古诗词

西江有单鹄行

范成大

西江有单鹄,托身万里云。xī jiāng yǒu dān gǔ,tuō shēn wàn lǐ yún。
猥为稻粱谋,堕此鸥鹭群。wěi wèi dào liáng móu,duò cǐ ōu lù qún。
朝游枫叶杪,暮宿芦花根。cháo yóu fēng yè miǎo,mù sù lú huā gēn。
怀安浦溆暖,忘记云海宽。huái ān pǔ xù nuǎn,wàng jì yún hǎi kuān。
忽有孤征鸿,惊飞落江滨。hū yǒu gū zhēng hóng,jīng fēi luò jiāng bīn。
眼明见黄鹄,邂逅倾情真。yǎn míng jiàn huáng gǔ,xiè hòu qīng qíng zhēn。
羽毛虽不同,意气颇相亲。yǔ máo suī bù tóng,yì qì pǒ xiāng qīn。
言鹄有六翮,何不高飞翾。yán gǔ yǒu liù hé,hé bù gāo fēi xuān。
水鸟不足群,朝暮徒嘲喧。shuǐ niǎo bù zú qún,cháo mù tú cháo xuān。
相将乘风去,一上盘秋旻。xiāng jiāng chéng fēng qù,yī shàng pán qiū mín。
渴饮颢露滋,饥吸晴霞暾。kě yǐn hào lù zī,jī xī qíng xiá tūn。
方知翅翎俊,可以凌埃尘。fāng zhī chì líng jùn,kě yǐ líng āi chén。
东风昨解冻,春光暖如薰。dōng fēng zuó jiě dòng,chūn guāng nuǎn rú xūn。
阳鸟当北乡,行止倏已分。yáng niǎo dāng běi xiāng,xíng zhǐ shū yǐ fēn。
傥欲相逐去,关山隔吴秦。tǎng yù xiāng zhú qù,guān shān gé wú qín。
两鸟竟分飞,鸣声动行人。liǎng niǎo jìng fēn fēi,míng shēng dòng xíng rén。
岂不有岁晚,鸿当复来宾。qǐ bù yǒu suì wǎn,hóng dāng fù lái bīn。
但愁山海阔,岐路多纠纷。dàn chóu shān hǎi kuò,qí lù duō jiū fēn。
复来失故道,那得相知闻。fù lái shī gù dào,nà dé xiāng zhī wén。
鸿归有俦侣,鹄住长悲辛。hóng guī yǒu chóu lǚ,gǔ zhù zhǎng bēi xīn。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

郊外阅骁骑剪柳

范成大

千骑同瞻白羽挥,惊尘一哄响金鞿。qiān qí tóng zhān bái yǔ huī,jīng chén yī hǒng xiǎng jīn jī。
不知掣电弯弓过,但觉柳梢随箭飞。bù zhī chè diàn wān gōng guò,dàn jué liǔ shāo suí jiàn fēi。

初四日东郊观麦苗

范成大

去岁秋霖麦下迟,腊残一雪润无泥。qù suì qiū lín mài xià chí,là cán yī xuě rùn wú ní。
相将饱吃滹沱饭,来听林间快活啼。xiāng jiāng bǎo chī hū tuó fàn,lái tīng lín jiān kuài huó tí。

樱桃花

范成大

借暖冲寒不用媒,匀朱匀粉最先来。jiè nuǎn chōng hán bù yòng méi,yún zhū yún fěn zuì xiān lái。
玉梅一见怜痴小,教向傍边自在开。yù méi yī jiàn lián chī xiǎo,jiào xiàng bàng biān zì zài kāi。

三月二日北门马上

范成大

新街如拭过鸣驺,芍药酴醾竞满头。xīn jiē rú shì guò míng zōu,sháo yào tú mí jìng mǎn tóu。
十里珠帘都卷上,少城风物似扬州。shí lǐ zhū lián dōu juǎn shàng,shǎo chéng fēng wù shì yáng zhōu。

锦亭然烛观海棠

范成大

银烛光中万绮霞,醉红堆上缺蟾斜。yín zhú guāng zhōng wàn qǐ xiá,zuì hóng duī shàng quē chán xié。
从今胜绝西园夜,压尽锦官城里花。cóng jīn shèng jué xī yuán yè,yā jǐn jǐn guān chéng lǐ huā。

宝相花

范成大

谁把柔条夹砌栽,压枝万朵一时开。shuí bǎ róu tiáo jiā qì zāi,yā zhī wàn duǒ yī shí kāi。
为君也著诗收拾,题作西楼锦被堆。wèi jūn yě zhù shī shōu shí,tí zuò xī lóu jǐn bèi duī。

纳凉

范成大

雨洗新秋夜气清,悴肌无汗葛衣轻。yǔ xǐ xīn qiū yè qì qīng,cuì jī wú hàn gé yī qīng。
画檐分月下西壁,络纬飞来庭树鸣。huà yán fēn yuè xià xī bì,luò wěi fēi lái tíng shù míng。

无题

范成大

闻道明朝送旧官,无情更鼓夜将阑。wén dào míng cháo sòng jiù guān,wú qíng gèng gǔ yè jiāng lán。
此生见面知何日,忍泪须臾子细看。cǐ shēng jiàn miàn zhī hé rì,rěn lèi xū yú zi xì kàn。

春晚初出西楼

范成大

试倚枯藤似籋云,堂阶微步小逡巡。shì yǐ kū téng shì niè yún,táng jiē wēi bù xiǎo qūn xún。
忽逢岩桂新抽叶,屈指黄紬睡一春。hū féng yán guì xīn chōu yè,qū zhǐ huáng chóu shuì yī chūn。

陆务观云春初多雨近方晴碧鸡坊海棠全未及去年

范成大

迟日温风护海棠,十分颜色醉春妆。chí rì wēn fēng hù hǎi táng,shí fēn yán sè zuì chūn zhuāng。
天公已许晴教好,说与鸣鸠一任忙。tiān gōng yǐ xǔ qíng jiào hǎo,shuō yǔ míng jiū yī rèn máng。

陆务观云春初多雨近方晴碧鸡坊海棠全未及去年

范成大

报事碧鸡坊里来,今年花少似前回。bào shì bì jī fāng lǐ lái,jīn nián huā shǎo shì qián huí。
笙簧冷落遨头病,不著梁州打不开。shēng huáng lěng luò áo tóu bìng,bù zhù liáng zhōu dǎ bù kāi。

垂丝海棠

范成大

春工叶叶与丝丝,怕日嫌风不自持。chūn gōng yè yè yǔ sī sī,pà rì xián fēng bù zì chí。
晓镜为谁妆未办,沁痕犹有泪胭脂。xiǎo jìng wèi shuí zhuāng wèi bàn,qìn hén yóu yǒu lèi yān zhī。

浣花戏题争标者

范成大

凌波一剧便捐生,得失何曾较重轻。líng bō yī jù biàn juān shēng,dé shī hé céng jiào zhòng qīng。
蜗角虚名人尚爱,锦标安得笑渠争。wō jiǎo xū míng rén shàng ài,jǐn biāo ān dé xiào qú zhēng。

种竹了题爱山亭

范成大

洒扫宣华舍此君,烟中月下绿生尘。sǎ sǎo xuān huá shě cǐ jūn,yān zhōng yuè xià lǜ shēng chén。
他年叶叶清风满,莫忘今年借宅人。tā nián yè yè qīng fēng mǎn,mò wàng jīn nián jiè zhái rén。

题锦亭

范成大

手开花径锦成窠,浩荡春风载酒过。shǒu kāi huā jìng jǐn chéng kē,hào dàng chūn fēng zài jiǔ guò。
来岁游人应解笑,甘棠终少海棠多。lái suì yóu rén yīng jiě xiào,gān táng zhōng shǎo hǎi táng duō。