖非暖,晓梦欲成未成。chūn xiāo shì nuǎn fēi nuǎn,xiǎo mèng yù chéng wèi chéng。
风竹时惊雀噪,月窗谁伴梅横。fēng zhú shí jīng què zào,yuè chuāng shuí bàn méi héng。

晓枕三首

范成大

煮汤听成万籁,添被知是五更。zhǔ tāng tīng chéng wàn lài,tiān bèi zhī shì wǔ gèng。
陆续满城钟动,须臾后巷鸡鸣。lù xù mǎn chéng zhōng dòng,xū yú hòu xiàng jī míng。

晓枕三首

范成大

卧闻赤脚鼾息,乐哉栩栩蘧蘧。wò wén chì jiǎo hān xī,lè zāi xǔ xǔ qú qú。
病夫心口相语,何日佳眠似渠。bìng fū xīn kǒu xiāng yǔ,hé rì jiā mián shì qú。

晓枕三首

范成大

舒惨常随天气,关心窗暗窗明。shū cǎn cháng suí tiān qì,guān xīn chuāng àn chuāng míng。
日晏扶头未起,唤人先问阴晴。rì yàn fú tóu wèi qǐ,huàn rén xiān wèn yīn qíng。

寄题林景思雪巢六言三首

范成大

大地九冰彻底,小巢四壁俱空。dà dì jiǔ bīng chè dǐ,xiǎo cháo sì bì jù kōng。
只有梅花同调,雪中无限春风。zhǐ yǒu méi huā tóng diào,xuě zhōng wú xiàn chūn fēng。

寄题林景思雪巢六言三首

范成大

何处温泉火井,谁家熊席狐裘。hé chù wēn quán huǒ jǐng,shuí jiā xióng xí hú qiú。
堂燕几番炎热,冰蚕一茧绸缪。táng yàn jǐ fān yán rè,bīng cán yī jiǎn chóu móu。

寄题林景思雪巢六言三首

范成大

万境人踪尽绝,百围天籁都沉。wàn jìng rén zōng jǐn jué,bǎi wéi tiān lài dōu chén。
惟馀冷淡生活,时复撚髭冻吟。wéi yú lěng dàn shēng huó,shí fù niǎn zī dòng yín。

行路难

范成大

赠君以丹棘忘忧之草,青棠合欢之花。zèng jūn yǐ dān jí wàng yōu zhī cǎo,qīng táng hé huān zhī huā。
马瑙游仙之梦枕,龙综辟寒之宝纱。mǎ nǎo yóu xiān zhī mèng zhěn,lóng zōng pì hán zhī bǎo shā。
天河未翻月未落,夜长如年引春酌。tiān hé wèi fān yuè wèi luò,yè zhǎng rú nián yǐn chūn zhuó。
昔人安在空城郭,今夕不饮何时乐。xī rén ān zài kōng chéng guō,jīn xī bù yǐn hé shí lè。

巫山高

范成大

湿云不收烟雨霏,峡船作滩梢庙矶。shī yún bù shōu yān yǔ fēi,xiá chuán zuò tān shāo miào jī。
杜鹃无声猿叫断,惟有饥鸦迎客飞。dù juān wú shēng yuán jiào duàn,wéi yǒu jī yā yíng kè fēi。
西真功高佐禹迹,斧凿鳞皴倚天壁。xī zhēn gōng gāo zuǒ yǔ jì,fǔ záo lín cūn yǐ tiān bì。
上有瑶簪十二尖,下有黄湍三百尺。shàng yǒu yáo zān shí èr jiān,xià yǒu huáng tuān sān bǎi chǐ。
蔓花虬木风烟昏,藓佩翠帷香火寒。màn huā qiú mù fēng yān hūn,xiǎn pèi cuì wéi xiāng huǒ hán。
灵斿飘忽定何许,时有行人开庙门。líng yóu piāo hū dìng hé xǔ,shí yǒu xíng rén kāi miào mén。
楚客词章元是讽,纷纷馀子空嘲弄。chǔ kè cí zhāng yuán shì fěng,fēn fēn yú zi kōng cháo nòng。
玉色頩颜不可干,人间错说高唐梦。yù sè pīng yán bù kě gàn,rén jiān cuò shuō gāo táng mèng。

戏答澹庵小偈

范成大

莫问前程事,漂然海上舟。mò wèn qián chéng shì,piāo rán hǎi shàng zhōu。
命乖逢鬼国,缘合遇蓬丘。mìng guāi féng guǐ guó,yuán hé yù péng qiū。
毕竟非身计,俱成错路头。bì jìng fēi shēn jì,jù chéng cuò lù tóu。
故乡随脚是,流浪不知休。gù xiāng suí jiǎo shì,liú làng bù zhī xiū。

病中三偈

范成大

扰扰随流无定期,波停浪息始应知。rǎo rǎo suí liú wú dìng qī,bō tíng làng xī shǐ yīng zhī。
一尘不偶同归处,四海无亲独步时。yī chén bù ǒu tóng guī chù,sì hǎi wú qīn dú bù shí。
苦相打通俱入妙,病缘才入更何疑。kǔ xiāng dǎ tōng jù rù miào,bìng yuán cái rù gèng hé yí。
霜清木落千山露,笑杀东风叶满枝。shuāng qīng mù luò qiān shān lù,xiào shā dōng fēng yè mǎn zhī。