古诗词

胡宗伟罢官改秩举将不及格往谒金陵丹阳诸使者遂朝行在颇有倦游之叹作诗送之

范成大

冻云埋山天冥蒙,北风无情雪塞空。dòng yún mái shān tiān míng méng,běi fēng wú qíng xuě sāi kōng。
道傍人稀鸟飞绝,问君东游何匆匆。dào bàng rén xī niǎo fēi jué,wèn jūn dōng yóu hé cōng cōng。
君言薄官淡无味,免俗未能聊复尔。jūn yán báo guān dàn wú wèi,miǎn sú wèi néng liáo fù ěr。
我评兹事一鸿毛,因行且看佳山水。wǒ píng zī shì yī hóng máo,yīn xíng qiě kàn jiā shān shuǐ。
陵阳楼阁压高城,烟屏百叠双流横。líng yáng lóu gé yā gāo chéng,yān píng bǎi dié shuāng liú héng。
姑孰江亭更奇绝,浓黛两抹长眉青。gū shú jiāng tíng gèng qí jué,nóng dài liǎng mǒ zhǎng méi qīng。
山形成龙复成虎,六代遗踪供吊古。shān xíng chéng lóng fù chéng hǔ,liù dài yí zōng gōng diào gǔ。
大荒莽苍江水黄,两涘风烟眇吴楚。dà huāng mǎng cāng jiāng shuǐ huáng,liǎng sì fēng yān miǎo wú chǔ。
却浮一苇下长川,浮玉低昂波聒天。què fú yī wěi xià zhǎng chuān,fú yù dī áng bō guā tiān。
梁溪南岸小停橹,一酌人间第二泉。liáng xī nán àn xiǎo tíng lǔ,yī zhuó rén jiān dì èr quán。
阊门峨峨过吾国,姑苏临波照金碧。chāng mén é é guò wú guó,gū sū lín bō zhào jīn bì。
太湖三万六千顷,上有垂虹跨南极。tài hú sān wàn liù qiān qǐng,shàng yǒu chuí hóng kuà nán jí。
我家越相尚神游,试从烟浪访扁舟。wǒ jiā yuè xiāng shàng shén yóu,shì cóng yān làng fǎng biǎn zhōu。
问讯白鸥相记否,谓言久客不胜愁。wèn xùn bái ōu xiāng jì fǒu,wèi yán jiǔ kè bù shèng chóu。
软红三尺长安道,九重城阙乾坤绕。ruǎn hóng sān chǐ zhǎng ān dào,jiǔ zhòng chéng quē qián kūn rào。
西湖山寺浙江楼,君昔曾游今更好。xī hú shān sì zhè jiāng lóu,jūn xī céng yóu jīn gèng hǎo。
故人客馆中天开,非君谁上黄金台。gù rén kè guǎn zhōng tiān kāi,fēi jūn shuí shàng huáng jīn tái。
挽著天衢五云上,却望江湖如梦回。wǎn zhù tiān qú wǔ yún shàng,què wàng jiāng hú rú mèng huí。
万境何如一丘壑,几时定解冠裳缚。wàn jìng hé rú yī qiū hè,jǐ shí dìng jiě guān shang fù。
幔亭山下桂丛深,清社向来都寂莫。màn tíng shān xià guì cóng shēn,qīng shè xiàng lái dōu jì mò。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

夔州竹枝歌九首

范成大

瘿妇趁墟城里来,十十五五市南街。yǐng fù chèn xū chéng lǐ lái,shí shí wǔ wǔ shì nán jiē。
行人莫笑女粗丑,儿郎自与买银钗。xíng rén mò xiào nǚ cū chǒu,ér láng zì yǔ mǎi yín chāi。

夔州竹枝歌九首

范成大

白头老媪篸红花,黑头女娘三髻丫。bái tóu lǎo ǎo cǎn hóng huā,hēi tóu nǚ niáng sān jì yā。
背上儿眠上山去,采桑已闲当采茶。bèi shàng ér mián shàng shān qù,cǎi sāng yǐ xián dāng cǎi chá。

夔州竹枝歌九首

范成大

百衲畬山青间红,粟茎成穗豆成丛。bǎi nà shē shān qīng jiān hóng,sù jīng chéng suì dòu chéng cóng。
东屯平田粳米软,不到贫人饭甑中。dōng tún píng tián jīng mǐ ruǎn,bù dào pín rén fàn zèng zhōng。

夔州竹枝歌九首

范成大

白帝庙前无旧城,荒山野草古今情。bái dì miào qián wú jiù chéng,huāng shān yě cǎo gǔ jīn qíng。
只馀峡口一堆石,恰似人心未肯平。zhǐ yú xiá kǒu yī duī shí,qià shì rén xīn wèi kěn píng。

夔州竹枝歌九首

范成大

滟滪如襆瞿唐深,鱼复阵图江水心。yàn yù rú fú qú táng shēn,yú fù zhèn tú jiāng shuǐ xīn。
大昌盐船出巫峡,十日溯流无信音。dà chāng yán chuán chū wū xiá,shí rì sù liú wú xìn yīn。

夔州竹枝歌九首

范成大

当筵女儿歌竹枝,一声三叠客忘归。dāng yán nǚ ér gē zhú zhī,yī shēng sān dié kè wàng guī。
万里桥边有船到,绣罗衣服生光辉。wàn lǐ qiáo biān yǒu chuán dào,xiù luó yī fú shēng guāng huī。

步虚声白玉楼六首

范成大

珠霄境,却似化人宫。zhū xiāo jìng,què shì huà rén gōng。
梵气弥罗融万象,玉楼十二倚清空,一片宝光中。fàn qì mí luó róng wàn xiàng,yù lóu shí èr yǐ qīng kōng,yī piàn bǎo guāng zhōng。

步虚声白玉楼六首

范成大

浮黎路,依约太微间。fú lí lù,yī yuē tài wēi jiān。
雪色宝阶千万丈,人间遥作白虹看,幢节度高寒。xuě sè bǎo jiē qiān wàn zhàng,rén jiān yáo zuò bái hóng kàn,chuáng jié dù gāo hán。

步虚声白玉楼六首

范成大

罡风起,背负玉虚廷。gāng fēng qǐ,bèi fù yù xū tíng。
九素烟中寒一色,扶阑四面是青冥,环拱万珠星。jiǔ sù yān zhōng hán yī sè,fú lán sì miàn shì qīng míng,huán gǒng wàn zhū xīng。

步虚声白玉楼六首

范成大

流铃响,龙驭籋云来。liú líng xiǎng,lóng yù niè yún lái。
夹道骞华笼彩仗,红云扶辂辗天街,迎驾鹤毰毸。jiā dào qiān huá lóng cǎi zhàng,hóng yún fú lù niǎn tiān jiē,yíng jià hè péi sāi。

步虚声白玉楼六首

范成大

钧天奏,流韵满空明。jūn tiān zòu,liú yùn mǎn kōng míng。
琪树玲珑珠网碎,仙风吹作步虚声,相和八鸾鸣。qí shù líng lóng zhū wǎng suì,xiān fēng chuī zuò bù xū shēng,xiāng hé bā luán míng。

步虚声白玉楼六首

范成大

楼阑外,辇道插非烟。lóu lán wài,niǎn dào chā fēi yān。
闲上郁萧台上看,空歌来自始青天,扬袂揖飞仙。xián shàng yù xiāo tái shàng kàn,kōng gē lái zì shǐ qīng tiān,yáng mèi yī fēi xiān。

临江仙·羽扇纶巾风袅袅

范成大

羽扇纶巾风袅袅,东厢月到蔷薇。yǔ shàn lún jīn fēng niǎo niǎo,dōng xiāng yuè dào qiáng wēi。
新声谁唤出罗帏。xīn shēng shuí huàn chū luó wéi。
龙须将笛绕,雁字入筝飞。lóng xū jiāng dí rào,yàn zì rù zhēng fēi。
陶写中年须个里,留连月扇云衣。táo xiě zhōng nián xū gè lǐ,liú lián yuè shàn yún yī。
周郎去后赏音稀。zhōu láng qù hòu shǎng yīn xī。
为君持酒听,那肯带春归。wèi jūn chí jiǔ tīng,nà kěn dài chūn guī。

虞美人·红木樨

范成大

谁将击碎珊瑚玉,装上交枝粟。shuí jiāng jī suì shān hú yù,zhuāng shàng jiāo zhī sù。
恰如娇小万琼妃,涂罢额黄嫌怕、污燕支。qià rú jiāo xiǎo wàn qióng fēi,tú bà é huáng xián pà wū yàn zhī。
夜深未觉清香绝,风露溶溶月。yè shēn wèi jué qīng xiāng jué,fēng lù róng róng yuè。
满身花影弄凄凉,无限月和风露、一齐香。mǎn shēn huā yǐng nòng qī liáng,wú xiàn yuè hé fēng lù yī qí xiāng。

虞美人·落梅时节冰轮满

范成大

落梅时节冰轮满,何似中秋看。luò méi shí jié bīng lún mǎn,hé shì zhōng qiū kàn。
琼楼玉宇一般明,只为姮娥添了、万枝灯。qióng lóu yù yǔ yī bān míng,zhǐ wèi héng é tiān le wàn zhī dēng。
锦江城下杯残后,还照鄞江酒。jǐn jiāng chéng xià bēi cán hòu,hái zhào yín jiāng jiǔ。
天东相见说天西,除却衰翁和月、更谁知。tiān dōng xiāng jiàn shuō tiān xī,chú què shuāi wēng hé yuè gèng shuí zhī。
1856«3456789»