古诗词

次温伯用林公正刘庆充倡和韵

范成大

前山后山梅子雨,屯云日夜相吞吐。qián shān hòu shān méi zi yǔ,tún yún rì yè xiāng tūn tǔ。
长林绝壑望不到,时有樵归说逢虎。zhǎng lín jué hè wàng bù dào,shí yǒu qiáo guī shuō féng hǔ。
奔溪朝来忽怒涨,夹岸柳梢馀尺许。bēn xī cháo lái hū nù zhǎng,jiā àn liǔ shāo yú chǐ xǔ。
屋头未放浓岚散,苦忆清风泛琼宇。wū tóu wèi fàng nóng lán sàn,kǔ yì qīng fēng fàn qióng yǔ。
客行落此乱山中,但欲寻人诉羁旅。kè xíng luò cǐ luàn shān zhōng,dàn yù xún rén sù jī lǚ。
比邻邂逅得清士,眉宇津津佳笑语。bǐ lín xiè hòu dé qīng shì,méi yǔ jīn jīn jiā xiào yǔ。
杯行起舞出新句,我气已衰聊复鼓。bēi xíng qǐ wǔ chū xīn jù,wǒ qì yǐ shuāi liáo fù gǔ。
明年与君杭太湖,扁舟踏浪不踏土。míng nián yǔ jūn háng tài hú,biǎn zhōu tà làng bù tà tǔ。
沉沉玉柱閟仙扃,矫矫虹梁浮水府。chén chén yù zhù bì xiān jiōng,jiǎo jiǎo hóng liáng fú shuǐ fǔ。
目力无穷天不尽,却笑向来谁缚汝。mù lì wú qióng tiān bù jǐn,què xiào xiàng lái shuí fù rǔ。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

重阳后菊花二首

范成大

过了登高菊尚新,酒徒诗客断知闻。guò le dēng gāo jú shàng xīn,jiǔ tú shī kè duàn zhī wén。
恰如退士垂车后,势利交亲不到门。qià rú tuì shì chuí chē hòu,shì lì jiāo qīn bù dào mén。

戏咏絮帽

范成大

尖斜缁撮似兜鍪,紧护风寒暖白头。jiān xié zī cuō shì dōu móu,jǐn hù fēng hán nuǎn bái tóu。
不解兵前当箭凿,解令晓枕睡齁齁。bù jiě bīng qián dāng jiàn záo,jiě lìng xiǎo zhěn shuì hōu hōu。

雪中送炭与龚养正

范成大

谁与幽人暖直身,筠笼冲雪送乌薪。shuí yǔ yōu rén nuǎn zhí shēn,yún lóng chōng xuě sòng wū xīn。
烦君笑领婆欢喜,探借新年五日春。fán jūn xiào lǐng pó huān xǐ,tàn jiè xīn nián wǔ rì chūn。

送寿老往云间行化

范成大

天平船子过华亭,舍卫城中次第行。tiān píng chuán zi guò huá tíng,shě wèi chéng zhōng cì dì xíng。
留取钵盂归院洗,东岩新出一泉清。liú qǔ bō yú guī yuàn xǐ,dōng yán xīn chū yī quán qīng。

李子永赴溧水过吴访别戏书送之

范成大

万壑断流冰塞川,千岩森玉雪漫天。wàn hè duàn liú bīng sāi chuān,qiān yán sēn yù xuě màn tiān。
匆匆叶县双凫舄,换却山阴访戴船。cōng cōng yè xiàn shuāng fú xì,huàn què shān yīn fǎng dài chuán。

李子永赴溧水过吴访别戏书送之

范成大

犯寒书剑出春萝,风雪桥边得句多。fàn hán shū jiàn chū chūn luó,fēng xuě qiáo biān dé jù duō。
牒诉缤纷似烟海,梅花时节奈君何。dié sù bīn fēn shì yān hǎi,méi huā shí jié nài jūn hé。

赏海棠三绝

范成大

芳春随分到贫家,儿女多情惜岁华。fāng chūn suí fēn dào pín jiā,ér nǚ duō qíng xī suì huá。
聊为海棠修故事,去年灯烛去年花。liáo wèi hǎi táng xiū gù shì,qù nián dēng zhú qù nián huā。

赏海棠三绝

范成大

烛光花影两相宜,占断风光二月时。zhú guāng huā yǐng liǎng xiāng yí,zhàn duàn fēng guāng èr yuè shí。
但得常如妃子醉,何妨独欠少陵诗。dàn dé cháng rú fēi zi zuì,hé fáng dú qiàn shǎo líng shī。

赏海棠三绝

范成大

忆向宣华夜倚阑,花光妍暖月光寒。yì xiàng xuān huá yè yǐ lán,huā guāng yán nuǎn yuè guāng hán。
如今蹋飒嫌风露,且只铜瓶满插看。rú jīn tà sà xián fēng lù,qiě zhǐ tóng píng mǎn chā kàn。

送遂宁何道士自潭湘归蜀

范成大

尘埃波浪几东西,归去丹瓢挂杖藜。chén āi bō làng jǐ dōng xī,guī qù dān piáo guà zhàng lí。
戊己炉中真造化,功成分我一刀圭。wù jǐ lú zhōng zhēn zào huà,gōng chéng fēn wǒ yī dāo guī。

送遂宁何道士自潭湘归蜀

范成大

书剑飘然席未温,火云扑地暑烟昏。shū jiàn piāo rán xí wèi wēn,huǒ yún pū dì shǔ yān hūn。
山黄水浊湖南路,竹月荷风忆范村。shān huáng shuǐ zhuó hú nán lù,zhú yuè hé fēng yì fàn cūn。

立秋二绝

范成大

三伏熏蒸四大愁,暑中方信此生浮。sān fú xūn zhēng sì dà chóu,shǔ zhōng fāng xìn cǐ shēng fú。
岁华过半休惆怅,且对西风贺立秋。suì huá guò bàn xiū chóu chàng,qiě duì xī fēng hè lì qiū。

立秋二绝

范成大

折枝楸叶起园瓜,赤小如珠咽井花。zhé zhī qiū yè qǐ yuán guā,chì xiǎo rú zhū yàn jǐng huā。
洗濯烦襟酬节物,安排笑口问生涯。xǐ zhuó fán jīn chóu jié wù,ān pái xiào kǒu wèn shēng yá。

题天平寿老方丈

范成大

二十三年再入山,此山于我有前缘。èr shí sān nián zài rù shān,cǐ shān yú wǒ yǒu qián yuán。
时人不用怜衰病,天与丹房一线泉。shí rén bù yòng lián shuāi bìng,tiān yǔ dān fáng yī xiàn quán。

书樊子南游西山二记后牡丹瓶

范成大

仙山草木锁卿云,不到花平不离尘。xiān shān cǎo mù suǒ qīng yún,bù dào huā píng bù lí chén。
十丈牡丹如锦盖,人间姚魏却争春。shí zhàng mǔ dān rú jǐn gài,rén jiān yáo wèi què zhēng chūn。