古诗词

除夜感怀

范成大

松楸百年哀,霜露终岁悲。sōng qiū bǎi nián āi,shuāng lù zhōng suì bēi。
天地岂汝偏,鬼神谅无私。tiān dì qǐ rǔ piān,guǐ shén liàng wú sī。
孤穷罪当尔,我今怨尤谁。gū qióng zuì dāng ěr,wǒ jīn yuàn yóu shuí。
噎绝梦自语,伶俜影相随。yē jué mèng zì yǔ,líng pīng yǐng xiāng suí。
岂无一经传,政坐五鬼嗤。qǐ wú yī jīng chuán,zhèng zuò wǔ guǐ chī。
凿枘共龃龉,榛荆费耘耔。záo ruì gòng jǔ yǔ,zhēn jīng fèi yún zǐ。
付畀逾丘山,奉承劣毫厘。fù bì yú qiū shān,fèng chéng liè háo lí。
生男九族欢,所愿作门楣。shēng nán jiǔ zú huān,suǒ yuàn zuò mén méi。
时命有大谬,生男竟何裨。shí mìng yǒu dà miù,shēng nán jìng hé bì。
匏瓜谩枵腹,蒲柳无真姿。páo guā mán xiāo fù,pú liǔ wú zhēn zī。
蹙缩高颧颊,萧骚短髯髭。cù suō gāo quán jiá,xiāo sāo duǎn rán zī。
贫病老岁月,斗杓坐成移。pín bìng lǎo suì yuè,dòu biāo zuò chéng yí。
晓风凄以寒,帘幕相纷披。xiǎo fēng qī yǐ hán,lián mù xiāng fēn pī。
月星炯我冠,雾雨泫我衣。yuè xīng jiǒng wǒ guān,wù yǔ xuàn wǒ yī。
焄蒿奉祠事,苦泪落酒卮。xūn hāo fèng cí shì,kǔ lèi luò jiǔ zhī。
逝者日已远,生者日以衰。shì zhě rì yǐ yuǎn,shēng zhě rì yǐ shuāi。
羸骖驾九折,日暮抱长饥。léi cān jià jiǔ zhé,rì mù bào zhǎng jī。
岐路正巉绝,耿耿谁当知。qí lù zhèng chán jué,gěng gěng shuí dāng zhī。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

古梅二首

范成大

孤标元不斗芳菲,雨瘦风皴老更奇。gū biāo yuán bù dòu fāng fēi,yǔ shòu fēng cūn lǎo gèng qí。
压倒嫩条千万蕊,只消疏影两三枝。yā dào nèn tiáo qiān wàn ruǐ,zhǐ xiāo shū yǐng liǎng sān zhī。

古梅二首

范成大

谁似西湖处士才,诗中篱落久尘埃。shuí shì xī hú chù shì cái,shī zhōng lí luò jiǔ chén āi。
陆郎旧有梅花课,未见今年句子来。lù láng jiù yǒu méi huā kè,wèi jiàn jīn nián jù zi lái。

题药方

范成大

孤童亦复梦槐柯,无德无功用福多。gū tóng yì fù mèng huái kē,wú dé wú gōng yòng fú duō。
天理乘除当老病,巢源王诀奈君何。tiān lǐ chéng chú dāng lǎo bìng,cháo yuán wáng jué nài jūn hé。

闻春远牡丹盛开

范成大

东轩闻道有花开,痴坐三椽首谩回。dōng xuān wén dào yǒu huā kāi,chī zuò sān chuán shǒu mán huí。
纵得好晴犹懒看,那堪风雨揭天来。zòng dé hǎo qíng yóu lǎn kàn,nà kān fēng yǔ jiē tiān lái。

占星者谓命宫月孛独行无害但去年复照作灾今年正月一日已出而岁星作福戏书二绝

范成大

昔躔初度本除灾,何意重逢作病媒。xī chán chū dù běn chú zāi,hé yì zhòng féng zuò bìng méi。
久住灵斿今日过,历翁欢喜劝椒杯。jiǔ zhù líng yóu jīn rì guò,lì wēng huān xǐ quàn jiāo bēi。

占星者谓命宫月孛独行无害但去年复照作灾今年正月一日已出而岁星作福戏书二绝

范成大

暗曜加临有救神,煌煌福德自天仁。àn yào jiā lín yǒu jiù shén,huáng huáng fú dé zì tiān rén。
只烦终惠苏残喘,官爵从渠奉董秦。zhǐ fán zhōng huì sū cán chuǎn,guān jué cóng qú fèng dǒng qín。

蜀花以状元红为第一金陵东御园紫绣毬为最

范成大

西楼第一红多叶,东苑无双紫压枝。xī lóu dì yī hóng duō yè,dōng yuàn wú shuāng zǐ yā zhī。
梦里东风忙里过,蒲团药鼎鬓成丝。mèng lǐ dōng fēng máng lǐ guò,pú tuán yào dǐng bìn chéng sī。

喜雨

范成大

昨遣长须借踏车,小池须水引鸣蛙。zuó qiǎn zhǎng xū jiè tà chē,xiǎo chí xū shuǐ yǐn míng wā。
今朝一雨添新涨,便合翻泥种藕花。jīn cháo yī yǔ tiān xīn zhǎng,biàn hé fān ní zhǒng ǒu huā。

嘲风

范成大

纷红骇绿骤飘零,痴騃封姨没性灵。fēn hóng hài lǜ zhòu piāo líng,chī ái fēng yí méi xìng líng。
报道海棠方熟睡,也须留眼为渠青。bào dào hǎi táng fāng shú shuì,yě xū liú yǎn wèi qú qīng。

大风

范成大

春晴虽好恨多风,到眼花枝转眼空。chūn qíng suī hǎo hèn duō fēng,dào yǎn huā zhī zhuǎn yǎn kōng。
晴不与花为道地,争如云淡雨蒙蒙。qíng bù yǔ huā wèi dào dì,zhēng rú yún dàn yǔ méng méng。

风止

范成大

收尽狂飙卷尽云,一竿晴日晓光新。shōu jǐn kuáng biāo juǎn jǐn yún,yī gān qíng rì xiǎo guāng xīn。
柳魂花魄都无恙,依旧商量作好春。liǔ hún huā pò dōu wú yàng,yī jiù shāng liàng zuò hǎo chūn。

谢龚养正送蕲竹杖

范成大

一声霜晓谩吹愁,八尺风漪不耐秋。yī shēng shuāng xiǎo mán chuī chóu,bā chǐ fēng yī bù nài qiū。
上座独超三昧地,诺惺庵里证般舟。shàng zuò dú chāo sān mèi dì,nuò xīng ān lǐ zhèng bān zhōu。

寄题祝郢州白雪楼

范成大

楚望风烟倚绣楹,使君静治有高情。chǔ wàng fēng yān yǐ xiù yíng,shǐ jūn jìng zhì yǒu gāo qíng。
袛应襦裤新翻曲,压倒当年寡和声。dī yīng rú kù xīn fān qū,yā dào dāng nián guǎ hé shēng。

送刘唐卿户曹擢第西归六首

范成大

摩挲汉柱怆分襟,邂逅吴船喜盍簪。mó sā hàn zhù chuàng fēn jīn,xiè hòu wú chuán xǐ hé zān。
别久十年知几梦,情亲万里只初心。bié jiǔ shí nián zhī jǐ mèng,qíng qīn wàn lǐ zhǐ chū xīn。

送刘唐卿户曹擢第西归六首

范成大

学道何关紫与青,发身聊假佛名经。xué dào hé guān zǐ yǔ qīng,fā shēn liáo jiǎ fú míng jīng。
归来解尽程书缚,千古文章似建瓴。guī lái jiě jǐn chéng shū fù,qiān gǔ wén zhāng shì jiàn líng。