古诗词

胡宗伟罢官改秩举将不及格往谒金陵丹阳诸使者遂朝行在颇有倦游之叹作诗送之

范成大

冻云埋山天冥蒙,北风无情雪塞空。dòng yún mái shān tiān míng méng,běi fēng wú qíng xuě sāi kōng。
道傍人稀鸟飞绝,问君东游何匆匆。dào bàng rén xī niǎo fēi jué,wèn jūn dōng yóu hé cōng cōng。
君言薄官淡无味,免俗未能聊复尔。jūn yán báo guān dàn wú wèi,miǎn sú wèi néng liáo fù ěr。
我评兹事一鸿毛,因行且看佳山水。wǒ píng zī shì yī hóng máo,yīn xíng qiě kàn jiā shān shuǐ。
陵阳楼阁压高城,烟屏百叠双流横。líng yáng lóu gé yā gāo chéng,yān píng bǎi dié shuāng liú héng。
姑孰江亭更奇绝,浓黛两抹长眉青。gū shú jiāng tíng gèng qí jué,nóng dài liǎng mǒ zhǎng méi qīng。
山形成龙复成虎,六代遗踪供吊古。shān xíng chéng lóng fù chéng hǔ,liù dài yí zōng gōng diào gǔ。
大荒莽苍江水黄,两涘风烟眇吴楚。dà huāng mǎng cāng jiāng shuǐ huáng,liǎng sì fēng yān miǎo wú chǔ。
却浮一苇下长川,浮玉低昂波聒天。què fú yī wěi xià zhǎng chuān,fú yù dī áng bō guā tiān。
梁溪南岸小停橹,一酌人间第二泉。liáng xī nán àn xiǎo tíng lǔ,yī zhuó rén jiān dì èr quán。
阊门峨峨过吾国,姑苏临波照金碧。chāng mén é é guò wú guó,gū sū lín bō zhào jīn bì。
太湖三万六千顷,上有垂虹跨南极。tài hú sān wàn liù qiān qǐng,shàng yǒu chuí hóng kuà nán jí。
我家越相尚神游,试从烟浪访扁舟。wǒ jiā yuè xiāng shàng shén yóu,shì cóng yān làng fǎng biǎn zhōu。
问讯白鸥相记否,谓言久客不胜愁。wèn xùn bái ōu xiāng jì fǒu,wèi yán jiǔ kè bù shèng chóu。
软红三尺长安道,九重城阙乾坤绕。ruǎn hóng sān chǐ zhǎng ān dào,jiǔ zhòng chéng quē qián kūn rào。
西湖山寺浙江楼,君昔曾游今更好。xī hú shān sì zhè jiāng lóu,jūn xī céng yóu jīn gèng hǎo。
故人客馆中天开,非君谁上黄金台。gù rén kè guǎn zhōng tiān kāi,fēi jūn shuí shàng huáng jīn tái。
挽著天衢五云上,却望江湖如梦回。wǎn zhù tiān qú wǔ yún shàng,què wàng jiāng hú rú mèng huí。
万境何如一丘壑,几时定解冠裳缚。wàn jìng hé rú yī qiū hè,jǐ shí dìng jiě guān shang fù。
幔亭山下桂丛深,清社向来都寂莫。màn tíng shān xià guì cóng shēn,qīng shè xiàng lái dōu jì mò。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

松醪

范成大

松风漱罢读离骚,翰墨仙翁百代豪。sōng fēng shù bà dú lí sāo,hàn mò xiān wēng bǎi dài háo。
一笑毡裘那办此,当年嵇阮尚餔糟。yī xiào zhān qiú nà bàn cǐ,dāng nián jī ruǎn shàng bù zāo。

望都

范成大

荒寺疏钟解客鞍,由山东畔白烟寒。huāng sì shū zhōng jiě kè ān,yóu shān dōng pàn bái yān hán。
望都风土连唐县,翁媪排门带瘿看。wàng dōu fēng tǔ lián táng xiàn,wēng ǎo pái mén dài yǐng kàn。

安肃军

范成大

从古铜门控朔方,南城烟火北城荒。cóng gǔ tóng mén kòng shuò fāng,nán chéng yān huǒ běi chéng huāng。
台家抵死争溏泺,满眼秋芜衬夕阳。tái jiā dǐ sǐ zhēng táng luò,mǎn yǎn qiū wú chèn xī yáng。

出塞路

范成大

当年玉帛聘辽阳,出塞曾歌此路长。dāng nián yù bó pìn liáo yáng,chū sāi céng gē cǐ lù zhǎng。
汉节重寻旧车辙,插天犹有万垂杨。hàn jié zhòng xún jiù chē zhé,chā tiān yóu yǒu wàn chuí yáng。

白沟

范成大

高陵深谷变迁中,佛劫仙尘事事空。gāo líng shēn gǔ biàn qiān zhōng,fú jié xiān chén shì shì kōng。
一水涓流独如带,天应留作汉提封。yī shuǐ juān liú dú rú dài,tiān yīng liú zuò hàn tí fēng。

太行

范成大

西北浮云卷莫秋,太行南麓照封丘。xī běi fú yún juǎn mò qiū,tài xíng nán lù zhào fēng qiū。
横峰侧岭知多少,行到燕山翠未休。héng fēng cè lǐng zhī duō shǎo,xíng dào yàn shān cuì wèi xiū。

固城

范成大

柳棬凉罐汲泉遥,味苦仍咸似海潮。liǔ quān liáng guàn jí quán yáo,wèi kǔ réng xián shì hǎi cháo。
却忆径山龙井水,一杯洗眼洞层霄。què yì jìng shān lóng jǐng shuǐ,yī bēi xǐ yǎn dòng céng xiāo。

范阳驿

范成大

邮亭偪仄但宜冬,恰似披裘坐土空。yóu tíng bī zè dàn yí dōng,qià shì pī qiú zuò tǔ kōng。
枕上惊回丹阙梦,屋头白塔满铃风。zhěn shàng jīng huí dān quē mèng,wū tóu bái tǎ mǎn líng fēng。

定兴

范成大

新城迁次少人烟,桑柘中间井径寒。xīn chéng qiān cì shǎo rén yān,sāng zhè zhōng jiān jǐng jìng hán。
亦有染人来卖缬,淡红深碧挂长竿。yì yǒu rǎn rén lái mài xié,dàn hóng shēn bì guà zhǎng gān。

清远店

范成大

女僮流汗逐毡軿,云在淮乡有父兄。nǚ tóng liú hàn zhú zhān píng,yún zài huái xiāng yǒu fù xiōng。
屠婢杀奴官不问,大书黥面罚犹轻。tú bì shā nú guān bù wèn,dà shū qíng miàn fá yóu qīng。

琉璃河

范成大

烟林葱茜带回塘,桥眼惊人失睡乡。yān lín cōng qiàn dài huí táng,qiáo yǎn jīng rén shī shuì xiāng。
健起褰帷揩病眼,琉璃河上看鸳鸯。jiàn qǐ qiān wéi kāi bìng yǎn,liú lí hé shàng kàn yuān yāng。

灰洞

范成大

塞北风沙涨帽檐,路经灰洞十分添。sāi běi fēng shā zhǎng mào yán,lù jīng huī dòng shí fēn tiān。
据鞍莫问尘多少,马耳冥蒙不见尖。jù ān mò wèn chén duō shǎo,mǎ ěr míng méng bù jiàn jiān。

良乡

范成大

新寒冻指似排签,村酒虽酸未可嫌。xīn hán dòng zhǐ shì pái qiān,cūn jiǔ suī suān wèi kě xián。
紫烂山梨红皱枣,总输易栗十分甜。zǐ làn shān lí hóng zhòu zǎo,zǒng shū yì lì shí fēn tián。

卢沟

范成大

草草鱼梁枕水低,匆匆小驻濯涟漪。cǎo cǎo yú liáng zhěn shuǐ dī,cōng cōng xiǎo zhù zhuó lián yī。
河边服匿多生口,长记轺车放雁时。hé biān fú nì duō shēng kǒu,zhǎng jì yáo chē fàng yàn shí。

燕宾馆

范成大

九日朝天种落驩,也将佳节劝杯盘。jiǔ rì cháo tiān zhǒng luò huān,yě jiāng jiā jié quàn bēi pán。
苦寒不似东篱下,雪满西山把菊看。kǔ hán bù shì dōng lí xià,xuě mǎn xī shān bǎ jú kàn。